Trọng sinh thay đổi thời đại

Chương 1002: Về Quê (1)




"Xác định chưa? Hôm nay phải về sao.."

Thời điểm Lục Dương đến tiệm, Chu Đình Đình đã thu thập xong đồ vật, nếu như không phải Tiền Tiểu Hoa vừa rồi gọi điện, hắn cũng không biết Chu Đình Đình muốn về quê.

"Đúng vậy a, rất cấp bách, ta nghe được tin muộn, nghe nói qua vài ngày sẽ khởi công, không lập tức trở lại, sợ không kịp."

Chu Đình Đình lau mồ hôi.

Nếu đổi thành những chuyện khác, Lục Dương thật đúng muốn khuyên Chu Đình Đình không phải về, dù sao, đường xa như vậy, một nữ sinh đi lại cũng không phải rất an toàn, trong nhà cũng không có người chí thân, chỉ có mấy thúc bá hàng xóm, quan hệ cũng không được tốt lắm.

Chu Đình Đình lên Lục Thành đã lâu như vậy, năm trước nói nhà dưới quê đã sụp mất, lần này đi về, khẳng định sẽ không tìm thấy chỗ ở.

Nhưng chuyện này.

Lục Dương thật sự không biết nên nói gì.

Nguyên nhân khiến Chu Đình Đình phải vội quay về là dưới quê nàng bởi vì làm đường cao tốc đi qua, chiếm dụng đất đai, cần phải đem mộ của phụ thân Chu Đình Đình dời đi, trong nhà Chu Đình Đình chỉ có mình nàng, hiện tại chỉ có thể quay về thu xếp.

Vị phụ thân này tuy rằng không đáng tin cậy, nhưng về sau cũng làm lại, tốt xấu gì cũng đem Chu Đình Đình nuôi dậy khôn lớn, lần này động tới phần mộ, thân là con gái duy nhất nhất định phải về rồi.

"Tiểu Hoa cũng thật là, chuyện này nói với anh làm gì, em ngồi xe bus tới trạm xe lửa, về nhà đem sự tình xử lý xong, không cần vài ngày liên xong..."

Chu Đình Đình kiểm tra balo của mình, chén trà, đồ rửa mặt, còn có bánh mì cùng đồ ăn vặt đều ở bên trong, sạc pin cũng ở đây, không có quên thứ gì cả.

Tiền Tiểu Hoa nhìn lại, nhịn không được nói ra: "Trong nhà của ngươi không có ai, một mình trở về, vạn nhất xảy ra vấn đề thì sao, ta làm sao báo cáo kết quả với Lục Dương?"

"Về một chuyến thì xảy ra chuyện gì chứ?"

Chu Đình Đình lắc đầu.

"Trong nhà của ta còn có đại bá, tam thúc...."

"Ta đây không quản nhiều đến thế, dù sao cũng nói với Lục Dương rồi, các ngươi tự thương lượng với nhau, ta mặc kệ." Tuy nói như vậy, nhưng Tiền Tiểu Hoa vẫn nhìn nhìn Lục Dương, lại có chút lo lắng nói: "Ngươi sẽ không phải để cho Chu Đình Đình về một mình đi?"

"Biểu tỷ, có chuyện nói thẳng không được sao, quanh co làm cái gì?"

Lục Dương cười cười.

Hắn tự nhiên cũng hiểu ý của Tiền Tiểu Hoa.

Chu Đình Đình sợ làm phiền bản thân hắn, không nói cho hắn biết, nhưng Tiền Tiểu Hoa lại lo lắng cho khuê mật nhà mình, muốn hắn đi theo, dù sao xử lý xong sự tình sẽ trở lại, cũng không lâu lắm.

"Không cần, không cần...."

Chu Đình Đình vội vàng khoát tay từ chối.

"Thế nào, em không muốn dẫn anh về ra mắt người nhà sao?"

Lục Dương liếc qua Chu Đình Đình.

"Không phải a, nhà em quá xa...Ngồi tàu cũng cần mấy tiếng, hơn nữa, địa phương rất lạc hậu, là nông thôn...Hơn nữa, vé tàu em cũng mua xong rồi."

Chu Đình Đình vội vàng giải thích.

"Vé tàu mua rồi trả lại không được sao, em bây giờ xuất phát, đến nơi cũng đã nửa đêm a, như vậy khiến anh yên tâm nổi sao? Được rồi, không cần nói nữa, anh sẽ đi cùng em một chuyến."

Lục Dương cầm lấy túi sách của Chu Đình Đình.

"Chuyện này..."

Chu Đình Đình còn có chút do dự, nàng không muốn làm phiền Lục Dương, một chuyến này, cũng tốn vài ngày a.

"Chu Đình Đình, ngươi còn lằng nhằng cái gì, Lục Dương đi theo ngươi cũng không tệ, vừa vặn về quê ra mắt với trương bối, bớt để bọn họ về sau đánh chủ ý tới ngươi..." Tiền Tiểu Hoa mang theo hai bình nước khoáng tới đây, nhét vào trong túi sách, nói ra: "Trên đường đi uống."

"Vậy đồ dùng sinh hoạt của anh sao?"

Chu Đình Đình nhìn Lục Dương đi tay không.

"Đến chỗ đấy mua là được."

"A, vậy được, vậy em lên trả vé tàu đã..."

Chu Đình Đình trở lại quầy thu ngân, bật máy tính lên, hoạt động một hồi, đem vé tàu trả lại, Lục Dương nhìn thoáng qua, Chu Đình Đình mua vé tàu hỏa từ Lục Thành đến Tinh Thành, không có chữ gì cả....

Nữ nhân này....

Lục Dương thở dài, Chu Đình Đình thật sự tiết kiệm quá mức, Lục Thành đến Tinh Thành, nhiều tàu cao tốc như vậy, vậy mà nàng lại mua một vé tàu hỏa thông thường, hơn nữa còn là ghế cứng.

"Em mua cái vé này, đến nơi không phải còn ngồi xe sao?"

Lục Dương biết rõ quê của Chu Đình Đình ở Chu Châu, cách Tinh Thành cũng không phải rất xa, nhưng lộ trình cũng vài chục km.

"Ừ, đúng vậy, em định đợi đến hửng đông, sau đó đi xe bus đến Chu Châu..."

Trên máy tính hiện thị trả vé thành công, Chu Đình Đình lúc này mới tắt đi website.

"Em không biết, nhà ga Tinh Thành rất loạn sao?"

Nghe được Chu Đình Đình nói vậy, Lục Dương càng thêm may mắn vì Tiền Tiểu Hoa đa gọi cho mình, kiếp trước Lục Dương cũng tới Tinh Thành(Trường Sa) mấy lần, đối với thành phố này cũng hiểu rõ một chút, hữu sơn hữu thủy, còn có nước sông Tương Giang cuồn cuộn, đồ ăn cũng hợp khẩu vị cay của hắn, duy chỉ có nhà ga là chỗ không tốt, không phải loạn lạc bình thường.

Nói như vậy.

Nhìn nhà ga Lục Thành đã coi như loạn rồi, nhưng so với Tinh Thành, chỉ có thể nói con gặp bố mà thôi.

Ở bên kia.

Bất luận đi tới một cửa hàng thuốc lá, hay nhà hàng ăn đều có khả năng bị lừa, dù là đứng ở khu trung tâm quảng trường, cũng gặp đủ thể loại lừa đảo, thậm chí còn gặp được một ít lão nhân thao tác thần, tới truyền thụ một ít đồ vật không thể diễn tả bằng lời.

Những thứ này Lục Dương đều tự mình lãnh giáo qua đấy.

Chu Đình Đình tuyệt nhiên không lo, cười cười nói ra: "Không ai có khả năng lừa được ta"

"Đúng không? Lần trước thời điểm ở tiệm net Kiến Đỏ, có một tên phiến tử, không phải thiếu chút nữa dùng tiền giả lừa em sao?" Lục Dương vạch trần nội tình của Chu Đình Đình.

"A, đó là ngoài ý muốn, ta cũng không có bị gạt a."

Chu Đình Đình đưa tay, ở trên cánh tay Lục Dương véo một cái.

Kỳ thật ở trong lòng, Chu Đình Đùng cũng có chút lo lắng đấy, dù sao, từ khi phụ thân qua đời, nàng đi ra ngoài làm công, đã rất lâu không về quê rồi, không biết tình huống trong nhà thế nào.

Có Lục Dương ở bên cạnh, ít hay nhiều cũng có người để dựa vào.

Chỉ là thiên tính của nàng không muốn làm phiền người khác, vì vậy mới không nói Lục Dương chuyện này, nếu như không phải Tiền Tiểu Hoa nói ra, nàng hiện tại đã ngồi xe bus tới nhà ga.

"Bì lừa một lần sẽ trễ."

Lục Dương đem balo đeo lên tay, cầm lấy tay Chu Đình Đình.

Tiếp tục nói.

"Anh sẽ bảo vệ em."

Chu Đình Đình nở nụ cười, cười rất vui vẻ.

Tiền Tiểu Hoa ôm bụng nôn ọe, nói ra: "Hai người các ngươi đừng âu yếm nhau nữa, đi nhanh lên, đến nơi, nhớ gọi điện cho ta."

"Được, tiệm giao cho ngươi."

Lục Dương hướng Tiền Tiểu Hoa cười cười.

Sau đó kêu Chu Đình Đình cùng một chỗ rời đi.

Chuyến này đi ra ngoài, lái xe cần chừng mười tiếng, hơn nữa, đến bên kia chưa hẳn đã tìm thấy tiệm cơm, vì vậy trước khi đi, Lục Dương tới siêu thị mua một túi lớn thức ăn, so với Chu Đình Đình một mình trở về, bất tiện nên không mang được nhiều đồ ăn, nhưng lái xe thì không giống vậy, hơn nữa lấy tính cách của Lục Dương phòng trước không khỏi họa, cứ mua đi, dù sao ăn không hết cũng sẽ không bị hư mất.

Chuẩn bị đầy đủ xong, Lục Dương lái xe rời khỏi đại học thành Đông, thời điểm đi qua khu Đông, hắn thuận tiện chạy một chuyến đến công ty, không phải lấy đồ, mà mang theo Lâm Nhị Hổ.

Lái xe mười mấy tiếng, là một khảo nghiệm rất lớn, Lục Dương cũng không muốn tự mình chuốc lấy khổ cực, mang theo tài xế rất hợp lý.

Lâm Nhị Hổ sau khi lên xe, Lục Dương liền chuyển đến chỗ ngồi phía sau, ngồi ở bên cạnh Chu Đình Đình.

"Chủ tịch, đi Chu Châu sao?"

Lâm Nhi Hổ hỏi.

Vừa rồi ở trong điện thoại, hắn cũng biết đại khái đi đâu.

"Ừ Chu Châu....còn địa điểm cụ thể...."Lục Dương nhìn nhìn Chu Đình Đình.

Chu Đình Đình nói ra: "Huyện Trà Sơn, Trấn Thiết Phô, Thôn Chu Gia."

Lâm Nhị Hộ ở trên bảng điện tử thao tác, sau khi tìm được địa phương, liền lái chiếc Toyota của Lục Dương xuất phát.

...