"Lục lão bản đến rồi."
"Nhanh nhường chỗ cho Lục lão bản ngồi."
"Lục lão bản, xin chào, xin chào..."
Lục Dương vừa tiến vào phòng, một đám người liền náo nhiệt cả lên, cả trai cả gái đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Lục Dương.
Sau khi tốt nghiệp.
Tập đoàn Sơn Hải lên sàn chứng khoán.
Lục Dương với tư cách chủ tịch tập đoàn Sơn Hải cũng phải xuất hiện tuyên truyền.
Còn có Easter egg ở trong phim.
Những thứ này làm sinh viên khoa máy tính biết rõ thân phận của Lục Dương.
Bọn hắn là đồng học bốn năm với nhau, lại là bạn của công ty có giá trị mấy tỷ trên thị trường, trước đó, bọn hắn cũng không dám nghĩ tới...
Nếu như không phải có hôn lễ Lý Minh Bác, lấy quan hệ bình thường giữa bọn họ với Lục Dương, chỉ sợ cả đời này khó có cơ hội gặp được đối phương.
Nếu nói không kích động, vậy khẳng định là giả dối.
Đồng học được Lý Minh Bác mời đến đều có quan hệ tương đối tốt, bọn hắn khá hiểu rõ Lý Minh Bác, biết rõ Lý Minh Bác được như hiện tại, đều là nhờ Lục Dương hỗ trợ, nếu không, một sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học, dựa vào đâu để có tiền mua phòng, có cửa hàng quần áo của mình.
Vốn bọn hắn cảm thấy Lục Dương rất lợi hại, còn rất nghĩa khí, đối với bằng hữu đều rất tốt, nhưng cũng không phải loại người cao đến mức không thể chạm, nhưng hiện tại, bọn hắn mới biết được, đối với đồng học truyền kỳ này, bọn hắn còn đáng giá quá thấp.
Tuy rằng Lục Dương rất ít khi đi học.
Mặc dù học bốn năm, số lần gặp mặt Lục Dương, người ít nhất còn chưa vượt quá mười lần.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng, giữa bọn họ đều là đồng học, đều cùng một phụ đạo viên, ký túc xá chung một chỗ.
Nam sinh như thế.
Nữ sinh cũng vậy.
Các nàng lúc trước còn không hiểu vì sao, Trần hội trưởng mười phần khí phách, vì sao lại đối với Lục Dương kính trọng, dù sao, bản thân Trần Thu Nguyệt cũng không thiếu tiền, hơn nữa lấy điều kiện của nàng cũng không hề thiếu cơ hội gặp gỡ kẻ có tiền.
Nhưng hiện tại.
Các nàng hiểu.
Chênh lệch thế nào.
Dưới tình huống mọi người không hiểu, Trần Thu Nguyệt đã chủ động xuất kích, hơn nữa còn thành công bắt lại.
Hiện tại, nàng đã trở thành người mà mọi đồng học hâm mộ.
Còn có Từ Thi, nữ sinh ở đây cũng biết, giữa Từ Thi cùng Lục Dương có mối qua hệ không được minh bạch, nhưng Từ Thi cũng nằm thắng đấy....
"Đều là bạn học cũ, không nên khách khí như vậy, chính chủ còn ở đây này."
Lục Dương chỉ chỉ Lý Minh Bác, cười ngồi xuống.
"Bên phái đại tỷ không sao chứ."
Thẩm Yên có chút lo lắng hỏi.
"Không có việc gì, nghỉ ngơi tốt là được."
Lục Dương trả lời.
"Minh Bác, Lưu Lỗi cùng Đinh Siêu đâu rồi, Thẩm Yên không phải nói, ngươi đi đón bọn họ sao?"
Ngưu Nguyên Khôi thấy hai người một chỗ đi tới, tò mò hỏi, lúc nói chuyện, cũng mất tự nhiên lặng lẽ nhìn thoáng qua Lục Dương.
Những bạn học khác cũng giống như vậy, dù sao quan hệ của bọn hắn với Lục Dương cũng rất bình thường, cũng không tốt chủ động đi nịnh nọt, đệ tự được như Vương Khánh Huy chỉ là số ít, vừa mới tốt nghiệp không được bao lâu, mọi người còn khá đơn thuần đấy.
Mặc dù trong lòng có chút ý tưởng, nhưng không ai nghiêm chỉnh nói thẳng ra.
"Xe Siêu ca hết xăng, một tí nữa mới tới."
Lý Minh Bác giải thích một tiếng.
"Siêu ca đúng là người không đáng tin cậy."
Ngưu Nguyên Khôi cười nói.
"Đinh Siêu có lần nào đáng tin cậy đâu." Có người nói tiếp.
"Siêu ca vẫn như cũ là Siêu ca, phong độ quá ổn định."
"Thời điểm tốt nghiệp, Siêu ca không phải nói, hắn sẽ là người đầu tiên kết hôn sao? Chờ hắn tới đây, hỏi một chút suy nghĩ của hắn."
"Bọn họ tới trễ, phải phạt ba chén rượu."
....
Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi trước trời tối vẫn đến nơi.
Một bữa ăn tương đối vui vẻ, không có quá nhiều lợi ích ở trong đó, cho dù, trong bữa tiệc cũng có đồng học nói bóng nói gió, hy vọng Lục Dương có thể nhắc nhở một chút, Lục Dương cũng giúp bọn họ chỉ đường.
Mà mấy người đang bồi luyện, chuẩn bị đi làm thực tập sinh, Lục Dương cũng nói, sẽ cho bọn hắn cơ hội, chỉ cần có thể phù hợp với yêu cầu của công việc, đạt tới gưỡng cửa thấp nhất, có thể tiếp vào tập đoàn Sơn Hải làm thực tập sinh.
Tập đoàn Sơn Hải cần rất nhiều lập trình viên, không chỉ có trong Csite, mà sàn thương mại điện tử, studio Tiểu Vũ,... rất nhiều chỗ cần phải có lập trình viên làm việc, bất luận là kỹ thuật trâu bò hay là dân tân thủ, đều có tác dụng của mình, chỉ cần an bài đến chỗ thích hợp.
Lục Dương không cho bọn hắn hứa hẹn như Hứa Dung Dung, nhưng với tư cách đồng học, vẫn chiếu cố đầy đủ.
Có nữ sinh có chất giọng ngọt ngào muốn tới sàn thương mại điện tử CC làm chăm sóc viên, Lục Dương trực tiếp gật đầu đồng ý, vị trí này cũng không khan hiếm, cũng không yêu cầu bằng cấp quá cao.
Tan cuộc.
Lý Minh Bác cùng Thẩm Yên tiễn đưa từng người bạn học.
Còn ba người Lục Dương leo lên xe của Siêu ca.
Lưu Lỗi lấy ra một điếu thuốc, hít một hơi.
"Lỗi ca, trước đây ngươi không hút thuốc nha."
Lục Dương nhìn hắn một cái.
Gương mặt Lưu Lỗi lúc này đen hơn, gầy hơn, chớp mắt vài cái nói ra: "Việc kinh doanh mà, trong túi áo ta luôn có thứ này, dần dần, cũng nếm thử một chút, cuối cùng nghiện luôn..."
Hắn xoay đầu lại.
"Lục đại lão bản, ngươi giấu chúng ta thật kỹ, ngươi không biết, thời điểm nhìn thấy ngươi trên tấm poster, ta giật mình thế nào đâu, còn tưởng mình đang nằm mơ."
Siêu ca cười hèn hèn nói: "Lỗi ca lúc ấy nhất định rất hối hận, sớm biết như vậy cần gì phải tách khỏi Lục ca, chạy đến Dương Thành kế thừa gia nghiệp làm gì, tuỳ tiện theo Lục ca ăn ít canh thừa, liền còn mập hơn cả heo."
"Ha ha ha, ta là hạng người vậy sao? Lục Dương có ngày hôm nay, là do hắn tự mình cố gắng, Lưu Lỗi ta cũng dựa vào chính mình, đánh xuống một mảnh giang sơn." Lưu Lỗi hào khí nói.
Đinh Siêu cười quái dị nói ra: "Giang sơn của ngươi coi như đánh xuống, còn có thể hơn giang sơn của Lục ca sao?"
Sau đó hắn liền trúng một gõ.
"Đừng nói Lỗi ca nữa, thế còn Siêu ca ngươi, không phải ồn ào muốn là người kết hôn đầu tiên sao? Đến cả chuyện này Minh Bác cũng đi trước ngươi một bước." Lục Dương trêu ghẹo nói.
Đinh Siêu thở dài, có chút thương tâm nói: "Còn không phải vì ngươi?"
"Ta?" Gia hoả này thật bị đổ thừa, liền hỏi: "Liên quan gì tới ta chứ?"
Siêu ca nhìn lên trời, có chút u buồn nói: "Lúc trước trong nhà giới thiệu cho ta một muội tử, vốn mọi điều kiện đều không tồi, chúng ta gặp mặt cũng rất tốt, đáng tiếc, nàng không tin ta có bạn là ngươi, hơn nữa còn nói bạn ta đều là cẩu bằng hữu, điều này sao có thể nhịn chứ? Ta đương nhiên không thể nhịn được nữa, lập tức đem nàng đá ra, huynh đệ như tay nhân, nữ nhân như quần áo, Siêu ca ta cho dù có chết, coi như độc thân cả đời, cũng tuyệt đối sẽ không để nữ nhân xem thường huynh đệ mình."
"Hẳn là ngươi hướng nàng khoe khoang quen biết với ta, sau đó nàng cảm thấy ngươi đang chém gió, là nam nhân không đáng tin cậy, mới cắt đứt liên hệ với ngươi đi."
Lục Dương nghe xong liền vạch trần.
"Chuyện này..." Đinh Siêu ngượng ngùng cười cười, " Cho chút mặt mũi, cho chút mặt mũi..."
Lưu Lỗi nhìn Siêu ca lúng túng, nói ra: "Chuyện này dễ mà, ngươi nhờ Lục Dương ra mặt, chẳng phải hoá giải được hiểu lầm."
"Được rồi được rồi."
Siêu ca khoát tay.
"Tình yêu không có tín nhiệm, không cần cũng được."
Lời này khiến Lưu Lỗi cảm thấy kỳ lạ: "Siêu ca, ngươi không suy nghĩ một chút, ngươi không phải nói cô em này rất phù hợp với mình sao?"
"Khục khục, gần đây trong nhà lại giới thiệu một người thích hợp hơn." Đinh Dược cười cười xấu hổ, sau đó nhìn Lục Dương ở bên cạnh nói ra: "Lục ca, lần này cần có ngươi, ngươi giúp ta một chút, nàng không tin chúng ta là bạn thân, ta liền mang nàng đến công ty ngươi, đến lúc đó, hắc hắc hắc..."
"Siêu ca, ngươi đừng cười bỉ ổi như vậy được không?"
Lưu Lỗi im lặng.
Gia hoả này, đem Lục Dương biến trở thành đồ trang sức của mình rồi hả?