"Đâu tiên là về vấn đề người đọc, tôi thừa nhận hiện tại CCmanga lưu lượng người đọc vẫn còn kém so với các nền tảng khác, nhưng mọi người cũng hiểu, trang web chúng tôi mới được đưa vào sử dụng hai ba tháng mà thôi, tuy nhiên chúng tôi lại có một nền tảng tốt hơn các website khác, vì vậy vấn đề lưu lượng không cần phải quan tâm, với lại chúng tôi cũng có hai mười ngàn nghìn tài khoản hội viên. Kế hoạch tiếp theo chúng tôi là mở rộng người dùng, công ty chúng tôi đã làm một bản kế hoạch quảng cáo, dùng năm triệu để thu hút người dùng, việc này có thể chỉ cần mấy tháng có thể thực hiện được.
Nghe nói như vậy, Dương Bách cùng nữ sinh kia đều bị chấn kinh.
Dùng năm triệu để quả cáo.
Hiện tại có mấy nền tảng manga, có thể quyết đoán như vậy.
Có thật không đấy.
Nếu mà là thật, thì CCmanga cũng quả thật là tiền nhiều như nước rồi.
"Chủ tịch Dương.. việc này... việc này là thật sao?" Nữ sinh nói ra.
Lục Dương cười cười: "Cái này đương nhiên là thật rồi, nếu hai người còn không tin, thì chúng ta sẽ làm một hiệp định, nếu nửa năm sau, người dùng trang web không vượt quá mười vạn người, thì studio của hai người có thể tự do chấm dứt hợp đồng, thu nhập đạt được ở trong lúc đó, cũng sẽ thuộc về studio của hai người hết..Điểm ấy chúng ta có thể viết lên hợp đồng, không lo sợ bị chơi xấu."
"Nhưng, nếu người dùng trang web của tôi vượt quá hai trăm nghìn người dùng, thì các cậu phải ký hợp đồng độc quyền với công ty của tôi về việc đăng manga trên một nền tảng duy nhất, còn những quyển manga ở trên trang web khác phải bị dỡ bỏ hoặc không được đổi mới(đăng chương), các cậu cân nhắc một đi."
"Cái này... chúng tôi phải trao đổi với nhau một chút."
Hai người đứng dậy, đi đến sát vách thương lượng.
Toàn bộ quá trình lúc này Trần Thu Nguyệt toàn ngồi uống trà, nàng đối với việc này thì dốt đặc cán mai, cũng chỉ ngồi im không nói gì, chẳng qua là nàng cảm thấy vừa rồi Lục Dương quá đẹp trai.
"Anh không phải đang lừa người ta đấy?"
Trần Thu Nguyệt nhỏ giọng hỏi.
"Làm sao có thể, việc buôn bán phải đường đường chính chính mà làm, anh cũng không đến mức đi lừa người ta làm gì." Lục Dương ngôn từ chính nghĩa nói ra.
Một lát sau.
Hai người kia trở về.
Dương Bách nói ra: "Chúng tôi đã thương lượng một chút, dựa theo lời của chủ tịch Dương lúc này, chúng ta có thể hợp tác với nhau."
Hai mươi vạn người dùng truy cập, đã có thể so với các nền tảng khác rồi, nếu CCmanga có thể thật sự làm như vậy được, bọn họ cũng không mất mát gì, hơn nữa CCmanga hiện tại còn thiếu nhiều tác phẩm, bọn họ tham gia đầu tiên, nên khẳng định có thể ký hợp đồng tốt nhất.
"Vậy thì chúng ta sửa hợp đồng một cái, rồi ký đi."
Lục Dương lấy ra USB, cắm vào một máy tính ở đây, sau đó hắn mở nội dung hợp đồng ra sửa sửa một cái, đem nội dung vừa bạc bàn vừa nói lúc nãy thay đổi.
Việc này giống như đang đánh bạc vậy, Lục Dương có thể thắng được không?.
Hắn hoàn toàn không lo lắng chuyện này.
Không nói bản thân mình thật sự có ý định dùng tiền để quảng cáo, chỉ cần đem những quyển tiêu thuyết nổi tiếng kia cải biên thành manga, tuyệt đối có thể thu hút cả đống người vào trang web bọn họ sử dụng.
Việc này không cần phải nghi ngờ.
Dù sao hiện tại vẫn rất ít người biết về vấn đề bản quyền, nhưng nó là một thứu có thể sáng tạo kỳ tích, có bao nhiêu quyển tiểu thuyết cải biến thành manga nát như cờ hó, nhưng vì sao vẫn có nhiều người đọc nó, không phải là vì nó chỉ có một bản manga duy nhất thôi sao.
Giống như bản truyền hình Cực Phẩm Gia Đình do Trần Hách thủ vai, không phải dơ thúi mà vẫn có người xem sao, ví dụ như Đấu Khí Chi Mã.
Những ví dụ này chưa nói rõ vấn đề sao?
Chỉ cần Lục Dương chú ý đến chất lượng, như vậy CCmanga có thể trổ hết tài năng, thậm chí có thể vượt qua các nền tảng manga khác lâu đời, dù sao mục tiêu của hắn cũng không chỉ là một trang web manga.
Ký xong hợp đồng, Lục Dương cũng không nán lại thêm, hắn đứng dậy đi tới studio thứ hai, đồng dạnh như studio đầu tiên, mọi việc đều thuận lợi, Lục Dương cũng hứa thêm vài điểm và cũng giảm vài điểm so với hợp đồng trước.
Đến studio thứ ba thì có chút việc ngoài ý muốn.
Thời điểm Lục Dương đi tới, vậy mà không có ai, hỏi thì mới biết bọn họ đã ra ngoài liên hoan.
Điều này làm cho Lục Dương không biết nói gì.
Mặc dù người phụ trách đối phương nói rất nhanh sẽ về, nhưng Lục Dương cũng không nán lại, hắn trực tiếp lái xé rời đi, buổi sáng ở công ty hắn đã gọi từng nhà hẹn trước, cũng đã sớm định sẵn thời gian gặp mặt, vậy mà chuyện quan trọng như vậy bọn họ lại quên, chỉ có thể nói, studio này cũng không coi trọng công ty của Lục Dương, nếu đã như vậy thì cũng không cần bàn bạc làm gì.
Tuy rằng CCmanga bây giờ vẫn còn rất nhỏ, nhưng cũng không phải những studio như vậy có thể khinh thường.
Trở lại Tây Môn thì đã đến sáu giờ tối.
"Chúng ta ra ngoài ăn hay sao?"
Lục Dương hỏi Trần Thu Nguyệt.
Chạy cả buổi chiều, Trần Thu Nguyệt cùng Lục Dương đều có chút mệt mỏi, cũng không muốn trở về nhà lại phải nấu ăn, nàng nhẹ gật đầu, nói ra: "Được, chúng ta đi ăn gà đi."
Lục Dương nghe vậy, đống ý với Trần Thu Nguyệt, lái xe đến quán gà của lão Trương.
Đây là quán thời điểm học quân sự, Lục Dương mang theo mấy người bạn tới đây liên hoan, mặc dù chỗ này nằm trong hẻm, nhưng bởi vì mùi vị rất ngon, nên vẫn có nhiều khách hàng tới ăn.
Lão bản đầu trọc vẫn ở bên ngoài tiếp khách như cũ.
"Hai người ,ăn gì đây."
Vừa mới vào cửa, một nhân viên phục vũ đã hỏi.
"Một phần gà rán, một cơm cuộn cùng canh rong biển, với một dĩa trứng xào cà chua."
Lục Dương nói ra.
Nói xong, hắn còn nhìn Trần Thu Nguyệt ở bên cạnh: "Em gọi thêm đi."
"Không cần đâu, anh kêu những món này đã ăn không hết rồi, kêu nhiều hơn cũng chỉ tổ lãng phí." Trần Thu Nguyệt lắc đầu.
"Được, vậy thì những món này thôi."
Gà rán rất nhanh được dọn lên.
Trần Thu Nguyệt cắn thử một miếng, nói: "Mùi vị không tệ."
"Đúng vậy, ở Tây Môn quán này cũng rất nổi tiếng, chỉ là mặt bằng hơi xấu một chút mà thôi."
Lục Dương cũng lấy một miếng thịt gà định ăn, vừa đúng lúc này, điện ở thoại ở trên bàn hắn rung lên.
Trần Thu Nguyệt cầm lấy nhìn nhìn, hỏi.
"Quan Nguyệt là ai?"