So với tưởng tượng của Lục Dương cũng không sai biệt lắm.
Chỉ trong vòng nửa ngày, nhóm xe hơi CC đầu tiên đẩy ra ngoài đã được đặt cọc hết, gồm năm nghìn chiếc CCMini cùng bốn nghìn chiếc CC Quốc Dân Nhất Đại, toàn bộ đều được tiêu thụ, CCmini càng thêm dễ bán, chỉ cần nửa tiếng là bán sạch rồi, CC Quốc Dân Nhất Đại còn kém một chút, dùng hết nửa ngày mới bán được, nhưng như vậy cũng hết sức doạ người...
Có thể lường trước được, trong bảng tiêu thụ ô tô tháng tới, hai chiếc xe này nhất định sẽ xuất hiện.
Buổi chiều, Lục Dương mới đi tới công ty.
Trên đường đi làm vừa vặn đụng phải Hứa Dung Dung.
"Ở công ty làm việc thuận lợi chứ?"
Vừa đi, Lục Dương hỏi âu.
Hứa Dung Dung tới công ty làm việc đã được một đoạn thời gian, Lục Dương trước đó còn không hỏi qua tình hình của nàng.
Cùng Lục Dương đi cùng một chỗ, Hứa Dung Dung liền cảm thấy áp lực, trong cư xá cơ bản đều là nhân viên của tập đoàn Sơn Hải, nàng hiện tại chỉ là một người mới với cấp bậc C1, cùng đại lão bản đi cùng một chỗ sợ bị người khác hiểu lầm.
May mắn lúc này đang giữa trưa nên nhân viên về nghỉ ngơi không nhiều, Hứa Dung Dung cẩn thận liếc nhìn bốn phía.
"Rất tốt, bầu không khí làm việc ở công ty rất tốt, ta rất thích...Công tác cũng không khó, chỗ nào không hiểu có thể hỏi sư phụ."
"Vậy là tốt rồi, nếu gặp khó khăn, không cần phải ngại, cứ nói trực tiếp với ta, hay nói Trần Thu Nguyệt chuyển lời là được."
Lục Dương cười cười.
"Đã biết."
Hứa Dung Dung nhẹ gật đầu.
Cùng nhau đi tới công ty, còn không cách nào tránh khỏi ánh mắt nhìn nhìn của đồng nghiệp, dù sao người bên cạnh mình cũng quá mức nổi bật rồi.
Nếu đổi lại trong lúc ở trường học, Hứa Dung Dung có lẽ có thể dương dương tự đắc một phen, hiện tại, ra ngoài xã hội, ngược lại có vài phần áp lực.
Tuy rằng nàng đi cửa sau vào công ty, nhưng cũng không mấy người biết được chuyện này.
Đối với Lục Dương, Hứa Dung Dung hết sức cảm kích.
Không có Lục Dương, nàng sẽ không có cơ hội vào Csite làm việc, đây chính là nguyện vọng của bao nhiêu sinh viên mới tốt nghiệp, Hứa Dung Dung không quên được ánh mắt ghen tị của đồng học mình trước đó, sau khi nghe nói nàng được Csite nhận vào làm, đồng học liền ghen ghét cùng ghen tị, đến cả lão sư cũng tỏ ra khó tin.
Thậm chí là tờ giấy nàng được Csite nhận vào làm, còn được lớp huấn luyện lấy ra dán lên tường.
Hứa Dung Dung cảm thấy may mắn bản thân chỉ là một người mới, người quen cũng không nhiều, sau khi vào công ty, nàng vội vàng chen lấn phía trước đi lên thang máy.
Lục Dương biết rõ suy nghĩ của Hứa Dung Dung, cũng không để ý, công ty là công ty, Hứa Dung Dung có tâm tình như vậy, hắn ngược lại cũng khá thưởng thức, đợi không có người đi thang máy, Lục Dương mới vào, trực tiếp lên tầng 17, tổng bộ của Tập đoàn Sơn Hải.
"Chủ tịch."
"Lục tổng."
Một đường đi tới, từng nhân viên nhiệt tình chào hỏi.
"Giám đốc Lữ tới chưa?"
Lục Dương hỏi.
"Giám đốc Lữ ở trong phòng họp."
Một nhân viên trả lời.
Lục Dương nhẹ gật đầu, hướng phòng họp đi tới.
Trong phòng họp đã có mười mấy người, trên cơ bản đều là cao tầng quản lý CC car của tập đoàn Sơn Hải, giờ phút này cuộc họp chưa bắt đầu, Lữ Tiểu Vũ đang cùng Tô Ngọc Hồng nói gì đó, những người khác thì nhỏ giọng nghị luận.
"Lão bản đến."
Theo Lữ Tiểu Vũ nói một câu, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, sau đó đứng dậy.
Lục Dường đưa tay đè xuống, ý bảo mọi người không cần thiết, sau đó đi đến bên cạnh Lữ Tiểu Vũ ngồi xuống, nói ra: "Họp đi."
Tất cả mọi người đều ngồi thẳng nghiêm chỉnh, thân là quản lý tiêu thụ của CC car, Tô Ngọc Hồng mở miệng lên tiếng.
"Lục tổng, giám độc Lữ, không phụ sự mong đợi của mọi người, xe của CC có lượng tiêu thụ vô cùng tốt, CCmini chỉ cần nửa tiếng liền bán hết, còn CC Quốc Dân Nhất Đại chỉ cần một buổi, đồng dạng vượt qua dự tính của mọi người, trước mắt theo khảo sát thị trường số lượng đơn đặt hàng còn rất lớn."
"Ừ, ta biết rồi."
Lục Dương nhẹ gật đầu, tiếp đó nói ra.
"Xe của chúng ta có thể tiêu thụ tốt như vậy, đây là kết quả cố gắng của mọi người, năm nay thưởng cuối năm sẽ là một con số khiến mọi người hài lòng."
Vừa nói xong.
Tất cả mọi người ở đây đều cười lên.
Bọn hắn ở trong CCcar nhịn lâu như vậy, cũng từ đại cô nương biến thành bà già, không phải chờ đợi ngày hôm nay sao, trước kia nhìn những ban ngành khác nhận những khoản tiền thưởng kếch xù, nói không đỏ mắt là giả dối, hiện tại cũng đến mùa thu hoạch.
"Bất quá." Không đợi bọn họ cao hứng quá lâu, Lục Dương tiếp tục nói: "Lần này tuy lấy được thành tíchk hông nhỏ, nhưng cũng không thể buông lỏng cảnh giác, phương diện sản xuất ô tô do tập đoàn 91 phụ trách, chúng ta tạm thời không cần quản, nhưng mà phương diện tiêu thụ cùng chăm sóc khách hành phải thật nghiêm túc, đây là khâu quan trọng nhất, chúng ta không thể chỉ lấy giá thành thấp để thủ thắng, còn phải lấy phục vụ làm cốt lõi, Tô Ngọc Hồng, ngươi định ra tiêu chuẩn giao cho giám đốc Lữ duyệt."
"Tốt." Tô Ngọc Hồng liền vội vàng gật đầu.
"Kế tiếp là về vấn đề sản lượng không đủ."
Lữ Tiểu Vũ ở một bên nói ra.
Lục Dương gật đầu: "Chuyện này, ta đã cùng Lương Vân Hải thảo luận, trong vòng nửa năm tới, sẽ mở rộng dây chuyền sản xuất, hơn nữa còn ở Lục Thành còn xây dựng một trung tâm sản xuất xe hơi, nửa năm sau, không cần phải lo lắng về vấn đề sản lượng."
"Mặt khác, chính là kế hoạch 'trăm thành trăm cửa hàng', tiếp theo, công tác của bộ phận CCcar, ngoài trừ gia tăng sản lượng, chính là ở trong một trăm thành phố cấp một, trọng điểm mở cửa hàng của mình...."
Thốt ra lời này.
Những người khác đêu mang theo sắc thái kinh ngạc.
Một trăm cửa hàng ở một trăm thành phố, đây chính là đại thủ bút.
Đồng thời trong lòng bọn hắn cũng hưng phấn không thôi, bởi vì chuyện này có nghĩa tập đoàn đối với ngành xe hơi xem trọng, như vậy ảnh hưởng của bộ phận bọn họ ở trong tập đoàn sẽ gia tăng, tiền đồ tương lai càng thêm rộng mở.
Sau khi cuộc họp chấm dứt, Sơn Hải Tư Bản liền đưa vào tài chính, đẩy nhanh tiến hành các hạng mục.
Nửa năm thoáng cái trôi qua.
Một tiếng khóc vang lên trong phòng bệnh cấp cao.
"Chúc mừng, chúc mừng, là một nam hài, mẫu tử bình an..."
Hộ sĩ cao hứng, lập tức đi ra chúc mừng.
"Cảm ơn, cảm ơn..."
Lục Dương cảm tạ hai tiếng.
Trần Thu Nguyệt cũng mừng rỡ, lặng lẽ lấy ra mấy phong bao lì xì nhét vào tay hộ sĩ, những phong bao đều nhét vào tay một người, ai cũng có phần, nàng cũng lười tự mình đi chia.
Trong phòng bệnh, chỉ có một mình Từ Thi, nàng nằm ở trên giường, trên trán đổ đầy mồ hôi, nhìn qua tinh thần còn tỉnh táo, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt.
"Vất vả rồi."
Mặc dù quá trình sinh thuận lợi, nhưng Từ Thi vẫn chịu tội không thôi.
Lục Dương ngồi bên cạnh Từ Thi, cầm lấy khăn mặt, lau mồ hôi trên trán cho nàng.
Trần Thu Nguyệt thì bị hài tử ở nôi hấp dẫn, ánh mắt tiểu hài tử nửa mở, trên trán còn có đường vân nhỏ, nhìn qua bộ dạng cũng không dễ thương lắm.
"A, sao lại xấu như vậy."
Trần Thu Nguyệt nhìn chằm chằm vào tiểu gia hoả nói.
"Tiểu hài tử mới sinh ra đều là như vậy, Từ phu nhân xinh đẹp như thế, vị tiên sinh này cũng không kèm cạnh, hài tử về sau nhất định là tiểu soái ca." Hộ sĩ bên cạnh cười nói.
"Như vậy sao."
Trần Thu Nguyệt không có kinh nghiệm, nghe nói như vậy cũng yên tâm lại, nàng vẫn tương đối thích em bé đấy, Trần Thu Nguyệt thò tay, muốn ở trên mặt tiểu hài tử sờ một chút, trong quá trình tay kia cũng không rảnh rỗi, nhẹ véo chân tiểu gia hoả này.
Tiểu gia hoả lại oa oa khóc lên.
"Quỷ nhỏ này thật thích khóc."
Trần Thu Nguyệt có chút sợ.
"Còn chúng ta tên gì vậy."
Từ Thi nghiêng đầu, nhìn tiểu gia hoả một bên oa oa khóc lớn, trên mặt lộ lên nụ cười hiền từ của người làm mẹ.