Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 450: Nàng Là Chị Dâu Sao ? (2)




Lục Dương liền nhìn thấy phòng học C2-3 ở đằng xa, nhìn bên trong vẫn có giáo viên đang dạy, Lục Dương cũng không đi quấy rầy, hắn đem sữa bò đặt trên bồn hoa, rồi hai người đánh giá trường học này.

Trường học này rất nhỏ.

Thậm trí không bằng một phần mười trường cấp ba nhị trung Thanh Sơn.

Ở đây chỉ có một tòa dạy học, đoán chừng cả ba khối cộng lại cũng không hơn một nghìn học sinh, cũng đúng thôi, trường học này đã xây từ rất lâu rồi, mẹ của Lục Dương thời đi học cấp ba, cũng từng học ở trường này, nghe Tiền Vân nói, nơi đây vốn là nơi chôn cất người vô danh khi xưa, về sau thì được huyện khai phá thành trường học.

Bên phải với bên trái của tòa nhà dạy học có hai tòa khác, hẳn là một bên là ký túc xá cho học sinh, bên còn lại là nhà ăn, ở giữa thì có một cái sân, ngoài trừ hai cái rổ bóng rổ, thì không có gì thêm.

Nhìn tòa nhà dạy học thì đã sớm tróc sơn rồi, bởi vì bị ẩm ướt nên trên tường đã có chút rêu xanh, nếu như so sánh với mấy cái trường mới xây gần đây, thì quả thật rất tệ, cũng may ở đây có một nhà vệ sinh mới xây, nhìn đống gạch men ốp trên đường, Lục Dương chấm đây là điểm cộng duy nhất của ngôi trường này.

"Có phải nhỏ quá rồi không."

Thấy Quan Nguyệt nhìn xung quanh đáng giá, Lục Dương hỏi nàng.

"Đúng vậy, cũng không lớn như em tưởng."

"Trường học nông thôn chính là như vậy, cũng không có điều kiện mà xây trường to, bằng không cũng không nhiều người muốn con mình lên huyện thành học cả, những gia đình có hơi chút năng lực cũng không muốn con mình học ở đây."

Lục Dương thở dài.

Hoàn cảnh chỉ là thứ yếu.

Chủ yếu là chất lượng dạy học.

Bởi vì nguyên nhân đãi ngộ, nên các lão sư dạy giỏi đều lên huyện cùng thành phố để dạy, nếu như không có chỗ, thì cũng chỉ đi dạy thêm chứ không về đây dạy, thời điểm Lục Dương còn học cấp ba, hằng năm đều có giáo viên ưu tú từ dưới hương trấn đi lên.

Những lao sư dạy giỏi đều rời đi, vì vậy lưu lại phía dưới đều là giáo viên mới tốt nghiệp, không thì bị đào thải xuống, phương châm của bọn họ là sống ngày nào hay ngày nấy, về phần giảng dạy học sinh, học sinh học được hay không thì đó là chuyện của học sinh rồi. Đương nhiên cũng có rất nhiều giáo viên nhiệt huyết, nhưng bởi vì nguyên nhân thiên phú, nên không thể tiến thêm một bước, với lại loại giáo viên nhiệt tình này, ở đây vẫn tương đối hiếm gặp.

Đại khái chừng mười phút sau.

Tiếng loa trường vang lên.

"Đến giờ tan học,mời các em học sinh nghỉ, các lão sư cũng khổ cực rồi."

Một lát sau.

Từng người học sinh từ trong phòng học đi ra.

Học sinh ở trường cấp ba này, ngoài trừ lớp cao nhất(lớp 10) được nghỉ hè ra, thì học sinh lớp 11 với lớp 12 vẫn phải đi học bù, Lục Dương đi đến cửa ra vào lớp C2-3, Lục Dương vốn có chút đẹp trai, Quan Nguyệt thì rất xinh đẹp, hai người đứng ở đây, mặc kệ nữ sinh hay nam sinh đi ra, đều phải liếc nhìn một cái.

"Bạn học, Lâm Tiểu Vũ ở lớp này sao?"

Lục Dương gọi lại một nữ sinh hỏi thăm.

Nghe Lục Dương nói, nữ sinh hướng về phía phòng học gọi một tiếng: "Lâm Tiểu Vũ, có người tìm nè."

Nghe được có người gọi mình, Lâm Tiểu Vũ đi ra phòng học, sau khi nhìn thấy Lục Dương, nàng kinh ngạc nói: "Ca, sao anh lại tới đây?"

"Thì được nghỉ hè mà, ta tới thăm ngươi một chút, nghe dì nhỏ nói ngươi vẫn còn đang học bù, liền tới đây xem..."

"Kỳ nghỉ hè của em chỉ còn nửa tháng nữa thôi."

Lâm Tiểu Vũ bộ dạng rất thương tâm.

"Năm cuối rồi, cố học tập cho tốt, lên đại học thì nhẹ nhõm hơn nhiều." Lục Dương an ủi một câu, tính cách biểu muội này vẫn rất mạnh mẽ, Lục Dương cũng không lo lắng lắm.

Lâm Tiểu Vũ cười cười, nhìn Quan Nguyệt bên cạnh Lục Dương, nàng hỏi: "Chị là bạn gái của anh em sao?"

"Chị là Quan Nguyệt, xin chào em gái."

Quan Nguyệt lên tiếng chào hỏi.

"Em là Lâm Tiểu Vũ, chào chị, mà chị quả thật rất xinh đẹp a, anh trai em tìm được chị làm bạn gái như nhặt được vàng rồi."

Lâm Tiểu Vũ kinh ngạc nói.

"Lâm Tiểu Vũ, ngươi nói vậy là thế nào? Trong mắt của ngươi đứa anh trai này kém cỏi lắm sao." Lục Dương gõ đầu nàng một cái.

"Hì hì, không phải không phải, anh tốt rồi, nhưng mà chị dâu tốt hơn."

Quan Nguyệt nghe vậy mở cờ trong bụng, nghĩ đến dặn dò của Lục Dương, nàng vội vàng đem cái hộp có vòng tay, nói ra:"Tiểu Vũ, đây là quà tặng cho em."

"Đây là gì vậy."

"Một cái vòng tay, chị dâu ngươi tặng cho ngươi, hiện tại đừng có nhìn."

"A."

Lâm Tiểu Vũ tuy có chút hiếu kỳ, nhưng vẫn nghe lời cất vào balo.

Lục Dương nói tiếp: "Còn có hai hộp sữa bò, ngươi cất ở phòng học, lúc nào mệt thì lấy ra mà uống một chút, cao tam(lớp 12) rồi, cố gắng lên, tranh thủ có thể thi đậu đại học Hà Đông, đến lúc đó ngươi có thể học chung trường với chị dâu rồi."

"Đại Học Hà Đông, không nghĩ tới chị dâu lại lợi hại như vậy."

Lâm Tiểu Vũ sùng bái không thôi.

Sau đó nàng còn nói thêm: "Đại học Hà Đông thì có chút hơi khó khăn, năm này trường học của em có hơn ba mươi sinh viên chưa tốt nghiệp được, chỉ có năm người đủ điểm đậu đại học Hà Đông, vì vậy khoảng cách đến đại học Hà Đông của em còn rất xa.."

"Đừng có nhụt chí, không phải em nói có phương pháp học tập riêng sao? Còn có một năm nữa, thêm đèn thêm đầu, có lẽ sẽ thành công rồi."

Lục Dương khích lệ nói.

"Được."

Lâm Tiểu Vũ cười cười.

"Được, ca, em sẽ cố gắng hết sức, nếu thật sự không được, thì sẽ đến trường anh học, trường học của anh khẳng định em có thể thi đậu."

"Có thể nâng mục tiêu lên được không, trường học của anh vào làm gì."

Lục Dương lắc đầu, trường học của hắn chỉ là một trường loại hai, với thành tích học tập của Lấm Tiểu Vũ, mấy trường trọng điểm thì khó chứ mấy trường loại một vẫn dư sức thi đậu, nếu không đậu mới là kỳ quái.

"Tốt rồi, lão sư em đến rồi, em phải lên lớp tiếp đây, ca, chị dâu, hẹn gặp hai người ở Lục Thành."

Một giáo viên nữ trẻ tuổi đi tới, trên tay còn cầm tập tài liệu giảng bài, Lâm Tiểu Vũ cầm lên hai bịch sữa bò, vội vàng trở về phòng học.

Lục Dương nhìn điện thoại.

Khoảng cách vào học vẫn còn ba phút.

Vị giáo viên này quả thực rất tích cực.

Từ trường học đi ra ngoài, Quan Nguyệt bị Lâm Tiểu Vũ gọi tiếng chị dâu có chút lâng lâng, nàng nắm tay Lục Dương, cũng không cảm thấy ngại ngùng, hỏi: "Bây giờ chúng ta đi đâu."

Lục Dương suy nghĩ một chút, nói ra.

"Đi đến nhà bà ngoại của anh đi."

(Lâm Tiểu Vũ năm nay thi đại học là năm nay lớp 12 nha các bạn, nàng sinh năm 94 không phải 93 đâu đừng có bị Lục Dương lừa- chap 39 có nói tới)