"Học trưởng Khương, lâu rồi không gặp."
Nhìn thấy Khương Minh đi tới, Lục Dương cười chảo hỏi.
Đối với học trưởng này, ấn tưởng của hắn cũng không tệ lắm, tối thiểu so với tên đần độn Lý Triết Viễn thì thông minh hơn nhiều, lần cuối bọn họ gặp mặt trong cũng trong buổi tiệc chào đón năm mới.
"Là rất lâu rồi mới gặp, ta còn định tới công ty của ngươi để bái phỏng đây này."
Khương Minh cười ha hả chạy đến.
"Lục Dương, có chút việc muốn cùng ngươi thương lượng một chút, chúng ta vừa đi vừa nói được không?"
"Được."
Hai người từ vườn khởi nghiệp đi ra.
Khương Minh nói: "Ta mới tìm được con đường kiếm tiền mới, muốn ngươi phân tích một chút."
Đối với ý tưởng của Khương Minh, Lục Dương cũng biết rõ, bất quá hắn vẫn cười nói: "Con đường gì vậy, kể cho ta nghe một chút."
Khương Minh nói: "Trường học chúng ta có một cái bưu điện sắp chuyển nhượng, ta đang suy tính có nên nhận xuống không?"
"Trạm bưu điện."
Lục Dương suy nghĩ.
Đại học bọn hắn quả thật có một cái bưu điện, cái bưu điện không có quan hệ với nhà trường thì không mở được đâu, mặc dù làm ăn cũng không phải phát đạt, nhưng nhờ lũng đoạn trong trường đại học nên cũng khá kiếm được tiền.
"Cái Tụ Bảo Bồn này sẽ có người bán sao?"
Lục Dương có chút không tin, hỏi.
Ánh mắt Khương Minh sáng lên, Lục Dương đã nói như vậy ,khẳng định cái bưu điện này rất có giá trị, hắn vội vàng nói: "Đúng vậy, ta cùng lão bản bên kia đã nói chuyện qua, hắn nói sức khỏe ba mẹ mình không tốt, phụ thân còn phải nhập viện, nên muốn về sống cùng ông ba, không ở Lục Thành bươn chải nữa.
Đây cũng là một cơ hội.
Nếu Lục Dương chưa mở công ty, cơ hội tốt như vậy, Lục Dương sẽ nhất định dành lấy, trạm bưu điện trường học vẫn kiếm được tiền đấy.
Suy nghĩ một chút, hắn nói ra: "Bán bao nhiêu?"
Khương Minh nói: "Ta chưa hỏi giá, nhưng đại khái cũng cần khoản hai mươi vạn(200.000), chỗ đó còn thời hạn thuê hai năm với trường học, thiết bị cũng để lại cho chúng ta luôn, vì vậy chỉ cần trả tiền, chúng ta sẽ có thu nhập ngay, ta cũng hỏi rồi, một đơn hàng được gửi đến trường phải để ở chỗ này, muốn lấy đơn, người nhận hàng phải trả một đến ba tệ, tùy vào loại hàng hóa khác nhau, nếu đồ nặng, to, thì mười tệ cũng có, nên nhớ, trường học chúng ta có hơn ba vạn người đấy."
Lục Dương tính tính, một ngày bưu điện trường học sẽ nhận khoản một nghìn bưu kiện tới, gửi đi thì không biết, lấy giá trung bình của một đơn hàng là một tệ rưỡi, thì một ngày cũng có thể kiếm được một nghìn năm trăm tệ, trừ đi các chi phí khác thì lợi nhuận cũng một nghìn tệ một ngày, vì vậy không đến một năm có thể thu hồi lại vốn.
Từ điều này có thể nhìn ra, Khương Minh đầu óc cũng không tệ.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, khẳng định con đường này có thể kiếm tiền, cái Khương Minh còn thiếu có lẽ là tài chính mà thôi, nếu không có tiền, cho dù cơ hội đặt trước mắt cũng không nắm được.
"Đi, chúng ta tới bưu điện nhìn xong rồi hẵng nói."
Lục Dương đương nhiên không chỉ nghe một phía từ Khương Minh.
Đến trạm bưu điện của trường.
Lục Dương cùng lão bản hàn huyên vài câu, nghe được tin tức cũng không sai biệt lắm, ra cửa, hai người đi tới một gốc cây bên cạnh, ngồi xuống ghế đá, Lục Dương mới lên tiếng: "Ngươi cần ta đầu tư bao nhiêu?"
Sắc mặt Khương Minh lập túc vui vẻ: "Ta cũng mấy đồng học khác đã nói chuyện với nhau, đã góp khoản mười vạn tệ rồi, ngươi chỉ cần thêm vào khoản mười vạn tệ nữa là đủ, tạm thời chúng ta chưa biết giá cả chính xác, nhưng đại khái cũng khoản chừng đó."
"Ngươi có thể không xuất lực, không làm gì cả, lợi nhuận chiếm 50%."
Khương Minh tiếp tục nói.
Góp một nửa tiền, chiếm 50%, nghe qua cũng không tệ lắm, Lục Dương lắc đầu, nói ra: "Không cần phải nhiều người như vậy, ta không muốn hợp tác với nhiều người, nếu như trong đó còn có Lý Triết Viễn, thì ta càng không tham gia."
Sắc mặt Khương Minh biến đổi, trong nhóm góp vốn lần này, cũng có Lý Triết Viễn đấy.
Không nghĩ tới Lục Dương còn thù dai như vậy.
Khương Minh rất muốn nói, tha cho hắn đi mà.
Hắn bất đắc dĩ nói ra: "Ta cũng không muốn tìm quá nhiều người, nhưng mà ở trường học chúng ta, có thể lấy ra tiền cũng không có nhiều người lắm, nên ta tìm mấy người ở trong công ty khởi nghiệp của mình, bọn họ có hoa hồng từ việc giới thiệu sinh viên đi làm, nên mới có tiền góp vào."
"Thế ngươi có bao nhiêu tiền."
Lục Dương nhìn Khương Minh hỏi.
"Năm vạn, đây đã là con số tối đa của ta, nhiều hơn nữa thì không có."
Làm đại lý vài năm, Khương Minh quả thật cũng có chút tiền, bất quá hắn còn phải tiêu phí sinh hoạt, để góp được năm vạn, hắn còn cần xin thêm người nhà đấy.
"Như vậy đi, ngươi ra năm vạn, còn thiếu bao nhiêu ta bổ sung, không cần ngươi khác làm gì. Có một cái bưu điện nhỏ thôi mà nhiều người làm lão bản cũng không tiện, với lại, ngươi cũng biết ta không có thời gian để quản lý, vì vậy bưu điện chỉ có một lão bản duy nhất là ngươi mà thôi, về phần cổ phần công ty, cứ dựa theo bỏ vốn mà tính, mặt khác, nếu ngươi làm quản lý, còn có thêm tiền lương cho mình."
Khương minh trầm tư suy nghĩ một chút.
Cũng cảm thấy Lục Dương nói có đạo lý.
Nhiều cổ đông như vậy, mình cũng khó quản lý. Hơn nữa, Khương Minh còn thăm dò được, quan hệ của Lục Dương với lãnh đạo nhà trường rất tốt, còn có giáo sư Lữ cha của Lữ Tiểu Vũ sau lưng, có mấy tầng quan hệ này, tương lai cũng tránh được những rắc rối không cần thiết.
"Được."
Khương Minh nhẹ gật đầu, hắn còn nói thêm.
"Ta đồng ý."
"Vậy thì đi thôi."
Lục Dương đứng dậy, nhìn thoáng qua phương hướng bưu điện, nói ra: "Ngươi đi deal với lão bản bên kia đi, deal xong rồi, chúng ta có thể làm hợp đồng chuyển nhượng, số tiền của ta bỏ ra cũng có thể ít đi hoặc nhiều hơn, đương nhiên là nếu số tiền ít đi, ngươi cũng có thể giảm bớt tiền lại, mặt khác, cổ phần của chúng ta sẽ tính sau, nhưng phải đảm bảo cổ phần của ta hơn 50%, trong đó số lượng cổ đông chỉ có ta và ngươi."
"Được."
Khương Minh hít sâu một hơi, nhìn Lục Dương rời đi, hắn quay người hướng về phía bưu điện đi đến, cảm giác toàn thân của hắn bây giờ đều sôi sục không thôi.
Mối quan hệ với Lục Dương thật đáng giá.
Nếu thành công.
Nhân sinh của hắn sẽ rẽ sang hướng khác, trong lòng Khương Minh mong chờ, bây giờ đã có Lục Dương đảm bảo, hắn có thể tự tin đàm phán với lão bản bên kia.
Ở trong lòng hắn, lại thầm mắng Lý Triết Viễn vài câu...
----
Phong học 501, tòa nhà công nghệ của trường Đại học HKKT Hà Đông.
Sau khi tan học, thành viên hội học sinh đều đến đây để họp.
Hôm nay là hội nghị hàng tuần của hội sinh viên, trong đó còn có một việc, chính là thảo luận Trần Thu nguyệt có thể làm bộ trưởng bộ tuyên truyền được không.
Mấy vấn đề phía trước đều đã thảo luận xong, nhưng ở vấn đề Trần Thu Nguyệt thăng chức, liền gặp lực cản rất lớn.
"Ta không đồng ý."
Tiết Hải Tường lên tiếng phản đối, sau đó hướng về những người khác nói ra: "Ta thừa nhận đồng học Trần Thu Nguyệt có một chút năng lực, nhưng trong lịch sử của hội sinh viên, chưa có một sinh viên năm nhất nào mới qua học kỳ hai đã làm bộ trưởng cả, ta cảm thấy nàng nên rèn luyện thêm một khoản thời gian, đợi sang năm hai thì lúc đó chúng ta lại tiếp tục thảo luận lại."
"Vị trí bộ trưởng bộ tuyên truyền đã để trống rất lâu, Trần Thu Nguyệt rất có năng lực, tiếp nhận vị trí này chỉ là sớm hay muộn mà thôi." Một nữ sinh khác phản bác nói ra.
"Vậy cũng không phải là bây giờ, đây không phải làm hỏng mất quy củ sao? Ta vân giữ nguyên quan điểm phản đối của mình."
Tiết Hải Tường kiên quyết phản đối.
Trần Thu Nguyệt vần ngồi im như cũ, nhìn thoáng qua Tiết Hải Tường, trong mắt hiện vài tia trào phúng, sau đó liền nghe hội trưởng nói: "Đã như vậy, thì chúng ta giơ tay biểu quyết."