Tính toàn thơi gian, thời gian di dời cũng phải còn khoản hơn ba năm nữa, hiện tại có chút tiếng gió cũng là điều bình thường, đương nhiên, khẳng định không có nhiều người tin tưởng lắm.
Lục Dương cũng hiểu rõ ý tưởng của phụ thân Đinh Siêu.
Trên tay có chút tiền rảnh rỗi, đem nhà xây thêm một tầng cũng được, nếu như thật sự di dời đi nơi khác, thì có thêm một tầng là có thêm lợi nhuận, coi như không phá bỏ, thì về sau nhi tử kết hôn, bọn họ chuyển về mấy căn hộ chung cư sống, còn căn nhà hai tầng thì để cho nhi tử cùng vợ ở, dù sao cũng không lỗ.
Nhìn bộ dạng bi thương của Đinh Siêu, Lục Dương an ủi: "Siêu ca, thầy bói không phải nói, sau này ngươi đại phú đại quý sao? Đừng có vội, hiện tại gian khổ thì cứ chịu đi."
"Đúng vậy a, Siêu ca, về sau ngươi phát đạt, nhớ đừng quên chúng ta." Lưu Lỗi cũng cười nói.
Lý Minh Bác trêu ghẹo nói: "Siêu ca sau này sẽ giống Chu Nguyên Chương, nhìn mặt là biết có hướng nhà giàu rồi."
Đinh Siêu không biết mặt hoàng đế Chu Nguyên Chương sao cả, nhưng bị thổi phồng như vậy, tâm tình hắn rất nhanh khá lên, lại nói đến vấn đề quan tâm nhất, con gái.
"Lục Dương, năm nay trường học của chúng ta có nhiều học muội chất lượng lắm."
"Ngươi đi xem rồi a?"
Lục Dương cười cười.
Tân sinh đều đến sớm khai giảng, bọn họ hôm nay mới tới báo danh, tân sinh cũng huấn luyện được mấy ngày rồi, trên đường về ký túc xá, Lục Dương thấy rất nhiều tân sinh mặc quân phục.
"Còn phải nói." Lưu Lỗi cất quả tạ xuống giường, nói ra: "Siêu ca hôm nay mất cả một buổi trưa trên sân trường."
Sắc mặt Lục Dương có chút cổ quái.
"Siêu ca, ngươi cũng quá rảnh rồi đó."
Đinh Siêu cũng không cho là nhục, ngươi lại còn lấy làm vinh hạnh, nói ra: "Nhìn muội tử thì làm sao? Ta cũng không phạm phát."
"Ừ, nhìn muội tử cũng không sao, vậy mà ngươi còn cầm nguyên quả dưa hấu ướp lạnh ngồi dưới cây nhìn xem, ngươi cũng có chút quá mức rồi." Lưu Lỗi liếc hắn một cái.
Lục Dương bị thao tác của Đinh Siêu làm cho chấn kinh.
Gia hỏa này.
Không bị người ta đánh sao?
Đinh Siêu ti tiện, cười hề hề nói: "Ta thích bọn họ nhìn ta như vậy, như vậy bọn họ mới nhớ kĩ mặt của ta được, Lục ca, ta xem dự báo thời tiết rồi, ngày mai lại có nắng to, có muốn đi chung với ta không."
"Cút, ta không có đê tiện như ngươi."
Lục Dương hướng cái mông hắn đạp một phát.
Hắn vô cùng hoài nghi, tên Đinh Siêu này đang sợ bị đánh, mới rủ hắn đi theo, dù sao, có một người bên cạnh thì hệ số an toàn cũng được tăng lên.
Ở trên vấn đề quân sự, bốn người lại nói chuyện tiếp.
Đinh Siêu nói: "Lớp trưởng của chúng ta, Ngưu Nguyên Khối, hắn còn giả làm giáo quan dạy tân sinh, hôm nay ở trên bãi tập hắn nhìn thấy ta, còn bày đặt giả vờ không quen biết."
Đối với thao tác của trường học, Lục Dương cũng không cảm thấy kỳ lạ, Ngưu Nguyên Khối là sinh viên năm nhất, đã lấy thân phận lớp trưởng ra nhập hội sinh viên, tham gia vào mấy cái hoạt động như huấn luyện quân sự này cũng là điều bình thường.
Giáo quan trường học, nửa thật nửa giả, đại bộ phận là sinh viên năm ba, một số thì là sinh viên ưu tú của năm hai, còn có các cảnh quan của trường học sĩ quan tới, cùng một số nghiên cứu sinh trường học.
Đương nhiên, trên cơ bản tân sinh chẳng biết những thứ này, bọn họ dù sao vẫn còn chìm đắm trong mộng tưởng tốt đẹp của mình.
Lục Dương nhìn chiếc laptop ASUS của mình.
Hai tháng không sử dụng, trên máy tính đã bám một tầng bụi, trước khi đi, hắn cũng quên cất lại, thổi thổi phần bụi phía trên, cắm sạc, laptop một lần nữa khởi động.
Lục Dương lên trang web nhà trường.
Lại quay đầu hỉ: "Các ngươi có thành tích chưa?"
"Rồi, Minh Bác qua toàn bộ, môn nào cũng trên chín, Lưu Lỗi thì không rớt môn, ta rớt một môn C++."
Đinh Siêu trả lời.
Không hổ là sinh viên năm hai, Đinh Siêu bị rớt tín chỉ mà trả lời bình tĩnh như vậy.
"Siêu ca, sao lại rớt vậy?"
Lục Dương cười hỏi.
Đinh Siêu có chút câm lặng, nói: "Chuồn học mấy tiết, lão sư điểm danh xong gạch tên."
Lục Dương cười cười không nói.
Cũng ấn mở thành tích của mình.
Đinh Siêu cùng Lý Minh Bác cùng chạy tơi xem.
Sau khi nhìn thấy thành tích.
Trong đầu Đinh Siêu chỉ còn một chứ, đcmmc!
Bởi vì điểm của Lục Dương toàn bộ đều hơn bảy mươi điểm, không có một môn nào rớt tín chỉ, so với thành tích cua hắn khoe, thì đây quả thực là....
Lục Dương cũng có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới điểm của hắn lại cao như vậy.
Hay là vì năm mươi vạn tiền học bổng?
Trong lòng hắn âm thầm nghĩ đến, nhưng không chắc chắn lắm, tuy nhiên, từ đó có thể nhìn ra, trường học đã cho hắn ưu đãi rồi, lấy thành tích của hắn qua môn đã là tốt rồi, chứ đừng nói đến bảy mươi điểm như hiện tại.
Đặc biệt là môn Tiếng Anh.
Thành tích Tiếng Anh của Lục Dương, vậy mà hơn chín mươi điểm.
Đây quả thực là...
Tấm màn đen!
Lục Dương nghĩ đến giáo viên dạy tiếng Anh, cũng quá đáng yêu đi!.