Người tới xem phim không ít, rạp phim mấy trăm chỗ, lúc này cũng chỉ còn mấy ghế trống.
Đèn trong rạp dần dần tắt xuống, Y Thanh lúc này mới tháo ra kính râm cùng khẩu trang, đôi mắt to linh động nhìn về phía màn hình lớn.
Lục Dương đối với bộ phim này khá có lòng tin, ở phương diện kịch bản, tuy Lục Dương cải biên rất nhiều, ví dụ như về nhân vật mới Y Thanh, hơn nữa cũng tăng thêm nhiều nội dung cốt truyện.
Nhưng tổng thể, vẫn được Y Sung sửa chữa, mạch truyện vẫn như cũ, dù có thêm vào nhiều tình tiết.
Màn hình chuyển cảnh, bộ phim chính thức được phát sóng.
Lục Dương ăn một miếng bắp, nghe tiếng thảo luận bốn phía.
"Nhìn cũng được nha."
Hàng phía trước là mấy học sinh, hẳn cùng nhau đi xem.
Tên còn lại nói ra: "Ừ, rất tốt, diễn viên cũng không tệ, thật không biết Y Thanh lúc nào mới xuất hiện, phút thứ mấy đây..."
"Y Thanh là nữ 1, hẳn rất nhanh thôi."
"Khó mà nói, nhân vật nữ chính ở trong bộ phim này hình như không quan trọng lắm..."
Tiếng nghị luận dần dần nhỏ lại, nhân vật từ từ xuất hiện.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, đến cả Lục Dương cùng dừng ăn bắp rang trên tay lại, sợ tiếng phát ra đối với người khác không tôn trọng, ánh mắt của hắn cũng bị nội dung bộ phim hấp dẫn.
Không thể nghi ngờ.
Bộ phim này có chất lượng rất cao.
Kịch bản so với kiếp trước tốt hơn.
Thủ pháp quay phim càng thêm chuyên nghiệp.
Lục Dương không thiếu tiền.
Tự nhiên mọi thứ ở trong bộ phim này cũng là loại tốt nhất
Điện ảnh chính là như vậy, cam lòng tiêu tiền mới có tác phẩm tốt, tiết kiệm từng đồng liền không được.
Nội dụng cốt truyện bộ phim so với nguyên tác thì khác rất lớn, nhưng có thể nhìn ra, phiên bản trước mắt hay hơn một tầng, dù sao bộ phim nay cùng được Y Sung sửa chữa, nên nhớ sửa chữa so với sáng tác thì dễ hơn nhiều.
Lúc này Y Thanh cũng xuất hiện, bố phía trền đến thanh âm ồ lnê.
Kinh diễm.
Không sai, chính là kinh diễm.
Đến cả Lục Dương cũng không nghĩ tới, tiên tử như Y Thanh, vậy mà ở trên phim có thể diễn thành một nữ nhân bình thường ốm yếu như vậy.
Đây chẳng lẽ chính là 'tương phản' mà người ta thường nói?
Lục Dương nhịn không được liếc qua nhìn sư tỷ ở bên cạnh, vừa đúng lúc Y Thanh lặng lẽ nhìn hắn, ánh mắt giao nhau, Y Thanh vội vàng quay đầu đi, lờ mờ nhìn không ra sắc mặt có chút biến hoá, nhưng Lục Dương có thể cảm giác được, tựa hồ Y Thanh có chút khẩn tưởng.
"Sư tỷ, diễn không tệ nha...'
Lục Dương lặng lẽ nói ra.
Trong lòng Y Thanh vui vẻ không thôi.
"Ngươi không biết đâu, vì đóng bộ phim này mà ta rất vất vả."
Lục Dương cười cười, thu hồi ánh mắt, tiếp tục xem phim: "Vất vả tất có hồi báo, sau bộ phim này, ngươi chính là minh tinh màn ảnh rồi."
Tiếng nói của hai người rất nhỏ, cũng không quấy rầy đến người khác.
Người xem ngồi ở bên cạnh hai người, ai nấy đều bị hấp dẫn vào nội dung cốt truyện bộ phim, căn bản không phát hiện, nhà đầu tư cùng nữ chính trong phim, đang ngồi bên cạnh bọn họ.
Bộ phim dần dần đi sâu.
Khán giả cũng hiểu rõ bộ phim hơn nhiều.
Cảm xúc tựa hồ trầm xuống, tuy không đến mức khoa trương khóc lóc nỉ non, nhưng mà khán giả cảm tính, cũng bắt đầu ngấn lệ.
Y Thanh cũng xem vô cùng cẩn thận, tuy rất nhiều đoạn ngắn nàng đã xem qua vô số lần, nhưng hiện tại xem lại vẫn cảm thấy hay...Mãi cho đến khi bộ phim kết thúc, rất nhiều người mới thở ra được một hơi.
"Bộ phim này thật hay, là bộ phim hay nhất trong năm mà ta từng xem."
Có người nói ra.
"Tí nữa ta cũng phải mua cho ba mẹ mình hai vé, để bọn họ đi xem, khẳng định sẽ thích bộ phim này."
"Hiện tại phim điện ảnh chất lượng cao quá ít."
"Không nghĩ tới bệnh bạch cầu ở trên thế giới này lại đáng sợ như vậy."
"Thuốc quá mắc...Loại thuốc kéo dài tính mạng, mấy vạn một hộp, cũng quá khoa trương đi."
Bộ phim kết thúc.
Rất nhiều người đã đứng dậy chuẩn bị rời đi, đúng vào lúc này, easter egg xuất hiện.
Trong màn hình, một chàng thanh niên trẻ tuổi đứng trước nhà xưởng.
Có thể nhìn thấy rõ tên của nhà xưởng phía sau, Dược Nghiệp Tam Thạch.
"Xin chào mọi người, ta là nhà sản xuất của bộ phim này, Lục Dương, đầu tiên cảm ơn đạo diễn, diễn viên, cùng tổ điện ảnh đã mang đến cho chúng ta bộ phim đặc sắc như vậy, kế tiếp, ta thông báo cho mọi người biết một tin tức tốt, Dược Nghiệp Tam Thạch dưới trướng tập đoàn Sơn Hải đã lấy được quyền sản xuất Gleevec và đang cố gắng sản xuất Gleevec với giá rẻ, ước tính chi phí sẽ giảm tới 95% và giá thực tế sẽ không vượt quá 300 tệ một hộp, mặt khác 50% doanh thu của bộ phim này sẽ được quyên cho 'quỹ điều trị bệnh bạch cầu' của Sơn Hải Tư Bản. Chủ tịch của quỹ chính là nguyên mẫu nhân vật chính trong phim, toàn bộ ngân sách trong quỹ sẽ được công khai ra ngoài, tiếp nhận quần chúng giám sát, cảm ơn mọi người đã ủng hộ bộ phim..."
Bộ phim điện ảnh vừa kết thúc, easter egg liền xuất hiện, ngoài trừ những người ra về sớm thì ai cũng có thể thấy được.
Điều này cũng khiến nhiều người chấn kinh.
Easter egg này cũng quá lực đi.
Thời điểm vừa rồi xem phim, bọn hắn còn đang lo lắng, thuốc mắc như vậy, người bệnh làm sao có tiền mua, phải giải quyết thế nào, không nghĩ tới sau khi bộ phim kết thúc, bọn hắn liền nhận được đáp án.
Còn là đáp án hoàn mỹ.
Một hộp thuốc có giá mấy vạn giờ chỉ còn 300 tệ.
Một nửa doanh thu của bộ phim sẽ được chuyển cho quỹ điều trị bệnh bạch cầu.
Đối với người mắc bệnh bạch cầu, giá thuốc chỉ còn 300 tệ là ước mơ của bọn họ, dựa theo miêu tả trong bộ phim, một hộp thuốc có thể uống được một tháng, nói cách khác, một tháng chỉ tốn mấy trăm tệ, áp lực đối với người bệnh giảm đi rất nhiều.
Có người lo lắng, nếu làm như vậy có thể bị các công ty nắm giữ kỹ thuật độc quyền khởi tố, bất quá, vấn đề này rất nhanh co đáp án, có người tra ra được, một bộ phận độc quyền Gleevec đã hết hạn, còn một ít nhà xưởng nắm giữ, lấy thực lực của Tập Đoàn Sơn Hải mà nói, có lẽ rất nhanh có thể xử lý xong...
''Hôm nay còn quá sớm, chúng ta coi lại lần nữa."
Lúc này bên trong nhóm học sinh, có người đưa ra đề nghị.
"Tốt, thời gian còn sớm, coi lại thêm lần nữa."
Có người lập tức phụ hoạ.
Bộ phim điện ảnh vừa kết thúc, rất nhiều người vẫn còn nhấn vào cảm xúc trong đó, nhập tâm vào nhân vật trong phim, đặc biệt là bộ phim này được cải biên từ câu truyện có thật, khiến cảm giác càng thêm mãnh liệt.
Không ít người quyết định xem lại lần nữa.
Không thể để cho Tập Đoàn Sơn Hải chịu lỗ được, bọn hắn cũng phải hợp sức, nếu như xem phim có thể giúp đỡ được nhiều người bệnh, vậy bọn họ liền coi thêm vài lần.
Kết quả là, ở trong rạp phim xuất hiện một hiện tượng kỳ quái, rất nhiều người sau khi xem phim xong, lần nữa xếp hàng mua vé xem phim, điều này làm cho nhân viên không biết làm sao.
Dù cho là người không có ý định xem lại, cũng quyết định sau khi trở về, liền đem bộ phim này đề cử cho người quen của mình.
Lục Dương cùng Y Thanh cũng không có hứng thú xem lại lần nữa.
Thời điểm Y Thanh đi WC, Lục Dương nhìn nhìn điện thoại.
Tín hiệu của Iphone không được tốt lắm, vừa rồi ở trong rạp một chút sóng cũng không có, nhìn nhìn màn hình, cũng không có cuộc gọi nhỡ nào, có thể là do gọi không được nên không hiển thị.
Lục Dương cầm điện thoại gọi tới cho Trần Thu Nguyệt.
Rất nhanh điện thoại tiếp thông.
"Thế nào rồi?"
Lục Dương sốt ruột hỏi.
Chiều này Trần Thu Nguyệt dẫn Từ Thi đi kiểm tra, Lục Dương rất muốn biết kết quả.
"Không có việc gì, nghĩ nhiều rồi."
Trong điện thoại truyền đến giọng nói mềm mại của Trần Thu Nguyệt.
"Như vậy sao..."
Lục Dương cảm thấy kỳ quái, có chút không đúng.
"Lừa ngươi đấy, Lục Dương, ngươi lại làm cha rồi."
Giọng nói trong điện thoại to hơn vài phần.
Cái này mới đúng, đây mới là giọng nói bình thường của Trần Thu Nguyệt, trong lòng Lục Dương kích động vội vàng hỏi: "Thật không? Là gái hay trai."
"Ngươi có phải bị ung não rồi không, mới được một tháng, làm sao biết được là gái hay trai."
"n ân, cũng đúng, là ta quá vội rồi."
"Ngươi lúc nào thì về?"
"Ba ngày sau đi, ta ở Thượng Hải xử lý chút việc, rất nhanh sẽ về, ngươi chiếu cố Từ Thi một chút, thể chất nàng yếu đuối, ngàn vạn lần đừng..."
"Được rồi được rồi, ta biết, nhiều lời quá....Nói trước, ba ngày sau phải quay về, nếu ngươi dám cho ta leo cây, đừng trách ta bắt cóc Từ Thi."
Trần Thu Nguyệt uy hiếp.
Lục Dương vội vàng đồng ý, thấy Y Thanh quay lại ,hắn nói thêm vài câu, cúp điện thoại.