Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 480: Quan Nguyệt Mời Cơm (1)




Ngày mùng một tháng chín

Sáng sớm, Lục Dương bắt taxi đi đến tiểu khu Thanh Sơn.

Bởi vì lần này không lái xe trở về, nên hắn và Quan Nguyệt chỉ có thể ngồi tàu hỏa hay tàu cao tốc để tới Lục Thành, trừ bọn họ ra, còn có La Phương sẽ đi chung.

Bên ngoài tiểu khu.

Quan Kiến Quốc đang nhắc nhở con gái.

"Ba biết Lục Dương sẽ đi với con, nên ba không tiễn nữa, đến được trường học thì nhớ gọi cho ba."

"Con biết rồi ba."

Quan Nguyệt cười cười, xong rồi kéo hành lý đi đến bên cạnh Lục Dương, còn vui vẻ nắm tay Lục Dương, dù sao hiện tại toàn bộ tiểu khu đều biết nàng có bạn trai rồi, nên Quan Nguyệt cũng không cần giấu giấu giếm giếm làm gì.

Người đi qua đi lại, ai nấy đều tò mò đánh giá Lục Dương, trong lòng thì yên lặng chấm điểm cho đứa con rể của lão Quan này.

Trong lòng Quan Kiến Quốc có chút chua chua, ông còn nhiều lời chưa nói xong với con gái nữa.

Lục Dương nhìn Quan Kiến Quốc, cười nói: "Thúc thúc, cháu mang Quan Nguyệt đi trước."

"Ừ, đi đi, trên đường chú ý an toàn."

Lục Dương gật đầu.

Đưa tay ra cản lại một chiếc taxi đi ngang qua, đem hành lý của Quan Nguyệt bỏ vào sau cốp, hai người leo lên xe.

"Cha, con đi đây."

Quan Nguyệt ở trên xe vẫy tay.

Nhìn chiếc xe taxi rời đi, lão Quan âm u thở dài một hơi, lão Trương ở bên cạnh cười ha hả nói: "Lão Trương, lúc nào có tiệc vui nói ta một tiếng, ta lâu rồi chưa được uống qua rượu mừng."

Nghe nói như vậy, Quan Kiến Quốc vồn đang buồn bực, trả lời một câu.

"Còn sớm."

Lão Trương cười ha hả không thôi, nhìn chiếc xe taxi rời đi, trong lòng ông thầm nói: "Sớm hay không sớm, cũng không phải do ngươi làm chủ, nếu đột nhiên có cháu ngoại, để xem ngươi còn sớm nữa không."

Đương nhiên, lời này cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng, không được nói ra, bằng không lão Quan lại nổi điên lên, nhìn qua là thấy hắn đang buồn bực rồi.

Trên xe.

Quan Nguyệt cùng Lục Dương ngồi ở phía sau.

Quan Nguyệt dính xác bên người Lục Dương, hỏi: "Mấy ngày gần đây anh đang bận gì vậy?"

"Còn có thể bận cái gì, đương nhiên là viết tiểu thuyết rồi."

Viết tiểu thuyết vẫn có tác dụng đấy, ít nhất là gặp mấy câu hỏi tương tự như này, có thể lấy ra trả lời mà không cần suy nghĩ.

"Vậy sao anh lại đăng chương ít như vậy?"

Lục Dương viết tiểu thuyết, Quan Nguyệt cũng đọc.

Lục Dương mặt không đổi sắc, nói: "Gần đây trạng thái không tốt, không có linh cảm, nên viết quá chậm."

"n."

Quan Nguyệt cũng không nghi ngờ.

Dù sao mấy cái chuyện này, nàng cũng không phải hiểu lắm, bảo nàng viết một bài luận, cũng tương đối là phiền toái, dù sao một bài luận cũng chỉ có tám trăm chữ, cũng mất gần 40 phút, Lục Dương hiện nay mỗi ngày đăng chương đều vài nghìn chữ, không có linh cảm để viết, khẳng định rất khó khăn.

"Nếu mệt quá thì anh nghỉ ngơi một chút đi." Quan Nguyệt an ủi.

"Ừ."

Lục Dương nhẹ gật đầu.

Quan Nguyệt nhìn con đường trước mặt, vội vàng nói: "Bác tài, thấy tòa chung cư trước mặt không ạ, tới đó dừng một chút."

Xe taxi dừng lại, La Phương đem hành lý của mình bỏ vào sau cốp, sau đó cũng lên xe.

Nhìn thấy Lục Dương trên xe.

La Phương kinh ngạc nói: "Quan Quan, Lục Dương tới nhà của ngươi đón sao?"

"Đúng vậy a."

"Vậy không phải ba ba của ngươi biết rồi chứ."

Quan Nguyệt cười nói: "Lục Dương qua nhà ta rồi, hắn còn cùng ba ba của ta uống rượu với nhau."

La Phương nhìn thoáng qua Lục Dương, trong lòng của nàng đối với người bạn học cũ này một lẫn nữa coi trọng thêm vài phần, lá gan của hắn rất lớn, dám tới nhà người ta rồi còn cùng cha vợ uống rượu.

Hơn tám giờ sáng, ba người tới nhà ga, lấy vé, liền cùng nhau soát vé vào trong trạm ngồi đợi tàu hỏa đến.

Tàu cũng không tới trễ.

Đúng chín giờ là đã vào trạm.

Lục Dương,Quan Nguyệt cùng La Phương cầm hành lý lên trên tàu, khoản hai tiếng sau, bọn họ rốt cuộc cũng tới được nhà ga Lục Thành.

Theo dòng người đi ra ngoài, Quan Nguyệt hỏi: "Lục Dương, anh bây giờ sẽ quay về trường sao?"

"Đi trường của em trước, ăn cơm trưa xong thì về sau cũng được."

Lục Dương nhìn ra, Quan Nguyệt không nỡ xa hắn.

Dù sao.

Thời điểm ở quê, hơn một tuần lễ trôi qua, hắn cũng không có tới tìm nàng.

"Tốt."

Quan Nguyệt tỏ ra vui vẻ, kéo cánh tay Lục Dương, giống như sợ hắn đổi ý vậy, điều này làm cẩu độc thân La Phương, ăn một bụng đầy cơm tró, điều này làm nàng càng thêm quyết tâm, lần sau có Lục Dương ở đó, thì nàng sẽ không tham gia náo nhiệt làm gì....

Lần nữa bắt taxi đi đến trường học Quan Nguyệt.

Lục Dương cùng Quan Nguyệt xuống xe, La Phương còn phải đi thêm mấy trăm mét mới đến trường học, Lục Dương thanh toán tiền taxi xong, lại nhờ bác tài đưa La Phương tới trường.

Lại bắt đầu một học kỳ mới.

Trước cổng trường, treo đầy băng rôn chào đào tân sinh, ngoài ra còn có tình nguyện viên đứng trước cổng, đang nghênh đón tân sinh mới nhập học.