Lục Dương ở phía trước dẫn đường.
Trần Thu Nguyệt đi theo sau Lục Dương vào một chung cư, nàng cũng không phải nữ nhân truyền thống, hai người đã quen nhau được mấy tháng, ngoài trừ một bước cuối cùng chưa bước ra thì chuyện gì cũng làm rồi.
"Hoàn cảnh tiểu khu này đẹp thật."
Đi khoản mấy trăm mét, Trần Thu Nguyệt không nhịn được nói ra.
Chung cư Evergrande tuy rằng khoản cách không xa trường học, nhưng nơi đây canh phòng rất nghiêm ngặt, muốn vào đây phải có giầy tờ, cho dù nàng đã từng đi qua đây nhiều lần, nhưng vẫn không biết hoàn cảnh bên trong thế nào.
"Coi như cũng được."
Lục Dương bộ dạng không quan tâm.
Mục tiêu của hắn là muốn chuyển đến sống biệt thự, đối với căn hộ chung cư, cũng chỉ là một nơi ở tạm thời mà thôi.
Tầng 6 của tòa nhà thứ năm.
Hai người đi ra khỏi thang máy.
Phòng của Lục Dương chọn chính là ở tầng 6, không cao không thấp, cũng không có âm thanh tạp âm bên ngoài, cho dù về sau có xảy ra sự cố, thời điểm thang máy không sử dụng được, thì chạy cầu thang từ tầng sáu xuống dưới cũng nhanh chóng.
Còn có một nguyên nhân khác là Lục Dương ưu thích con số sáu này, số 6 đại diện vạn sự như ý a.
Bên ngoài phòng 601.
Lục Dương xuất ra chìa khóa mở cửa.
"Vào trong xem đi."
Tiến vào trong phòng.
Trần Thu Nguyệt phát hiện căn phong trong trí tưởng tượng của mình với ngoài đời không giống nhau.
Vốn cho rằng Lục Dương chỉ mua một căn phòng bình thường, thật không nghĩ đến, căn phòng này lại lớn như vậy, hơn nữa còn bày biện xong rồi.
Cái này phải cần bao nhiêu tiền?
Biết rõ Lục Dương có thể kiếm tiền, nhưng không nghĩ hắn lại kiếm được nhiều như vậy.
Căn phòng rất lớn, sàn nhà còn được làm bằng gỗ, nhưng ngoài trừ điện ra thì căn phòng không có gì cả.
Phòng bếp cùng phòng ăn nối liền một chỗ, nó được thiết kế mở nhìn qua rất có cảm giác hiện đại.
Còn có một ban công, có thể trồng một ít hoa cỏ ở đây.
"Cái này mua bao nhiêu tiền"
Trần Thu Nguyệt nhịn không được hỏi.
Tin tức ở trên TV nói giá phong hiện nay tăng lên rất nhiều, Trần Thu Nguyệt muốn biết, Lục Dương mua căn phòng này cần dùng bao nhiêu tiền.
"Gần một triệu."
Lục Dương bình tĩnh trả lời.
Hắn cũng không có khuếch trương, phòng ở đã hết chín mươi lăm vạn, nhưng giá gốc là chín bảy vạn, hơn nữa còn phải nộp thuế, mở tài khoản sử dụng điện, nước, ga, còn đặt mua một số đồ dùng, không sai biệt lắm cũng gần trăm vạn rồi.
Nghe được con số đó, Trần Thu Nguyệt nheo mắt, nhịn không được hít vào một hơi. Trong nhà của nàng cũng coi như là có tiền, từ nhỏ đến lớn nàng cũng chưa bao giờ phiền não vì tiền, nhưng con số một trăm vạn này, để cho nàng hoảng sợ không thôi, nhà của nàng cũng không có thể lấy một lần được chừng này.
"Đau lòng à?"
Lục Dương đi đến sau lưng Trần Thu Nguyệt, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực.
"Bây giờ phòng ở cũng quá mắc đi."
Trần Thu Nguyệt có chút phàn nàn nói.
Trong lòng Lục Dương cười thầm, vài năm sau ngươi không nghĩ được như vậy rồi, đến lúc đó đừng nói là một triệu, cho dù là ba triệu, cũng chưa chắc mua được căn phòng như này.
Lục Dương nghĩ đến lúc trước xem qua một tin tức, ở phía nam có một phú hào nuôi một tiểu tam, mua một căn phòng cho nàng ở, về sau hai người chia tay, phú hào lấy lại căn phòng bán đi, tính toán lại, trừ đi những năm bao nuôi tiểu tam, thì phú hào còn lời được mấy triệu.
Tin tức thiệt giả hay không Lục Dương không biết, nhưng có thể thấy được tốc độ tăng giá của nhà cửa đáng sợ thế nào.
Lục Dương không biết thế hệ sau 9x có phải tốt nhất hay không, nhưng chắc chắn là thế hệ bị giá nhà hại thảm nhất.
"Tuy mắc tiền một tí, nhưng lại thoải mái, hiện tại tiểu khu chưa có nhiều người vào ở lắm, vô cùng yên tĩnh, anh thích loại hoàn cảnh này."
Lục Dương nhìn vành tai Trần Thu Nguyệt đang đổ mồ hôi, nói ra: "Đáng tiếc a, công ty đia ông quá keo kiệt, cái gì cũng có, mỗi giường là không."
"May mắn a, bằng không hôm nay ta bị người chà đạp rồi."
Trần Thu Nguyệt tức giận, nói xong còn làm ánh mắt vũ mị nhìn thoáng qua Lục Dương.
Nữ nhân này, nói chuyện càng ngày càng bạo rồi.
"Trên người em hình như có mùi vị là lạ." Lục Dương lặng lẽ nói.
"Mùi gì?"
Trần Thu Nguyệt có chút sợ, nàng ngửi ngửi, chẳng lẽ hôm này sài nước hoa dỏm?
"Anh cũng không biết, tốt nhất để anh giúp em đi tắm..."
"A, không muốn."
Trần Thu Nguyệt liền hiểu rõ ý đồ Lục Dương, hắn chính là đang kiếm cớ.
Cũng không đợi nàng cự tuyệt, Lục Dương liền đem nàng bế lên.
Cửa phòng tắm phịch một tiếng đóng cửa.
Sau đó lại truyền đến thanh âm hổn hển.
...
"Đừng có chà chỗ đó..."
....
Một giờ sau, hai người đều tắm rửa sạch sẽ mới đi ra.
Lục Dương tinh thần sảng khoái, Trần Thu Nguyệt thì sắc mặt ửng đỏ, đi đứng có chỗ bất tiện, nghĩ tên vừa rồi ở trong phòng tắm làm chuyện xấu hổ, nàng cũng nhịn không được trợn mắt liếc Lục Dương, cái này cũng thật sự quá trong 'sạch' rồi.
Lục Dương đem chìa khóa cùng giấy thông hàng đưa cho Trần Thu Nguyệt.
"Về sau đây sẽ là nhà của chúng ta."
Lục Dương cảm thán nói.
Trần Thu Nguyệt nhẹ gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy tình ý.
"Em coi như đồng ý nhé, về sau nếu có thời gian, chúng ta cùng đi mua đồ dùng trong nhà, dựa vào sở thích của em mà lựa chọn." Lục Dưng không có ý định bỏ Trần Thu Nguyệt qua một bên.
Trần Thu Nguyệt gật đầu tỏ vẻ tán thành bản thân mình không có vần đế gì.
Lái xe đến trung tâm nội thất.
Tại một cửa hàng, hai người lựa chọn một bộ ghế salon bằng da thật, một cái tủ đựng giày, một tủ TV, hai cái giường lớn, còn có tủ quần áo và nhiều thứ linh tinh khác.
Trần Thu Nguyệt đều lựa chọn những vận dụng phổ thông, giá cũng không đắt, nhưng chất lượng cũng không tệ, toàn bộ đồ dùng, đại khái chỉ cần hai vạn.
Thanh toán trả tiền, Lục Dương lấy được hóa đơn, những thứ này sẽ được cửa hàng nội thất chuyển đến chung cư.
Tiếp theo.
Hai người đi tới cửa hàng đồ điện gia dụng, mua một ít đồ dùng gia đình như tủ lạnh, điều hòa, máy giặt quần áo, nhận hóa đơn, những thứ này đều được giao hàng tới.
Trừ cái đó ra, hai người tiếp tục đem xe chở đẩy hàng chất đầy mọi thứ.
Vào cuối này, Trần Thu Nguyệt mới nhận ra sài tiền như nước là như thế nào.
Trở lại trên xe, Lục Dương hỏi: "Em suy nghĩ một chút, hình như còn thiếu gì đó?"
"Không biết a, hình như đủ hết rồi mà."
Trần Thu Nguyệt nhìn từng tờ hóa đơn, nói.
"Hình như còn thiếu TV."
Lục Dương lắc đầu: "TV thì không cần, chúng ta chỉ cần mua một cái máy chiếu, thứ đó còn coi thoải mái hơn TV nhiều."
Không biết tại sao, Lục Dương lại nghĩ tới cái link lần trước Đinh Siêu gửi mình, có nên tải xuống coi cùng nàng hay không?
Trần Thu Nguyệt nhẹ gật đầu.
Màn hình máy chiếu khẳng định coi thoải mái hơn xem TV, đã có máy tinh, xác thực TV cũng không có nhiều công dụng, đặt vào trong nhà, cũng coi như chỉ là vật trang trí.
Trở lại chung cư, Lục Dương đem xe đỗ ở dưới lầu.
Hai người cần mang đồ đạt trong xe lên nhà.
"Em ở đây trông coi là được, để anh mang lên."
Lục Dương nâng lên hai bọc túi chuẩn bị lên lầu, Trần Thu Nguyệt thì ở phía dưới trông chừng.
"Chào ngài, để chúng tôi giúp ngài chuyển lên."
Thời điểm Lục Dương chuẩn bị đi lên, liền có hai nam nhân mặc quần áo bảo hộ lao động đi tới, vô cùng khách khí nói.
"Cảm ơn ngươi anh em."
Lục Dương lộ ra dáng tươi cười hiền lành.
Hắn biết rõ hai người này là nhân viên trong tiểu khu, có thể nhìn thấy xe của hắn không đi vào tầng hầm mà đỗ ở đây, vì vậy mà đi tới xem xét.
Nghĩ đến chung cư kiếp trước của bản thân, Lục Dương thở dài không thôi.
So sánh với nhau đúng là quá chênh lệch.
Một bên thì nhà thầu vô chắc nhiệm, bán nhà xong thì mặc kệ tất cả, thời điểm cần giúp đỡ thì gọi hoài không nghe máy, đến lúc có chuyện liên quan tới tiền thì xuất hiện đầu tiên.
Còn có nhà thầu thật tâm làm việc, lấy phục vụ khách hàng làm phương châm hoạt động, tập đoàn Evergrande là một ví dụ trong đó