Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 155: Chồng Của Cậu Thật Đẹp Trai




Mắng xong, tài xế già lấy ra một gói thuốc, cảm tạ nói.

"Tiểu huynh đệ, cảm ơn cậu."

Lục Dương khoát tay áo.

"Không cần khách khí, cẩn thận một chút thì tốt rồi."

Nói xong, hắn quay người hướng xe mình đi đến.

Ở cuộc sống này, ngoại trừ kẻ vừa có tiền vừa có thế, chứ không thì làm việc gì đều có mạo hiểm, những kẻ trộm dầu cho dù bị nguyền rủa thế nào cũng không có khả năng bị sét đánh được, nhưng nếu bọn trộm thử ăn cắp một thùng nhiên liên, thì cho dù có biết bay cũng chạy không nổi, vì vậy bọn họ thường chọn quả hồng màn bóp.

Lục Dương chỉ là một người bình thường, việc có thể làm duy nhất là đảm bảo bản thân mình an toàn, nếu không có gì nguy hiểm thì có thể nhắc nhở họ một câu.

Trở lại trên xe.

Quan Nguyệt hỏi việc vừa rồi.

"Lục Dương, ngươi cùng tài xê kia nói chuyện gì."

Vừa rồi lúc các nàng trở lại, thì nhìn thấy Lục Dương cùng tài xế đang nói chuyện gì đó.

Lục Dương kể lại sự tình đơn giản vừa rồi.

Quan Nguyệt nghe xong tức giận, nói: "Những tên trộm này cũng thật quá ghê tởm, nỗ lực tự bản thân mình đi kiếm tiền không được sao? Hết lần này tới lần khác lại làm loại chuyện thiếu đạo đức như vậy."

La Phương cũng nhịn không được mà nói: "Ta cũng đã đọc qua nhiều tin tức như vậy, không nghĩ tới mình lại bắt gặp chuyện này."

"Chuyện này xảy ra như cơm bữa, quản tốt bản thân mình là được rồi."

Lục Dương cười nhạt một tiếng.

Vừa rồi nghỉ ngơi được mười phút, hắn đã tỉnh táo lên không ít, thắt chặt dây an toàn, hắn nói ra: "Chúng ta tiếp tục đi thôi."

Dọc theo quốc lộ tiếp tục chạy hai giờ.

Thời điểm Lục Dương mệt mỏi rã rời, rốt cuộc cùng thấy được biển báo đến địa phận Thượng Hải.

"Chỉ còn lại năm km nữa thôi."

Lục Dương phấn chấn tinh thần.

Thời điểm bọn họ sắp rời khỏi cao tốc, Quan Nguyệt nhìn ở bên ngoài, đột nhiên nói ra: "Ngươi kia đang làm gì vậy?"

Lục Dương cũng nhìn thấy tình huống phía trước.

Một chiếc xe Passat màu đen đang dừng ở ven đường, hai đèn xi nhăn nhấp nháy không thôi, một nữ nhân thì đứng ở ven đường, hướng phía ngoài đường vẫy vẫy, bất quá chiếc xe nào cũng gào thét đi qua, không có ai dừng lại.

Ở trên đường cao tốc đỗ xe trên đường, cho dù là ở làn xe khẩn cấp ,cũng sẽ bị trừ điểm, nếu cứ tiếp tục vẫy tay trên đường, nhất định sẽ có người xuống xem xét.

Dù sao đây cũng không phải là mười năm sau, lòng người vẫn tương đối nhiệt tình, không như lúc đó, người ta có lòng tốt giúp đỡ đều bị cắn ngược.

"Có giúp hay không?"

Lục Dương đem vấn đề vứt cho Quan Nguyệt.

"Tốt nhất nên giúp đỡ nàng đi, một mình nàng ở ven đường tương đối nguy hiểm."

Quan Nguyệt nhìn thoáng qua Lục Dương, yếu ớt nói.

La Phương lại nói: "Ta nghe nói nếu đỗ xe trên đường cao tốc, bị công an bắt thì sẽ bị trừ điểm."

"Vậy thì.. thôi đi."

Quan Nguyệt không muốn Lục Dương bị trừ điểm bằng lái xe.

Lục Dương cười cười.

Nha đầu này.

Hắn cười nói.

"Sao lại dễ bị công an bắt như vậy, cho dù có bị bắt, thì cứ trừ điểm đi, dù sao sang năm anh cũng thi lại được mà."

Trong lúc nói chuyện.

Lục Dương đem xe chạy vào làn khẩn cấp, dừng ở phía trước xe Passat.

Nữ nhân đang vẫy tay dừng lại, thật không nghĩ tới lại có người giúp tới, vội vàng nhỏ bước chạy tới.

Lục Dương cũng từ trên xe bước xuống lên đường, hơn nữa cũng bảo bọn Quan Nguyệt cùng La Phương đi xuống, trên cao tốc tốt nhất không nên đỗ trên đường, tuy rằng xác suất xe khác tông vào rất nhỏ, nhưng Lục Dương cũng không muốn đánh bạc, cẩn thận một chút vẫn là tốt nhất.

"Xe dì bị làm sao vậy."

Lục Dương hỏi.

Hắn nhìn nhìn nữ nhân.

Bộ dạng niên kỷ có lẽ hơn ba mươi, nhìn qua thì hơi trẻ tuổi, bất quá không thể biết được tuổi nữ nhân này qua mặt ngoài được, nhưng nữ nhân này có khí chất gì đó rất đặt biệt.

Vì sao lại có cảm giác quen thuộc nhỉ, nàng là ai?

Lục Dương cảm thấy có chút quen quen, nhưng lại không nhớ ra mình đã gặp ở đâu, không lẽ trung hợp đến như vậy, ở đường cao tốc cũng gặp được người quen.

Hắn lắc đầu, cảm giác mình lái xe hơi lâu, thần kinh có chút nhạy cảm rồi.

"Xấu hô quá, xe của dì bị nổ lốp rồi."

Nữ nhân cùng nhìn nhìn Lục Dương, trong lòng có chút giật mình, nàng nhận biết được chiếc xe Lục Dương đang lái, giá cả không rẻ, vốn cho rằng trên xe bước xuống sẽ là một nam nhân trung niên, không nghĩ tới lại là một sinh viên trẻ tuổi, cùng hai tiểu cô nương.

"Tại sao không gọi trợ giúp, dì không biết như vậy nguy hiểm lắm sao."

Lục Dương nhìn nàng một cái, thanh âm trầm thấp nói ra.

"Không có biện pháp, dì có một cuộc họp quan trọng phải tham gia, phải nhanh chạy về Thượng Hải, bằng không dĩ đã gọi cho hãng rồi."

"Dì cũng là người Thượng Hải sao?"

Lục Dương có chút kinh ngạc, nghe giọng thì không giống lắm.

"Đúng vậy." Nữ nhân gật đầu, lại hỏi: "Cậu biết đổi săm sao?"

"Có lẽ không có vấn đề."

Từng là một tài xê kỳ cựu, đổi săm thay lốp không phải vấn đề quá lớn của Lục Dương, lúc trước hắn còn có ý định đi du lịch từ Đông sang Tây, nên đã dùng xe của mình thực hành không ít.

Lục Dương từ rương hành lý phía sau lấy ra công cụ sửa xe, mở ra, bên trong đầy đủ kích cỡ cờ lê, hắn còn lấy ra một thanh nâng ba chân.

Nữ nhân hiển nhiên cũng biết chút sửa xe, đem thanh ba chân đặt ở phía xa bánh xe, nhắc nếu có tình huống thì hô lớn cho mình.

Bánh xe bị nổ chính là ở lốp sau.

Lục Dương dùng cái kích đem bánh xe nâng lên, sau đó thuần thục đem cờ lê tháo bánh bị nổ ra, nữ nhân cũng thuần thục từ sau cốp lấy ra một chiếc lốp dự bị, Lục Dương nhẹ nhõm thay đổi.

Hạ kích, Lục Dương phủi tay, nói ra: "Xong rồi."

"Thật sự rất cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì dì gặp phiền tói lớn rồi."

Nữ nhân liên tục cảm ơn, còn nói thêm: "Số điện thoại của cậu là bao nhiêu, chờ dì họp xong, nhật định phải mời cậu một bữa."

"Không cần đâu dì, chuyện nhỏ mà thôi."

"Không được, dì nhật định phải mời bữa cơm này."

Nữ nhân này tương đối mạnh mẽ.

Lục Dương đọc số điện thoại của mình, hắn còn nhìn thoáng qua Quan Nguyệt, nữ nhân này niên kỷ lớn như vậy, Quan Nguyệt sẽ không ghen chứ.

Nữ nhân sau khi lấy được số điện thoại, sau đó nói.

"Dì có việc phải đi trước, lần sau sẽ mời cậu bữa cơm."

"Hảo."

Đưa mắt nhìn nữ nhân lái xe rời đi, Lục Dương kêu hai nữ sinh tranh thủ lên xe.

Nắm tay Quan Nguyệt lên xe, thắt dây an toàn, La Phương vừa cười vừa nói: "Quan Quan, chồng của cậu thật đẹp trai."