"Người ta thương tâm thì có liên quan gì đến ngươi."
Lưu Lỗi nói hắn một câu, sau đó nói: 'Lục Dương là một nam nhân tốt, sẽ không ngắt hoa hái cỏ lung tung đâu."
Đinh Siêu trợn tròn hai mắt, giống như gặp quỷ, hắn nhìn Lưu Lỗi, nói ra: "Lỗi ca, ngươi nói gì cơ, ngươi nói Lục Dương là một nam nhân tốt á, người đang nghiêm túc sao?"
"Thế nào?, không phải sao?"
Lưu Lỗi nhíu mày.
"Lục ca quả thật là nam nhân tốt."
Lý Minh Bác cũng gật đầu phụ họa nói theo.
"Các ngươi...." Đinh Siêu muốn nói cái gì đó, nhưng rồi lại thôi, thở dài, nói ra: "Các ngươi đã nói Lục Dương là nam nhất tốt, thì cứ cho hắn là nam nhân tốt đi."
Giọng điệu này, giống như mọi người đều say chỉ hắn tỉnh.
Người đời cười ta quá điên khùng, ta cười người đời nhìn không thấu.
"Không phải vậy à Siêu ca, ta là một nam nhân tốt mà, ngươi có ý kiến gì à."
Vừa đúng lúc này, phụ vụ đem đồ ăn dọn lên, Lục Dương cầm lấy dĩa gà đặt trước mặt Đinh Siêu, hắn biết rõ gia hỏa này rất thích ăn gà.
"Không có gì, không có gì, Lục ca là một nam nhân tốt nhất vũ trụ, điểm ấy mọi người đều biết." Đinh Siêu cầm lấy chiếc đũa, kẹp một miếng đùi gà lên ăn, miệng lẩm bẩm nói ra.
Đinh Siêu vẫn còn rất thông minh, hắn còn trông chờ theo Lục Dương học hỏi bản lĩnh tán gái đây, làm sao có thể nói xấu hình tượng của Lục Dương được.
Lưu Lỗi mở mấy chai bia, chia cho mỗi người một chai, nói ra: "Chúc mừng năm mới phòng 504, chúng ta cạn ly nào."
"Cạn ly."
Lục Dương cũng giơ lên chai bia.
Nói xong, hắn nâng chai một hơi uống hết, mấy người khác thấy vậy cũng ra dáng học theo.
Lưu Lỗi cũng thuận lợi một hơi uống hết, Lý Minh Bác thì hơi kém, uống vài hơi mới hết một chai, dù sao tửu lượng hắn coi như cũng được, chỉ là không có thói quen uống bia thôi, Đinh Siêu thì không biết uống bia, hắn bị giày vò một phen mới uống hết nửa chai.
Nhìn bộ dạng lúc này của Đinh Siêu, ba người Lục Dương cũng không làm khó hắn.
Lý Minh Bác lau bọt bia, hỏi: "Lục ca, thi cuối kỳ kết quả sao rồi?"
"Thi cuối kỳ, kết quả?"
Lục Dương quên mất chuyện này, hắn lắc đầu, nói ra: "Không biết, ta vẫn chưa đi tra điểm, còn các ngươi thì sao?"
"Ta qua gần hết, chỉ có một môn xén thi lại, thầy Hắc Tử (Mặt đen) quả thật âm hiểu, ta thiếu chút nữa là rớt môn rồi." Trong lòng Lưu Lỗi còn sợ hãi không thôi.
"Đúng vậy, bình thường thì không điểm danh, không nghĩ tới chấm điểm lại nghiêm khắc như vậy, ta xem ở trong group lớp, lớp chúng ta có mười mấy người đều rớt, phải đi thi lại." Đinh Siêu có chút bận tâm nói ra.
Lục Dương thì cười nói: "Ta thấy thầy giáo này cũng được, bình thường không điểm danh, mọi người đều coi thường mà trốn học, cuối kỳ rớt tín chỉ thì oán thán, tốt xấu gì người ta cũng chưa điểm danh lần nào, ai bao các ngươi không chịu đi học."
Lời này quả thực không giả, đã vào kì thi, làm bài do thực lực của mình, cũng không thể oán trách thầy giáo rồi.
Lục Dương nhìn thoáng qua Lý Minh Bác, hỏi: "Minh Bác, ngươi được mấy điểm."
"92 điểm."
Lý Minh Bác nói ra điểm số.
Nghe hắn nói như vậy, Lục Dương liền yên tâm, hắn chép bài của Lý Minh Bác đấy, Lý Minh Bác đã được 92 điểm, hắn kém lắm cũng phải bảy tám chục điểm.
Huống chi, phụ đạo viên Kiều Khải Minh còn nói giúp hắn, lấy tính cách của mấy thầy giáo khác, cũng không đến mức làm khó hắn làm gì, duy nhất chỉ có môn C# là hắn hơi lo lắng, dù sao hắn cũng đi thi, cũng chép được bài, nhưng đoạn sau thì hắn toàn bịa, nên cũng không biết có qua được không.
---
Một trận liên hoa đến hơn một giờ mới xong.
Lưu Lỗi dắt Đinh Siêu ngã trái ngã phải đi về ký túc xá.
Đinh Siêu tửu lượng rất kém, trở về phòng đã lên thẳng giường đi ngủ, Lý Minh Bác cũng tự pha cho mình một ly nước chanh, xem ra hắn cũng
gần chóng mặt rồi, chỉ có Lưu Lỗi cùng Lục Dương là không có chuyện gì.
Chỉ là mấy chai bia mà thôi, đối với hai người cũng chưa đủ xi nhê.
Lục Dương lấy máy tính ra, kết nối với wifi trường học, đăng nhập vào trang web trường, Lục Dương tra xét điểm.
Nhìn bảng điểm của mình, hắn nở nụ cười.
Toàn cao cấp 1, 78 điểm.
C#. 61 điểm.
Tiếng Anh A1, 82 điểm.
Cơ sở dữ liệu, 69 điểm.
Tư tưởng đạo đức cùng pháp luật: 95 điểm.
....
Từ đầu đến đuôi, toàn bộ đều hơn 60 điểm, không có môn nào bị rớt, không thể không nói, đây là một kỳ tích rồi.
Đương nhiên, Lục Dương cũng biết, trong này khẳng định có phụ đạo viên Kiều Khải Minh giúp đỡ không ít, nếu tính điểm cả quá trình, hắn phải bị rớt mấy môn, mối quan hệ với Kiều Khải Minh, Lục Dương phải tiếp tục duy trì tốt.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Lục Dương kêu Lý Minh Bác cùng ra ngoài chạy bộ, do ngày hôm qua đã uống nhiều, nên Lý Minh Bác cũng không ra quán làm gì, ở lại ký túc xá nghỉ ngơi.
Chạy hai vòng quanh sân.
Lục Dương, nói: "Minh Bác, ngươi đi nhà ăn mua mấy cái bánh bao cùng sữa đậu nành đi."
"Ở căn tin sao?"
Lý Minh Bác tò mò hỏi.
"Ừ, ngươi mua xong thì đợi ta ở ngoài đó là được." Lý Minh Bác nhẹ gật đầu, liền hướng về căn tin chạy tới, Lục Dương cũng đi tới siêu thị nhỏ ở trước mặt.
"Lục Dương, cậu đến rồi."
Lão bản siêu thị đã quen Lục Dương từ trước, nhìn thấy hắn đến, ông buông con chuột ra, chào hỏi.
"Lại xem cổ phiếu à."
Lục Dương nhìn qua màn hình máy tính.
Lão bản siêu thị cười nói: "Không phải ,ta nghe một số bài giảng trên mạng, cậu biết mà, trình độ của ta thế nào rồi, muốn chơi cái này phải học tập thêm."
"Biết thêm cũng tốt."
Lục Dương không nói gì, hắn cảm thấy mấy bài giảng trên mạng chả có tác dụng gì cả, nếu muốn có nhiều kinh nghiệm, thì cứ chơi nhiều vào, thua nhiều là tự biết thôi.
Hơn nữa, nếu may mắn, còn kiếm được một khoản a.
"Cho ta hai cây Trung Hoa đi."
Lục Dương nói thẳng.
Lão bản siêu thị biết Lục Dương không hút thuốc lá, xem chừng hắn mua để tặng lễ rồi, ông lấy ra cây Trung Hoa, lại tìm một cái túi mày đen bỏ vào, sau đó đặt ở trên quầy.
Lục Dương cũng không đi kiểm tra, đều là người quen cũ, lão bản cũng không đến mức lừa hắn làm gì, hỏi: "Tám trăm phải không?"
"Đừng, cậu đưa tôi bảy trăm hai là được rồi."
Lão bản vội vàng nói.
Lục Dương biết rõ đây là giá nhập hàng, hắn cười nói: "Ông bán giá gốc cho tôi, vậy thì còn đâu lợi nhuận nữa a."
Lão bản kiên trì không lấy tám trăm, ông nói ra: "Tôi còn muốn tặng cậu đây này, chỉ sợ câu từ chối mà thôi, với lại lần trước cấu giúp tôi cắt lỗ được bao nhiều tiền, mấy đồng lợi nhuận đấy tôi không coi vào đâu cả."
"Nhất Mã Quy Nhất Mã (Việc nào ra việc đấy."
Lục Dương xuất ra tám trăm tệ đặt trên mặt bàn.
"Để tôi thối cậu tiền."
Lão bản lấy tay đè túi thuốc lại, sợ Lục Dương rời đi.
Lục Dương cười nói: "Đừng đừng, vậy lấy ta hai lốc Red Bull là được rồi."
Hai lốc Red Bull cũng chỉ có mười hai lon, dựa theo giá bán lẻ bây giờ mà nói, cũng chỉ có bảy mươi tệ, so với giá lão bản giảm giá cũng không sai biệt lắm.
Lão bản lúc này mới bỏ tay ra.
Lại tán gẫu vài câu, Lục Dương chào tạm biệt, cầm thuốc cùng RedBull đi ra ngoài.
Lý Minh Bác đã mua xong đồ ăn sáng, đang đứng ở căn tin đợi, nhìn thấy Lục Dương đi tới, hắn kinh ngạc nói ra:" Lại mua nhiều Red Bull vậy à."
"Không phải mua, người ta tặng đấy, lấy về cho mọi người uống."
"Người nào vậy, vậy mà tặng nhiều tiền như vậy."
Lý Minh Bác đi qua hỗ trợ Lục Dương xách.
"Chỗ đối diện vườn khởi nghiệp, chính là cái siêu thị nhỏ đấy, thời điểm khai giảng, ta có giúp lão bản ở đó một tay, nên lão bây giờ vẫn còn khách khí, ta cũng không có biện pháp từ chối lòng tốt của lão a." Lục Dương giải thích nói ra.
"Vẫn là do ngươi giỏi." Lý Minh Bác cảm thán.
Trở lại ký túc xá.
Lưu Lỗi cùng Đinh Siêu đều đã thức dậy, Lưu Lỗi thì đang ngồi trên giường tập tạ, Đinh Siêu thì đang đánh răng, Lục Dương đi vào, chia cho mỗi người hai lon Red Bull, số còn dư lại thì hắn đặt lên bàn.
Loại đồ chơi này, thời điểm thức đêm có thể dùng đấy.
"Lỗi ca, ăn sáng đi."
Lục Dương cũng không khách khí, cầm lấy bánh bao Lý Minh Bác bắt đầu ăn.
Hai cái bánh bao, một ly sữa đậu nành, Lục Dương đã giải quyết xong bữa sáng của mình.
Đinh Siêu đánh răng trở về, nhìn thấy trên bàn có Red Bull, cùng một đống bánh bao với sữa đậu nành, hắn nói ra: "Khẳng định hôm nay Lục Ca mời khác rồi."
"Haha, ngươi nhầm rồi, Redbull thì ta mời, nhưng bữa sáng do Lý Minh Bác mời đấy." Lục Dương giải thích một câu.
"Thế để bữa sáng ngày mai ta mời." Đinh Siêu nói một câu, cũng cầm lấy bánh bao bắt đầu ăn.
Ăn sáng xong, bốn người bọn họ đi đến giảng đường hình bậc thang.
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên, Kiều Khải Minh đã sớm thông báo, toàn bộ sinh viên khoa máy tính hôm nay họp lớp.
Đi vào giảng đường, Lục Dương nhìn thấy Từ Thi đang ngồi phía sau cùng.