Đối với tin tức này.
Lục Dương cũng chẳng bấy ngờ.
Sách mới trước khi được xuất bản giản thể, Lục Dương đã ở trong sách của mình quảng cáo, nên các độc giả đọc truyện đều biết. Mấu chốt quyển sách này bán chạy, là Lục Dương đổi mới chương không canh, từ đầu tháng tư đến bây giờ, hắn mới ra được hơn mười ba vạn chữ, nhưng tập đầu tiên của Đả Canh Nhân, đã có hai mươi vạn chữ rồi.
Điều này cũng có nghĩa, mua sách giản thể, có thế sớm đọc trước bảy vạn chữ mà trên web chưa có rồi. Điều này có nghĩa người mua sách có thể biết trước nội dung so với người khác đọc trên web.
Đã có những điều kiện này.
Doanh thu của xuất bản tự nhiên không kém rồi.
Lý Nhu nói tiếp trong điện nói: "Nhóm đầu tiên in hai vạn cuốn, chưa đến hai ngày đã bán hết toàn bộ, còn những người không có, đều đã đặt cọc trước, hiện tại nhà xuất bản đang in thêm mười vạn cuốn sách, hơn nữa còn có ý định tiêu thụ trên mạng."
Lục Dương cười nói: "Cũng không tệ nhỉ, xem ra ta kiếm được không ít tiền a."
Dựa theo giá một cuốn sách hai mươi tệ mà tính, thì tính cả hai vạn sách in lần đầu với mười vạn sách in lần hai, thì tổng cộng cũng phải hai trăm bốn mươi vạn, mà Lục Dương hưởng 15%, cũng chính là ba mươi sáu vạn.
Dựa theo Lục Dương suy đoán, tập đầu của Đả Canh Nhân bán hết mười hai vạn cuốn cũng là chuyện có khả năng.
Tiền nhuận bút ba mươi sáu vạn a.
Coi như cũng là thành tích tốt rồi.
So với đặt mua trên qidian cũng không tính là ít, phải biết rằng, lúc này Đả Canh Nhân mới ra được hai mươi vạn chữ thôi đấy, so với khi xưa viết Tu Chân Trở Về còn kém xa, lúc đó chỉ cần hai tháng Lục Dương đã viết hơn năm mươi vạn chữ rồi.
Lý Nhu nói ra: "Chút tiền ấy đối với ngươi cũng không tính vào đâu."
Lục Dương cười nói: "Thịt muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt."
"Lục Dương, ngươi thật lợi hại, chỉ cần một quyển sách đã vượt qua tất cả sách ta công lại rồi." Lý Nhu có chút cảm thán.
Nàng cũng xuất bản mấy cuốn sách, quyển hot nhất cũng chỉ được mấy vạn lượt mua, toàn bộ cộng lại mới miễn cương hơn mười vạn, vậy mà Lục Dương chỉ cần xuất bản quyền đâu tiên, đã triệt để treo nàng lên đánh rồi, điều nay làm cho Lý Nhu sinh ra cảm giác thất bại.
"Học tỷ nói đùa gì vậy, ta chỉ may mắn mà thôi."
Lục Dương khiêm tốn nói ra.
Điện thoại chấm dút, tâm tình Lục Dương cũng không tệ.
Thành tựu, xuất bản sách hoàn thành!
Nếu như nhân sinh là một trò chơi mà nói, Lục Dương đã đạt được một cái thành tựu, nhìn điện thoại, có một tin nhắn gửi đến.
Lục Dương ấn mở ra nhìn.
Không nghĩ tới là do Chu Đình Đình gửi tới.
Nhìn cái tên này, Lục Dương nghĩ đến muội tử ở sạp trai cây chọn hoa quả tiện nghi, tâm tình khờ khạo ngây ngô, lại rất tốt bụng, luôn luôn dễ dàng thỏa mãn.
Bất tri bất giác, đã rôi qua hai tháng rồi.
Lần trước gặp mặt, vẫn còn là hai tháng trước, cùng Chu Đình Đinh đi ăn bún thập cẩm cay.
[Chủ thuê nhà đại ca, không tới lấy tiền nhà sao, hay lại quên rồi.]
Tin nhắn chỉ có mấy chữ.
Thời điểm cuối tháng trước, Lục Dương nhớ lại, bản thân hình như cũng nhận được một tin nhắn như vậy, nhưng năm nhà cộng lại tiền nha còn chưa tới nổi nghìn tệ, Lục Dương cũng không rảnh vì chút tiền đấy mà đi một chuyến, vì vậy mới nói để đó qua tháng sau lấy luôn.
Những vị khách thuê khác đã số đều cầu nguyện chi Lục Dương quên vấn đề thuê nhà đi, vậy mà nha đầu Chu Đình Đình này tháng nào cũng nhắc nhở hắn,
Không nhìn ra, tiểu cô nương này cũng rất thật thà đấy.
Lục Dương dùng bán phim di động định gõ mấy chữ, nhưng gõ xong, suy nghĩ lại một chút, hắn vẫn xóa mấy chữ đó đi, hắn đứng dậy đi tới cửa sổ, bấm gọi cho Chu Đình Đình.
"Chủ..Chủ thuê nhà khỏe."
Điện thoại rất nhanh được nghe máy.
"Chu Đình Đình phải không."
Lục Dương hỏi.
"Là ta a."
Chu Đình Đình trả lời.
Lục Dương nói ra: "Ngươi bây giờ còn đang đi làm sao?"
"Đúng vậy, ta vẫn làm trong tiệm nét Kiến Đỏ, ngươi nhận được tin nhắn của ta rồi sao? Chúng ta đều đến thời hạn nộp tiền nhà rồi, tháng này cùng tháng trước là hai tháng, tiền thuê hai tháng của ta là ba trăm sáu mươi tệ, với lại lúc trước ngươi nói không tăng tiền nhà vì vậy ngươi không được phép đổi ý a, còn những người khác thì khoản chừng năm sáu trăm, còn có tiền điện, tiền nước, thì ngươi phải dựa theo đầu ngươi để thu, một người một tháng mười tệ..."
Chu Đinh Đinh nói một tràng dài.
Tiền thuê nhà trong Thành Thôn đều tính như vậy, trên cơ bản chính là tháng nào trả tháng đấy, tháng trước Lục Dương không đi thu, nên lần này tổng cộng là hai tháng.
"Ta biết rồi, cũng không có ý định thuê tiền phòng của ngươi, thế nhưng hiện tại ta rất bận, nếu không thì như vậy đi, tiền thuê nhà thì ngươi giúp ta thu giùm là được rồi, để ta nói những người thuê khác một tiếng."
Lục Dương ở trong điện thoại nói ra.
Nếu như khách trọ toàn là người phức tạp, hắn sẽ không làm như vậy, nhưng mấy vị khách thuê nhà của hắn hiện tại, ngoài trừ cặp vợ chồng trưởng thành kia ra, thì toàn là người trẻ vừa mới tốt nghiệp, nhờ Chu Đình Đình hỗ trợ thu giùm, có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Tiền thuê nhà hai tháng cộng lại cũng không tới hai nghìn tệ, Lục Dương thật sự không muốn đi một chuyến, bây giờ cũng không giống thời sau, chỉ cần lên mạng chuyển khoản là được ,không cần phải đi thu tiền mặt.
"Không được, không được, nhiều tiền như vậy, nếu mất thì làm sao?"
Không nghĩ tới Chu Đình Đình lại lấy nguyên nhân nhiều tiền mà cự tuyệt.
Nàng sợ bị mất a.
Thần sắc Lục Dương trở nên cổ quái.