Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1040: Thật Tốt




Chiều tối.

Làm bạn nửa ngày với người một nhà xong, Lục Dương lái xe đến khu đại học thành Đông.

Đêm hôm khuya khoắt hắn đến đây, mục đích cũng không phải khó đón, chủ yếu là muốn trao đổi với Tiền Tiểu Hoa một chút, về chuyện ngày mai đi thăm mẫu thân của nàng. Bản thân dì nhỏ là lão sư tiểu học, thời điểm bình thường rất bận, thừa dịp tết Nguyên Đán quay về thăm, vừa tiện...

Sinh ý tiệm bán quần áo vẫn náo nhiệt như trước, trước của còn treo hái cái đèn lồng màu đỏ, làm cửa hàng có thêm vài phần không khí tết.

Trong tiệm khách nhân vẫn nhiều như trước.

Chỉ là quấn áo mùa hè đã thành trang phục mùa đông, áo lông, áo bông, tất dài....còn có dép bông mấy thứ kiểu này, dưới thời tiết lạnh lẽo của Lục Thành, không có mấy thứ này thì chịu không được!

Tiền Tiểu Hoa cùng hai nhân viên khác khá bận rộn.

Chu Đình Đình ở một bên thu ngân, một bên nhìn vào máy tính chơi game, nhất tâm nhị dụng.

"Nguyên Đán vui vẻ."

Tiến vào trong tiệm, Lục Dương trước cùng Tiền Tiểu Hoa chào hỏi một tiếng.

"Lão bản, Nguyên Đán vui vẻ."

Tiền Tiểu Hoa cười cười, lại nhìn Chu Đình Đình đang chơi game, nói ra: "Ngươi đi tìm bạn mình đi!"

"Đuổi cái gì, lần này ta tới đây mục đích là để tìm ngươi."

Lục Dương cười nói.

"Tìm ta có chuyện gì a?"

Tiền Tiểu Hoa đem quần áo trả về chỗ cũ, đi đến bên này.

"Mẹ của ta đến Lục Thành rồi, thừa dịp nghỉ tết Nguyên Đán muốn tới nhà của ngươi nhìn xem, thế nào, cùng chúng ta trở về một chuyến?"

Lục Dương nói ra mục đích của mình.

"Làm gì? Lão bản muốn cho ta nghỉ về thăm người thân sao?"

Tiền Tiểu Hoa lô ra một tia cười mỉm.

Nhìn thái độ này, Lục Dương biết rõ không có vấn đề, hắn cười nói: "Thế nào, ngươi hỏi dì nhỏ một chút coi, xem có được hay không, nếu dì đồng ý, chúng ta liền đi, không được thì thôi..."

Tiền Tiểu Hoa lắc đầu: "Mẹ của ta nói tùy thời các ngươi có thể qua."

"Ừ, vậy thì tốt rồi."

Lục Dương nhẹ gật đâu.

"Khi nào chúng ta đi?" Tiền Tiểu Hoa hỏi tiếp.

"Ngày mai đi...Ta đem xe lái tới, ngày mai chúng ta trực tiếp đi qua, tới nhà của ngươi."

Lục Dương liền định xong kế hoạch.

Nhà của Tiền Tiểu Hoa cũng không phải xa, ở ngoại ô Lục Thành, hơn một giờ chạy xe liền tới rồi, bởi vì vừa vặn tiện đường, ý đinh Lục Dương hôm nay liền ở lại đây, ngài mai đi qua chung cư Hoa Đình mang mẹ đi theo.

"Vậy được, ta trước an bài một chút, nói mẹ ta biết chuyện này, Chu Đình Đình thì sao, ngươi có dẫn nàng đi theo không?"

Tiền Tiểu Hoa hỏi.

Lục Dương nói: "Vậy phải xem nàng có muốn đi hay không."

Tiền Tiểu Hoa tựa cười chứ không phải cười nhìn Lục Dương.

Hẹn xong thời gian, Lục Dương không nhiều lời với Tiền Tiểu Hoa, đi đến bên cạnh Chu Đình Đình, thời điểm vừa rồi hai người nói chuyện, Chu Đình Đình cũng nhìn thấy Lục Dương đã tới, chỉ là không biết Lục Dương cùng Tiểu Hoa nói chuyện gì, vì vậy nàng không đi qua quấy rầy.

"Anh tới rồi."

Chu Đình Đình chỉnh tự động đánh trong game.

"Ừ."

Lục Dương ngồi bên cạnh Chu Đình Đình, nhìn nhìn trò chơi trên máy tính, lại đem sự tình ngày mai tới nhà Tiền Tiểu Hoa nói ra, hơn nữa còn hỏi nàng có muốn đi không.

Chu Đình Đình suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Em không đi đâu, lần này tới nhà Tiểu Hoa, chủ yếu là mẹ anh đi nhận thân, em đi làm gì, lần sau có cơ hội, em cùng tiểu Hoa tới nhà dì nhìn xem."

"Không vội, nếu em muốn đi, ngày mai trước khi khởi hành được ra quyết định là được rồi."

Lục Dương nhìn nhìn màn hình máy tính, cười nói: "Sắp chết kìa."

Chu Đình Đình vội vàng thao tác chuột thủ công, mới đem nhân vật giải cứu xong...Đợi nàng đánh xong phó bản này, Lục Dương nhờ Tiền Tiểu Hoa tới hỗ trợ thu ngân, hắn cùng Chu Đình đình rời khỏi tiệm đi ra ngoài.

Mặt trời chiều ngả về tây.

Chân chời một mảnh chiều tà màu đỏ.

Phụ cận khu đại học hết sức náo nhiệt, khắp nơi đều là sinh viên tràn đầy sức sống, Lục Dương cùng Chu Đình Đình đi trong đám người, giống như một đôi sinh viên tình lữ vậy.

Nhìn cảnh tượng ở đây.

Chu Đình Đình nghĩ tới Miêu Thôn.

Nàng hơi thương cảm nói: "Đám người Hùng đại tỷ đi rồi."

"n."

Lục Dương gật đầu.

"Đi rồi cũng tốt, đỡ ở bên ngoài khổ cực."

"Đáng tiếc, về sau không được ăn bánh do Hùng đại tỷ làm ra nữa rồi." Chu Đình Đình cảm thán một tiếng, có chút thương cảm, không biết là do bánh trứng thật hay còn điều gì khác.

"Ai nói đấy."

Lục Dương cười thần bí.

Chu Đình Đình có chút nghi hoặc.

Đi qua đường đi, về tới cư xá, Lục Dương lấy ra chìa khóa, mở một căn phòng gara dưới tầng trệt, trong gara trống không, chỉ có một chiếc xe đẩy bắt mắt.

Nhìn thấy chiếc xe này.

Chu Đình Đình mở to hai mắt, kinh ngạc nói: "Xe đẩy của Hùng đại tỷ!"

Ở Miêu Thôn lâu như vậy, Chu Đình Đình tuyệt đối không nhận lầm, cái xe đẩy này, chính là của Hùng đại tỷ đấy, cũng không biết làm sao nó lại chạy qua bên này.

"Đúng vậy a."

Lục Dương nhìn chiếc xe, lộ ra tia mỉm cười, nói tiếp: "Lần trước, không phải em nói, sợ không được ăn bánh chiên thập cẩm của Hùng đại tỷ sao? Vì vậy, anh lặng lẽ đem xe đẩy của Hùng đại tỷ mua lại, không chỉ như thế, anh còn đóng học phí, đem kỹ thuật làm bánh của Hùng đại tỷ học xuống, thế nào, anh lợi hại không!"

Chu Đình Đình có chút trợn mắt há hốc mồm.

Không nghĩ tới còn có thể như vậy.

Nhìn biểu cảm xấu xa của Lục Dương, Chu Đình Đình đột nhiên có cảm giác muốn khóc, có một người đàn ông như vậy, nàng sao lại không biết đủ.

Gara rất lớn, bên trong chỉ có một cái xe đẩy nhỏ, còn rất nhiều không gian, Lục Dương qua, đem gas bật lên, chuân bị tự mình động thủ, trên xe đều có sẵn nguyên liệu, cùng Lục Dương một lần đóng gói mua lại.

Ngắt một miếng mì, thả cho vào một ít dầu ăn, nặn nặn vài cái, miếng mì từ từ thành hình dạng một chiếc bánh, thả vào bên trong chào dầu, phát ra tiếng kêu xì xì.

Lục Dương lại đánh hai quả trứng gà, bỏ một ít hành vào, đánh đánh, một lát sau, trải qua tác dụng của nhiệt lượng, ở giữa chiếc bánh phồng lên, Lục Dương liền vội vàng vớt ra, đặt vào trên đĩa, ở hai bên bỏ vào ít lạp xưởng, khô hành, ớt,...một chiếc bánh thập cẩm liền ra đời.

"Nếm thử xem, xem có khác biệt gì với Hùng đại tỷ không?"

Bỏ vào hộp giấy, Lục Dương đem chiếc bánh đưa cho Chu Đình Đình.

Nhìn biểu cảm của Chu Đình Đình, Lục Dương lại lấy hai tay nhéo mặt nàng.

Cười nói.

"Có phải cảm động rồi không...Sao lại mắt đỏ thế kia?"

Chu Đình Đình ở trên tay Lục Dương đánh nhẹ một cái, sau đó hé môi nhỏ cắn miếng bánh, mùi vị miếng bánh không tệ lắm, không khác gì Hùng đại tỷ.

"Lục Dương, anh thật là tốt...."

Chu Đình Đình hít mũi nói ra.