Sau khi tan học, Tiếu Thúy Thúy cắp tay Lữ Tiểu Bạch, hướng phía ngoài cổng trường đi đến.
"Tiểu Bạch, ngươi chắc không thấy đâu, vừa rồi ta đi ra ngoài đụng phải Hàn Vi Vi, mặt nàng đen như một cái nồi tro rồi."
"Hừ hừ...Còn không phải ghen ghét ta hôm nay đoạt danh tiếng của nàng."
Lữ Tiểu Bạch quay đầu nhìn nhìn, dượng cùng dì nhỏ đi theo ở phía sau.
"Tiểu Bạch, lại nói ngươi hôm nay cũng quá trâu bò đi, thời điểm chia sẻ học tập, vậy mà nói tùy tiện học tập một chút thành tích liền tăng cao, lão sư cùng nhiều gia trưởng nghe ngươi nói xong liền sợ đến ngây người."
"Vốn chính là vậy mà, ta ăn ngay nói thật."
"Tiểu Bạch, ngươi quá trâu rồi."
"Đương nhiên, ngươi nhận ta làm lão đại, đảm bảo không thiệt thòi."
"Ngươi nghĩ hay lắm...Ta lớn hơn ngươi một tháng tuổi đấy, ngươi phải kêu ta là lão đại."
"Ta mới là lão đại!"
"Là ta mới đúng."
Nói qua nói lại, hai nữ sinh lại náo loạn cả lên.
Lữ Tiểu Vũ cùng phụ thân Tiếu Thúy Thuy theo sau, vẻ mặt tràn đầy nét bất đắc dĩ...
Có thể là vì để giảm bớt ngại ngùng, phụ thân Tiếu Thúy Thúy chủ đụng hàn huyên cùng Lục Dương.
"Tiểu Lục, ta nhìn thấy hai người các ngươi trẻ tuổi như vậy, hẳn vẫn còn đến trường đi."
"Ta năm nay năm ba, còn cô cô Lữ Tiểu Bạch thì tốt nghiệp rồi."
Lục Dương nói ra.
Trong lòng phụ thân Tiếu Thúy Thúy có chút kinh ngạc, trong hai người này, hắn cảm thấy Lục Dương tương đối thành thục, không nghĩ tới vẫn còn đang đi học, còn nữ sinh có tượng mạo non nót này, vậy mà đã tốt nghiệp.
"Lữ Tiểu Bạch gọi ngươi là dượng, hai người kết hôn rồi sao?"
"Tiểu thúc, trẻ con ăn nói lung tung đấy, ta còn học đại học, làm sao kết hôn được?"
Lục Dương cười cười.
Nếu như có Trần Thu Nguyệt ở bên cạnh, nhất định sẽ hung hăng khinh bỉ Lục Dương một phen, ngươi đúng là chưa kết hôn, nhưng con có cả rồi đó....
"A, như vậy sao..."
Phụ thân Tiếu Thúy Thúy nhẹ gật đầu, nghi ngờ trong lòng coi như được cởi bỏ, hắn cũng tùy tiện hỏi thôi, cũng không phải thật sự quan tâm đến mấy thứ này, đến cổng trường, hắn nói ra "Xe ta đỗ đầu kia, đi trước đây, có thời gian chúng ta lại tán ngẫu trò chuyện."
"Được."
Lục Dương lên tiếng, lập tức hướng về phía trước kêu: "Tiểu Bạch."
Nghe được Lục Dương hô, hai nữ sinh thôi đùa giỡn, Tiểu Bạch đối với Tiếu Thúy Thúy ở một bên nói ra: "Thúy Hoa, ta phải đi, buổi tối gặp nhau ở Hạp Cốc."
"Được, ngươi đừng có Off là được."
Tiếu Thúy Thúy nói ra.
"Yên tâm, yên tâm, sau ngày hôm nay, ta liền có tiền mua máy tính mới rồi."
Lữ Tiểu Bạch vui vẻ nói.
Tiếu Thúy Thúy nhìn thoáng qua Lục Dương, nàng biết rõ Lữ Tiểu Bạch có ý gì, chuyện đánh cuộc, Lữ Tiểu Bạch cũng đã từng nói qua, Tiếu Thúy Thúy biết rõ, chỉ cần Lữ Tiểu Bạch thi lọt vào top 10, thì dượng của nàng sẽ cho nàng 1 vạn tệ, có thể mua bất luận thứ gì.
Nhiều tiền như vậy, khẳng định có thể mua một chiếc máy tính mới.
"Tốt, Tiểu Bạch, ta chờ ngươi."
"Được."
Sau khi hai nữ sinh cao biệt.
Lữ Tiểu Bạch bỏ chạy đến bên cạnh Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ.
"Dượng, ước định lần trước hẳn là chưa quên đi..."
Lữ Tiểu Bạch ôm cách tay Lục Dương lắc lắc.
"Chưa quên."
Lục Dương nói ra.
Lữ Tiểu Vũ ở một bên có chút mơ hồ, hỏi: "Ước định gì, các ngươi có ước định gì cơ?"
Lục Dương giải thích: "Lần trước Lữ Tiểu Bạch thi được thứ hạng 30 trở xuống, ta không phải thưởng cho nàng một chiếc điện thoại sao? Sau đó ước định, nếu như lần này thi vào được mười thứ hạng đầu, liền cho nàng một vạn tệ, có thể mua bất luận thứ gì, đây không phải là lúc ta nên thực hiện lời hưa sao?"
"Một vạn, nhiều vậy sao?"
Lữ Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, thuận miệng nói ra: "Nhiều lắm, con bé này là học sinh trung học, cần nhiều tiền như vậy làm gì."
"Không phải là tiền mặt, mà là quà tặng trị giá 1 vạn."
Lục Dương nhắc nhở.
"Vậy cũng quá nhiều rồi...Nhiều tiền như vậy, khẳng định nàng lại mua một vài thứ linh tinh không liên quan đến học tập."
"Đồng học Tiểu Vũ, ngươi đây làm không đúng rồi, ngươi chưa từng nghe qua câu chuyện Quả Khế Vàng sao? Làm người phải chú ý thành tín, nếu như đáp ứng đồng học Tiểu Bạch, nàng cũng đã hoàn thành mục tiêu, khẳng định đây là lúc ta phải thực hiện lời hứa, về phần nàng muốn mua cái gì, đó là chuyện của nàng, chúng ta không thể quản..."
"Đúng đúng đúng, dượng nói đúng."
Lữ Tiểu Bạch ở một bên điên cuồng gật đầu.
Lữ Tiểu Vũ hừ một tiếng, nói ra: "Ngươi còn dám dạy đời ta sao, ta cũng chỉ là hào tẩm, tiểu Bạch mới lên sơ trung, được lễ vật nhiều tiền như vậy, khẳng định sẽ mua một đống trò chơi, nào còn tâm tư học tập?"
Lục Dương phản bác: "Tiểu Bạch trước kia không có gì để chơi, cũng không thấy thành tích của nó tốt hơn, hiện tại có điện thoại, có máy chơi game, thành tích không phải tăng cao sao, kỳ thật Tiểu Bạch giống như ngươi, đều là thiên tài, thứ còn thiếu không phải thời gian học tập, mà là thái độ học tập....Chỉ cần nàng chăm chỉ học bài là được, coi như chỉ bỏ ra một nửa thời gian so với người khác, cũng có thể vượt xa những người khác rồi."
"Tùy, ta mặc kệ."
Lữ Tiểu Vũ mạnh miệng hai câu, nhưng cũng không tìm thấy lời nào để phản bác Lục Dương.
Dù sao.
Thành tích của Lữ Tiểu Bạch còn ở chỗ này.
Hiện tại xếp hạng 2 trong lớp, chỉ cần bảo trì thành tích lúc này, khảo thi vào tất cả trường trọng điểm cấp 3 đều là chuyện dễ dàng.
Lục Dương nhìn nhìn ven đường, Lâm Nhị Hổ đã lái xe tới, hắn cúi đầu nói: "Đồng học Tiểu Bạch, ngươi muốn gì?"
"Muốn một chiếc máy tính."
Lữ Tiểu Bạch khẳng định nói.
Mí mắt Lữ Tiểu Vũ giật giật, nhịn lắm mới không phàn nàn.
"Hẳn là máy tính để chơi game đi, có cần gấp không, nếu gấp, chúng ta tí nữa chạy qua vườn khởi nghiệp, trong nhà kho còn chút linh kiện, ta giúp ngươi lắp một cái." Lục Dương vẫy vẫy tay, ra hiệu Lâm Nhị Hổ dừng xe lại.
"Gấp gấp gấp, rất vội, buổi tối ta cần dùng, dượng, dượng giúp cháu lắp đi."
Lữ Tiểu Bạch mở đôi mắt to ngập nước nhìn Lục Dương.
"Tốt, lên xe đi."
Lâm Nhị Hổ xuống xe mở cửa sau, Lục Dương ra hiệu cho Lữ Tiểu Bạch cùng Lữ Tiểu Vũ lên trước, chính hắn tới ghế phụ ngồi.
Cách đó không xa.
Phụ thân Tiếu Thúy Thúy mới lái xe ra, thấy một màn như vậy, đem xe ngừng lại, nhìn nhìn con gái đang ngồi sau chơi điện thoại, hắn giật mình nói: "Bằng hữu Lữ Tiểu Bạch của con có tiền lắm à!"
"Không phải, Tiểu Bạch rất nghèo, trước kia luôn ăn ké đồ ăn vặt của con, bất quá gia gia cùng nãi nãi của nàng là giáo sư dạy đại học, ba mẹ là kỹ sư, người trong nhà đều rất có văn hóa."
Tiểu Thúy Thúy ngẩng đầu nói ra.
Tiếu Phụ hít sâu một hơi.
Cả gia đình đều là dân có học thức, khó trách nha đầu kia thành tích tăng lên nhanh như vậy.
"Vậy dượng Lữ Tiểu Bạch thì sao? Hắn làm gì, con biết không?"
Nếu như không phải trong nhà Lữ Tiểu Bạch có tiền, vậy chính là của nam sinh thành thục kia rồi.
"Dượng Tiểu Bạch a, hình như mở công ty đấy, rất rất có tiền, thành tích Tiểu Bạch chỉ cần tăng lên, liền được hắn ban thưởng, lần này còn thưởng cho Tiểu Bạch một vạn tệ đấy...." Tiếu Thúy Thúy hâm mộ nói.
"A, vậy thì khó trách..."
Đi Roll Royce, không có tiền mới kỳ lạ.
Tiếu phụ có chút hối hận, vừa rồi cơ hội tốt như vậy không cùng Lục Dương trao đổi nhiều hơn, hắn cũng chỉ là tiểu thương, thân gia tầm khoản mười triệu, nhưng so với đối phương thì chênh lệch quá xa, toàn bộ thân gia của hắn cộng lại bằng một chiếc xe người ta.
Nếu có quen biết, trên phương điện làm ăn nhất định là có trợ lực a.
"Thúy Thúy, về sau con cùng bạn học kia chơi đùa nhiều hơn...."
Tiếu phụ nhắc nhở một câu.
Tiếu Thúy Thúy cũng không hiểu rõ ý tứ của câu này, chỉ nhẹ gật đầu, nàng cùng Lữ Tiểu Bạch vốn là bạn tốt đã lâu.
...