Không thể không nói, Tencent dựa vào QQ để lập nghiệp, nên rất giỏi nắm bắt tâm tư của người dùng, QQ ra đời để người dùng có thể nói chuyện phiếm, giao lưu với nhau, nếu tải Mitalk về không có người nói chuyện thì tải làm gì nữa...
"Nếu ta đem nguyên nhấn thất bại miliao cho Lôi Quân biết thì thế nào nhỉ?"
Đột nhiên trong đầu Lục Dương hiện lên một ý nghĩ như vậy.
Điều này làm hắn trở nên hưng phấn.
Nhưng Lục Dương cân nhắc liên tục, liền buông bỏ.
Việc này không cần thiết.
Trừ khi Lôi Quân cho hắn một trăm triệu đã.
Trọng sinh sống lại, ưu thế lớn nhất của hắn là biết trước tương lai, nếu thay đổi tương lai của một người bên cạnh mình thì không có vấn đề gì cả, sẽ không ảnh hương đến việc khác. Nhưng nếu cứ thay đổi mấy sự kiện trọng đại, hoặc đem cách vận hàng wechat nói ra cho miliao, thì cái này cũng chơi hơi lớn rồi, khẳng định sẽ tạo ảnh hưởng cho tương lai.
Nếu miliao mà đánh bại được QQ và Wechat.
Vậy không phải điện thoại Xiaomi chẳng phải biến mất sao.
Vì để tất cả mọi người có thể dùng smartphone, Lục Dương quyết định mình sẽ giả chết nằm ngoài.
Wechat hiện tại cũng phát triển không tốt.
Người sử dụng rải rác.
Cho nên Lục Dương cũng không nghe tin nó xuất hiện.
Dù sao bên trong Tencent cũng không phải vững chắc như thép, trong công ty có hai phái nguyên lão cùng phái giam đốc, ở giữa hai phái tranh đấu không ngừng, phái nguyên lão trước mắt vẫn chủ yếu ủng hộ QQ, bọn hắn luôn cực liệt phản đối, ở trong công ty mình có thêm một phần mền wechat cạnh tranh với QQ.
Có thể nói, nếu như Miliao không lớn mạnh nhanh chóng, làm cho tập đoàn tencent cảm thấy tình hình trở nên nghiêm trọng, thì wechat có lẽ vẫn bị người trong công ty của mình chèn ép đến không thể lớn nổi.
Thôi, không nghĩ đến những chuyện này nữa.
Nói vài câu với Lữ Tiểu Vũ, Lục Dương trở lại văn phòng làm việc của mình.
Hắn bật máy tính lên nhìn phần thông tin tác giả.
Sách mới đã được ký kết thành công, hơn nữa lượt theo dõi cũng đột phá hơn hai mươi vạn, dù chỉ mới hơn bảy vạn chữ, những đã có hai mươi vạn lượt theo dõi rồi, ở trong toàn bộ qidian, cũng là một chuyện hiếm gặp rồi, đương nhiên, không thể không kể đến công lao quảng bá của qidian lúc đầu, điểm này Lục Dương vẫn luôn nhớ ký trong lòng.
Phía dưới bộ truyện bình luận rất nhiều, Lục Dương căn bản đọc không hết.
Cũng may có Tông Giai làm quản lý, có thể giúp đỡ cảm ơn những người tặng minh chủ lệch, còn xóa thêm mấy bình luận ác ý đi.
Độc giả cũng donate rất nhiều, nếu tỉnh tổng lại cũng phải được mấy vạn.
Đóng đi website, Lục Dương mở lại word gõ tiếp năm nghìn chữ, gõ xong, nhìn thơi gian, đã sáu giờ tối, thời điểm nay đa số nhân viên cũng tan làm rồi.
Lục Dương lấy ra điện thoại, tìm tin nhắn Dương Quang gửi tới, rồi gọi đến số điện thoại đầu tiên trong đó.
"Xin chào, ai vậy?"
Điện thoại rất nhanh được kết nối, người bên trong có khẩu âm Hà Đông.
"Xin chào, tôi là chủ tịch của Csite, Lục Dương, anh có phải là Viên Húc Đồng tiên sinh không..."
Lục Dương nói ra thân phận mình, sau đó còn nói thêm: "Số điện thoại của anh là do thầy Dương Quang cho tôi."
"A, tôi biết rồi, là Csite kia phải không?"
"Nếu như không có Csite nào khác, thì đúng là chúng tôi rồi." Lục Dương cười nói.
"Trang web đó làm không tệ, tôi cũng thường xuyên lên đó xem phim điện ảnh."
"Mà chủ tịch Dương tìm tôi có chuyện gì không?"
Lục Dương nói ra: "Nghe nói anh có ý định từ chức, công ty của tôi vừa vặn cần kỹ sư Andoird, nên tôi nghĩ chúng ta có cơ hội làm việc với nhau."
Viên Húc Đông trả lời: "Việc này...Ý định của tôi là lên Bắc Kinh làm việc."
Nghe thế, trong lòng Lục Dương cũng hiểu rồi.
Hắn cười nào: "Viên tiên sinh, công ty chúng tôi thành tâm muốn mời anh, có thể nâng tiền lương của anh hơn 30%, hơn nữa các phúc lợi khác của công ty tuyệt đối không kém hơn Bắc Kinh. Với lại anh đi chỗ đó, chi phi sinh hoạt cũng lớn hơn Lục Thành nhiều, không bằng anh đến công ty tôi thử một lần, có lẽ anh sẽ thích nơi đây."
"Chủ tịch Dương, điều kiện của ngài không tệ, để tôi cân nhắc một chút." Viên Húc Đông nói ra.
"Không sao, nếu anh suy nghĩ xong có thể gọi cho tôi."
Điện thoại chấm dứt.
Lục Dương lại gọi cho người còn lại.
Bản thân mình là chủ tịch công ty chủ động gọi điện mời chào, coi như đã cho đủ mặt mũi, hơn nữa đại ngộ còn tăng thêm 30%, còn có phúc lợi khác, nếu như người ta không đồng ý, Lục Dương cùng đành bất lực.
Một kỹ sư Adroid khác họ Hoàng.
Hắn đồng dạng tỏ vẻ muốn cân nhắc một chút, nếu có quyết định, mặc kệ có đồng ý hay không, cũng sẽ gọi điện trả lời Lục Dương.
---
Lục Thành, trong một công ty công nghệ nào đó.
Nhìn đồng nghiệp cũng cầm lấy điện thoại từ ban công trở về, Viên Húc Đồng có chút kinh ngạc, nói :"Chủ tịch Csite cũng tự gọi điện cho ngươi à."
"Đúng vậy a, nghe giọng cảm giác lão bản Csite thật trẻ tuổi."
Hoàng Hiệu nhớ lại giọng nói vừa nghe trong điện thoại.
"Ta mới tại Tianyancha điều tra, CCilicili thuộc công ty Sơn Hải Văn Hóa, công ty này đăng ký tài chính năm triệu sáu trăm ngàn, trước mắt chỉ có hai cổ đông, một người là người vừa rồi gọi điện cho chúng ta, Lục Dương, hắn chiếm chín mươi bốn phần trăm cổ phần, người còn lại là Lữ Tiểu Vũ, chiếm sáu phần trăm còn lại, hai người bọn họ đều rất trẻ tuổi..."
Màn hình của Viên Húc Đông vẫn còn đang ở trang web điều tra.
Hiển nhiên, sau khi nhận xong cuộc gọi, hắn cũng nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.
Hoàng Hiệu nói: "Giới trẻ bây giờ thật không đơn giản, CCilicili mới ra mắt được bao lâu, không nghĩ tới bây giờ đã hot như vậy, lần này hắn tuyển dụng chúng ta vào, nhất định là muốn đưa website lên điện thoại, lối suy nghĩ này cũng thật bạo a."
Viên Húc Đông hỏi: "Vậy ngươi nghĩ thế nào?"
Hoàng Hiệu nói ra: "Có thể ở lại Lục Thành thì khẳng định tốt rồi, với lại tuổi chúng ta cũng không nhỏ nữa, nếu không phải do tuổi tác ta cũng không chuyển từ lập trình viên sang phát triển phần mền, với lại trong nhà còn có vợ con không thể ném qua một bên được, nếu là thời điểm ta mới tốt nghiệp, thì khẳng định sẽ đi Bắc Kinh xông pha một phen."
"Vậy ý định của ngươi là tới Csite sao, ngươi đồng ý với lão bản bên đó rồi à."
Viên Húc Đông kinh ngạc.
"Ta mới nói cần suy nghĩ lại, với lại ta tính hỏi Dương Quang bên kia một chút, dù sao hắn cũng giới thiệu chúng ta nên khẳng định sẽ hiểu rõ."
"Nói cũng đúng."
Hai ngươi liền gọi cho Dương Quang một cú điện thoại.
Dương Quang tự nhiên là sẽ nói tốt cho Lục Dương, nói vài lời đại khái như, dù sao cũng nghỉ việc rồi, không bằng tới đây thử một lần, nếu không thích, thì đi Bắc Kinh sau cũng được, có mất thì cũng chỉ mất nửa năm, nếu thấy ở đó không tệ, có thể làm luôn ở đó rồi, khỏi cần phải phiêu liêu lên phương Bắc làm gì.
Suy nghĩ của hai người cũng giống như vậy.
Bọn hắn cũng không để cho Lục Dương chờ lâu, vào buổi tối, hai người đã nói ra quyết định của mình.