Trọng Sinh Nữ Phụ Lạnh Lùng, Nam Chính Mau Tránh Xa

Chương 55




Sau khi tịnh dưỡng một tháng ở bệnh viện.

Anh quyết định giấu cô chuyện mình bị người khác hại, hơn nữa lại còn mất đi một đứa con, anh không muốn để cô phải chịu thêm đau khổ nào nữa.

Thù anh giúp cô trả,có đau anh sẽ chịu thay cô.

Sở Y Lâm xuất viện trở về nhà trong sự hân hoan chào đón của mọi người.

Và vào một tháng sau nữa, là hôn lễ của họ được tổ chức.

Tam Hỷ Lâm Môn.1

Lễ cưới của ba cặp đôi được tổ chức long trọng trên chiếc du thuyền hữu duyên.

Người bạn cũ của Chu Nguyệt hôm ở du thuyền kia cũng chính là Tô Viễn.

Cũng đồng thời nhờ vậy mà tạo thêm một mối lương duyên là, Ngạo Vũ và Ninh Giai thành đôi, Chu Nguyệt và Tô Viễn cũng thành một đôi.

Cứ như vậy, bọn họ cùng nhau kết hôn.

Sau một năm, Sở Y Lâm đã mang thai năm tháng.

Chu Nguyệt cũng muốn cạnh tranh, cái thai trong bụng cũng đã ba tháng rồi.

Chỉ có Ninh Giai Kỳ thường ngày không đi học thì cũng tận hưởng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc cùng Ngạo Vũ, khiến ai nhìn thấy cũng phải ghen tị.

Vì Ngạo Vũ và Giai Kỳ nói bọn họ vẫn còn trẻ, muốn ân ái thêm vài năm rồi mới có con. cuộc sống thật là màu hồng.

Không giống như Lục Bá Đình và Tô Viễn.

Từ khi vợ mình mang thai, hầu như tính khí đều thay đổi thất thường, muốn thì liền đem bọn họ ra trúc giận.

Lục Bá Đình luôn cưng chiều Sở Y Lâm hết mực, cô muốn gì thì liền có cái đó.

Vì cái thai cô đang mang là đời thứ tư của Lục gia, nên cô rất được cưng chiều.

Từ ông nội Lục, đến ba chồng mẹ chồng. bọn họ cứ luân phiên chăm sóc cô. xem Cô như bảo bối trấn gia của họ vậy.

Cô chuyển về nhà của Ba mẹ Lục để họ tiện việc chăm sóc, mẹ của Lục Bá Đình cứ nấu đồ bổ cho cô, nếu thấy con trai lơ là việc chăm sóc vợ, thì liền bị bà quát mắng.1

Cả ông nội và ba của anh cũng chẳng thèm bênh vực, liếc mắt làm ngơ, vậy là anh thành công biến thành con ghẻ mất rồi.

Cuộc sống mọi vợ cũng bắt đầu từ đó, dù vậy nhưng anh đã rất hạnh phúc.

Vì cô đang ở cạnh bên anh.

Ngày đi sinh.

" Lục Bá Đình, đau chết lão nương rồi!!! "1

" Không sinh nữa!."

Sở Y Lâm đau đớn chuyển dạ trong phòng sanh.

" Được được được, sau này không sinh nữa "

" Bà xả à, em phải cố gắng lên "

Lục Bá Đình đứng bên cạnh nắm lấy tay của cô, sốt ruột lo lắng, nhìn thấy cô đau đớn quằn quại như vậy, trong lòng anh cũng xót xa vô cùng.

Thầm cầu mong cho vợ và con anh được bình an.

Nếu có thể thì anh sẽ tình nguyện chịu đau thay cô.

Mất tận hai tiếng đồng hồ thì tiếng khóc oe oe của trẻ sơ sinh vang lên.

" Là một bé trai rất khỏe mạnh "

Một người hộ lý nói, sau đó là bồng em bé đi tắm.

Lục Bá Đình vui mừng nắm lấy tay của Sở Y Lâm, nhưng cô vẫn còn đang rất đau đớn.

" Vẫn còn một đứa nữa, là một bé gái "

" Chúc mừng Lục tổng, là thai long phụng "

Người bác sĩ cũng vui thay mà nói, lúc khám thai lại không phát hiện được bé gái.

Sau khi vất vả sinh ra hai tiểu bảo, Sở Y Lâm mệt mỏi thiếp đi.

Cô sau đó được vào phòng hồi sức.

Lục Bá Đình để hộ lý ôm hai đứa bé ra ngoài cho người nhà, còn anh luôn ở bên cạnh Sở Y Lâm chờ cô tỉnh dậy.

Hai bên gia đình đều có mặt trong phòng sanh, ai nấy đều vui vẻ cưng nựng hai đứa cháu.

Ngạo Vũ, Ninh Giai Kỳ. Chu Nguyệt và Tô Viễn cũng có mặt.

Một Lúc sau Sở Y Lâm tỉnh lại, nhìn thấy Lục Bá Đình vẫn luôn ở cạnh mình, điều này làm cô rất hạnh phúc.

Cô không chọn sai người mà, có ông xã vừa đẹp trai vừa giàu có, lại hết mực chu đáo và yêu thương cô. không uổng công cô đã vất vả để trở về một chút nào.

" Vất vả cho em rồi. " Lục Bá Đình hôn vào tay cô.

" Y Lâm chính là đại công thần của chúng ta rồi "

Mẹ Lục và thím hai mỗi người bế một đứa, đi đến đặt xuống bên cạnh Sở Y Lâm.

Cô nhìn hai đứa trẻ đáng yêu nằm cạnh mình mà mỉm cười hạnh phúc, bé trai rất giống Lục Bá Đình, bé gái thì giống cô.

" Hai đứa đã đặt tên cho hai đứa bé chưa? "

Ông nội Lục hỏi.

" Vẫn chưa ạ " Lục Bá Đình lên tiếng.

" Hay mọi người cứ thảo luận, tên nào hay sẽ dùng tên đó ạ " Sở Y Lâm lên tiếng nói

" Vậy gọi là Lục thời ngôn đi " Ông nội Lục nói

" Tôi thấy tên Lục văn lăng hay hơn " ông nội Sở Kiến nghị.

Cứ thế hai ông lão chống gậy mà tranh nhau đặt tên cho cháu.1

Làm mọi người được một phen buồn cười.

Cuối cùng, bé trai tên là Lục Thời Ngôn, do ông nội Lục đặt cho.

Bé gái tên là, Lục Xuyên Ái. Do Sở Y Lâm và Lục Bá Đình cùng thống nhất đặt ra.

Bọn họ rôm rả cười đùa, ai nấy cũng có được hạnh phúc riêng của mình.

Sở Y Lâm mỉm cười hài lòng trước khung cảnh hạnh phúc viên mãn này.

Lục Xuyên Ái.

Cái tên cô đặt chính là kết tinh của một chuyện tình Xuyên Không Chi Ái.1

- ---------------HẾT --------------