Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 208: Y Sung Tán Thưởng (2)




"Em phải tin tưởng ánh mắt của anh."

Lục Dương bình tĩnh nói.

"Hì hì, vậy em phải chướng mắt lên nhìn rồi."

Trần Thu Nguyệt cũng không đành lòng tiếp tục đả kích Lục Dương, nàng cảm thấy Lục Dương đã đủ thảm rồi.

Trên đường đi có chút kẹt xe, đại khái cần khoản một giờ, taxi mới lái đến trường đại học hí kịch.

Xuống xe, Lục Dương đi đến siêu thị bên cạnh mua hai bình mao đài, làm một món quà nhỏ nhỏ.

Y Sung không hút thuốc lá, nhưng lại ưa thích uống rượu, lần đầu Lục Dương tới đã đi tay không rồi, lần này tới phải mang chút lễ vật.

Nếu đổi thành người khác tặng lễ, Y Sung nhất định sẽ cự tuyệt, nhưng nếu là đệ tử duy nhất của mình, ông vẫn ngoại lệ nhận lấy.

Phong cảnh trong sân trường rất đẹp.

Bởi vì vẫn còn tết, nên sinh viên vẫn chưa trở về trường nhiều lắm, nhưng trên cơ bản nếu nhìn thấy, đều là thiếu nam thiếu nữ.

"Nữ sinh ở đây thật đẹp."

Trần Thu Nguyệt cảm thán nói ra, trước khi tới đây, nàng đã chuẩn bị tâm lý, tới đây rồi mới biết, ở đây trai xinh gái đẹp thật là nhiều.

Trên đường gặp phải nữ sinh ở đây, nếu ném tới trường bọn họ, cũng phải là cấp bậc hoa khôi.

"Đẹp trai cũng không ít, chờ bọn họ quay về trường, em có thể tới đây mà xem, khẳng định sẽ bị hoa mắt."

Lục Dương cười cười.

Thân là trường đại học nghệ thuật đỉnh cấp nhất Trung Quốc, nếu như một ngày nơi đây không có trai đẹp gái xinh nữa thì không phải là chê cười rồi sao, Lục Dương lấy ra điện thoại, gọi cho Y Sung một cuộc.

Vẫn chưa đi học lại, nên Y Sung vẫn ở căn hộ giành cho giáo viên.

Xác định thầy mình vẫn đang ở nhà, Lục Dương mang Trần Thu Nguyệt đi tới.

Vừa đến nơi, liền nhìn thấy Y Sung cùng người nhà đang đứng đợi ngoài cửa, Lục Dương vội vàng đi qua, nói: "Lão sư, sư mẫu, học trò đến chúc tết hai người."

Lại nhìn Y Thanh ở bên cạnh, hắn cười nói :" Sư tỷ, năm mới vui vẻ."

"Sự đệ, chúc mừng năm mới."

Y Thanh nhìn Trần Thu Nguyệt bên cạnh thì hỏi: "Sư đệ, vị này là bạn gái của đệ sao?"

"Đây là Trần Thu Nguyệt, bạn gái của đệ."

Lục Dương giới thiệu.

"Tỷ tỷ, chúc mừng năm mới."

Trần Thu Nguyệt nhìn Y Thanh, cảm giác nữ sinh trước mặt mình rất có khí chất, như một tiên tử không nhiễm khói bụi nhân gian, Trần Thu Nguyệt hồi thần lại, lại tiếp tục chúc tết Y Sung cùng sư mẫu.

Sư mẫu vui tươi hớn hở nhìn Trần Thu Nguyệt một chút, nói ra:"Bạn gái Tiểu Dương lớn lên không tệ, nhanh, nhanh vào bên trong đi, bên ngoài dù sao cũng quá lạnh rồi."

So sánh với phương bắc mà nói, thì Thượng Hải lạnh hơn nhiều, hơn nữa còn là ẩm lạnh, coi như mùa đông mặc mấy cái áo bông, cũng không chống đỡ được gió rét chui vào.

Vào nhà.

Y Sung nhìn thấy trên tay Lục Dương bình rượu Mao Đài, ông nghiêm mặt nói ra:" Đã đến rồi, còn mang rượu mắc như vậy làm gì."

Lục Dương đem Mao Đài để qua một bên, nói ra: "Lão sư, đây là một ít tâm ý của trò, sang năm mới rồi, còn tay không mà tới, không phải quá xấu hổ sao."

"Nhưng cũng không nên mua loại rượu đắc như vậy."

Y Sung liếc qua bình rượu Mao Đài, thở dài một phen, coi như là đành nhận vậy.

Lục Dương cười cười không nói gì.

Sư mẫu thì quấn lấy Trần Thu Nguyệt nói chuyện phiếm, hai nam nhân thì đi vào phòng sách, hàn thuyên với nhau.

Lục Dương từ trong túi bọc lấy ra một quyển nhật ký, nói ra:"Lão sư, đây là nhật ký của ngài."

"Đều đọc qua rồi sao?"

Y Sung nhận lấy hỏi.

Lục Dương gật đầu: "Đã nhìn qua một lần, cũng đều chép lại rồi, còn một số chỗ đệ tử còn không hiểu."

"A, trò không hiều ở đâu, nói ra ta nghe một chút."

Lục Dương liền nói mấy vấn đề mình chưa hiểu ra.

Kỳ thật trình độ của Lục Dương đã không hề tệ, so với biên kịch đứng đầu thi hơi kém một chút, nhưng so với thâm niên thì chả mấy người hơn hắn cả, nếu vứt bỏ nhân tố danh khí, nếu biên kịch một bộ phim truyền hình với kinh phí mười lăm vạn không phải vấn đề với hắn, đương nhiên, đó là giá cả của mười năm sau, còn giá cả của bây giờ thì Lục Dương không biết.

Mấy vấn đề Lục Dương hỏi, cũng rất có chiều sâu, Y Sung với ở từng chỗ giải thích rất lâu, sao đó lại khảo nghiệm Lục Dương mấy vấn đề khác, bất quá cũng làm khó Lục Dương.

Hỏi xong, Y Sung hít vào một hơi, tán thưởng: "Tên tiểu tư ngươi, quả nhiên khiến người ta phải ngạc nhiên rồi, vốn cho rằng phải mất rất lâu em mới có thể nhập môn, không nghĩ tới chỉ cần vài tháng đã lý giải đối với kịch bản sâu sắc như vậy, là thầy xem thường em rồi."

"Vẫy nhờ có lão sư dạy tốt."

Lục Dương khiêm tốn nói ra.

Lời này tự nhiên cũng không có ý tứ lấy lòng, vốn hắn giỏi do chính Y Sung dạy tốt mà thôi, bất quá là kiếp trước.

Y Sung lắc đầu, cười nói: "Em cũng không phải khiêm tốn làm gì, thầy dậy em được mấy buổi, trong lòng lại không biết sao? Đây là do em thiên phú giỏi, thầy vốn còn nghĩ, trên thế giới này không có gì gọi là thiên tài cả, hiện tai xem ra mình quá khinh thường người trong thiên hạ rồi."

"Lão sư quá khen rồi."

Trên mặt Lục Dương nở nụ cười.

Y Sung nghiêm mặt nói ra: "Thầy rất ít khi khen ai, nhưng thiên phú của em thầy phải lên tiếng, nếu như em có thê chuyên tâm làm biên kịch, khả năng rất nhanh em có thể vượt qua thầy, bất quá, em lại có chí hướng riêng... Hiện ở trong nước biên kịch cũng không có địa vị gì, em muốn làm lão bản, thầy cũng có thể hiểu được."

Y Sung cũng không phải người bảo thủ, đối với tình trạng biên kịch trong nước, ông cũng đã nhìn ra được.

Lục Dương nhớ lại một sự kiện.

Lão sư của mình từng nhận lời biên kịch cho một tác phẩm từ tiểu thuyết nổi tiếng, nhà đâu tư cũng bỏ ra rất nhiều tiền, thế nhưng về sau, đạo diễn vì nâng đỡ một nữ minh tinh, nên đã đem kịch bản cuối phim sửa đến lung tung bát nháo, điều này làm Y Sung tức giận không thôi, nên không để đạo diễn dùng tên của mình dưới phần biên kịch tác phẩm, đây cũng chỉ là loại kháng nghị nhỏ bé mà Y Sung có thể làm được mà thôi.

Đương nhiên, về sau bộ phim kia cũng không ngoài sở liệu, lúc đầu tác phẩm rất nổi tiếng, danh tiếng cũng không hề tệ, nhưng về sau thì càng ngày càng nát, cái gì xảy thai, tai nạn xe cộ, cũng toàn bộ đi ra, làm danh tiếng bộ phim càng ngày càng thấp, tiếng mắng chửi một rừng trên mạng xã hội.

Y Sung đi tới tủ sách, lấy ra một chồng giấy A4, đưa cho Lục Dương nói ra: "Tiểu Dương, đây là kịch bản phim thầy có, em có muốn thử một lần?"