Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 314: Thành Tích Tiêu Thụ




Tháng tư có ba mươi ngày.

Một ngày trước ngày Quốc Tế Lao Động, Lục Dương tuyên bố kế hoạch nghỉ của công ty.

Ngày Quốc Tế Lao Động, nhân viên của công ty Sơn Hải Văn Hóa được nghỉ ba ngày, đương nhiên, ba ngày này có cả ngày thứ bảy, chủ nhật bên trong, nên thực chất cũng chỉ được nghỉ một ngày mà thôi.

Tuy nhiên, bộ phận kỹ thuật cùng bộ phận chăm sóc khách hàng sẽ không được nghỉ, bọn họ cần phải đi làm, tuy nhiên ba ngày làm đấy lương sẽ được nhân ba.

Cũng không phải Lục Dương keo kiệt, không cho bọn họ một ngày nghỉ, mà do gần đây công ty đang ở giai đoạn phát triển mấu chốt, không được phép tuột xích bánh xe.

Sau khi có bộ phận kỹ thuật phần mền, Lục Dương đã bắt tay vào chế tạo APP cho điện thoại di động, lão Chu cũng nhờ mấy công ty bên ngoài, làm APP cho hệ thông IOS., ngoài trừ những thứ này ra, còn có trang thượng mại điện tử, những thứ này đều là nhiệm vụ của lập trình viên ở công ty, nên bọn hắn phải tăng ca làm việc.

Lữ Tiểu Vũ cũng không rảnh rỗi, nàng phải bận chạy khắp nơi làm giấy tờ.

Lục Dương ngoài việc tập trung viết sách, hắn còn phụ giúp Lữ Tiểu Vũ chạy nhiều nơi, đem giấy tờ chứng nhận đều làm thỏa đáng, dù sao công ty vẫn không còn nhỏ, nên rất nhiều nơi phải tự thân hắn xuất hiện, cũng may có quan hệ với trường học, nên Lục Dương với Lữ Tiểu Vũ hoàn thành tương đối thuận lợi.

Còn một việc nữa.

Bên phía nhà xuất bản Hoàng Hà, cũng đã đem sách mới của Lục Dương xuất bản, tập đầu tiên có hai mươi vạn chữ, nhóm đầu tiên in ấn hai vạn cuốn.

Thời điểm biết rõ tin tức này thì Lục Dương cũng Lữ Tiểu Vũ đang quay lại trường học.

"Người nào gọi cho ngươi vậy."

Dưới lầu vườn khởi nghiệp.

Thời điểm Lục Dương nghe điện thoại, Lữ Tiểu Vũ ở một bên chờ đợi.

Cất điện thoại vào túi áo, Lục Dương vừa cười vừa nói: "Bên phía nhà xuất bản sách, bên kia đã thông báo xuất bản sách của ta, để khi nào ta có rồi cho ngươi một quyển."

"Đả Canh Nhân phải không?"

Lữ Tiểu Vũ bình tĩnh nói.

"Ồ, không nghĩ tới đồng học Tiểu Vũ cũng quan tâm ta như vậy, ngay cả sách mới của ta tên gì cũng biết, không phải ngươi đang thầm thương mến ta chứ."

Lục Dương khoa trương nói.

"Nói bậy, ta nhìn ngươi chương mắt không hết mà thương cái đầu con khỉ." Lữ Tiểu Vũ hừ một tiếng.

Lục Dương cũng không tỏ ra thất vọng, hắn cười nói: "Không thích ta, còn kiên trì đọc sách của ta, cái này chính là fan chân chính a."

"Dừng, ngươi nói như ta đã đọc sách của ngươi rồi vậy."

Lữ Tiểu Vũ khinh bỉ nói ra.

Nàng đương nhiên sẽ không thừa nhận, bản thân mình mới hai ngày trước đọc sách Lục Dương xong, lúc ấy vì quá hấp dẫn nên nàng đã thức cả đểm để đọc, sáng dậy đi làm Lục Dương còn tưởng nàng thức đêm làm việc, còn khuyên bảo Lữ Tiểu Vũ nên biết quý trọng bản thân mình.

"Vốn ra bản sách, ta tính đưa ngươi một quyển, nếu ngươi đã không muốn thì thôi."

"Ta không thèm."

...

Nhà xuất bản Hoàng Hà.

Trong văn phòng Tổng biên tập, Lý Giang đi tới đi lui, nhìn qua tâm tình của ông có chút nôn nóng.

Trong hai năm gần đây, nhà xuất bản trải qua một đoạn thời gian không tốt, tiền lương cùng với phúc lợi nhân viên, mỗi năm càng giảm đi, không chỉ như vậy, còn cái tên đầu bò kia làm ông tức giận không thôi.

Vốn vị trí tổng biên tập đã định sẵn của ông, thật không nghĩ đến, từ đâu trên trời lại rơi xuống một tên Đào Vĩnh phó tổng giảm đốc, cùng ông cạnh tranh vị trí tổng biên tập.

Lý Giang tuy không thích trang quyền đoạt lợi, nhưng nhà xuất bản hiện nay như mặt trời khuất bóng, nên Đào Vĩnh làm những thứ này làm ông hết sức phản cảm.

Cửa phòng làm việc mở ra.

Lý Giang quay đầu lại hỏi: "Kết quả sao rồi?"

Ông vừa phân phó biên tập viên của mình đi kiểm tra số liệu, nên tưởng rằng đối phương đã quay về.

"Lý ca, sao lại vội vàng như vậy."

Nghe giọng nói quái gở, Lý Giang cũng biết là ai tới, ông quay đầu lại, sắc mặt có chút không tốt: "Đào Vĩnh, cậu không ở phòng làm việc của mình đi, đến chỗ của ta làm gì?"

Đào Vĩnh cười nói: "Ở đây là văn phòng của Tổng Biên Tập, ông không phải là tổng biên, sao có thể nói đây là văn phòng của ông được."

"Tôi đã làm việc ở đây ba năm rồi."

Lý Giang lạnh lùng nói.

Dương như là đang nói, ta có tư cách lão thành, còn ngươi có tư cách gì.

Đao Vĩnh tuy bên ngoài cười cười nhưng trong lòng lại không, hắn nói: "Đúng vậy a, ba năm, ông ở văn phòng này ba năm, làm nhà xuất bản phát triển đi lùi, ngay cả tiền thưởng tết cũng không có phát cho nhân viên, ông rõ ràng không có năng lực, vì sao còn cố bám vị trị này mãi vậy, sao không thoái lui nhường cho người trẻ tuổi đi lên."

"Mấy năm nay cả thị trường xuất bản đều không tốt, vậy mà ngươi lại đem trách nhiệm đổ lên đầu ta, hừ." Lý Giang phản bác.

"Coi như không phải lỗ của ông, nhưng ông cũng phải có cách làm cổ phiếu tăng lên, rõ ràng ngay cả việc này ông cũng không làm được, với lại không nói đến việc này, chỉ riêng việc ông kiếm một quyển tiểu thuyết mạng mà đi xuất bản, đã thấy bản thân ông hết phép rồi, ông thật sự đã kéo thấp địa vị nhà xuất bản này xuống, với lại ông đừng có mong đợi vào quyển tiểu thuyết rách này, bán được năm ngàn cuốn, ông đã có thể thắp nhanh cầu nguyện rồi."

Sắc mặt Lý Giang trở nên rất không tốt.

Nếu chỉ bán được năm nghìn sách, chính là một thất bại của ông.

Đào Vĩnh chỉ sợ nhân cơ hội này sẽ nhục nhã ông, ép ông từ bỏ vị trí tổng biên.

Lý Giang lạnh lùng nói: "Cho dù bán được năm nghìn sách cũng không liên quan đến ngươi."

Đào Vĩnh cũng không tỏ ra tức giận, ngược lại vừa cười vừa nói: "Ta mới xuất bản quyển sách Sổ Tay Thanh Xuân, đã tiêu thụ được ba vạn hai ngàn cuốn, đây còn sách mới xuất bản một tuần đấy, ta khẳng định đây sẽ là một cuốn sách bạo hỏa..Còn ông, lẵng phí nhiều tài nguyên của nhà xuất bản như vậy, nếu không có thành tích gì, thì mau mau từ chức đi thôi."

Cùng lúc đó.

Một người biên tập trẻ tuổi chạy tới vội vàng.

"Tiểu Lưu à, tới thông báo thành tích phải không, cậu nói xem, thành quả của Lý PHÓ giám đốc thế nào?." Đào Vĩnh cười hỏi, hắn biết rõ cậu biên tập trẻ tuổi đi theo Lý Giang.

Người trẻ tuổi nhìn thoáng qua Lý Giang.

Lý Giang nói trầm ra: "Nói đi."

Lúc này biên tập tiểu Lưu mới kích động nói ra: "Thành tích tiêu thụ của Đả Canh Nhân vô cùng tốt, chúng ta mới in hai vạn sách đã bán hết toàn bộ, hiện tại nhất nhiều tiệm sách đều gọi tới đặt hàng, điện thoại của tôi rung lên như sắp nổ luôn."

"Cái gì, phải là thật không?"

Lý Giang không thể tưởng tượng nối.

Tuy rằng ông cũng đã xem qua Đả Canh Nhân, cũng cảm thấy đây là một quyển sách rất hay, có lẽ tiêu thụ mấy vạn sách cũng không phải khó, những không nghĩ tới nó lại hot như vậy, chỉ mới một ngày đã tiêu thụ hết hai vạn quyển, điều này cũng thật là khó tin.

"Thật mà tổng biên, hiện tại bên phía hiệu sách toàn gọi đến thúc giục, nói chúng ta phải mau chuyển sách tới cho bọn họ, có người còn đòi gọi đến điện thoại của ngài."

Trong lúc nói chuyện, điện thoại của Tiểu Lưu lại reo lên.