Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 289: Thương Mại Điện Tử (2)




Tiêu gần hai mươi vạn một năm, vậy mà đối phương nói chuyện nhỏ.

"Đúng vậy, thuê phòng không phải chuyện nhỏ sao?" Lục Dương cười nói.

Tuy rằng nếu cho thuê được phòng, bon hắn chắc chắn sẽ nhân được tiền thưởng, nhưng Hoàng Tiêu vẫn nhắc nhở nói ra: "Lục Dương, em phải nghĩ thật kỹ a, thuê ít nhất cũng phải một năm, trong thời gian thuê em có trả lại phòng cũng không lấy lại được tiền đâu."

Hiển nhiên, Hoàng Tiêu hoặc nói rộng ra là trường học vân chưa ý thức được, công ty của Lục Dương đã biến hóa rất nhiều.

Bọn họ còn tưởng rằng, công ty Lục Dương chỉ là vẽ manga mà thôi, cũng làm có thêm một trang web, muốn nhiều văn phòng như vậy làm gì.

Lục Dương bình tĩnh nói: "Không có gì, tiền thuê sau khi ký hợp đồng xong em sẽ chuyển khoản, điểm ấy thầy không cần phải lo, hơn nữa, em đã có kế hoạch cho mình, kích xin Hoàng lão sư thông qua."

Hoàng Tiêu nở nụ cười: "Không phải thầy muốn làm khó dễ cho em, chỉ là thấy muốn nhắc nhở em nên cẩn thận một chút, em muốn thuê thêm văn phòng, thầy cao hứng còn không kịp, được, nếu em đã kiên trì vậy rồi, thầy cũng không ngăn cẳn nữa, em muốn lúc nào thì ký hợp đồng."

"Bây giờ đi."

Lục Dương nói ra.

"Vội như vậy sao?"

"Không phải em nói rồi sao? Chuyện nhỏ không cần kéo dài ngày làm gì."

"Hặc hặc."

Hoàng Tiêu bật cười, sau đó cầm ba bản hợp động đã đóng dấu đi ra, ba bản hợp đồng này đối ứng với từng văn phòng ở tầng bảy tòa nhà A.

Lục Dương nhìn nhìn, thấy không có điểm nào sai, liền ký tên mình ở phía dưới, sau đó gọi cho phòng tại vụ một cuộc, nói có thể chuyển khoản rồi.

Ba văn phòng mới, một căn trong rộng gần bằng căn phòng 701, mặt khác hai căn còn lại hơi nhỏ một chút, nhưng vẫn rộng hơn một trăm mét vuông.

Nửa giờ sau, mọi thủ tục đã hoàn tất.

Công ty Sơn Hải Văn Hóa đã thuê toàn bộ tầng bảy của tòa nhà A, Lục Dương cũng không ở lại tán chuyện, hắn cầm lấy hợp đồng rời đi.

Trong văn phòng.

Hoàng Tiêu nhìn bản hợp đồng trên bàn suy nghĩ, một nữ nhân đi qua đưa hắn một chén nước, nói ra: "Thầy Hoàng, cậu học sinh này không đơn giản a, cả tầng bảy lớn như vậy, mà đều thuê hết, không biết cậu ta tính tuyển bao nhiêu người đây?"

"Không biết, thời điểm lần trước ta đi qua, trong đó chỉ có khoản mười hai người, chừng đó người ở trong văn phòng 701 cũng quá rộng rồi, trước đó ta còn nghe nói còn tuyển thêm một tí, có lẽ bây giờ khoản ba bốn mươi người."

Hoàng Tiêu cũng không phải hiểu rõ.

"Một sinh viên quản lý nhiều người như vậy, còn xử lý ngay ngắn rõ ràng, thật không thể tin nổi, hắn còn là sinh viên năm nhất đấy."

Nữ nhân khác nói.

"Đúng vậy, lúc đầu ta còn tưởng hắn chỉ làm cho vui, không nghĩ tới bây giờ làm lớn đến như vậy, hai người không biết đâu, trang web của bọn hắn hình như bây giờ rất hot, lần trước ta đi tham gia lễ hội mùa xuân, thấy rất nhiều chỗ quảng cáo của CCilicili, về sau hỏi một chút mới biết được, công ty này ở bên trong trường học chúng ta."

"Không chỉ ở trường học chúng ta, bên trường con gái ta cũng có quảng cáo của bọn họ, lần trước con gái ta còn mặc một chiếc áo trở về, nói là do người ta tài trợ, nhìn rất đẹp, ta coi nhãn hiệu chính là do CCilicili tài trợ đấy."

Một nữ nhân khác nói tiếp.

"Nói như vậy, bọn họ quảng cáo khắp Lục Thành rồi."

"Đúng vậy, về sau vẫn nên khách khí một chút với câu thanh niên kia, nói không chừng sau này người ta là đại nhân vật đấy."

...

Trong văn phòng Hoàng Tiêu bàn tán ra sao, Lục Dương tự nhiên không biết, sau khi trở lại công ty, hắn tìm Lữ Tiểu Vũ, bảo nàng gọi công ty tới lắp đặt văn phòng.

Không cần phải làm phiền toái, chỉ cần sửa trang đơn giản là được, mặt khác đồ dùng như máy tính phải chuẩn bị đầy đủ, những thứ này Lữ Tiểu Vũ rất có kinh nghiệm.

Đừng nhìn CCilicili hiện tại rất hót.

Nhưng kỳ thật còn nhiêu nơi cần phải hoàn thiện, đầu tiên là phục vụ khách hàng, dù sao người ta cũng nạp tiền vào sử dụng, nên phục vụ khách hàng tuyệt đối không thể thiếu được, hiện tại phục vụ khách hàng đều do nhân viên kiêm thêm chức, theo người dùng ngày càng tăng lên, mấy người bọn hắn căn bẳn chưa đủ, hơn nữa, vì phải làm nhiều việc cùng một lúc, có người bị tra tấn đến chết đi sống lại, nếu không phải đãi ngộ công ty không tệ, đoán chừng đã có người từ chức.

Vô luận là vì trải nghiệm người dùng, hay là vì nhân viên công ty, công ty khẳng định phải tuyển nhân viên phục vụ khách hàng, thành lập một ban ngành.

Còn có tâm niệm của Lục Dương là Thương Mại Điện Tử.

Thương mại điện tử này cũng không giống thương mại điện tử kia, Lục Dương cũng không có năng lực cạnh tranh với taobao hay là alibaba, hiện tại đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất rồi.

Có nhiều thứ, cũng không phải trọng sinh rồi là có thể thực hiện, ý đinh của Lục Dương, là làm một trang web thương mại điện tử bán hàng danh riêng cho CC, với bán một ít vật phẩm anime, từ lượt người dùng gia tăng trên CC, đây tuyệt đối là một bước đi có thể tăng thêm lợi nhuận.

Về sau, khi điện thoại thông minh phổ biến, hắn có thể chèn thêm kênh bán hàng của CC vào app của mình.

Đương nhiên, hiện tại những thứ này chỉ là tưởng tượng mà thôi, hết thảy tất cả, phải đi từng bước mới biết được, Lục Dương không dám nói, kế hoạch của mình có thể thành công, nhưng hướng giớ của Internet mười năm sau, hắn khẳng định có thể đi theo.

Đem kế hoạch bản thân mình sắp xếp xong xuôi, Lục Dương mới trở lại văn phòng của mình.

Trong văn phòng chỉ có Từ Thi đang ngồi.

Nghe được tiếng mở cửa, nàng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, phát hiện là Lục Dương, Từ Thi không để ý, tiếp tục vẽ manga của mình.

Lục Dương cũng không có quấy rầy nàng.

Hắn trở lại ghế của mình, bật máy tính lên, đăng nhập vào tài khoản, kiểm tra giá của BTC, đầu năm nay, BTC mỗi ngày đều tăng lên nhanh, hầu như mỗi ngày đều có cái giá khác nhau.

Từ lúc BTC có thể đổi thành bàng Anh mở ra, trên thế giới rất nhiều người thảo luận về đồng tiền này, có người nói đó là một phát minh thần kỳ, có người cảm thấy nó như là bọt biển, có người cảm thấy là lừa đảo, có người cảm thấy đây là cơ hội phát tài,....

Lần trước ở trong nhóm tác giả, Lục Dương cũng phát hiện một tác giả nói về vấn đề này.

Không giống như cổ phiếu, giao dịch BTC lúc nào cũng được, 24/7, Lục Dương nhìn giá nơi giao dịch, 29.8 đô la.

Khoảng cách đến ba mươi sắp tới rồi, khả năng chỉ trong hôm nay cũng nên.

Lục Dương nhìn chằm chằm một hồi.

Giá cả đột phá ba mươi đô la.

Hắn lập tức bán ra năm nghìn đồng, bởi vì giá cả luôn tăng vọt, hầu như rất ít người bán ra bitcoin ở trên tay, nên 5000 đồng của Lục Dương mới bay ra ngoài đã có người mua hết.

Năm nghìn đồng BTC mang đến cho Lục Dương 150.000 đô la.

Giá cả cũng hơi dao động một tí, nhưng vẫn trụ lại mức giá ba mươi.

Lục Dương lại lên diễn đàn ẩn danh, đăng lên một bài bán Bitcoin, hơn nữa còn chụp lại tài khoản của mình, bên trong có tổng cộng một vạn đồng bitcoin.

Bài đăng mới đăng lên được một phút.

Lục Dương liền nhận được rất nhiều tin nhắn riêng.

"Hai trăm vạn mua hết."

"Hai trăm mười vạn mua hết toàn bộ, cầu phương thức liên lạc."

"Ba mươi đô 1 đồng, bán không?"

...

Lục Dương chọn mấy tài khoản đáng tin cậy nhất, lựa chọn giao dịch.

Hai ngày kế tiếp.

Lục Dương chuyển nhiều nền tảng.

Đem hơn sáu vạn bitcoin ở trên tay đều bán ra toàn bộ, cùng lúc đó,hắn liền nhận hơn mười bốn triệu tiền mặt vào ngân hàng, nhìn số dư một dãy dài không thôi, thậm trí ngân hàng còn gọi điện tới, an bài cho hắn một người cố vấn quản lý tài sản riêng.

Hai ngày nay, giá cả cũng tăng hơn ba mươi đôla, gần 10%, nhưng Lục Dương cũng không hối hận, đừng nhìn giá bitcoin tương lai đã hơn 60.000 đô la mà tưởng nhầm, hiện tại ba mươi đô đã tốt rồi, hắn làm sao có thể cầm đến lúc đó, không phải về sau có một vụ hacker, làm cho giá bitcoin rớt thê thảm à, đến lúc đó có mấy người có thể chịu nổi.

Từ ba mươi đô la đến hai đô một đồng, giảm mất 95% giá trị, cái này không phải tổn thương đến tận trái tim sao, ai có thể chịu đựng nổi.

Có thể nói, hiện tại mua vào, đều là mấy cọng rau hẹ, vận mệnh trước mặt của bọn họ chỉ chờ bị cắt đi, hầu như khó thoát khỏi, trừ khi có người quên đi mật khẩu, mười năm sau đột nhiên nhớ lại, cái này chỉ có thể nói, ông bà gánh gáy lưng...

Nhìn số bitcoin trống rỗng trong tài khoản, Lục Dương nằm trên ghế thở dài một hơi.

Sau đó nạp một trăm tệ tiền điện thoại.

Cùng lúc đó, điện thoại của hắn nhận được hai tin nhắn.

[Chúc mừng bạn nạp thẻ thành công mệnh giá 100 tệ thông qua mạng internet, số dư hiện tại là 130.34 tệ, để kiểm tra số dư bạn có thể soạn *102#, cảm ơn bạn đã sài mạng China Mobile]

[Người dùng cấp bạch kim, số đuôi 0054, ngày 7 tháng 4 năm 2011,+1.600.000 tệ ,thông báo số dư không kỳ hạn của quý khách còn lại 16.433.400.00 tệ [Ngân hành xây dựng Trung Quốc]

Đây chính là cảm giác phất nhanh sao?