Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1115: Quan Phụ Đến Nhà (1)




Tiếng đếm ngược trên TV vang lên.

Cũng có nghĩa là, năm 2012 triệt để qua đi.

"Năm mới vui vẻ."

Thời điểm con số trên TV về 0, tất cả mọi người đều kêu lên.

Lục Vĩ cũng sớm đốt pháo hoa chuẩn bị trước.

Bên ngoài.

Pháo nổ lên.

Từng nhà, mặc kệ có điều kiện hay không, đều ít hay nhiều đốt pháo, nghênh đón năm mới tới, tiếng pháo vang dội, cũng biểu thị rộn rạng, như vậy năm mới mới có may mắn!

"Tiền Vân, vào được không?"

Ngoài cửa.

Lý thẩm kêu một tiếng.

Mẹ Tiền Vân đứng dậy cầm cái túi đen đi ra ngoài.

"Đến đây, đến đây."

Lục Dương cũng đi theo ra.

"Lý thẩm, năm mới vui vẻ."'

Lục Dương cười hì hì nói.

Lý thẩm cũng vui tươi hớn hở nói: "Trên người ta cũng không mang bánh kẹo."

"Không sao, không sao, đem hôm khua khoắt ăn kẹo cũng không tốt."

Lục Vĩ đứng đậy đi tới, biết rõ vợ mình cùng Lý thẩm muốn ra ngoài, hắn dặn dò một tiếng.

"Trên đường cẩn thận một chút."

"Biết rồi, không sao đâu, nhiều người như vậy mà."

Tiền Vân cũng không thèm để ý.

Lý thẩm cười ha hả nói: "Có ta ở đây, sợ cái gì!"

Lục Vĩ không nói gì, nhìn Lý thẩm thế thôi nhưng là nữ cường nhân nổi danh mười tám dặm, chiến tích mạnh nhất là cưỡng chễ lại hai tên tiểu tặc, đem chân một người trong đó đá phế, từ đó về sau, Lý gia liền không có kẻ trộm nào dám tới thăm hỏi.

"Trong nhà có thêm em bé, hy vọng Quan Thế âm Bồ Tát có thể phù hộ nàng bình an."

Tiền Vân nói như vậy.

"Ài."

Lý Thẩm thở dài, lại hâm mộ nói.

"Hy vọng thằng ngốc Đại Xuân kia có thể hăng hái tranh giành, hy vọng Quan âm có thể giúp hắn tìm vợ năm nay, nếu có thể thành, ta nguyện ý bỏ tiền, sửa sang lại ngôi chùa."

...

Trước khi Tiền Vân rời đi, Lục Vĩ dặn nàng mang theo chìa khóa, sau đó đóng cửa lại.

Tiết mục cuối năm trên TV cũng sắp kết thúc.

Lần rút thưởng cuối cùng cũng vừa mới kết thúc.

Quả thật vận khí Lục Dương không tốt lắm, chỉ có lần thứ nhất trúng được tám tệ, còn ba lượt rút thương sau đó, đều là Chúc bạn may mắn lần sau, không chỉ là hắn, mà bốn cái điện thoại trong nhà cũng vậy.

Phụ mẫu đến cả một phần thưởng cũng không có, Liễu Thanh Thanh cũng chỉ trúng được tám tệ, nếu không phải mình là lão bản công ty, người đưa ra hoạt động lần này, thì hắn đã hoài nghi cái trò rút thăm trúng thưởng này làm ra cho có.

Trở lại trong phòng.

Lục Dương lấy điện thoại ra nhìn.

Lại có thêm mấy tin nhắn được gửi tới.

Tùy tiện nhìn nhìn, đều là tin nhắn chúc mừng năm mới, giao thừa vui vẻ, năm mới hạnh phúc,....

Liễu Thanh Thanh đã trở về phòng ngủ, cũng đang đùa giỡn điện thoại.

Tiểu Tiểu Thanh nằm ở bên người, ngủ được một giấc.

"Ngủ rồi à."

Lục Dương nhìn chằm chằm vào khuê nữ nhà mình.

"Ừ."

Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu.

"Có thể là do quá mệt đi, vừa uống sữa xong liền ngủ, bên ngoài tiếng pháo ầm ầm, cũng không đánh thức được."

"Nha đầu này, cũng biết thức đêm không phải dễ rồi a.'

Lục Dương cười cười.

Vốn mấy tiếng trước, Liễu Thanh Thanh dụ dỗ Tiểu Tiểu Thanh đi ngủ, ai biết nha đầu này, cũng biết bên ngoài náo nhiêt, một mực không chịu đi ngủ, vào nhà rùm beng muốn chơi cái này cái kia, cuối cùng một mực thức đến hơn mười một giờ, cũng không kiên trì nổi nữa.

Đem Tiểu Tiểu Thanh nhẹ nhàng bế lên, đặt vào trong nôi.

Lục Dương ngáp một cái.

Nhìn nhìn điện thoại.

Hắn không đọc tin nhắn chúc mừng nữa, Lục Dương trực tiếp gửi tin nhắn đến cho Lữ Tiểu Vũ.

"Vất vả rồi, sớm nghỉ ngơi đi, năm mới vui vẻ."

Cái giờ này.

Muốn nói khổ cực nhất, thì chính là những lập trình viên của công ty.

Bọn hán thủ vững trên cương vị, một khắc cũng không dám thả lỏng.

Bất quá, hiệu quả rất rõ ràng đấy.

Từ số liệu phản hồi, chỉ qua mấy tiếng ngắn ngủn, lưu lượng người dùng trực tiếp trên CCToK đạt đỉnh từ khi ứng dụng này ra đời, không chỉ như thế, lượng người dùng cùng một lúc gấp đôi so với đỉnh cũ, nói cách khác, CCTok lần này gia tăng thêm 100%.

Đương nhiên đây là tình huống đặc biệt, không thể gộp vào.

Lượt tải bởi vì ở trên hai nền tảng khác nhau, tạm thời không có cách nào thống kê, nhưng căn cứ vào số lượng người dùng mới đăng ký có thể đại khái tính ra, trong mấy tiếng Gala hội xuân, người dùng mới của CCTok có hơn 18 triệu người, vì vậy số lượng tải không thấp hơn con số này.

So với người dùng trước đây, nhân số này, hầu như gia tăng thêm 50%.

Vẻn vẹn chỉ một lần quảng cáo, bằng một năm nỗ lực của bọn hắn.

"Năm mới vui vẻ...."

Rất nhanh.,

Lục Dương liền nhận được tin nhắn của Lữ Tiểu Vũ, sau mấy chữ năm mới vui vẻ, còn có một icon chảy mồ hôi.

Lục Dương mỉm cười.

Nhắn về một câu ngủ ngon.

...

Qua đêm ba mươi, chính là ngày mùng 1 tết.

Lục Vĩ sáng sớm liền lái xe về quê chúc tết ông bà.

Tuy rằng đã chuyển lên thị trấn, nhưng quê quán vẫn còn ở dưới quê, thân thích cùng tông tộc đều ở dưới đó, ngày lễ ngày tết, Lục Vĩ đều lái xe về thăm hỏi, Tiền Vân cùng Lục Dương ở nhà đợi khách tới, ở thị trấn không thể so với ở dưới quê, khách tới thăm không phải nhiều, nhưng thỉnh thoảng cũng có người tới.

Liễu Thanh Thanh cũng không xuất đầu lộ diện, một mực ở trong phòng chiếu cố Liễu Thanh Thanh.

Nha đầu kia.

Ngày hôm qua ngủ quá muộn, buổi tối còn ầm ĩ hai lần, lúc này còn đang đi ngủ.

"Năm mới vui vẻ."

Ba tiểu hài tử cẩn thận từng li từng tí đi vào trong phòng.

Lục Dương nhận ra mấy tiểu hài tử này, đều là con cái của hàng xóm gần nhà, hắn đứng dậy nói ra: "Mau mau, tới đây."

Chờ ba tiểu hài tử đi tới.

Lục Dương lấy ra một túi kẹo thỏ trắng, cho mỗi người một nắm to, bỏ vào trong túi tùy thân mang theo của bọn hắn, hàng năm, thời điểm ngày tết, đều có chút tiểu bằng hữu kết thành nhóm ba nhóm năm đi tới nhà hàng xóm chúc tết, loại tình huống này ở đại thành thị tuyệt không nhìn thấy được.

"Cảm ơn Lục Dương ca ca."

Tiểu hài tử hết sức khách khí.

Sau khi nhận được kẹo, liền vội vàng cảm tạ.

"Các ngươi còn biết tên của ta sao."

Lục Dương trêu ghẹo nói.

"Biết rõ a, tỷ của ta thường xuyên nói về ngươi, nói ngươi là đại anh hùng, ở trong nước kếu được mấy đứa nhỏ."

Tiểu nam hài vội vàng nói.

Mà một năm hai nữ khác, cũng đều nhìn chằm chằm vào Lục Dương, trên mặt lộ ra vẻ sùng bái, thấy thế, Lục Dương nhịn không được vui vẻ, không nghĩ tới, cử chỉ vô tâm của bản thân, vậy mà thành anh hùng trong mắt mấy đứa nhóc...

Cảm giác làm anh hùng cũng không tệ lắm.

"Chị của ngươi nói rất đúng."

Lục Dương chẳng biết xấu hổ nhận lời khen của đối phương.

Lại cho mỗi người một nắm kẹo to.

Chờ mấy đứa nhỏ rời đi, Tiền Vân có chút cạn lời nói: "Người ta cùng lắm cho ba- năm cái kẹo, ngươi thì hay rồi, ra tay quá hào phóng, một lần cho cả bó!"

"Tiểu hài tử mà, rất đáng yêu, nhà chúng ta cũng không thiếu chút kẹo đấy."

Lục Dương cười cười.

"Là bởi vị bọn họ khen ngươi đi."

Tiền Vân nhịn không được vạch trần.,

"Bọn họ nói đúng sự thật mà."

Lục Dương đem túi kẹo trong tay để vào trong rổ, phủi tay, nói tiếp: "Mẹ, mẹ ngày hôm qua cùng Lý thẩm đi chùa, cầu gì vậy?"

"Cầu gì không nói, nói ra mất linh."

Tiền Vân trừng mắt nhìn nhi tử.

Cầu nguyện vọng gì, Tiền Vân thật xấu hổ khi nói ra, bởi vì hơi quá đáng, đáng thương thay cho tấm lòng cha mẹ, nàng hy vọng con trai nhà mình có thể hoàn thuận vui vẻ trong nhà, nhưng nhìn tình huống hiện tại, đây là điều cơ hồ không có khả năng...

Lý thẩm hy vọng con trai nhà mình có thể sớm tìm được bạn gái, nhưng Tiền Vân lại hy vọng con mình, ít trêu chọc nữ sinh khác đi.

Nhà mình cũng không phải là hào môn quý tộc, cũng không có tập tục lấy nhiều vợ.

"Ngày mai con qua nhà Thanh Thanh sao?"

Tiền Vân quay đầu hỏi.

“n."

Lục Dương nhẹ gật đầu.