"Đừng nghe bọn họ nói hưu nói vượn, tiểu huynh đệ, ngươi họ gì?"
Lỗ Dũng chủ động cùng Lục Dương bắt chuyện.
"Mỗ đây họ Lục, đây là danh thiếp của ta."
Lục Dương lấy ra ví tiền, từ bên trong lấy ra một tấm danh thiếp làm bằng vàng mỏng, đưa cho đối phương, Chu Đình Đình ở một bên rất kinh ngạc, bởi vì nàng chưa bao giờ thấy Lục Dương chủ động đem danh thiếp của mình đưa cho người khác.
Lỗ Dũng hơi có chút kinh ngạc, vốn cho rằng hai người này là sinh viên trẻ tuổi, không nghĩ tới còn có danh thiếp, nhìn nhìn giới thiệu trên danh thiếp, mí mắt của hắn hơi chút nhảy dựng, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất khả tư nghị.
Chủ tịch tập đoàn Sơn Hải.
Sơn Hải...
Chẳng lẽ đây chính là Sơn Hải kia mà hắn biết?
"Tập đoàn Sơn Hải, chính là Sơn Hải Lục Thành kia sao?"
Lỗ Dũng hít sâu một hơi hỏi.
Tấm danh thiếp này, sao có cảm giác bị phỏng tay rồi.
"Nếu như Lục Thành không có tập đoàn Sơn Hải thứ hai, thì hẳn là chính là thứ ngươi nghĩ, CCTok, Csite, sàn thương mại điện tử CCilicili, đều là sản nghiệp của công ty chúng ta..."
Lục Dương mỉm cười.
Lỗ Dũng cảm thấy khó có thể tin nổi, người sáng lập Csite, chủ tịch của bọn họ mới chỉ được hai mươi tuổi, nếu nói ra, chỉ sợ người khác cũng không thể tin nổi.
Bất quá.
Trực giáp cho hắn biết đối phương không nói đùa, bọn hắn lần đầu tiên gặp mặt, đối phương cũng không có lý do lừa gạt hắn, huống chi, nếu thật sự muốn lừa, cũng không cần lấy ra thân phận dọa người như vậy. Chủ tịch tập đoàn Sơn Hải, tuy rằng rất ít khi xuất hiện, ngoại giới cũng chỉ nghe đồn, nhưng nếu muốn lên mạng tìm hiểu tư liệu của hắn, cũng không phải chuyện khó khăn, cũng không cần phải giả mạo như vậy...
Lại nhìn Lâm Nhị Hổ đứng cách đó không xa, Lỗ Dũng càng thêm tin tưởng vào phán đoán của mình, người kia, giống như là bao tiêu.
"Chủ tịch Lục, hạnh ngộ hạnh ngộ, ta đối với CCilicili vô cùng ưu thích, không nghĩ tới chỗ này lại gặp được người sáng lập của nền tảng này ở đây, thật sự là duyên phận, ta là Lỗ Dung...Trong nhà mở xưởng nhỏ."
"Ta nhận thức được ngươi."
Lục Dương cười nói.
Lỗ Dũng có chút kinh ngạc, sau đó cười nói: "Làm sao có thể, ta chắc chắn, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt."
"Quả thật đây là lần đầu chúng ta gặp mặt, nhưng cũng không phải trước kia ta không nghe nói qua ngươi." Lục Dương nhìn nhìn những người bệnh ở một bên, cười nói: "Ta biết ngươi cùng những người ở đây đều là bệnh nhân mắc bệnh bạch cầu, hơn nữa, ngươi còn một mực trợ giúp bọn hắn....Thậm chí còn không tiếc mạo hiểm mội phen, vì bọn họ xuất ngoại mà mua thuốc đặc trị, có chuyện này không...."
"Ngươi như thế nào mà...." Lỗ Dũng còn không biết Lục Dương một mực lặn trong nhóm, da đầu của hắn lúc này có chút run lên, bản thân làm chuyện, cuối cùng có bao nhiêu người biết, hắn còn tính điệu thấp đây này.
"Đừng lo lắng, không phải tất cả mọi người đều biết chuyện tốt ngươi làm, ta cũng chỉ nhờ vào cơ xuyên xảo hợp mới biết được, ta ở Giang Thành quen được mẫu thân của một đứa trẻ, con trai nàng mắc bệnh bạch cầu, ta cũng từ bên kia biết được ngươi."
Nghe nói như thế, Lỗ Dũng cũng nhẹ nhàng thở ra, bên phía Giang Thành ,hình như cũng có mấy hài tử được nhóm bọn họ giúp đỡ, Lục Dương nếu từ bên kia biết được tin tức, cũng là sự tình hợp lý.
"Ài." Lỗ Dũng thở dài, nói: "Thuốc kia một hộp hơn hai vạn, quá nhiều ngươi không mua nổi, những bệnh nhân này, nếu không uống, lại sẽ chết, ta cũng không có vĩ đại như vậy, chỉ là không muốn trơ mắt nhìn bọn họ rời đi."
"Lỗ ca, đừng khiêm nhường, người bình thường không thể làm được việc này, ít nhất, ta rất khâm phục ngươi đấy...Nhưng, ta cũng phải nhắc nhở ngươi một câu, vấn đề này, nếu để bị người khác phát hiện, vẫn tương đối phiền toái đấy."
"Ta cũng biết, thế nhưng không còn cách nào khác, chỉ biết đi một bước tính một bước."
Lỗ Dũng thở dài.
Những năm nay, người bệnh được hắn trợ giúp càng ngày càng nhiều, hắn cũng lo lắng, nếu thật sự ngày đó tới, mình bị bắt đi, những người khác phải làm gì? Đã không có thuốc uống, tương đương đem với mệnh của mình đưa ra.
"Ngươi cùng bên nước ngoài giao dịch thế nào?"
"Ta mua mấy tấm thẻ tin dụng, có thể giao dịch với nước ngoài."
Lỗ Dũng cũng không có giấu giếm.
"Những tấm thẻ kia ngươi đừng dũng nữa, tranh thủ thời gian xử lý hết đi, về sau đừng dùng biện pháp giao dịch này nữa." Lục Dương nhắc nhở, nếu nhớ không lầm, Lỗ Dung bị bắt đi, nguyên nhân cũng liên quan đến sử dụng thẻ tín dụng đen rửa tiền.
Về phần mua thuốc ngoại nhập vào nước bán, có vi phạm phát luật hay không, cái này còn đang tranh luận, có rất nhiều không gian để thao tác, nhưng chỉ bằng vấn đề sử dụng thẻ tín dụng rửa tiền, liền chạy không thoát.
"Chuyện này không được, không có thẻ, ta căn bản không cách nào giao dịch với bên nước ngoài."
Lỗ Dũng lắc đầu.
"Nếu có con đường thanh toán an toàn thì sao?"
Lỗ Dũng sửng sốt.
Lục Dương tiếp tục nói: "Sàn thương mại điện tử CCilicili sắp tới sẽ hợp tác cùng Amazon, khai thông một bộ phận nghiệp vụ nước ngoài, có lẽ ngay trong tháng này có thể hoàn thành, đến lúc đó sẽ có người liên hệ ngươi, ngươi có thể dùng con đường này trả tiền hàng, về phần mua thứ gì, ta không quan tâm..."
"Ngươi giúp ta như vậy, ngươi không sợ..."
"Ta sợ cái gì, chuyện này liên quan gì đến ta, coi như vạn nhất bị kiện, bộ pháp vụ công ty chúng ta cũng không phải chỉ biết nhận lương ngồi chơi?" Lục Dương cười cười: "Nếu như mà lộ ra, ta còn phải cảm tạ đấy...Đây không phải trực tiếp nói với mấy người khác, xí nghiện CCilicili của ta rất có lương tâm nghề nghiệp sao? Hặc hặc..."
"Cũng đúng? Là ta lo lắng quá sức..."
Lỗ Dũng cũng âm thầm hổ thẹn, vậy mà hắn xem một tập đoàn lớn có hoàn cảnh giống mình rồi, đối phương có thể phát triển ở nghiệp vụ hải ngoại, lại có bộ phận pháp vụ, tự nhiên sẽ đem hết thảy mọi thứ rắc rối xử lý sao cho hợp pháp, vậy cũng giúp hắn giải quyết được nỗi lo sau này.
Chỉ cần bên phía A Tam không xảy ra vấn đề, hắn về sau cũng không cần lo lắng nữa rồi.
Chỉ là.
Đối phương vì sao lại giúp mình, hắn nghĩ mãi không rõ lý do!
Là vì, hắn cũng là người tốt sao?