Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 138: Lì Xì




Trên công ty.

Lục Dương cầm lấy một chồng lớn lì xì từ văn phòng đi ra, đi đến cạnh bàn Trần Dư làm việc hỏi.

"Mọi người nhận được tiền lương chưa."

Hôm nay là ngày mười lăm tháng một, cũng là thời gian công ty phát lương cho mọi người, sáng sớm, Lục Dương đã dặn phòng tài vụ đem tiền lương chuyển cho bọn họ.

Hiện tại có lẽ toàn bộ đều nhận được rồi.

"Nhận được rồi.."

Diệp Đồng hưng phấn mà nói.

"Tôi cũng thế."

Hà Nghê giơ giơ điện thoại mình lên, phía trên có tin nhắn của ngân hàng chuyển tới.

Nhìn thấy mấy người trẻ tuổi cao hứng, Trần Dư cũng mỉm cười.

Tiền lương tháng đầu tiên bọn họ làm ở đây cũng không nhiều, bởi vì đều trong thời gian training, ngoài trừ Trần Dư ra, vài người khác chỉ được ba nghìn tiền lương thực tập, còn hắn thì được bốn nghìn, về sau chuyển chính thức, thì sẽ được bốn nghìn rưỡi, những người kia được bốn nghìn, còn có thêm tiền thưởng từ sản phẩm nữa, đây cũng là Lục Dương đã nói lúc trước.

"Từ tháng sau, mọi người đều trở thành nhân viên chính thức rồi, công ty sẽ mua cho mọi người bảo hiểm sức khỏe, về phương diện tiền thưởng, giám đốc Lữ sẽ đưa ra phương án cho mọi người tham khảo."

Năm 2010 tại Lục Thành, nộp bảo hiểm y tế cho nhân viên là một chuyện mà không phải công ty nào cũng làm, cho dù đó có là bảo hiểm thấp nhất đi nữa, Lục Dương biết đi làm thuê là một chuyện không dễ dàng, cùng không cần phải cắt xén bọn họ ở điểm này.

"Chủ tịch, mới có một tháng, chúng tôi đã hết thời gian thực tập rồi sao." Bạch Phương tò mò hỏi.

"Hết rồi, mọi người đều chuyển lên làm nhân viên chính thức."

Lục Dương cười nói, mấy nhân viên này năng lực cũng không tệ, hiện tại công ty đang thiếu người, tự nhiên cũng sẽ không đi đào thải người ta làm gì.

Nghe được Lục Dương nói vậy, mọi người đều thở dài một hơi, bọn hắn quả thực lo lắng mình sẽ không trụ qua được thời gian thực tập, dù sao bầu không khí làm việc ở đây cũng rất tốt, lão bản cũng tốt, có đồ ăn vặt thường xuyên, nếu muốn ở Lục Thành tìm được công ty tốt như này cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Hơn nữa hơn một tháng làm việc cùng nhau, bọn họ đều trở thành bằng hữu của nhau, không ai muốn mình phải rời khỏi một tập thể như vậy cả.

Lời nói lúc nãy của Lục Dương đã làm bọn hắn thả long hơn không ít.

Lục Dương rút ra một phong bao lì xì, đưa cho Trần Dư nói ra: "Trong thời gian này mọi người đã vất vả nhiều rồi, đây là một chút tâm ý của công ty, cũng không nhiều, coi như sớm chúc mọi người năm mới vui vẻ."

"Cảm ơn chủ tịch."

Trần Dư đưa hai tay ra nhận lấy lì xì.

"Đây là của ngươi."

Lục Dương đưa cho Hà Nghệ đang ngồi gần nhất.

"Cảm ơn, chủ tịch thật tốt." Hà Nghệ cầm lấy lì xì, còn làm bộ thở dài một hơi.

"Cảm ơn ông chủ."

"Chủ tịch thật đẹp trai..."

...

Ngoài trừ phòng dự án manga của bọn Trần Dư, Chu Nghiễm cùng phòng tài vụ cũng nhận được bao lì xì, Lục Dương cũng không bên nặng bên nhẹ làm gì, phát xong lì xì, hắn đi tới văn phòng Lữ Tiểu Vũ.

Lữ Tiểu Vũ đang gõ bàn phím lạch cạnh không dừng tay, hình như đang cùng người khác nói chuyện thì phải, Lục Dương cũng không quấy rầy, dựa vào giá sách đợi một hồi.

Nhìn thấy Lục Dương đang ở trong phòng, Lữ Tiểu Vũ dừng tay lại, cười nói :"Rốt cuộc ngươi cũng biết đi làm lại rồi à, ta cũng mệt chết mất rồi, ngươi ôn tập xong chưa?"

"Ôn tập gì cơ?"

Trong khoảng thời gian này hắn một mực gõ chữ mà.

"Ngươi không phải nói, những ngày này bận ở nhà ôn tập sao? Ta biết ngay mà, ngươi lại kiếm cớ gạt ta."Lữ Tiểu Vũ hơ hơ nắm đấm cảnh cáo nói.

"A, ta quên mất, thực sự ta ở nhà ôn tập mà." Lục Dương vỗ trán một cái, nói ra: "Ngươi xem ta mấy ngay nay này, đọc sách đến lú cả đầu óc luôn rồi, đồng học Tiểu Vũ, ngươi giúp ta xoa bóp đầu một chút đi?"

Nhìn bộ dạng quái dị của Lục Dương, Lữ Tiểu Vũ nhịn không được che miệng bật cười: "Ngươi tìm bạn gái đi, nhờ người ta xoa giùm cho."

"Bạn học Tiểu Vũ nói đúng, ta phải tranh thủ thời gian đi tìm bạn gái thôi."

Lục Dương nhìn thoáng qua Lữ Tiểu Vũ.

"Ngươi nhìn ta xong chưa."

Lữ Tiểu Vũ trừng mắt nhìn Lục Dương.

Lục Dương rất nghiêm túc nói ra: "Đến bây giờ ta mới phát hiện, nguyên lai ta trong mắt bạn học Tiểu Vũ, quả thật là một câu bé đơn thuần và đáng yêu a."

"Ọe."

Lữ Tiểu Vũ thể hiện bộ dạng muốn ói.

Lục Dương cũng không thèm để ý tới nàng nữa, lấy ra phong bao lì xì, vỗ vào mặt bàn, nói ra: "Tuy rằng ngươi không giúp ta xoa bóp, nhưng tiền lì xì nãy vẫn tặng cho ngươi, dù sao ở trong công ty ai cũng có cả."

Lữ Tiểu Vũ cầm lấy lì xì, không chút bận tâm mà mở ra, sau đó lấy từ bên trong một xấp giấy đỏ, đếm đếm, nói ra: "Một nghìn tệ, ngươi thực sự bỏ cả gốc lẫn lãi rồi."

"Một nghìn tệ là cái gì."

Lục Dương không thèm quan tâm.

Lữ Tiểu Vũ biết rõ Lục Dương là thổ hào, tiền nhuận bút một tháng cũng hơn mười vạn, nàng hối hận nói: "Ta bây giờ mới phát hiện, ở công ty này, ta làm mọi thứ kể cả vai xấu, đến cuối cùng thì người đi thu mua nhân tâm để làm người tốt."

"Ta vốn chính là người tốt."

Lục Dương cảm giác nàng diễn tả hơi có vấn đề.

Nghĩ đến thời điểm mới vào, hình như Lữ Tiểu Vũ đang bận gì đó, hắn tò mò hỏi.

"Đúng rồi, vừa rồi ngươi làm gì đó, lách cách không ngừng, tốc độ gõ như vậy sắp đuổi kịp ta rồi đó."

Lữ Tiểu Vũ đem lì xì cất vào ngăn kéo, nói ra: "Ta đang nói chuyện với giám đốc của một công ty sản xuất manga, công ty bọn họ có hơn mười bộ manga bản gốc, ta muốn họ ký hợp đồng độc quyền trên nền tảng chúng ta."

"Điều kiện gì?"

Lữ Tiểu Vũ trả lời: "Bọn hắn muốn chúng ta trả trước nằm nghìn tệ cho một bộ truyện, nếu doanh thu vượt qua tiền trả trước, thì bắt đầu phân chia 5-5 sau thuế, hợp đồng độc quyền.”

"Coi như cũng được."

Lục Dương cảm thấy điều kiện này cũng không khó chấp nhận.

Một bộ manga cần bao nhiêu tâm huyết để hoàn thành hắn cũng biết, bỏ ra năm nghìn tệ tiền trả trước có thể ký hợp đồng độc quyền, xem như cũng không tệ.