Ký túc xá nữ sinh khu bảy.
Trần Thu Nguyệt mang theo một cái túi cầm tay trở về.
Vừa rồi nàng ở lại chung cư Hoa Đình một lúc, đem tôm ngày hôm qua hâm nóng lên, sau đó mới trở về.
"Thu Nguyệt tỷ, ngươi cầm cái gì vậy?"
Thẩm Yến tò mò hỏi.
Bởi vì hôm nay là chủ nhật, không có tiết học, ngoài trời lại lạnh, nên mọi người đều ở trong phòng chơi.
Trần Thu Nguyệt từ trong túi bóng lấy ra một cái cặp lồng, đặt ở trên bàn, bề ngoài cặp lồng trong suốt, nên có thể nhìn xuyên qua được.
"Là Tôm xào tỏi nha."
Hứa Dung Dung kinh hỉ bu lại, nói ra: "Thu Nguyệt tỷ, hôm nay ngươi muốn mời chung ta món tôm xào này sao? có phải hay không có chuyện gì vui rồi."
Từ Thi cũng có chút tò mò, lặng lẽ nhìn thoáng qua bên này.
Trần Thu Nguyệt mở cặp lồng ra, một mùi thơm nồng nàn xông thẳng vào mũi.
"Thơm quá."
Thẩm Yến nuốt một ngụm nước bọt.
Trần Thu Nguyệt tiếp tục lên tiếng: "Đây là tôm do Lục Dương làm hôm qua đấy, vừa rồi ta hâm nóng lại, các ngươi đừng có chê nha."
"Không chê....không chê."
Hứa Dung Dung thò tay cầm lên một con tôm, cắn một miếng vào phần đầu, có chút kinh ngạc nói.
"Mùi vị không tệ a, cái này do Lục Dương làm thật sao? Hắn còn biết nấu ăn nữa?"
Trần Thu Nguyệt nói: "Ta lừa các ngươi làm gì."
Thẩm Yến cũng cầm lấy một con tôm xanh ăn, vừa ăn vừa hỏi: "Thu Nguyệt tỷ, món này con nóng hổi như vậy, tỷ hâm ở đâu vậy."
Trước đây Trần Thu Nguyệt cũng không kể về chuyện Lục Dương mua phòng ở, tuy rằng nàng thường xuyên không ngủ trong ký túc xá, nhưng bọn Hứa Dung Dung đoán chắc Trần Thu Nguyệt chỉ ra ngoài lêu lổng với Lục Dương thôi.
"Ngươi thuê phòng sống chung với Lục Dương à?"
Hứa Dung Dung quay đầu nhìn lại, hâm mộ nói ra.
"Không phải thuê phòng."
Trần Thu Nguyệt rút ra cái ghế, ngồi xuống nói ra: "Lục Dương mới mua một căn hộ ở bên chung cư Hoa Đình do tập đoàn Evergrande xây dựng, bên kia có công cụ nấu ăn a."
"Cái gì, Lục Dương mua nhà rồi hả? Hơn nữa còn ở Tây Môn."
Hứa Dung Dung đăng ăn bị sặc hai tiếng, Thẩm Yên vội vàng bưng tới cho nàng ly nước, uống vài ngụm, Hứa Dung Dung mới bình tĩnh lại một tí.
"Chung cư Hoa Đình không phải nằm ở trước chợ đêm Tây Môn sao?" Thẩm Yên cũng biết chỗ này.
Trần Thu Nguyệt gật đầu.
"Chỗ đó khẳng định giá cũng không rẻ đâu" Hứa Dung Dung khiếp sợ nói.
Thẩm Yên cũng nói: "Đương nhiên, ngươi không xem tin tức sao? Phòng ở Lục Thành không giống chỗ khác, tiền mua căn hộ ở đây cũng đủ mua đất xây nhà bên ngoại ô rồi."
"Hình như hắn mua căn đó hết một triệu, quá mắc đi." Trần Thu Nguyệt cũng không giấu giếm.
Nghe được con số này, hai nữ sinh không nói nên lời.
Một trăm vạn.
Đối với các nàng mà nói, quả thực là một con số thiên văn.
"Thu Nguyệt tỷ, ta hậm mộ ngươi quá, mới vào trường đã tìm được một cao phú suất như Lục Dương, không chỉ có tiền, còn rất đẹp trai, nấu ăn cũng giỏi, nếu lão thiên cho ta một chàng bạch mã hoàng tử như thế, ta nằm mơ cũng mỉm cười."
Hứa Dung Dung hâm mộ nói.
Biểu lộ của Thẩm Yên cũng giống vậy.
Mới năm nhất đã có nhà có xe, nấu ăn thì ngon như vậy, hơn nữa còn nghe Trần Thu Nguyệt kể, Lục Dương hình như còn khởi nghiệp, mở một công ty trong nhà trường, quả thực là hoàng tử trong mắt mọi nữ nhân.
Nào có thiếu nữ không có mộng xuân, Thẩm Yên cũng vậy, nàng thích xem tiểu thuyết, tự nhiên cũng có loại suy nghĩ này, Lục Dương không phải giống nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình sao, Tổng giám đốc bá đạo, bên ngoài ôn nhu bên trong nhiều tiền....
Ngoài trừ có hơi hoa tâm ra thì chẳng có khuyết điểm gì.
"Cô gái nhỏ, ngươi đang suy nghĩ gì vậy."
Trần Thu Nguyệt bấm Thẩm Yên một cái
Lại quay đầu vừa cười vừa nói với Hứa Dung Dung.
"Ta nghe Lục Dương kể, bạn cùng phòng của hắn là Đinh Siêu hình như có hảo cảm với ngươi, ngươi có muốn thử một lần không?"
"Ngươi nói chính là cái tên lớp 2 kia, không nên không nên a..." Hứa Dung Dung lắc đầu liên tục: "Đại tỷ, ngươi cũng quá xấu rồi, coi như không giới thiệu cho ta một người như Lục Dương, thì cũng nên giới thiệu người nào đẹp trai chút."
"Đinh Siêu là người Lục Thành, gả cho hắn là ngươi trở thành người địa phương rồi." Trần Thu Nguyệt tiếp tục nói.
"Đúng vậy, ngươi suy nghĩ một chút a, nếu cưới được Đinh Siêu, về sau ngươi có thể ở Lục Thành cùng chơi đùa với Thu Nguyệt rồi." Thẩm Yến cũng phụ họa.
Hứa Dung Dung lắc đầu như trông lúc lắc: "Không được,không được, ta là ngươi ưa thích ngoại hình, không đẹp trai, cho dù trong nhà giàu có ta cũng chướng mắt."
Nhìn nàng nói như vậy.
Trần Thu Nguyệt biết rõ, trên cơ bản hai người không có cơ hội rồi.
Lại nhìn một chút tôm trên bàn sách của Từ Thi vẫn chưa hề nhúc nhích, Trần Thu Nguyệt cười khổ một tiếng, cầm lấy một con Tôm đi tới, nói ra: "Từ Thi, ngươi ăn chút đi."
"Không... không cần."
Từ Thi như thể đang suy nghĩ chuyện gì, hình như bị nàng đi tới dọa sợ, liên tục khoát tay từ chối.
"Cái này không được." Trần Thu Nguyệt đêm cặp lồng để trước mặt bàn Từ Thi, nói ra: "Lục Dương cố ý dặn dò, phải bắt ngươi ăn a, nếu mà ngươi không ăn, thì đợi hắn đến xử lý đi."
"Vậy được, ta sẽ ăn ." Từ Thi không muốn Lục Dương tới xử lý mình, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Nhưng trong lòng nàng vẫn suy nghĩ chuyện vừa rồi.
Lục Dương mua nhà bên ngoài rồi.
Còn cùng Trần Thu Nguyệt ở chung một chỗ?
---
Cửa chính Tây Môn
Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ đang đi chung một chỗ.
Hai người đều như thể quên đi chuyện vừa rồi, Lữ Tiểu Vũ khôi phục sự hoạt bát ngày xưa, thời điểm đi đường, nàng lâu lâu còn nhảy chân sáo, thật giống như một con cá chép nhỏ.
Lục Dương biết rõ Lữ Tiểu Vũ ưa thích cá, mỗi bữa ăn đều không thể thiếu cá được.
Nhìn xung quanh một lần.
Lục Dương muốn tìm quán bán đồ ăn vặt, từ buổi sáng đền giờ, hắn chưa có hạt cơm nào vào bụng, nên hơi đói.
"Lục Dương, xem ta nhặt được gì nè."