Ăn xong, Lão Cửu lái xe chở hai người đến một khách sạn gần hồ Điền Trì.
Sau khi hai người Lục Dương xuống xe, hắn nói ra: "Lộc thần, ta sẽ không quấy rầy thế giới riêng của hai người nữa, nhưng người đừng có quên, chúng ta đi du lịch Đại Lý cùng nhau..."
"Yên tâm, không quên được."
Lục Dương hướng hắn phất tay.
"Về đi, trên đường lái xe cẩn thận một chút."
Chiếc xe tải chậm chậm rời đi, biến mất ngoài cảnh đêm đẹp đẽ, Lục Dương lúc này mới nhìn tên khách sạn, khách sạn Lệ Thủy..Nhìn qua cấp bậc cũng không tệ, vị trí ngay bên cạnh hồ Điền Trì, về phần mấy sao thì Lục Dương không biết.
Đi vào khách sạn, Lục Dương đi tới trước quầy lễ tân thuê một căn phòng, thời hạn hai ngày.
Phòng dư lại cũng không nhiều lắm, Lục Dương chọn một căn phòng có thể nhìn ra ngoài hồ Điền Trì, lễ tân dẫn hai người lên phòng, Lục Dương tip người nhân viên xong, đóng cửa lại, đem ba lô ném lên ghế.
Mở cửa sổ lớn trong phòng, là cảnh đêm của hồ Điền Trì.
Mặt hồ lấp lòe ánh sáng.
Ven đường ngựa xe như nước, bóng người chằng chịt.
"Thật đẹp."
Liễu Thanh Thanh đi tới gần cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Ở trong căn phòng nghìn tệ một đêm, nhìn cảnh đêm xinh đẹp bên ngoài, loại cuộc sống xa hoa này nàng chưa bao giờ trải qua.
"Cảnh bên ngoài có đẹp thế nào, cũng không đẹp bằng em."
Lục Dương đi tới, ôm lấy cái eo nhỏ của Liễu Thanh Thanh.
Liễu Thanh Thanh quay đầu lại, tựa vào trên bờ vai của Lục Dương.
Canh đêm say lòng người.
Hai người say lòng nhau.
"Hôm nay cũng muộn rồi, chúng ta sẽ không đi nữa, ngài mai đi phụ cần hồ Điền Trì dạo một phen, còn phía bên núi Tây(Western Mountains) thì chúng ta sẽ không đi
"Tại sao?"
Liễu Thanh Thanh hồ nghi hỏi.
Núi Tây là một trong những địa điểm Lục Dương đòi tới, như thế nào hắn lại đột nhiên từ bỏ rồi.
Lục Dương cười nói: "Lúc ăn cơm, khẳng định em không nghe lão Cửu nói rồi, hắn nói, Núi Tây có một loài lợi nguyền, cặp đôi nào đi xong quay về cũng sẽ chia tay, chỉ có nam nữ lạ mặt mới có được nhân duyên, anh cũng không muốn đi du lịch một chuyến, lại mất đi em."
"Mê tín thế mà anh cũng tin sao."
Liễu Thanh Thanh cười cười.
Lục Dương nghiêm trang nói: "Tuy rằng anh là người chủ nghĩa duy vật, nhưng cho dù một phần vạn khả năng cũng không được."
Liễu Thanh Thanh rất cảm động, Lục Dương nói vậy, không thể nghi ngờ đã coi nàng như người một nhà.
Nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Lục Dương vỗ cái mông cao ngất của Liễu Thanh Thanh, nói ra: "Chúng ta đi tắm đi, hôm nay cũng mệt chết đi được."
"Tắm chung?"
Liễu Thanh Thanh mở to mắt.
"Thì sao?"
Lục Dương bế Liễu Thanh Thanh lên, hai người cùng đi vào phòng tắm. Sau đó tiếng nước cùng tiếng rên nhẹ nhàng vang lên....
Gần một tiếng sau, Lục Dương quàng khăn tắm từ trong phòng vệ sinh đi ra, hai tới trước balo của hai người tim tìm, tìm một bồ đồ ngủ rồi thay, lại lấy một cái váy ngủ đưa cho Liễu Thanh Thanh.
Làm xong những thứ này, Lục Dương mới cầm lấy cái laptop samsung mới mua ra, dựa lưng vào giường, lúc sau, Liễu Thanh Thanh sấy khô tóc, cũng bước chân dài của mình ra khỏi phòng tắm.
Váy nàng rất ngắn, không thể che hết cặp chân dài kia, dưới anh đèn nhu hòa, còn có thể nhìn thấy trên đùi Liễu Thanh Thanh có một cái ấn ký nhỏ.
"Anh đang làm gì thế?"
Liễu Thanh Thanh đem đèn trong phòng tắt đi, bật một cái đèn ngủ ở bàn, sau đó nằm cạnh Lục Dương.
"Nhìn cổ phiếu a."
Lục Dương nói ra.
"n."
Liễu Thanh Thanh không có hứng thứ, bởi vì nàng xem không hiểu mấy thứ này, nhìn ánh mắt tập trung của Lục Dương vào màn hình máy tính, nàng cũng cầm lấy điện thoại ra, chơi một hồi, bởi vì biết Lục Dương có tải xuống Wechat, nàng cũng mượn mạng khách sạn tải một cái về điện thoại.
Lục Dương thì vẫn nhìn đường cong của biểu đồ cổ phiếu, ý định của hắn tính thanh lý một số cổ phiếu của công ty nước ngoài.
Chủ yếu là trên tay hắn cũng không có bao nhiêu tiền nhàn, tiền nhuận bút hai tháng nay hắn đều đầu tư mua cổ phiếu A-Shares của Mao Đài, còn nằm bên tài khoản chứng khoán Trường Giang, giá trị khoản ba triệu năm trăm ngàn.
Đương nhiên.
Đa số tiền đâu tư của hắn đều đổ dồn ở nước ngoài.
Bên trong tài khoản nước ngoài có hai triệu một trăm ngàn đô la, Lục Dương muốn mua hợp đồng tương lai của Vàng Luân Đôn, thì phải vận dụng khoản tiền này, dù sao, như vậy càng thuận tiện hơn, giúp hắn tránh khỏi các trình tự rắc rối.
Mặc dù thời điểm này công dân đầu tư cổ phiếu nước ngoài không bị quản nghiêm khắc như về sau, nhưng tóm lại cũng cần phải mất nhiều thủ tục mới đưa được dòng tiền ra nước ngoài.
Bên trong nước A-share có hơn ba triệu không cần huy động làm gì, chỉ cần hai triệu đô la này cũng đủ để hắn thao tác rồi, sau khi sàn giao dịch mở cửa một lúc, cổ phiếu của Lục Dương cũng từ từ tăng lên, tăng nhiều nhất là cổ phiếu của Apple, giá trị từ lúc mở cửa giao dịch đến giờ đã tăng tới 6 điểm, Tesla cùng Starbucks cũng tăng thêm một điểm, nhìn cổ phiếu của Apple có dấu hiệu hơi giảm một chút, Lục Dương liền lựa chọn bán hết, rất nhanh, cổ phiếu của Lục Dương đã bị dọn sạch, bởi vì Lục Dương bán giá thấp hơn một điểm, nên chỉ lời được hơn năm vạn đô la.