"Đầu tiên, năm trăm triệu khẳng định không đủ...Chút tiền này, không thể phòng hờ khi nguy hiểm xảy ra, trừ khi giống như lời ngươi nói vậy, lừa trợ cấp của nhà nước."
"Mặt khác, giai đoạn đầu dưới tình huống một nghèo hai trắng, có thể mượn nhờ tài nguyên của tập đoàn 91, nhưng nhất định phải bồi dưỡng được nhân tài của mình, phải làm thế nào dù cho cùng tập đoàn 91 hoàn toàn tách ra, cũng có thể vận hành bình thường."
"Nếu như điểm thứ hai này có thể làm được, trên cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề, cho dù tập đoàn 91 phát sinh biến hóa, dù cho phụ thân ngươi phản đối, cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch bàn trước."
Lục Dương chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình.
Lương Vân Hải cau mày, suy nghĩ một lát, thở dài nói: "Năm trăm triệu đã là con số tối đa, từ khi tìm được nhà đầu tư khác, ta cũng ở trong nhóm bạn bè tán gẫu qua thứ này, đại đa số đều không quá xem trọng, vấn đề thứ hai cũng vậy, không có tiền, hết thảy đều là nói suông."
"Mạch suy nghĩ của thiên tài dù sao vẫn vượt quá mức quy định, không người nào có thể hiểu được cũng là điều bình thường." Lục Dương khẽ cười một tiếng: "Bất quá, ta rất thích ý tưởng của ngươi, cũng có thể giúp ngươi giải quyết mối lo về sau, hạng mục này của ngươi, ta có thể đầu tư 100 triệu...Là đô la, mặt khác, ta cũng sẽ giúp ngươi làm tốt công tác quảng cáo, nhưng cổ phần của công ty, ta muốn một nửa."
"Một nửa? 50%?" Lương Vân Hải kinh ngạc, không nghĩ tới Lục Dương lại bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng sau khi nghe thấy yếu cầu phía sau, vẻ mặt tràn đầy đau khổ: "Ngươi muốn một nửa, ta đây chẳng phải giúp ngươi làm công rồi?"
"Lời không thể nói như vậy, ta với ngươi đưa vào tài nguyên bằng nhau, cũng không có chuyện ai giúp ai làm công, bánh ngọt không sợ không đủ phần, chỉ sợ chiếc bánh không đủ lớn...Hai người chúng ta hợp tác, tuyệt đối không đơn giản như 1+1=2, hiệu suất cùng thành quả lấy được tuyệt đối sẽ gấp đôi, nếu mà tính xuống, so với ngươi làm một mình thì hiệu quả hơn gấp đôi."
"Nói như vậy, ta cũng rất khó cự tuyệt..."
Lương Vân Hải lộ ra một tia cười khổ.
Nói cả buổi.
Lục lão bản vậy mà coi trọng kế hoạch của mình.
Bất quá, đối phương nói cũng không sai, chỉ cần đem chiếc bánh làm đủ lớn, sẽ không sợ không ai không có phần, tiến vào tập đoàn 91 làm nhiều năm, tuy rằng mấy năm nay tham dự hạng mục hạch tâm của công ty, ngoại nhân cũng kêu tiểu Lương tổng, nhưng Lương Vân Hải hiểu rõ, trong tập đoàn người phục hắn không quá nhiều, hắn cần phải có thành tích để chứng minh bản thân.
Hôm nay là một cơ hội tốt.
Hắn không muốn bỏ qua.
Dù nhường ra một chút lợi ích cũng được.
"Hợp tác vui vẻ."
Hai người bắt tay đặt được hiệp nghị.
Mặc dụ chỉ là hiệp nghị nói bằng lời, không có bất kỳ hợp đồng ước chế, nhưng đây là lời quân tử nói, lấy địa vị thân phận của hai người, đều không cần phải lật lọng. Sau khi Lương Vân Hải trở về sẽ đem giai đoạn đầu khởi động, sau đó đến Lục Thành một chuyến, ở tổng bộ công ty Sơn Hải, liền định ra chi tiết hợp tác.
Đem một bình trà uống xong, một đoàn người Lục Dương đi nhờ xe Lương Vân Hải xuống núi, Lục Dương cự tuyệt đề nghị đến thăm tập đoàn 91, ngồi trên chiếc xe việt dã rời đi.
Nên trở về Lục Thành rồi...
...
Chiều tối, bảy giờ.
Tổng bộ tập đoàn 91, văn phòng chủ tịch, Lương Vân Hải đi tới, nhân viên nhìn thấy đều nhao nhao chào hỏi.
"Tiểu Lương tổng, chủ tịch đang nghỉ ngơi trong phòng làm việc."
Nữ thư ký nói ra.
"Ừ, biết rồi."
Trong thời điểm chủ tịch nghỉ ngơi, những người khác không thể tới quấy rầy, nhưng không có tên Lương Vân Hải trong đó, hắn đẩy cửa đi vào.
"Trung Hải?."
Lão đầu không có mở mắt, nói lên một tiếng.
"Cha, là con."
Lương Vân Hải vội vàng nói.
Lương Trung Quốc lúc này mới chậm rãi mở mắt, nhìn thoáng qua con mình, nở nụ cười một tiếng, nói ra: "Ngồi đi, đến núi thắp hương chưa?"
"Đêm qua liền tới, ở lại trong miếu nghỉ một đêm, sáng nay liền giống mấy năm trước, thay người đốt ba cây hương." Lương Vân Hải ngồi xuống nghê salon đối diện, rót cho mình một chén nước."
"Nhìn khi sắc của ngươi không tệ, gặp được chuyện tốt?"
Lương Trung Quốc nhìn biến hóa của nhi tử.
"Đúng vậy a, phụ thân, hôm nay lúc con chuẩn bị tính rời đi, vừa vặn..." Lương Vân Hải đem chuyện xảy ra hôm nay nói ra một lần, không có chút giấu giếm, đem những lời nói của Lục Dương, cũng thuật lại.
Lương Trung Quốc nghe, nghe, chậm rãi ngồi thẳng lại người, chờ Lương Vân Hải nói xong, hắn mới mở miệng nói ra: "Thật đúng là tiểu hồ ly."
"Phụ thân, ta cảm thấy được Lục tổng cũng không phải nói không có lý, nếu con một mình lao vào, tính mạo hiểm quá lớn, có quá nhiều nhân tố ngoài ý muốn..."Lương Vân Hải giải thích.
Lương Trung Quốc trầm tư một lát, nói: "Hắn nói rất hay, dám lấy ra 100 triệu đô để đầu tư, muốn một nửa cổ phần cũng công ty cũng không quá phận, hơn nữa, mấu chốt là hắn đánh giá cao ý tưởng của ngươi, điều này ta cũng không nghĩ tới."
"Phụ thân, người..."
Lương Vân Hải còn chưa nói xong, liền bị Lương Trung Quốc xen ngang.
Hắn nói tiếp: "Kỳ thật, thời điểm ngươi nhắc đến chuyện này, ta cũng không đánh giá cao, dù sao tình huống nước ngoài cũng không giống trong nước, cũng không phải mỗi thành công chúng ta đều có thể phục chế, ngành ô tô điện mà ngươi tính làm đại khái cũng chỉ là pháo hôi, không chút tác dụng, ta sở dĩ đồng ý, chủ yếu muốn cho ngươi học hỏi thêm kinh nghiệm, mấy năm nay ngươi ở công ty, cũng lấy được không ít thành tích, nhưng vẫn như trước không có kinh nghiệp độc lập chỉ huy một hạng mục, cho ngươi năm trăm triệu kia, kỳ thật cũng cho ngươi luyện tay một chút, thậm chí, công ty có rất nhiều người phản đối về chuyện này, nhưng tiền là của ta, bọn hắn cũng không có biện pháp, hơn nữa ta còn là chủ tịch công ty, đại cổ đông, cho ngươi mượn tài nguyên công ty sài, bọn hắn cũng chỉ có thể nghẹn một bụng."
Nghe nói như thế, Lương Vân Hải nhíu mày lại.
Tựa hồ điều này cũng chứng thực lời mà Lục Dương nói ở ngôi đình.
"Ngươi có thể tìm được một nhà đầu tư để hợp tác, ta rất vui đấy, nghe ngươi miêu tả, ánh mắt của tên Lục Dương cũng không tệ, hai người các ngươi hợp tác, chưa hẳn không thể sáng tạo nên kỳ tích..."
"Giai đoạn đầu ngươi có thể dùng tài nguyên công ty làm ra thành tựu, vậy lực cản sau này sẽ ít, nhưng âm thanh quản đối cũng không còn, chuyện này mà thành công, thời điểm ngươi kế thừa chỗ ngồi của ta, cũng không có người chất vấn tư lịch, bất quá, ngươi cũng phải nhớ kỹ, tập đoàn 91 mới là căn cơ của ngươi, ta già rồi, sạp hàng này cũng phải đến lúc giao cho ngươi quản lý đấy."
Lời này của Lương Trung Quốc vừa biểu đạt thái độ của mình, ủng hộ đối với kế hoạch của nhi tử, mặt khác còn nhắc nhở Lương Vân Hải, đừng chỉ chú ý đến sự nghiệp, mà quên mất mình còn phải kế thừa tập đoàn.
Điều này mới là căn bản nhất!
Lương Vân Hải nhẹ gật đầu, nhưng trong long của hắn cũng có suy nghĩ riêng, cổ đông tập đoàn 91 có rất nhiều, quan hệ cũng phức tạp, nếu như có thể làm tốt ngành ô tô điện này, chưa hẳn đã kém hơn so với phần tài sản này.
Phụ thân có chút bảo thủ rồi.
Cũng không biết thị trường ô tô điện này rộng thế nào, tuy tập đoàn 91 ở trong sản nghiệp máy móc kiến trúc có quy mô không nhỏ, nhưng có thể là người đứng đầu trong giới được không? hắn chưa hẳn không thể làm sản nghiệp ô tô của mình đứng đầu cả nước?