Lục Dương vẫn còn có chút không yên tâm, hỏi một câu: "Minh Bác, tốt nghiệp xong ngươi tính làm gì?"
"Ta à?"
Lý Minh Bác tựa hồ đã sớm làm xong kế hoạch.
Hắn nói ra: "Trước vẫn còn bày sạp bán hàng, đợi tích lũy đủ sốn vốn nhỏ, liền ở phụ cận trường học thuê một mặt tiền, mở tiệm bán quần áo, có lẽ so với sạp hàng kiếm nhiều hơn một chút, hơn nữa còn không phải chịu mưa, lạnh."
"Ngươi đây tính đi con đường hắc điếm a."
Nghe được kế hoạch của Lý Minh Bác, Lục Dương cười nói.
Lý Minh Bác cũng cười cười, nói ra: "Đây là lựa chọn tốt nhất rồi, ta phát hiện mình khá thích kinh doanh, hơn nữa bán quần áo cũng kiếm được rất nhiều tiền, ta nghe nói, sinh viên trong lớp chúng ta ra ngoài thực tập, ở Lục Thành cũng chỉ được hai ba nghìn tệ, chút tiền này căn bản không đủ dùng."
Lời này không sai.
Lý Minh Bác nhất định đã đi tìm hiểu.
Lập trình viên nghe tới thì rất oách, nhưng kỳ thật cũng chỉ cao hơn các ngành khác một chút, ở Lục Thành, một thực tập sinh IT, tiền lương một tháng cũng chỉ hai ba nghìn, sau khi chuyển lên chính thức, cũng rất ít người vượt quá năm nghìn.
Chút tiền ấy so với bán quần áo, hiển nhiên chênh lệch rất lớn.
"Lập trình viên như bữa tối vậy, không ăn cũng được." Lục Dương không phản đối lựa chọn của Lý Minh Bác, hắn lại hỏi: "Ngươi muốn mở cửa hàng ở chỗ nào, có địa điểm lý tưởng chưa?"
Lý Minh Bác suy nghĩ một chút nói ra: "Ở phía Bắc Môn chúng ta không phải đang xây trung tâm thương mại sao, không biết lúc nào mới mở, đến lúc đó ta qua hỏi một chút, chỗ kia nhìn cũng không tệ."
"Ánh mắt của ngươi không tệ, phụ cận trung tâm thương mại có mấy ngôi trường, sinh ý khẳng định rất tốt, tuy nhiên, nhìn tiến độ hiện giờ, ngươi còn phải đợi thêm hai năm."
Lục Dương nói ra.
"Đúng vậy a, ta cũng không rõ lắm, chỉ mới nghĩ tới, đến lúc đó không biết có thuê được hay không, nếu tiền thuê quá mắc, ta cũng thuê không nổi, dù sao trước cũng bày sạp đi."
"Thế ngươi thấy mầy cửa hàng bên cạnh trung tâm thương mại thế nào?"
"Chỗ cư xá sao? Cũng không tệ, nếu trung tâm thương mại được xây xong, bên đó khẳng định người có rất nhiều, bên đó có một ngôi trường tiểu học, đến trường hay tan học đều phải đi ngang qua."
Lý Minh Bác phân tích nói.
"Ngươi không hỏi thử xem à?"
Lục Dương hỏi
Lý Minh Bác cười cười xấu hổ:" Có hỏi, có hỏi, nhưng tỷ tỷ kia nói giá quá cao, hơn nữa bên trong còn chưa lắp đặt gì, ta làm không nổi a."
"Làm không được thì nhờ Lục Dương giúp đỡ, hắn là thổ hào a!"
Siêu ca ở một bên nói ra.
"Không được, không được, chỗ đó còn không biết kiếm được tiền hay không, hơn nữa Lục ca đã giúp ta đủ nhiều rồi."
Lý Minh Bác vội vàng khoát tay.
"Tính cách của Minh Bác cũng không phải ngươi không biết, cẩn thận trầm ổn, nếu chuyện chưa chắc sẽ không đi thử, ngươi bảo hắn mượn tiền Lục Dương khởi nghiệp, nếu lỗ, bán thận cũng không trả hết a."
Lưu Lỗi cười nói.
Lý Minh Bác cười cười.
"Trước cứ bày sạp đi, đợi tiền đủ rồi, lại tính tiếp."
Lục Dương biết tính cách của Lý Minh Bác, chuyện vay tiền khẳng định không có khả năng, vì vậy hắn mới thẳng thắn nói ra: "Kỳ thật có chuyện quên nói với các ngươi biết, cửa hàng phái Bắc Môn chung cư Hoa Đình, chín phần mười chỗ đó, đều là của ta."
"Cái gì, ta không nghe lầm chứ, ngươi nói cửa hàng bên chỗ kia đều là của ngươi?"
Lưu Lỗi khiếp sợ nói.
Siêu ca cũng mở to hai mắt mà nhìn.
Đổi lại những người khác nói như vậy, hắn nhất định không tin, nhưng lời từ miệng Lục Dương nói ra, hắn không dám hoài nghi a, mấy năm nay, Lục Dương đã để lại cho hắn ấn tượng quá xâu.
Gióng như không có chuyện gì Lục Dương làm không được.
"Ài, ta còn tưởng mình mới là bao thuê, không ngờ tới ngươi mới là bao thuê hàng thật."
(Bao thuê- mua nhà rồi cho người khác thuê)
Đinh Siêu mở lớn hai mắt, biểu lộ khoa trương.
Lưu Lỗi cũng liền vội vàng hỏi: "Ngươi mua nhiều như vậy làm gì?"
"Lúc ấy ta chuẩn bị mở cửa bán hoa, không biết chọn căn nào, vì vậy suy nghĩ một chút, mua lại toàn bộ."
Lục Dương bình tĩnh nói.
"Súc sinh."
"Cmn."
Màn trang bức này rất siêu phàm thoát tục đấy, đem hai người Siêu ca cùng Lưu Lỗi đả kích không thôi.
Lục Dương cũng lười để ý tới hai người bọn họ, nhìn Lý Minh Bác cũng đang trợn mắt há mồm nói ra:" Ta cho ngươi thuê cửa hàng hai mặt tiền, giá thuê cứ tính theo mặt bàn của thị trường là được, tuy nhiên, trước cho ngươi thiếu đã, khi nào phát đạt thì trả sau, cũng sắp tốt nghiệp rồi, một mực bày sạp cũng không tốt, đến lúc đó cha mẹ Thẩm Yên tới, hỏi công tác của ngươi, ngươi nói mình bày sạp hàng cũng không được lắm."
Lý Minh Bác vốn tính cự tuyệt, nhưng nghe lời nói phía sau, sắc mặt đỏ lên, xoắn xuýt một hồi, nghiến răng nói ra: "Lục ca, ta nhất định sẽ mau chóng trả tiền thuê nhà cho ngươi."
"Không vội ,không vội, chúng ta là huynh đệ mà."
Ở trên vãi Lý Minh Bác vỗ vỗ, có cửa hàng quấn thân, Lý Minh Bác chắc không còn giẫm lên vét xe đổ nữa rồi.
Bất quá hắn cũng nói thêm vài câu.
"Đều là huynh đệ, về sau có chuyện gì cần hỏi ý kiến, có thể nói với ta."
"Tốt, Lục ca."
Lý Minh Bác nghiêm túc gật đầu.