Lặng lẽ nhìn ra ngoài phòng khách.
Một đám người vẫn đang trò chuyện.
Nàng hạ thấp giọng mình xuống: "Dì nhỏ, ngươi cùng dượng ở cùng một chỗ à."
"Tiểu Bạch, đừng ăn nói lung tung, Lục Dương đưa ta về nhà, trời mưa to..."
"Vậy các ngươi đang ở trong nhà."
Tiểu Bạch càng thêm rung động.
Dì nhỏ.
Cũng quá to gan đi.
Thừa dịp bọn hắn không có ở nhà, đem dượng về nhà...
"Lục Dương tí nữa sẽ đi."
Lữ Tiểu Vũ giải thích.
"A a a, ta không có ý tứ này, không vội ,không vội ,hai người các ngươi cứ chơi đi."
Cúp điện thoại.
Lữ Tiểu Bạch vỗ vỗ ngực, hình như phát hiện ra điều gì không đúng, dì nhỏ cùng dượng, cô nam quả nữ ở với nhau trong đêm...Đơn thuần chỉ vì chơi game?
Chuyện này, khẳng định không thể cho gia gia nãi nãi biết được.
Nhìn thoáng qua cửa sổ.
Lữ Tiểu Bạch quyết định giấu giếm xuống dưới.
Nàng lại đăng nhập vào một nickclone, xem trận đấu của mình.
Thực lực của dượng nàng cũng từng lĩnh giáo qua, lần trước là Singed, nay là Fiora.
"Rank Vàng, không phải không lên được a."
...
Xem trận chiến của người khác sẽ bị trậm ba phút.
Nhưng không ảnh hưởng đến chuyện nàng tận hưởng trận đấu.
"Thật lợi hại!"
Nhìn Lục Dương dùng một bộ combo đơn giản, đem Riven chém cho còn nửa máu, Lữ Tiểu Bạch kinh ngạc há to miệng, vừa rồi, nàng thậm chí không đếm được, Fiora của dượng chém ra bao nhiêu đòn.
Quá là nhanh.
Dượng quá nhanh!
Tuy rằng Riven hơn trang bị, nhưng đối mặt với fiora có phản đòn, cũng bị áp chế gắt gao, bị đánh còn nửa máu, thậm chí cũng không dám chạy lên fam lính, Lục Dương nhẹ nhõm đóng băng cs.
Bên kia thậm chí đến cả kinh nghiệm ăn cũng khong được.
Sau đó qua mấy wave lính, đẳng cấp Fiora liền hơn Riven, liền tiến băng trụ, dùng chiêu cuối để né sát thương của trụ, đem Riven ôm trụ giết chết, sau đó bĩnh tĩnh rời đi.
Quá trâu rồi.
Trên mặt Lữ Tiểu Bạch tràn đầy nét sùng bái.
Đây chính là hóa mục nát thành thần kỳ a.
Dượng cũng quá mạnh đi.
"Ting ting ting."
Tiếng QQ vang lên, là âm thanh gọi tới.
Lữ Tiểu Bạch nhận lấy.
Đối diện là giọng nói của Thúy Hoa.
"Tiểu Bạch, fiora của ngươi lúc nào cường đại như vậy?"
"Đây không phải nói nhảm sao, ta lúc nào mà không cường đại?"
Tâm tình Lữ Tiểu Bạch vui sướng.
"Ngươi không phải tìm cày thuê chứ?"
Đối phương chất vấn.
"Thúy Hoa, hai người chúng ta cùng nhau đánh đấy."
"Vậy vì sao lúc đầu ngươi bị đè lane, còn chết đến ba xác?"
"Đó là bởi vì, bởi vì ta chưa quen skill con tướng này, quen tay rồi, dĩ nhiên là có thể đè đối phương ra mà đánh, cũng bình thường thôi, mất bảy tám phút ta mới quen tay, có chút chậm."
"Tiểu Bạch, ngươi thật biết giả bộ!"
"Hè hè, ngươi nói xem, ba ba có mạnh không?"
"Mạnh mạnh, ba ba Tiểu Bạch, kéo ta lên Vàng đi."
"Không thành vấn đề, nằm ngửa lên."
Trận đấu này, liền trở nên dễ dàng.
Đồng đội lúc trước chất vấn, về sau liền thay đổi thái độ, có người kêu đại lão, có người cầu kéo, có người hô to 666.
Thời điểm này, game thủ vẫn hết sức đơn thuần.
Đối với cường giả rất sùng bái.
Dù là gặp được trắc trở, cũng sẽ không dễ dàng chịu thua.
Trận thứ hai.
Lục Dương vẫn như trước đơn giản pick lock fiora.
Mà trận này không có Lữ Tiểu Bạch chấp mạng nữa, ván đầu liền trở nên thuận lợi, sau đó một đường trảm tướng, giết thần, đơn giản giải quyết trận đấu.
Trận thứ ba có chút khó khăn khi rừng team bạn lên gank sớm, nhưng cũng không ảnh hưởng đến kết quả trận đấu, dưới thực lực tuyệt đối, bất kể phản kháng nào đều là vô nghĩa, Fiora còn 1/5 máu, dưới chiếu cuối, liền hồi đầy lại, nháy mắt giết ngược, quả thật như lấy đồ trong túi.
"Vẫn là fiora đời cũ sướng hơn."
Nhìn màn hình, thông báo tấn cấp thành công xuất hiện, trong lòng Lục Dương thầm nghĩ.
Đánh xong ba trận.
Mưa bên ngoài đã vơi bớt.
Tiếng sâm cũng không còn lớn như vậy.
Lục Dương tắt đi cửa sổ trò chơi, hắn hiện tại, đối với game cũng không còn si mê, huống chi, loại hành gà này không có gì hứng thú cả.
"Ta đi đây."
"Ừ."
"Ngày mai tới công ty, ta lái xe đón ngươi."
"Tốt."
...
Một bên khác.
Lữ Tiểu Bạch đợi thật lâu.
Cũng không thấy Lục Dương vào game, lại một lát sau, hảo hữu trong game hóa thành màu xám, đại biểu cho Lục Dương đã rời mạng.
"Dừng tay?"
Tiểu Bạch sửng sốt xuống.
Sau đó nhìn đồng hồ.
"Cũng có chút muộn, hay là..."
Lữ Tiểu Bạch muốn gọi điện thoại tới hỏi, nhưng vấn cố nén không quấy rầy hai người, kỹ năng trò chơi về sau có cơ hội có thể thỉnh giáo, còn thời điểm này, không nên quấy rầy.
...
...
Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Dương lái xe tới nhà trọ giáo viên, ngày hôm quâ đã nói, cùng Lữ Tiểu Vũ tới công ty, hắn tự nhiên sẽ không lỡ hẹn.
"Ngày hôm qua ngủ không ngon sao?"
Lục Dương nhìn Lữ Tiểu Vũ hỏi.
"Làm sao ngươi biết?"
"Quàng thâm trên mắt kìa."
"Rõ ràng vậy sao?"
Lữ Tiểu Vũ nhìn vào gương chiếu hậu nói.
"Coi như cũng có, nhưng cũng không phải rất rõ ràng..."
Nổ máy xe.
Lục Dương nói ra.
"Hôm nay để ta xử lý công việc, ngươi tới công ty, nghỉ ngơi thật tốt đi, dưỡng đủ tinh thần mới có thể làm việc..."
"Không có việc gì, không có việc gì, giữa trưa nghỉ ngơi một chút là được, hôm nay có đạo diễn tới đây, nghe nói là do Trần Hồng giới thiệu, nói là ngươi nhờ nàng tìm." Lữ Tiểu Vũ nhìn đôi mắt của mình, cảm thấy quầng thâm không quá rõ ràng, cũng không phải thấy rõ.
"Ừ."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
"Ngươi muốn quay phim sao?"
"Đúng vậy a, dịp tết có viết một cái kịch bản, rất hay, vừa vặn Truyền Thông Sơn Hải không có tác phẩm gì, ta liền lấy ra làm chiêu bài."
"Ngươi xác định sẽ nổi tiếng sao? Vạn nhất flop thì sao?"
Thấy bộ dạng Lục Dương tự tin như vậy, Lữ Tiểu Vũ nhịn không được đả kích nói.
"Không có khả năng."
Lục Dương lắc đầu.
"Kịch bản này của ta, trên cơ bản sẽ không có khả năng flop...."
Lục Dương đại khái nói ra mạch suy nghĩ của mình.
Lữ Tiểu Vũ giờ mời hiểu được.
Kịch bản này, là dùng để quảng cáo a.
"Cũng không phải chuyên môn dùng để quảng cáo, mà nhắm tới doanh thu phòng vé, chẳng ai thich tới xem phim chiếu rạp để xem quảng cáo cả."
Lục Dương cười cười.
"Đồng học Tiểu Vũ, ngươi đoán xem, bộ phim này sẽ có doanh thu bao nhiêu?"
"Cái này sao mà đoán, ngay cả kịch bản ta còn chưa xem, 200 triệu?" Lữ Tiểu Vũ thuận miệng nói ra.
Con số nàng nói đã là rất cao rồi.
"Một tỷ."
Lục Dương chậm rãi nói.
"Ta cảm thấy có thể vượt qua 1 tỷ."
Ở thời đại này.
Doanh thu phòng vé 1 tỷ, tuyệt đối là truyền kỳ.
Chỉ sợ không có bất kỳ đạo diễn nào, dám đứng ra cam đoan, doanh thu bộ phim sẽ hơn một tỷ, nhưng Lục Dương thì rất có tự tin đấy, đừng bao giờ xem thường vốn liếng người dùng.
Có Csite, CCTok, CCiliCili....từng phần mền đứng ra quảng bá, vậy tuyệt đối sẽ thu hút được không ít người.
Chất lượng còn cam đoan.
Vậy càng thêm không có vấn đề gì.
Lữ Tiểu Vũ không tin, nàng bình thường cũng ưa thích đọc tin tức giải trí, cảm thấy con số này quá khoa trương, dù là lợi dụng công ty tiến hành quảng bá, đồng dạng cũng có chút khó khăn.
Thời điểm nói 200 triệu, nàng cũng cân nhắc qua chuyện này, tối đa 200 triệu là cao đấy.
"Thế nào, ngươi không tin?"
Lục Dương liếc nhìn Lữ Tiểu Vũ.
"Mấu chốt là con số ngươi nói ra, thật sự khiến ta có thể tin được."
Lữ Tiểu Vũ hít một hơi.
"Đồng học Tiểu Vũ, vậy chúng ta đánh cược đi, thế nào?