Trọng Sinh Nữ Phụ Lạnh Lùng, Nam Chính Mau Tránh Xa

Chương 46: (SẮC 18+)




Dưới sự kích thích không ngừng, vật to cứng kia của anh đã dũng mãnh đứng dậy

" Lâm Nhi, Tôi vào đây! "

Nói rồi, anh đút vật ấy vào bên trong cô.

" Ưm!... sao lại đau như vậy! "

Chẳng phải đã quan hệ một lần rồi sao, lại đau như vậy, trán cô bắt đầu vịn ra một tầng mồ hôi, hai chân quấn chặt lấy thắt lưng của Lục Bá Đình.1

" Ngoan, thả lỏng, một lát nữa sẽ quen thôi! "

Anh vuốt ve khuôn mặt cô an ủi, dù đã phá thân nhưng bên trong cô vẫn còn quá khít, lại đang siết chặt lấy anh.

Vì muốn để cô làm quen lại với kích thước của mình, anh giữ quên tư thế như vậy một lát.

Khi cảm nhận được cô đã dần dần thả lỏng ra, anh lại bắt đầu rút ra và đưa vào thật chậm.

" A~...ưm "

Cơ thể của Sở Y Lâm nhạy cảm khẽ run lên, cô cắn chặt môi, thật sự đau đớn vì vật to lớn và gân guốc kia vẫn đang thúc sâu vào bên trong, phải mất một lúc lâu cô mới có thể chấp nhận được kích cỡ này.

Lần trước chắc bởi vì trúng thuốc nên không còn để ý đến đau đớn nữa, nhưng lần này cô lại đang rất tỉnh táo, nên cảm nhận rất khác với lần trước.

Lúc này tốc độ của anh đẩy vào nhanh hơn một chút, cảm giác rạo rực chạy khắp người của sở y lâm.

Cô vòng tay ôm lấy lưng của Lục Bá Đình. là tư thế để anh tự do ra vào bên trong cô.

Hơi thở của cả hai hoà quyện vào nhau, giữa họ có một ngọn lửa của dục vọng đang cháy rực.

Động tác của anh mỗi lúc một nhanh hơn, đâm thật mạnh vào bên trong cô. Sở Y Lâm đã bỏ qua hết cảm giác đau đớn ban đầu, bây giờ thân thể cô như tan ra vậy.

Ánh mắt Hoàn toàn đã bị dục vọng làm cho đê mê, bây giờ cô đã biết thế nào gọi là, kích thích đến không thể khép chân lại được!

Hai người cùng nhau vận động kịch liệt.

Sở Y Lâm bất ngờ đổi tư thế.

Cô đẩy Lục Bá Đình nằm xuống, sau đó là leo lên người anh ngồi, tư thế,,cưỡi ngựa,, uy phong này thật là...ehèm.

Lục Bá Đình cười xấu xa, cô nàng này thật không làm anh thất vọng.

" Hự... "

Anh bị cô gái này kích thích, cứ thế giữ lấy eo cô, để cho cô tự do nhún nhảy trên thân.

Ở trên vì sức nặng của bản thân, mỗi một lần nhún lên xuống trên người anh, đều như nuốt trọng vật kia vào bên trong mình mỗi lần đều đâm thật sâu vào.

" A ~ ha.... "

Được một lúc, cô cảm nhận được một dòng chảy ấm nóng bắn mạnh vào bên trong tử cung.

" Không được!...sẽ có thai mất "

Cô gần như kiệt sức nhổm người dậy, từng dòng **** **** trắng đục theo đùi cô mà chảy xuống.

Lục Bá Đình nằm bên dưới vẫn chưa tha cho cô " Có thai thì càng tốt " Anh trực tiếp ép người cô vào tường.

Sở Y Lâm biết ngay là anh sẽ không dễ dàng tha cho cô như vậy mà.

Hai tay của cô chống vào vách tường ngây cạnh giường. gương mặt đã đỏ đến ngây dại, tư thế này cũng thật xấu hổ quá đi.

Anh ôm lấy eo cô, hôn vào chiếc cổ trắng ngần quyến rũ ấy, hương thơm từ cơ thể cô thật khiến anh khó kiềm chế.

Anh lại tiến vào từ phía sau của cô, lực đạo đâm vào thật là muốn giết người mà.

" Hộc,, hộc,, "

" Ưm... chậm chút "

Từng tấc da thịt trên người cô rung động Hai bầu ngực vì sức lực từ phía sau mà không ngừng đung đưa.

- ------------Một giờ đêm

Cô nằm gối đầu lên cánh tay của Lục Bá Đình, sau vài trận liên hoàn bắn pháo hoa, cô đã mệt nhừ người.

Anh ôm lấy cô vào lòng.

Nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của cô. Đột nhiên đeo vào tay cô một chiếc nhẫn.

" Đây... " Sở Y Lâm bắt ngờ nhìn chiếc nhẫn trên tay.

" Xem như tính vật định tình, chỉ Lục phu nhân mới có tư cách đeo nó "

" Chiếc nhẫn này là truyền từ lúc bà nội của tôi về nhà họ Lục làm dâu, sau đó là truyền lại cho mẹ của tôi, bây giờ đã ở trong tay em "1

" Em đã là người của Lục gia tôi, suốt đời này chỉ có thể là vợ của Lục Bá Đình tôi "

" Lâm Nhi, chúng ta kết hôn đi! "

" Kết hôn? " Sở Y Lâm ngơ ngác, có phải là hơi vội rồi không?

" Phải "

" Còn ba tháng nữa là đến ngày tổ chức hôn lễ rồi, chuyện đăng ký kết hôn cũng là chuyện sớm muộn mà thôi "

Thời điểm kết hôn chính là tháng tư, thì ra anh đã dự tính hết toàn bộ. Sở Y Lâm nhìn người đàn ông trước mắt, anh vừa đẹp trai lại có thân thế tốt, có nhiều tiền, có quyền lực, thật tìm không ra điểm nào để phàn nàn, nếu có thì cũng là khả năng sinh lý có hơi...ehèm.

Sở Y Lâm suy nghĩ một hồi, cô nhìn vào chiếc nhẫn trên ngón áp út, lại bất giác đỏ mặt.

" Được " Cô gật đầu đồng ý, nếu bọn cô đã quyết định ở bên nhau, và cũng đã có sẵn hôn ước, như vậy cũng được tính là thuận tiện mà.

" Vậy em ngủ thêm một chút đi " Anh lại cười với cô một cách yêu chìu, để cô nằm trong lòng mình, anh vuốt ve mái tóc cô, dần dần cả hai cũng chìm vào giấc ngủ.

- ----Sáng sớm

Lục Bá Đình theo thói quen đã thức dậy từ sớm, anh đã chu toàn cho bản thân mình xong, cũng chuẩn bị quần áo mới cho cô.

Anh đi đến bên giường trêu chọc cô.

Sở Y Lâm lúc này vẫn còn quấn người bên trong chiếc chăn bông mà ngủ.

Anh tiếng đến mặt cô, hôn vào trán, vào mi mắt, vào chiếc mũi nhỏ xinh, lại hôn vào hai bên gò má, lại đến đôi môi.

Sở Y Lâm mơ màng mở mắt, cô được anh đánh thức bằng những nụ hôn ngọt ngào.

" Chào buổi sáng Lục phu nhân "

Anh nhìn cô cười đến yêu nghiệt, gương mặt đã đẹp, da cũng đẹp, đôi mắt anh khi cười lên lại như chứa cả mười dặm đào hoa, nụ người đẹp đến nổi trực tiếp biến thành một mũi tên xuyên thẳng vào tim cô.

Moè, xém nữa thì phụt cả máu mũi.

Sở Y Lâm vừa tỉnh dậy đã bị một diễn cảnh ngôn tình ập vào

Cô nghĩ thầm - Sao mình lại Hít phải mê lực của cái tên yêu nghiệt này chứ, không biết là phúc hay hoạ nữa, sau này không biết có phải suốt ngày đi tranh đấu chốn hậu cung như trong phim hay không nữa -

" Dậy thôi, thuyền sắp vào bến rồi "

Sở Y Lâm thức dậy, cô cầm lấy quần áo mà anh đã chuẩn bị bước vào phòng tắm, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cô bước ra.

" Xong rồi à? "

" Ừm, đi thôi "

Lục Bá Đình mở cửa phòng cho cô, chuẩn bị bước ra thì cô chợt thấy Ninh Giai Kỳ hoảng loạn chạy vụt qua. Đuổi theo sau là Ngạo Vũ đang quần áo không được chỉnh tề.1