"Lục Dương."
Mới từ vườn khởi nghiệp đi ra.
Lục Dương đã nghe thấy có người gọi mình.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, ven đường là hai mỹ nữ một lớn một nhỏ, tựa cười không phải cười nhìn mình.
Đại mỹ nữ là Tống Giai.
Còn tiểu mỹ nữ là Lâm Viện Viện.
Không nhiệt tình chào hỏi như Tống Giai, sau khi nhìn thấy Lục Dương, Lâm Viện Viện lui về sau hai bước, bộ dạng giống như không muốn tiếp xúc với Lục Dương, còn lôi kéo cánh tên Tống Giai, thúc giục nàng đi nhanh lên.
Không thể trêu vào, nàng còn tránh không được sao?
Sau khi bạn cùng phòng đều phản bội nàng, Lâm Viện Viện biết một cây làm chẳng nên non, ý đinh tạm lánh mũi nhọn của Lục Dương.
"Học tỷ."
Trên mặt Lục Dương hiện nụ cười, bước nhanh tới.
Tống Giai nhìn Lục Dương, lại nhìn tòa cao ốc khởi nghiệp phía sau, hỏi: "Ngươi tới đây làm gì?"
Vườn khởi nghiệp đã xây được mấy năm, trên cơ bản không có một sinh viên nào đi vào trong đó, nghe nói trường xây lên để thu hút xí nghiệp vào cư trú, cũng ủng hộ sinh viên khởi nghiệp, nhưng trước đây đây chỉ là một cọng gân gà, bây giờ thì hiện tại rất hot, bởi vì có một công ty lợi hại ở đây.
"Đi làm a."
Lục Dương cười nói.
Tống Giai vuốt vuốt mái tóc ngắn trên trán đang ngăn chở ánh mắt của nàng, cười nói: "Ngươi đường có mà lừa dối ta, ngươi chỉ là sinh viên năm nhất, không chịu học ở trên lớp đi, cũng sắp thi cuối kì rồi, ngươi không lo rớt môn sao?"
"Đúng vậy, khoác lác không có bản thảo."
Lâm Viện Viện ở sau lưng Tống Giai lộ cái đầu, vốn nàng không muốn dây dưa vô Lục Dương làm gì, nhưng khi nghe Lục Dương khoác lác, nàng nhịn không được mà nói.
"Ai nói sinh viên năm nhất không thể đi làm."
Lục Dương lắc đầu: "Học tỷ, ngươi biết Csite không?"
"Đương nhiên là biết rồi, trường học của chúng ta rất nhiều sinh viên đều dùng mà, ta cũng dùng Csite để đọc truyện xưa, Lâm Viện Viện còn dùng Csite để đọc manga."
"Giai Giai tỷ, ngươi nói ta làm gì?"
Lâm Viện Viện bất mãn vì Tống Giai nhắc tên mình.
"Hừ, nhắc tên ngươi một cái cũng không mất khối thịt nào."
Tống Giai liếc nhìn nàng.
Lục Dương nhìn Lâm Viện Viện, nguyên lai nha đầu này thích đọc manga, khó trách trong đầu toàn mấy cái chủ ý kỳ quái.
Ngươi tự nhiên nhắc đến Csite làm gì, hay là ngươi làm ở đấy?
Tống Giai tò mò hỏi.
Dưới suy nghĩ của Tống Giai, cũng có khả năng này, Lục Dương là một đại tác giả, Lâm Viện Viện còn nói, Csite có manga của Lục Dương chuyển thể, khả năng là Lục Dương có quan hệ hợp tác nhất định với C site.
Lâm Viện Viện khó chịu nói: "Giai Giai tỷ, ngươi quá đề cao hắn rồi, ta nhìn hắn chắc vào đây để đi ké WC, nhất định là do quá cặn bã, nên tuyến tiền liệt xảy ra vấn đề."
Tống Giai còn chưa nói lời nào, Lục Dương đã đi lên một bước, ở trên đầu Lâm Viện Viện gõ một cái.
Cũng do miệng Lâm Viện Viện quá thúi.
"A, ngươi dám đánh ta."
Lâm Viện Viện tức giận muốn phản kháng, nàng liền bị Tống Giai kéo lại.
Lục Dương nói ra: "Lâm Viện Viện, ngươi bớt nói linh ta linh tinh đi, nếu không ta sẽ lột đồ của ngươi."
"Ngươi dám!."
Lâm Viện Viện khí thế rất hung, nhưng giọng nói hạ đi một chút, nàng quả thật rất sợ Lục Dương nổi điên.
"Được rồi, các ngươi đừng có cãi nhau nữa mà." Tống Giai một tay che chán, nàng cảm giác tâm mình rất mệt mỏi, Lâm Viện Viện cùng Lục Dương quả thật oan gia trời sinh mà, vừa đứng cùng một chỗ, liền bắt đầu đấu võ mồm...
Lâm Viện Viện cũng thật là, nói cũng không nói lại, đánh cũng không có ăn, thế mà hết lần này tới lần khác lại không chịu thua, Lục Dương cũng giống vậy, còn so đo với xu nha đầu Lâm Viện Viện này làm gì.
"Ngươi thực sự làm ở Csite sao?"
Tống Giai xác nhận hỏi.
Lục Dương nhẹ gật đầu: "Kỳ thật cũng không thể coi là đi làm được, ta là đại lão bản Csite, có đôi khi phải dành chút thời gian qua đây nhìn xem, với lại không phải sắp được nghỉ hè sao, ta tới đây an bài công tác."
"Đừng nói giỡn."
Tống Giai lầm bầm nói: "Thần thần bí bí, ngươi không muốn nói cho ta biết thì thôi."
"Ta nói thật mà."
Lục Dương câm lặng.
Đầu năm nay, mình nói thật mà không có ai tin là sao?
Lâm Viện Viện khinh bỉ nói: "Gió chưa tới mà đã chém, nếu ngươi mà là chủ tịch Csite, ta sẽ không phản đối Giai Giai tỷ cùng ngươi một chỗ."
"Lâm Viện Viện, từ lúc nào ta trở thành tiền đặt cược của ngươi vậy, ngươi sao không tự đặt bản thân mình đi."
Tống Giai tức giận bóp mặt Lâm Viện Viện.
Tống Giai quả thật rất tinh ý, rất nhanh đã hóa giải chuyện này.
Vốn đây là mẫu thuẫn giữa Lục Dương cùng Lâm Viện Viện, lại bị Tông Giai biến thành mẫu thuẫn tỷ muội giữa nàng với Lâm Viện Viện, Lục Dương nhìn thoáng qua khuôn mặt đỏ bừng của Lâm Viện Viện vì bị bóp, trong lòng âm thầm nghĩ đến, Tống Giai bóp tới lúc Lâm Viện Viện mất đi cái miệng là tốt nhất.
"Giai Giai tỷ, ta chỉ đùa chút thôi, chuyện này không thể nào xảy ra được, ta sai rồi, sai rồi."
Lâm Viện Viện nhận thua.
Cánh tay nàng không dài như Tông Giai, cũng không có khí lực như vậy, sao có thể là đối thủ của Tống Giai được, nhưng Tống Giai bóp mãi không ngừng, nàng cũng chỉ còn cách khẩn cầu.
"Ta sai rồi, nếu Lục Dương là đại lão bản Csite, ta cùng ngươi gả cho hắn được chưa?"
"Lâm Viên Viện, đầu óc của ngươi bị lừa đá rồi."
Tống Giai thở dài một hơi.
Lục Dương cũng mở to hai mắt mà nhìn, bị Lâm Viện Viện nói ra mấy lấy như này, ánh mắt của hắn cũng nhìn hai ngươi bọn họ đánh giá, không chỉ là hắn, mấy sinh viên thấy hai mỹ nữ đùa giỡn với nhau, cũng tò mò ở xa nhìn tới.
Cùng lúc đó.
Một chiếc xe đại chúng lái từ vườn khởi nghiệp đi ra, dừng lại bên cạnh Lục Dương, cửa sộ hạ xuống, Giang Bạch ở tay lái phụ, hắn có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Lâm Viện Viện cùng Tống Giai, không dám nhìn lâu, hắn hướng Lục Dương nói: "Chủ tịch, hôm nay chúng ta định ra ngoài liên hoan, ngài có muốn đi chung không?"
"Tôi còn có chút việc, không đi được, mọi người chơi vui vẻ."
Lục Dương khoát tay áo.
Giang Bạch nhẹ gật đầu: "n, hẹn gặp chủ tịch sau."
Ba nữ sinh Hà Nghệ ngồi sau xe, cũng vẫy tay, nói ra: "Chủ tịch, chúng tôi đi trước."
Xe con chậm rãi lăn bánh, chỉ để lại Lâm Viện Viện cùng Tống Giai lộn xộn trong gió.
"Bọn họ vừa nói ngươi là gi?"
Giọng nói Lâm Viện Viện run rẩy.