Kế hoạch Thanh Vân thì Lục Dương biết rõ, là do hắn đề xuất đấy, từ lúc công ty thành lập đến bây giờ, trường học đã giúp đỡ không ít, cầm năm mươi vạn ra làm học bổng cũng coi như báo đáp lại trường học.
Đương nhiên, bọn Lưu Lỗi cũng không biết mấy việc này.
"Siêu ca, Lỗi ca, các ngươi sao không tranh thủ một cái, mười cái danh ngạch cũng không ít, tỉ lệ cũng một phần mười rồi." Lục Dương nhìn hai người hỏi.
Đinh Siêu hữu khí vô lực nói: "Lỗi ca thì không quan tâm, tiền sinh hoạt mỗi tháng của hắn còn dùng chưa hết, hơn nữa, hắn cũng không có chỗ cần tiền, đương nhiên, ta cho rằng hắn không nắm chắc, nên tùy tiện lấy cái cớ mà thôi. Ta thì coi như bỏ, học kỳ này không rớt tin chỉ đã là thắp nhang cầu nguyện rồi, còn về chuyện học bổng thì khoản cần nghĩ."
Đinh Siêu đối với mình cũng tự nhận thức, sau khi học xong học kỳ đầu tiên, hắn càng ngày càng buông thả, chỉ cần có thể trốn, hắn đều sẽ trốn.
Năm trăm GB máy tính, đều nhanh bị hắn dùng trò chơi lấp đầy, tuy rằng hắn hay trốn học, nhưng cũng không bị đánh vắng nhiều, nhưng có mấy môn lâu lâu lão sư lại điểm danh, nên điểm chuyên cần của hắn vô cùng thấp, không bị rớt tin chỉ đã là vạn may rồi.
Học bổng Đinh Siêu cũng muốn, nhưng hắn cũng biết, bản thân không có khả năng lấy được.
Lý Minh Bác trở lại phòng lúc đã muộn, đem sách vở đặt trong phòng ngủ, chào mấy người bạn cùng phòng một câu, hắn lại vội vàng chạy ra ngoài, học tập tuy trọng yếu, nhưng sinh ý bên Tây Môn cũng không thể bỏ được.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Kỳ thi cuối kỳ sắp bắt đầu, bầu không khí học tập trong trường học cũng bắt đầu nóng lên, có đôi khi Lục Dương sáng sớm chạy bộ, đã nhìn thấy sinh viên mang một đống sách vở đi vào thư viện, dù giờ này thư viện vẫn chưa mở cửa, nhưng bọn hắn vẫn xếp hàng bên ngoài học tập, có mấy sinh việt thật tâm muốn học, có mấy người thì nước đến chân rồi mới nhảy, cuộc thi cuối kì như một trận đánh, ngoài trừ Lục Dương ra, mỗi học sinh đều mài sẵn đao kiếm, sợ trận đánh này mình bị rớt tín chỉ.
Ngày mười lăm tháng sau.
Giữa trưa.
Lục Dương đi vào công ty.
Nửa tháng trôi qua, nhân viên của công ty càng ngày càng nhiều, vừa nhìn một chút bản lương của Lữ Tiểu Vũ gửi tới, công ty đã có hơn hai trăm ba mươi người, mà đến giờ Lục Dương còn tưởng nhân viên chưa tới hai trăm.
Không thể không nói, hắn coi như là một chủ tịch bù nhìn hợp cách.
Đương nhiên, hắn cũng không hề lo lắng mình có bị mất quyền lực hay không, đừng quên hắn đang nắm giữ 94% cổ phần của công ty, có quyền biểu quyết tuyệt đối, tuy rằng bình thường không tham dự vào chuyện công ty, nhưng đối với những kế hoạch lớn nhỏ vẫn cần hắn thông qua, việc điều động, trả lương,...đều cần chữ ký của hắn, nhìn hắn bây giờ, giống như Hoàng Đế thời cổ đại vậy, tuy hoạn quan bên người quyền lợi rất lớn, dù là Đông Xưởng hay Tây Xưởng, cũng phải cẩn thận từng li từng tí trước mặt hắn.
Đương nhiên, Lục Dương buông thả chuyện công ty một phần vì hắn rất yên tâm về Lữ Tiểu Vũ.
"Chủ tịch."
Vừa mới vào công ty, Lục Dương đã gặp được người quen.
"Hứa Tiểu Uyển."
Lục Dương kêu tên nàng ra.
Vị này chính là hội trưởng hội thanh niên tình nguyện, Lục Dương nhờ nàng chiếu cố Từ Thi, đổi lại cho nàng gia nhập bộ phận Operations của công ty, từ lúc công ty phát triển đến giờ, bộ phận phục vụ khách hàng, bộ phận kỹ thuật, bộ phận EC, đều độc lập, phân biệt ở các văn phòng 701, 703, 704, còn dư lại Studio Tiểu Vũ, bộ phận Operations, bộ phận tài vụ, bộ phận nhân sự, còn có phòng giám đốc cùng chủ tịch, đều nằm trong văn phòng 702.
"Công việc có quen chưa?"
"Vẫn được, dù sao công tác hoạt động cũng không khó."
Ánh mắt của Hứa Tiểu Uyển rất có thần, nàng đối với công việc ở đây hết sức quý trọng.
"Vậy thì tốt rồi, cô đi làm việc tiếp đi."
Trở lại văn phòng.
Từ Thi không có ở đây, cũng sắp thi cuối kì rồi, Từ Thi vẫn phải ôn tập, bình thường vẽ manga làm nàng trễ nải không ít thời gian. Lục Dương mở ra phần mềm chat Cầu Cầu.
Phần mềm này do mấy lập trình viên Tsinghua làm ra, chủ yếu dùng để nhân viên nội bộ trao đổi ở trong công ty, công năng giống với QQ vậy, nhưng càng đơn giản hơn, không có không gian cá nhân, chỉ có chức năng nói chuyện...
Phần mềm chát này cũng sử dụng rất tốt, tìm mấy lập trình viên lợi hại thì cũng có thể làm ra, nhưng chính thức thành công chỉ có QQ thôi.
Mở rộng sản phẩm đôi khi còn khó hơn chế tạo.
Sở dĩ Lục Dương làm ra phần mềm này, để tránh những rủi ro không đáng có, dù sao, QQ cũng dễ dàng bị hack nick, mục tiêu của CCilicili là trở thành một tập đoàn cỡ lớn, nên có chút nội dung cơ mật về kinh doanh, mấy thứ này vẫn phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Tìm tài khoản EC Từ Phượng Niên, Lục Dương nhấn vào, gửi tới: "Cậu đến phòng làm việc của tôi một chuyến."
Cửa phòng không khóa, chỉ chốc lát, Từ Phượng Niên đã gõ cửa tiến vào.
Từ Phượng Niên vẫn mặc âu phục, trang điểm cũng không khác thời điểm làm môi giới lắm, nhưng toàn thân lại tràn đây sức sống, so sánh với lúc trước thì trầm ổn hơn nhiều.
"Haha, cậu trưởng thành hơn lúc trước rồi đấy."
Lục Dương cười cười, chỉ vào một cái ghế số pha, nói ra: "Ngồi đi."
Từ Phượng Niên thẳng lưng ngồi xuống.
Lục Dương hỏi tiếp: "Nhà kho bên kia thế nào rồi."
"Nha kho bên kia vẫn được bàn giao rất tốt, trước mắt tôi chịu trách nhiệm mua hàng, còn tiêu thụ là do Đường tỷ chịu trách nhiệm."
"A, điều này làm cũng không tệ, việc này dù sao cậu cũng có kinh nghiệm mà."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
"Còn nói thêm: "Tiền lương thì sao? Tháng này cậu nhận được bao nhiêu tiền?"
Từ Phượng Niên tháng năm đến công ty, tính toán cũng đã được một tháng rưỡi rồi, hôm nay là ngày nhận lương đầu tiên.
Nhắc đến tiền lương, Từ Phượng Niên có chút kích động, nói : "Tiền lương nhận được đều ở đây..."
Từ Phượng Niên từ trong túi lấy ra một phiếu lương, hắn nhìn một chút, rồi đưa cho Lục Dương: "Chủ tịch Dương, ngài xem một chút."
Lục Dương nhận lấy nhìn lướt qua.
Phía trước là lương cơ bản cùng trích phần trăm, hắn trực tiếp bỏ qua, nhìn con số cuối cùng, khấu trừ thuế thu nhập ca nhân cùng bảo hiểm, tiền lương của Từ Phượng Niên tháng nay là hai vạn mốt.
Điều này cũng nói rõ, tiền lương trước thuế của hắn khoản hai vạn năm.
Cũng khó trách vì sao hắn cao hứng như vậy.
Từ Phượng Niên kích động nói: "Từ lúc đi làm tới nay, đây là lần đầu tiên tôi nhận được nhiều tiền lương như vậy, Lục ca, thật sư đa tạ ngài rồi."
Đối với Lục Dương, Từ Phượng Niên ngoài trừ cảm kích ra thì chỉ có cảm kích, nếu như Lục Dương không cho hắn cơ hội, thì bây giờ hắn vẫn còn phải dẫn khách đi xem nhà, sao có thể cầm được đồng lương cao như vậy.
Hơn nữa, mấu chốt nhất làm ở Csite làm hắn thấy có hi vọng, tháng này hai vạn năm, tháng sau chỉ cần không thể lười biếng, rất có thể sẽ còn cao hơn..Đây mới là điểm mấu chốt.
Lục Dương lắc đầu: "Lương căn bản của cậu chỉ có năm nghìn, cảm ơn ta làm gì, cậu có thể nhận được hơn hai vạn, đó chính là bản lĩnh của cậu, không cần phải cảm ơn, tiếp tục cố gắng lên, sẽ có một ngày, tiên lương của cậu sáu số cũng nên."
Từ Phương Niên hít sâu một hơi, nhẹ gật đầu.
"Tốt rồi, bên phía nhà kho cứ vận hành như vậy, cậu chịu trách nhiệm nhập hàng, tôi muốn phương diện hàng hóa không thể xảy ra bất cứ vần đề gì, muốn mọi người tôn trọng, nhất định phải cho họ thấy bản lĩnh của mình."
"Tôi biết rồi."
"Đi làm việc đi."
Lục Dương phất phất tay.
Nhìn Từ Phượng Niên rời đi, Lục Dương lộ ra nụ cười, vận mệnh Từ Phượng Niên vì hắn mà cải biên, thiên lý mà cũng phải cần có Bá Nhạc, mình có lẽ cũng là Bá Nhạc của Từ Phượng Niên rồi. (1)