Từ nhỏ cơm áo không lo, lớn lên đi làm, cũng kiếm đầy bồn đầy bát, đây là lần đầu tiên đồng chí Trần Kinh Vĩ cảm giác mình là một tên nghèo khỉ.
Nhìn tài khoản chứng khoán của bản thân, tổng cộng cũng chỉ có hơn mười vạn tài chính, hơn nữa mỗi ngày hắn còn cẩn thân từng li từng tí thao tác, sợ thao tác không tốt, tạo thành tổn thất.
Nhưng mà.
Nhìn Lục Dương.
Tùy tiện bấm một phát liền dùng hơn mười triệu tệ để mua.
Đáng hận nhât là bản thân vừa rồi còn bỏ qua thời cơ tốt.
Trần Kinh Vĩ có thể xác nhận, nếu Lục Dương không phải vì bản thân hắn, căn bản cũng sẽ không mua cổ phiếu của QQ làm gì.
Điều này cũng...
Quá đả kích người khác!
"Cha, thất thần làm gì, tranh thủ mua vào đi."
Trần Thu Nguyệt rèn sắt khi còn nóng, nói.
Trần Kinh Vĩ nhìn biểu đồ.
"Nếu không...đợi nó giảm xuống một chút rồi mua."
Lục Dương đưa vào thị trường mười triệu, lại có một tên khác cũng liền mua theo, thoáng cái đem giá tăng thêm 1%, điều này làm cho Trần Kinh Vĩ có chút do dự, vừa rồi nếu như mua trước khi Lục Dương vào lệnh.
Thì hiện tại cũng lợi được 1% rồi.
Năm mươi vạn cũng được bảy tám nghìn tệ.
Thị trường chứng khoán Hương Cảng là sàn giao dịch T+0, có thể trực tiếp mua bán.
Đáng tiếc.
Trên thế giới này không có thuốc hối hận, Trần Kinh Vĩ cũng không nghĩ tới Lục Dương mua nhiều như vậy, hắn chỉ có thể u oán nghĩ, vì sao Lục Dương trước khi mua, cũng không nhắc nhở hắn một chút.
Nói như vậy.
Bản thân cũng có thể kiếm chút tiền nhỏ.
Lục Dương không biết suy nghĩ của Trần Kinh Vĩ, thứ hắn xem trọng là tiềm lực phát triển của QQ, với lại không lâu sau đó cổ phiếu QQ cũng giải thế, tự nhiên không cần quan tâm chút giá nhỏ này.
"Trần thúc thúc, tranh thủ thời gian thao tác đi, có chút không đúng, hình như sắp tăng rồi."
Lục Dương dựa vào trực giác nói ra.
Vừa rồi mấy cây nến này nhìn vô cùng kỳ quặc.
Lục Dương suy đoán, có người muốn làm đà giảm, sau đó lấy giá thấp thu mua, nhưng không ngờ bị Lục Dương nhảy vào quấy rầy, khiến cho người khác cảm thấy có người cạnh tranh xuất hiện, nên trực tiếp thao tác.
Nếu như không thể tạo thành đà giảm, vậy phải liền mua liền tay.
"Được, ta cũng chỉ nhìn xem thôi."
Trần Kinh Vĩ trực tiếp ở trên điện thoại thao tác.
Cũng không nhìn nhiều.
Trực tiếp mua hết toàn bộ số vốn mình cỏ.
Bởi vì lỗ quá nhiều, vì vậy trước năm mới, hắn đã đem cổ phiếu của mình bán hết, tổng cộng còn thừa lại hơn năm mươi vạn, bây giờ dùng toàn bộ để mua cổ phiếu của QQ, còn thừa lại mấy trăm tệ lẹ.
"Trần thúc thúc, cháu để lại phương thức liên lạc, về sau có thao tác, cháu liền thông báo cho thúc, hay nhờ Nguyệt Nguyệt nói với thúc, cháu không nói, thúc đừng có động, nghe cháu, cam đoan có thể kiếm được một khoản."
Lục Dương lần nữa nhắc nhở một câu.
Hắn quả thật sợ Trần Kinh Vĩ thấy có một chút lợi nhuận liền bán mất, vậy chẳng phải uổng công mình hỗ trợ rồi sao.
Trần Kinh Vĩ lưu lại số điện thoại.
Sau đó cười ha hả nói.
"Được a, như vậy ta cũng bớt lo, đỡ tốn thời gian mỗi ngày xem cổ phiếu, năm trước vì mấy thứ này mà làm ta trễ nãi công việc, năm nay có ngươi ở đây, ta cũng không cần phải để ý tới, tiết kiệm thời gian, cày một chút kiếm đồ cưới cho Nguyệt Nguyệt."
Sắc mặt Trần Thu Nguyệt trở nên hồng.
Nàng khinh bỉ nhìn thoáng qua cha mình, nói ra.
"Cha, đồ cưới của con không cần cha quan tâm, cha vẫn quan tâm đến cổ phiếu của mình đi, nửa năm sau, nếu mà cha không kiếm lại mười vạn thua lỗ, con sẽ nói với mẹ."
"Chuyện kiếm tiền, không phải do ta quản nữa rồi, chuyện này còn phải xem Lục Dương."
Trần Kinh Vĩ chỉ chỉ Lục Dương.
Trần Thu Nguyệt nhắc nhở: "Vậy cha cũng không nên thao tác linh tinh, nếu không nghe chỉ huy, bản thân làm xằng bậy, chuyện cha thua lỗ, con cũng không giấu nữa đâu."
"Cái gì mà thua lỗ?"
Trần nương nương bưng chén đĩa từ trong phòng bếp đi ra, vừa vặn nghe được câu này.
"Có phải người lại đầu tư cổ phiếu thua lỗ rồi không!"
Thấy Trần Thu Nguyệt không lên tiếng, Trần mẫu trừng mắt nhìn Trần Kinh Vĩ.
Trần Kinh Vĩ mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói: "Bà đoán mò gì vậy, ta không phải sớm nói trước rồi sao, gần đây không chơi cổ phiếu nữa, vừa rồi chúng ta đang thảo luận chuyện hoạt động cuối năm của công ty Lục Dương, 100 triệu, đây không phải lỗ vốn rồi sao?"
Lục Dương cùng Trần Thu Nguyệt liếc nhau một cái.
Trần phụ đúng là cặn bã nam a.
Trình độ nói chuyện đến ma quỷ cũng bị lừa.
Hoàn toàn không chút kẽ hở.
Trần Thu Nguyệt hừ một tiếng.
Dùng giọng nói chỉ có mình nghe được, nhỏ giọng đánh giá một câu.
"Miệng nam nhân, lừa quỷ lừa thần."
Trần mẫu quả nhiên bị dời lực chú ý đi.
Nàng đem món rau trộn để lên bàn, tò mò hỏi: "Lục Dương, hoạt động kia của công ty cháu, thật sự bỏ ra một trăm triệu để làm sao?"
"Dì, đương nhiên là thật rồi, trực tiếp cả nước, cũng không dám lừa a..."
Lục Dương cười cười đáp lại.
"Quảng cáo này rất tốt, nhưng tiêu hơi nhiều tiền, dì cảm thấy mười triệu đã đủ rồi."
Trần mẫu nói ra.
"Đây không phải thiết lập một cánh cửa cho mấy xí nghiệp sau sao? Dù sao Csite về sau cũng không quảng cáo trên Gala hội xuân nữa rồi, bọn hắn muốn nhảy vào, ít nhất cũng phải là cái giá này, đến lúc đó mới có quyền lợi cho người xem gala hội xuân a."
Lục Dương cười cười.
Lý do này là do Lữ Tiểu Vũ nói đấy, Lục Dương cảm thấy rất thú vị.
Uống nước không quên nguồn.
Đến lúc đó nếu như trên Gala hội xuân lại xuất hiện hoạt động kiểu này, như vậy, người đầu tiên làm chuyện này, Csite khẳng định sẽ được người ta nhắc đến.
Đến lúc đó cho dù bọn hắn không có quảng cáo, cũng có người khác quảng cáo dùm rồi.
Tuy ăn không được nhiều thịt.
Nhưng chút nước canh vẫn húp được.
"Cũng đúng."
Trần mẫu bị chọc cười.
"Năm nay vận khí không tốt, không có trúng thưởng, sang năm nếu có cơ hội, nhìn xem vận khí thế nào?"
"Hai người cùng rút thưởng sao?"
"Có thể không rút được sao? Điện thoại của chúng ta, đều bị Nguyệt Nguyệt cầm lấy, tải app về...'
Trần mẫu còn lấy điện thoại ra đưa cho Lục Dương.
Csite, CCTok, CCEC, CCilicili có APP nào, trên điện thoại Trần mẫu có app đó.
Lục Dương quay đầu nhìn Trần Thu Nguyệt
Nữ nhân này.
Sao càng nhìn càng thuận mắt rồi.
...
Ăn cơm trưa xong.
Trần Thu Nguyệt đề nghị ra ngoài chơi một chút.
Lục Dương tự nhiên không có ý kiến gì.
Tuy rằng trong nhà hòa hợp êm ái, nhưng vẫn có chút không thoải mái, vẫn là ở bên ngoài tự do hơn một tí, Trần mẫu dặn dò một câu về sớm, cũng không hỏi bọn hắn đi đâu chơi.
"Muốn đi chơi chỗ nào, em dẫn anh đi."
Đi xuống lầu.
Trần Thu Nguyệt hỏi.
"Hôm nay thì khỏi, giữa trưa uống hơi nhiều, đi dạo một chút, thanh tỉnh lại đã."
Lục Dương xoa xoa cái đầu.
Hiện tại vẫn còn đau đầu đây.
Trần Kinh Vĩ lúc tuổi trẻ hắn cũng là công tử phong lưu, uống rượu như uống nước ngọt, lần đầu tiên uống với người khác mà Lục Dương có cảm giác mình bị áp chế.
Trần Thu Nguyệt thì buồn cươi không thôi.
Nàng có chút hả hê nói.
"Có thể mọi thứ anh hơn cha em, nhưng về khoản uống rượu, ha ha ha, anh còn phải bái lạy ông ấy, ông ấy là một thùng rượu di động."
"Đồng học Nguyệt Nguyệt, nếu ba của em biết mình bị đứa con gái rượu nói như vậy, đoán chừng sẽ tức chết đấy."
Lục Dương nhịn không được nhắc nhở một tiếng.
"Sao, anh muốn nói với ông?"
Trân Thu Nguyệt nắm nắm quyền, hơ tay trước mặt Lục Dương.
Lục Dương cười cười.
"Đồng học Nguyệt Nguyệt, em cũng không muốn lời em vừa nói, sẽ bị thúc biết chứ?"
"Đồng học tiểu Dương, ngươi cũng không muốn ta tới nhà ngươi, nói cho ba mẹ ngươi biết, ta mang thai con của ngươi đi?"
"Em..."
Lục Dương hít vào một hơi.
Lập tức cảm giác tim đập rộn lên.
"Hì hì, nói giỡn đấy!"
Trần Thu Nguyệt nhìn mồ hôi trên trán Lục Dương, cười ha ha nói.
Lục Dương lập tức thả long xuống.
"Mây chuyện này, về sau bớt đùa lại, ta chịu không nổi."
Xoa xoa trái tim của mình.
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn thiếu chút nữa phi thăng thành tiên rồi.
"Đêm nay anh ở đâu?"
"Đương nhiên là ở nhà ta rồi."
Trần Thu Nguyệt nói điều đương nhiên.
Nói xong.
Nàng nhìn xung quanh một vòng, lặng lẽ ghé vào bên tai Lục Dương, nói ra: "Chúng ta phải nắm chặt thời gian, sinh tiểu bảo bảo, bằng không, tốt nghiệp xong, ba mẹ ta thúc hôn, đến lúc đó ngươi liền phiền toái."