Oành oành oành.
Huyện Thanh Sơn, trong nhà Lục Dương.
Tiếng pháo vang lên không ngừng, ở trên bầu trời nở rộ, màu sắc rực rỡ, pháo hoa biến thành sao băng, biến mất nơi chân trời.
Một cái, hai cái, ba cái, bốn cái, năm cái.
Năm pháo hoa cùng nổ tung, bay lên trên không.
Đem bầu trời đêm chiếu sáng.
Hàng xóm xung quanh, sớm biết thói quen chơi lớn của Lục gia, thừa dịp tiết mục cuối năm còn chưa bắt đầu, bọn họ đều đi ra khỉ nhà, thưởng thức pháo hoa trên trời, sau đó thảo luận với nhau, lần này lại tiêu hết bao nhiêu tiền.
Những năm qua, Lục gia phát triển, sớm đã đạt đến độ cao mà không cách nào với tới, đã từng có chút ít hàng xóm ghen ghét, nhưng hôm nay liền biến thành hâm mộ, hy vọng bản thân một ngày không xa, có thể trở mình.
Ăn mày sẽ không ghét nhà giàu nhất, chỉ biết ghét kẻ giàu có hơn mình.
Thịnh yếu pháo hoa của Lục Gia kéo dài nửa tiếng, rút cuộc mới dừng lại.
Trước cổng.
Ống pháo trước nhà còn tảng ra từng đợt khói, chằng chịt thành một đoàn, đoán chừng có hơn mấy chục ống.
Đây chỉ là một bộ phận Lục Dương mua về nhà mà thôi.
Đợi đến lúc tiếng chuông chào đón năm mới vang lên, còn đốt thêm một ít, dư lại thì để tới 15 tháng giêng đốt.
Đêm 30.
Có người hoan hô cười nói, vui vẻ hòa thuận.
Đồng dạng cũng có người vì mưu sinh mà bôn ba.
Trong dịp nay, không ít công nhân vệ sinh môi trường đi làm việc, bọn họ làm việc dưới thời tiết lạnh lẽo, vẫn như trước đẩy theo xe rác, hành tẩu ở phố lớn ngõ nhỏ, nhà ai đốt pháo hoa, bọn họ sẽ đi qua đợi.
Nếu người khác không cần, bọn họ sẽ đem ống pháo hoa bỏ đi thu lại, đợi sau này bán đồng nát.
Bên này đã đốt pháo hoa rất lâu, một lão nhân xường đến trơ xương, ngồi trong cơn gió đợi chờ thật lâu.
"Những thứ này nhà cậu còn cần nữa không?"
Đợi đến khi pháo đốt xong, lão nhân mới đi tới, hỏi một câu.
"Không cần nữa, đặt lên trên xe phải không, để cháu giúp ông."
Lục Dương hỏi thăm một tiếng.
"Không cần, không cần, mình ta làm được, cảm ơn lão bản."
"Không có việc gì."
"Cảm ơn, cảm ơn.."
Dưới sự trợ giúp của Lụ Dương, lão nhân rất nahnh liền đem mấy ống pháo hoa để lên xe rác, trong nháy mắt liền chất thành một đống nhưng vẫn còn thừa lại không ít, lão nhân nói, một hồi bạn già cũng sẽ đem xe đẩy tới đây.
Những ống pháo này được làm bằng đồng, tuy hàm lượng không được cao lắm, nhưng vẫn có thể bán kiếm tiền, tuy không biết bán được bao nhiêu, nhưng đối với một nhà lão nhân mà nói, cũng là điều vui mừng.
Liễu Thanh Thanh thấy Lục Dương không có trở về, liền đi ra nhìn, sau khi biết được nguyên do, nàng vào nhà mang theo một ly nước ấm tới đây, một mực chờ bạn già của lão nhân đem xe đẩy tới, sau khi đem toàn bộ ống pháo để lên trên xe, mấy người mới vào nhà."
"Ài, gần qua năm mới rồi, vẫn phải đi nhặt phế liệu a."
Luc Dương thở dài.
Đừng nhìn thế giới có vẻ phát triển, ai nấy đều có xe để chạy, nhưng chủ đạo của thế giới này vẫn là người nghèo nhiều hơn.
Cho dù mười năm sau, vẫn còn sáu trăm triệu người thu thập một tháng chưa đủ nghìn tệ.
Huống chi là hiện tại.
"Lúc trước, nếu không phải gặp được anh, chỉ sợ.."
"Nói linh tinh gì vậy!"
Lục Dương cắt đứt lời nói của Liễu Thanh Thanh.
Hăn nhìn thoáng qua đồng hồ.
"Tiết mục cuối năm sắp bắt đầu, tiết mục lần này có kinh hỉ lớn đấy."
"Kinh hỉ gì?'
Liễu Thanh Thanh có chút tò mfo hỏi.
"Đợi lát nữa em xem sẽ biết."
Lục Dương không nói nhiều, Liễu Thanh Thanh ngược lại càng thêm tò mò.
Không biết kinh hỉ Lục Dương nói đến là gì.
"Tiểu Tiểu Thanh!"
Ngồi lên trên ghế salon, Lục Dương vỗ tay, hướng về con gái hô một câu.
Tiểu Tiểu Thanh đang lăn qua lăn lại dưới mặt đất, nghe được giọng của ba, liền chập choạng đứng dậy, sau đó xiên xiên vẹo vẹo chạy tới ghế sopha,. Lần này hoàn hảo, không có ngã xuống giữa đường, Lục Dương một tay bế con gái lên, cho nàng ngồi trên đùi mình.
Nói ra.
"Tiểu Tiểu Thanh, chúng ta cùng nhau xem tiết mục cuối năm nha.
“Ấy da da.”
Tiểu Tiểu Thanh vung vẫy vài cái.
Có chút không chịu không im.
Mặc dù có chút lộn xộn, nhưng rất nhanh, nàng bị mấy tiểu bằng hữu trong TV thu hút.
Tiết mục đầu tiên, là một đám tiểu bằng hữu lên sân biểu diễn, đây cũng chính là tiếc mục mở đầu, thấy Tiểu Tiểu Thanh không có náo loạn, Lục Dương quay đầu, hướng về cha mẹ mình hỏi một tiếng: “Hai người đã tải về CCTok chưa?”
“Có a, Thanh Thanh tải cho mẹ đấy.”
Tiền Vân lấy điện thoại ra nhìn.
Phần mềm này, thời điểm ở Lục Thành, Liễu Thanh Thanh tải cho bà đấy, bảo bà nếu rảnh rỗi thì lên nhìn xem, xem video giết thời gian, bất quá, Tiền Vân cũng chưa dùng qua mấy lần.
Bà không có thói quen xem màn hình nhỏ như vậy.
“Của ba không có.”
Lục Vĩ cầm điện thoại từ bàn trà lên ,hỏi.
“Tải cái này làm gì?”
“Chính là dùng để xem video đấy, bên trong có rất nhiều video ngắn, có người chia sẻ việc lạ, có người chia sẻ về cuộc sống, ba có thể tải về thử xem.” Lục Dương cười nói.
“Có gì hay đâu.”
Lục Vĩ lắc đầu.
Lục Dương có chút im lặng.
Quảng bá cho cha mẹ về sản phẩm của mình, vậy mà thất bại.
Hắn đành nói ra: “Trên tiết mục năm nay, có thể dùng CCtok tác động với chương trình, có thể thông qua phần mềm này, tiến hành rút thưởng, hạng nhất là 1888 tệ tiền mặt, hai người xác định không muốn thử một chút sao?”
“Nhiều vậy sao? Không phải gạt người chứ?”
Lục Vĩ kinh sợ mà hỏi.
“Cái gì mà gạt người, ông biết cái gì, phần mềm này có rất nhiều người sử dụng đấy, trên điện thoại của Thanh Thanh cùng Lục Dương cũng có, làm sao có chuyện gạt người, nói không chừng chỉ là kẻ ngốc nhiều tiền mà thôi.”
Tiền Vân cũng nói.
Lục Dương nhịn không được sặc một câu.
Nửa câu đầu mẹ nói không tệ, nhưng câu sau...thật sự có chút dư thừa, cái gì mà kẻ ngốc nhiều tiền chứ, có ai nói con mình như vậy? Cái này gọi là hoạt động chương tình được không!’
“Cha, ngươi cảm thấy tiết mục của đài truyền hình quốc gia, sẽ phối hợp với người khác để lừa đảo sao? Ba nói có đúng không?”
Lục Dương hỏi ngược lại.
“Cũng đúng.”
Lục Vĩ suy nghĩ, cho dù muốn lừa, cũng không dám lên đây mà lừa.
Đây chính là đài truyền hình lớn nhất cả nước đấy.
“Thế để cho Thanh Thanh giúp ba tải đi.”
Chỉ chốc lát, Liễu Thanh Thanh đã cài đặt xong CCTok cho Lục Vĩ, điều này cũng giúp công ty của Lục Dương có thêm một người sử dụng.
Đương nhiên.
Loại khách hàng này không có lông dê nào để xén.
Tiết mục đầu tiên kết thúc.
MC lúc này mới lên sân khấu.
Trước nói một phen mở đầu.
Sau đó giới thiệu nhà tài trợ, cùng hoạt động của CCilicili.
Dưới sự theo dõi của hàng trăm triệu người, nữ MC cười xinh như hoa nói.
“Tiết mục cuối năm lần này kết hợp với CCTok, tiến hành rút thưởng tặng quà, để muốn tham gia quá tình rút thưởng, chỉ cần tải phần mền của CCTok, tiến hành quét mã, khán giả tham gia có thể cùng nhau chia giải thưởng đến một trăm triệu của CCilicili.
Giải nhất một nghìn tám trăm trăm tám mươi tám tệ, giải nhì tám trăm tám mươi tám tệ, giả ba ba trăm tám mươi tám tệ...”
Hai người MC kẻ xướng người họa, rất nhanh liền đem quy tắc nói cho rõ ràng.
Lục Dương nhẹ gật đầu, biết rõ tiền này đưa ra không phí.
Muốn quảng cáo trên show cuối năm không phải điều dễ, quá trình đàm phán giữa đài truyền hình cùng Lữ Tiểu Vũ diễn ra rất lâu...Xem qua hiệu quả rất tốt, nếu không phải còn đang ôm lấy Tiểu Tiểu Thanh, Lục Dương lúc này đã lên phòng ngủ, bật máy tính lên, đăng nhập tài khoản admin của mình, kiểm tra xem số lượng tải hôm nay thế nào, xem chừng, sẽ là một khoản tăng trưởng kinh khủng.