Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 449: Nàng Là Chị Dâu Sao ? (1)




Từ nhà dì nhỏ rời đi, tên đường Lục Dương đi vào thị trân Song Cát, hắn tìm một siêu thị rồi tiến vào.

Lấy một chai cô ca, Lục Dương ngồi ở bên cạnh cửa sổ, lấy điện thoại ra gọi cho Quan Nguyệt một cuộc.

"Quan Quan, anh về rồi đây."

"Anh về rồi hã?, về lúc nào, sao không nói cho em biết?"

Trong điện thoại truyền đến giọng nói ngọt ngào của Quan Nguyệt.

"Đây không phải muốn cho em bất ngờ sao, em đang làm gì vậy? Hiện có việc gì bận không?"

"Không có việc gì, không có việc gì, em đang ở nhà xem Tivi."

"A, vậy thì em đến thị trấn Song Cát một chuyến đi, anh đang ở đây, đừng ngồi xe bus, cứ bắt taxi mà tới, năm mươi tệ là đủ rồi."

Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.

"Đi thị trấn Song Cát làm gì vậy? Sao lại chạy qua bên đó"

"Đi thăm biểu muội của anh, trước đó không phải anh đưa nhầm vòng tay cho em sao, em đi nhớ mang theo vòng tay, rồi lát nữa chúng ta tới trường học thăm nàng."

"A, được, anh chờ em tí."

Tiểu khu Thanh Sơn.

Sau khi cúp điện thoại, Quan Nguyệt đứng dậy tắt TV, sau đó đi vào phòng của mình tìm một chiếp hộp, mở ra xác nhận bên trong là vòng tay con gà, nàng mới cất vào túi, sau đó đi ra ngoài cửa.

Cửa tiểu khu.

Lão Trương bảo vệ nhìn thấy Quan Nguyệt đi ra, ông cười ha hả nói: "Quan Quan, trời nóng như vậy rồi, cháu còn muốn đi đâu chơi a?"

"Cháu có hẹn gặp với bạn học."

Quan Nguyệt mỉm cười ngọt ngào trả lời.

Nói xong nàng vẫy một chiếc taxi ở ven đường, chiếc taxi đi tới dừng lại.

"Bác Trương, cháu đi trước đây."

Khoát tay áo, Quan Nguyệt lên xe.

"Vui vẻ như vậy, không phải là đi gặp bạn trai chứ."

Nhìn chiếc taxi rời đi, lão Trương lẩm bẩm vài câu.

Lục Dương ở siêu thị đợi khoản 40 phút, thì Quan Nguyệt mới đến nơi.

Hôm nay nàng mặc một chiếc váy hoa dài, lộ cắp tay trắng nõn ra bên ngoài, hẳn là do thời tiết nóng nực, trên mặt đều là mồ hôi, làm cái mái ngắn của nàng dính chặt trên trán.

"Vô đây ngồi một hồi nè."

Lục Dương vẫy tay.

Lại lấy cho Quan Nguyệt một ly trà sữa.

Quan Nguyệt đi tới, ngồi đối diện trước mặt Lục Dương.

"Có mang đồ vật theo không?"

"Có đây."

Quan Nguyệt từ trong túi tiền lấy ra một cái hộp tinh xảo đóng gói màu đỏ, Lục Dương nhận lấy mở ra nhìn, bên trong chính là vòng tay cầm tinh con gà.

"Đúng rồi."

Nhìn thoáng qua, Lục Dương nhẹ gật đầu rồi thu hồi ánh mắt, vật này quá phiền toái rồi, vẫn nên sử lý sạch một chút.

"Đợi lát nữa chúng ta đi tới trường học của Tiểu Vũ, thứ này em tặng cho nàng ấy đi, coi như là quà gặp mặt của chị dâu."

"Chị dâu gì cơ."

Quan Nguyệt xấu hổ đỏ mặt.

Hai người nói chuyện, nhân viên phục vụ cũng đem trà sữa mang tới.

"Lục Dương, anh còn đi nữa không?"

Quan Nguyệt hai tay nhận lấy trà sữa, uống một ngụm nhỏ, ngẩng đầu, ánh mắt có chút mong chờ nhìn Lục Dương.

"Không đi, chờ khai giảng lại mới đi, ở đây hảo hảo đi chơi với em."

Quan Nguyệt nghe vậy vui vẻ không thôi: "Vậy thì tốt qua, ba mẹ em mỗi ngày đều phải đi làm, em ở một mình chán chết đi được."

"La Phương đâu? Sao em không qua tìm nàng chơi."

Quan Nguyệt hừ một tiếng, nói: "Nha đầu kia cũng không giảng nghĩa khí, nàng chạy đến nhà bà ngoại chơi rồi, không ở trong huyện thành."

"Được rồi, nàng ấy không chơi với em thì để anh."

Lục Dương bắt lấy cánh tay Quan Nguyệt, xoa xoa cánh tay mềm nhũn này.

Ở siêu thị hưởng ké điều hòa một lúc, đợi đến khi Quan Nguyệt hết đổ mồ hôi, Lục Dương lại mua thêm hai bịch sữa bò, ý định tặng cho Lâm Tiểu Vũ, dù sao năm nay cũng thi đại học rồi, áp lực học tập quá lớn, cho nàng bổ dung thêm một chút dinh dưỡng.

Tính tiền xong, Lục Dương cùng Quan Nguyệt rời đi với hai bịch sữa bò lớn.

Trường cấp ba của thị trấn Song Cát ở đằng kia.

Thời điểm Lục Dương ở siêu thị, cũng đi qua đường nhìn thử, vì vậy biết nó ở đâu.

Hai người đi vào cổng trường cấp ba.

"Chào thúc, chúng cháu tới đây tìm một người a."

Trường cấp ba bình thường đều cấm người ngoài đi vào.

Ngoài trừ học sinh của trường ra, thì không cho phép người lạ mặt tiến vào, chẳng qua nếu người nhà của học sinh tới, trường học cũng sẽ không ngăn cẳn.

"Hai cháu tìm ai."

Đại thúc bảo vệ hơn năm mươi tuổi, ánh mắt ở trên thân Quan Nguyệt cùng Lục Dương đánh giá một cái, nếu như không phải Lục Dương nói ra, hắn còn tưởng hai người này là học sinh trong trường.

"Cháu tìm Lâm Tiểu Vũ lớp C2-3."

Khi rời khỏi nhà dì nhỏ, Lục Dương có hỏi lớp Lâm Tiểu Vũ nên biết.

"À, hai người vào đi."

Bảo vệ không hỏi nhiều lớn, cũng không đăng ký tính danh cho bọn họ, dù sao Quan Nguyệt cùng Lục Dương đều là hai người vô hại, hơn nữa, trường cấp ba ở hương trấn cũng không chính quy như vậy.

"Cảm ơn đại thúc, cho cháu hỏi thêm một cái, phòng của lớp C2-3 ở đâu vậy?"

"Ở tầng một, từ trái qua phải phòng số ba."

"Cảm ơn thúc."

Đi vào trường học.