Mấy người đi xuống dưới nhìn xem.
Tầng hầm được chia thành ba phòng, làm thành phòng giải trí cũng không tồi, một cái làm phòng bida, một cái làm phòng coi phim.
Bất quá tầng ngầm khá bẩn, ba người nhìn thoáng qua một cái liền quay lên trên, lại lên tầng hai nhìn, phòng khách ở tầng hai so với tầng một thì nhỏ hơn một tí, nhưng lại có nhiều phòng hơn, Triệu Oánh Oánh đếm được đến tận hơn năm phòng ngủ.
"Thấy thế nào?"
Sau khi xem xong, Lục Dương hỏi.
"Lớn quá."
Quan Nguyệt nhịn không được cảm thán.
Nếu so sánh căn biệt thự này với nhà của nàng, chỉ là một căn hộ bình thường, thì quả thực nó giống với một cái toa-lét vậy, nhà lớn như vậy, nếu chỉ ở một mình nàng, cũng chưa chắc nàng đã dám ở.
"Là quá quá lớn, nếu lắp đặt thiết bị cũng tốn không ít tiền."
Triệu Oánh Oánh cũng nói.
Đây là lần đầu tiên nàng biết được thế nào là biệt thự ở khu thành thị, sau khi xem xong, nàng cảm thấy mình càng có thêm nhiều kiến thức.
Phòng ngủ lớn như vậy, có thể tùy tiện lộn nhào mà không sao hết.
Nhìn tổng quát căn nhà xong, Lục Dương cũng tương đối hài lòng.
Kiếp trước, căn phòng đầu tiên hắn mua, vừa đúng dịp giá nhà tăng cao, hắn mua một căn hộ chung cư chỉ có diện tích khoản một trăm mét, cộng thêm chi phí lắp đặt thiết bị cũng hết gần hai trăm vạn, căn nhà đó được hắn mua bằng một khoản vay, về sau kiến được tiền, hắn liền trả hết sạch sẽ.
Lúc đó, hắn cũng có ý định mua biệt thự, nhưng sau khi biết được giá cả, hắn liền trực tiếp từ bỏ.
Lúc đó Lục Dương cũng có rất nhiều tiền, nhưng số tiền này hắn kiếm được cũng mệt gần chết, cộng thêm tính cách cá ướp muối của hắn nên càng không phù hợp sống mấy nơi như biệt thự, nên an ổn sống trong căn hộ cũ, lúc đó đối với hắn là đã rất hài lòng rồi, có bao nhiêu bạn bè cùng lứa tuổi, cùng điểm xuất phát với hắn, vẫn còn thuê nhà sinh sống ở Lục Thành, so sánh với nhau, hắn cũng coi là một nhân sĩ thành công.
Đi ra ngòai, mấy người theo Lục Dương đi một vòng quanh khu biệt thự nhìn xem.
Nhìn một vòng.
Cuối cùng, Lục Dương chọn một căn biệt thự không tệ, đằng sau nó có một mảnh rừng trúc.
Về phần bên trong thế nào, Lục Dương cũng không đi vào xem, dù sao biệt thự nào cũng gần giống nhau, xem một cái là được rồi, với lại bên trong cũng chưa trang trí gì, cũng không có gì đẹp mắt mà xem, Lục Dương nhìn Quan Nguyệt, nói ra: "Căn này không tệ chứ."
"Anh mua thật sao?"
Biệt thự lớn thế này, nếu mua rồi, cũng chỉ có nàng cùng Lục Dương hai người ở đây, có phải lãng phí quá rồi không.
"Đương nhiên là mua rồi, bằng không bỏ thời gian tới đây xem nhà làm gì?" Nếu đổi thành mấy nhân viên tiêu thụ chuyên nghiệp, Lục Dương tuyệt đối sẽ không nói như vậy.
Cũng giống mua xe vậy, nếu nóng lòng biểu hiện mình rất muốn mua, đây cơ hồ chính là đang nói cho người khác biết, ngươi là một kẻ coi tiền như rác.
Song, đối với cô nhân viên Tiểu Cầm này, Lục Dương cũng không hề lo lắng.
Theo suy đoán của hắn, nàng hình như là sinh viên mới tốt nghiệp hè này rồi vào đây làm.
Lục Dương quả thật không có đoán sai, nhân viên tiểu thụ Tiểu Cầm này, chính là sinh viên mới tốt nghiệp tháng sau năm nay, vốn thời điểm còn học ở trường, này còn ước mơ sau khi lấy được bằng đại học, có thể ra ngoài kiếm tiền một phen, rất nhanh có thể thực hiện ước mở của mình, nhưng khi đi tìm việc hết gần hai tháng, gặp phải vấp ngã trắc trở, bị đá kích đến hoài nghi nhân sinh, còn có một lần nàng còn suy nghĩ mình có phải phế vật thật không, cuối cùng chỉ còn cách tìm một công ty vào làm tiêu thụ, người khác hỏi nàng học gì ra, nàng đều xấu hổ không trả lời.
Đi làm hơn một tháng rồi, trước mặt nàng chưa bán được một căn phòng nào, đến cả một căn hộ chung cư cũng không, không giống như những nhân viên môi giới khái, nàng không có nhân mạch, thứ hai không có khẩu tài, ngoài trừ lớn lên dễ nhìn ra, mặt khác thì không còn ưu điểm gì hết, nhưng đến cả lớn lên xinh đẹp cũng vô dụng, vị tỷ tỷ cùng đồng nghiệp của nàng đều trang điểm, ai nấy trang điểm xong, đều rất đẹp, nàng cũng không có ưu thế gì nữa.
"Lục..Lục tiên sinh, ngài có ý định mua biệt thự?"
Tiểu Cầm đè nén tâm tình đang kích động của mình hỏi.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, nàng đều không hề nghĩ đến, Lục Dương sẽ mua biệt thự, nếu là khách hàng tiềm năng, dù chỉ là có một tia khả năng, Tôn tỷ với kinh nghiệm phong phú cũng sẽ không đẩy người qua cho mình.
Nhưng bây giờ.
Bản thân mình như lượm được vàng rồi.
Mặc dù hợp đồng chưa hoàn thành, còn không biết Lục Dương có ý định mua thật hay không, nhưng đây là lần đầu tiên nàng tiếp cận thành công nhất.
"Ừ."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Trái tim Tiểu Cầm mãnh liệt nhảy vài cái, nhịn không được nắm chặt hai tay.
Lục Dương cũng không để ý tới biến hóa của nha đầu tội nghiệp này, hắn nhìn Quan Nguyệt, nói: "Anh thích căn có rừng trúc ở phía sau."
Từ xa có thể nhìn thấy, đằng sau biệt thự có một mảnh rừng trúc, không khí nhất định sẽ đỡ hơn một tí, nếu như khi Lục Dương viết tiểu thuyết mệt mỏi, có thể nhìn rừng trúc để tâm tình buông lỏng, mặc khác theo Phong Thủy, hậu viên có rừng trúc, Phong Thủy khẳng định không tệ, có thể giúp gia chủ tụ họp tiền tài.
Đây cũng là nguyên nhân Lục Dương chọn chúng nơi đây.
Ánh mắt của Lục Dương, Quan Nguyệt rất tin tưởng.
Vừa rồi đi tới nơi này, nhìn hoàn cảnh xung quanh căn biệt thự này xong, nàng liền ưa thích, bởi vì đến mua xuân hàng năm, nói không chừng nàng có thể ra rừng trúc đào măng.
Thấy bộ dạng thích thú của Quan Nguyệt, Lục Dương mới hỏi: "Biệt thự ở đây bao nhiêu tiền một căn."
Giá cả biệt thự vẫn tương đối minh bạch.
Dù sao biệt thự nào chẳng giống nhau, đều cùng một dáng, không tính đến vấn đề diện tích, thì giá cả biệt thự Lục Dương đã lên mạng hỏi xem, trong lòng cũng có con số của riêng mình, trên đường tới đây, hắn cũng đã hỏi Từ Phượng Niên.
Tiểu Cẩm có chút thấp thỏm, nói: "Giá hiện tại là ba triệu bảy trăm năm mươi ngàn tệ một căn."
Nàng ăn nói rất cẩn thận, sợ giá cao như thế này lại hù Lục Dương, tuy rằng nàng đã bị hù rồi, ba triệu bảy a, không biết cả đời này của nàng có thể kiếm được số tiền nhiều như vậy không.