Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1163: Mật Báo




Mấy tháng không gặp, Ngô Bá mập lên không ít, bên cạnh còn có một cái đuôi nhỏ đi theo.

"Tiểu Lỗi sao? Lớn đến vậy rồi."

Lục Dương có chút kinh ngạc.

Tiểu hài tử này tự nhiên là nhi tử Ngô Lỗi của Ngô Bá, mặc dù mới hai tuổi,, nhưng đã cao lên không ít, so với Tiểu Tiểu Thành thì cao hơn rất nhiều, nhưng nhìn qua có chút xấu hổ.

Bộ dạng tiểu hài tử rụt rè, nghe thấy có người nhắc đến tên mình, liền trốn sau lưng Ngô Bá.

Ngô Bá một tay tón lấy tiểu hài tử đưa ra, dạy dỗ: "Đây là Lục Dương thúc thúc, con sợ cái gì?"

Nói xong, Ngô Bá thở dài.

"Đứa nhỏ này, nhát gan vô cùng."

"Bá tử, tiểu hài tử không phải giáo dục như vậy."

Lục Dương trừng mắt nhìn hắn.

Ngô Bá cùng Diệu Hồng đều kết hôn sớm, đã có hài tử, nhưng căn bản không biết cách giáo dục thế nào, hơn nữa còn bận chuyện công việc, hảo hảo một nam tử hảo hán, bị hai người nuôi thành đại cô nương. Lục Dương có thể khẳng định, nếu để cho Tiểu Tiểu Thanh cùng Ngô Lỗi chơi một chỗ, khẳng định hắn sẽ bị Tiểu Tiểu Thanh khi dễ thảm.

Ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị dạy Ngô Bá cách nuôi con nhỏ.

Đột nhiên nghe được có người gọi tên hắn cùng Ngô Bá.

Ngẩng đầu nhìn qua.

Đúng là người quen cũ.

Ở thang máy, có hai nữ sinh đang đi ra.

"La Phương, Tiếu Thuý Thuý, các ngươi sao lại tới đây?"

Nhìn thấy hai người, Ngô Bá cười hắc hắc, đều là bạn học cũ.

"Làm sao vậy, đại lão bản không chào đón chúng ta à?"

Tiếu Thuý Thuý ê ẩm nói.

Cửa hàng quần áo khai trương nhiều năm như vậy, bạn học cũ đều biết Ngô Bá làm lão bản ở đây, bởi vì giá cả vừa phải, lại đẹp hợp trend, vì vậy thời điểm bọn họ mua quần áo mới, đều đến đây ủng hộ, coi như chiếu cố sinh ý bạn học.

"Làm sao có thể, đương nhiên là hoan nghênh rồi, bất quá, ta cũng không phải đại lão bản nha, đại lão bản chính thức còn đang ở chỗ này."

Ngô Bá chỉ chỉ Lục Dương.

Tiếu Thuý Thuý cùng La Phương cũng biết, cửa hàng này có phần của Lục Dương.

"Trường học các ngươi được nghỉ sao?"

Lục Dương cũng chào hỏi.

"Nói nhảm, bằng tốt nghiệp đã cầm tới tay, ta cùng Thuý Thuý đang suy nghĩ nên kiếm việc làm thế nào, so với hai người các ngươi..."

Hai người mà La Phương nói tới, tự nhiên chính là Lục Dương cùng Quan Nguyệt.

Nàng cùng Quan Nguyệt có quan hệ rất tốt, biết rõ Quan Nguyệt đã thi đậu nghiên cứu sinh ở Hong Kong.

Tiếu Thuý Thuý cũng nói: "Quan Nguyệt thật lợi hại, thời điểm cấp 3 thì là học bá trong trường, lên đại học cũng vậy, nhóm đồng học chúng ta, cũng có rất nhiều người học tiếp nghiên cứu sinh, nhưng chỉ có nàng vào trường tốt nhất."

"Đó là đương nhiên, Quan học bá dù sao vẫn là học bá mà."

Ngô Bá phụ hoạ một câu, sau đó chột dạ nhìn phương hướng quầy thu ngân, hắn vừa rồi cũng thấy, đi cùng Lục Dương tới đây là một muội tử xinh đẹp.

Nếu để cho khuê mật Quan Nguyệt biết, cũng không phải chuyện tốt.

Lại nhìn biểu cảm của Lục Dương.

Hoàn toàn không có chút khẩn trương nào, giống như căn bản không có chuyện này.

Ngô Bá không thể không bội phục Lục Dương, so với Lục Dương, tâm tình của hắn còn kém hơn nhiều.

Chính chủ còn chưa lo lắng, bản thân lo lắng cọng lông.

"Các ngươi chuẩn bị tới đâu làm việc?"

Ngô Bá hỏi một câu.

"Đến chỗ Ngô lão bản làm việc được không? Cái khác thì không biết, chứ làm chút việc vặt coi như cũng được."

Tiếu Thuý Thuý che miệng cười nói.

Ngô Bá cười một tiếng: "Đừng nói giỡn, chúng ta tuyển không nổi sinh viên a."

"Được rồi, không giỡn nữa, so các ngươi còn kém xa, ý định của ta là đến nhà máy Lật Đa Đa thử một lần, bọn họ đang tuyển kế toán, cũng không biết có cần sinh viên vừa mới tốt nghiệp không."

Tính cách của Tiếu Thuý Thuý rất tốt, là người có thể nhảy trong đủ loại môi trường.

La Phương một bên nói ra:" Ta nghe cha mình nói, bên kia vừa vặn muốn khuếch trương đại quy mô, cần nhiều kế toán, sẽ thả lỏng điều kiện."

"Hy vọng như vậy."

Tiếu Thuý Thuý chắp tay trước ngược, làm tư thế cầu nguyện.

"Còn ngươi, La Phương...."

Lục Dương nhìn nhìn La Phương.

"Cha ta muốn ta khảo thi công chức, đoán chừng trước sẽ tới trường học làm thêm mấy tháng." La Phương suy nghĩ một chút nói ra.

"Vậy thì cũng không tệ, thi đậu liền có cái bát sắt rồi."

Lục Dương cười cười.

Mấy người nói chuyện rất quan trọng.

Ngô Bá bỗng nhiên quay đầu lại nhìn, lập tức có chút khẩn trương, vội vàng nói: "Tốt rồi, không cùng các ngươi dài dòng nữa, các ngươi không phải muốn mua quần áo sao? Chọn đi, để ta nói Diệu Hồng tiếp các ngươi."

"Thế có khuyến mãi không?"

Tiếu Thuý Thuý trừng mắt nhìn.

"Đương nhiên, giảm 50% đi, hì hì"

"Được."

La Phướng cùng Tiếu Thuý Thuý chạy lên lầu.

Ngô Bá lau mồ hôi, ở trên thân Lục Dương chà chac, nói: "Lục ca, ta cứu ngươi một mạng nhé."

"Sao vậy?"

Thuận theo ngón tay của Ngô Bá, Lục Dương quay đầu lại nhìn.

Chu Đình Đình không biết từ lúc nào đi tới đây.

"Di nói em tới đây kêu anh."

Chu Đình Đình không biết chuyện gì xảy ra.

"n."

Lục Dương nhẹ gật đầu, Chu Đình Đình đi tới trước mặt, kéo tay Lục Dương đi qua, Ngô Bá nhìn thoáng qua, cầm tay nhi tử cùng đi.

Bọn hắn không biết là, trong một góc rẽ, hai nữ sinh mang theo vẻ mặt khiếp sợ nhìn một màn này.

Sau một lúc.

Tiếu Thuý Thuý mới lên tiếng: "Ta đã nói rồi, cảm giác có chút không đúng, Ngô Bá vừa rồi thục dục chúng ta đi quá nhanh đi, bình thường hắn không làm thế đâu."

La Phương cũng trợn to hai mắt mà nhìn, giống như nhìn thấy chuyện gì đó khó tin.

"Có nên nói với Quan Quan không?"

La Phương hỏi thăm, nàng có chút bận tâm.

"Quan hệ các ngươi tốt như vậy, nếu thấy được mà không nói, thì không tốt lắm đâu."

Tiếu Thuý Thuý suy nghĩ một chút.

Nàng không nghĩ tới, Lục Dương lại là loại người như vậy, cùng Quan Nguyệt nhiều năm như vậy, lại nắm tay với người khác.

"Vạn nhất hiểu lầm thì sao?"

La Phương còn là không đành lòng phá hư quan hệ của khuê mật.

"Nếu thật là hiểu lầm, Quan Nguyệt nhất định sẽ hướng Lục Dương yêu cầu giải thích, giải thích rõ chuyện lại tốt rồi."

Tiếu Thuý Thuý nói ra.

La Phương do dự cả buổi, cuối cùng mới lên tiếng: "Vậy để ta gọi điện cho Quan Quan hỏi một chút."

Cuối cùng giữa khuê mật cùng Lục Dương, La Phương còn quyết định chọn khuê mật.

...

Điện thoại rất nhanh kết nối.

La Phương đem chuyện mình vừa nhìn thấy nói cho Quan Nguyệt.

Hai người lại hàn huyên một hồi, mới cúp điện thoại.

Tiếu Thuý Thuý đứng ở một bên, đã đem quần áo chọn xong, đặt ở một bên, vẻ mặt tràn đầy hiếu kỳ, vội vàng hỏi: "Nói thế nào?"

"Quan Quan nói hẳn là hiểu lầm, Lục Dương có biểu muội, quan hệ rất tốt, thường xuyên tới cửa hàng hỗ trợ."

La Phương có chút mờ mịt nói.

"Biểu muội sao?"

Tiếu Thuý Thuý có chút không tin.

Vừa rồi nàng có cảm giác nữ nhân kia cùng Lục Dương không có quan hệ bà con gì cả, nếu là như vậy, thì vừa rồi Ngô Bá cần gì khẩn trương chứ.

Nhưng lời này nàng cũng không nói ra.

Suy cho cùng giữa nàng cùng Quan Quan chỉ là quan hệ đồng học bình thường, không cần phải xoắn xuýt ở vấn đề này, ngược lại còn dễ đắc tội Lục Dương.

La Phương cất điện thoại, nói ra: "Nếu như Quan Quan đã nói như vậy, có lẽ không có vấn đề gì đi, ta thấy Lục Dương không giống loại người này."

Tiếu Thuý Thuý cười cười, nói ra:" Vậy chúng ta lựa chọn quần áo đi, Ngô lão bản nói giảm giá 50%."

"Ngươi thấy bộ này thế nào?"

"Cũng được."