Chương 49: Zoombie Động Vật Biến Dị
Đây là lần đầu tiên Kha Hùng và Tề Lâm chính thức “mặt đối mặt” với nhau. Trong ấn tượng của hai người, “đối phương” đều là nhân vật “cái thế anh hùng” đáng để kết giao bằng hữu.
“Kha thiếu tá cũng vì “săn kho báu” mà đến đây à?”
“Vô tình đi ngang. Gặp được Nguyễn đại ca nên dừng lại”
Kha Hùng trả lời câu hỏi của hắn. Việc Tề Lâm gọi hắn là thiếu tá, hắn cũng chẳng phản đối. Dù sao, cái quân hiệu này vốn dĩ hắn có được.
“Không biết quan hệ của Kha thiếu tá và Nguyễn tướng quân là thế nào?”
“Sinh tử chi giao. Huynh đệ kết nghĩa còn thân hơn anh em ruột.”
“Thật hâm mộ”
Tề Lâm nghe Kha Hùng xác định quan hệ của hắn và Nguyễn Hạ, đáy mắt có ảm đạm vụt qua.
“Đã không còn chuyện gì, tôi đi trước”
Kha Hùng chào một tiếng rồi tiếp tục dẫn người của mình ra ngoài.
Tề Lâm cũng ra hiệu cho đồng bọn triển khai lục soát Nguyệt Đầu Trấn. Còn kết quả thế nào thì hắn chẳng quan tâm.
Đêm đến.
Đợi tất cả mọi người đều ngủ say. Một thân ảnh màu đen vọt ra khỏi biệt thự, hòa mình vào bóng đêm.
Kha Hùng mở ra Kim nhãn và Kim nhĩ, một đường thẳng đến phía nam của Nguyệt Đầu Trấn.
Đám zoombie xuất hiện trên đường mỗi lúc mỗi đông.
Kha Hùng lười sử dụng đao. Hắn mở ra Kim Thủ, trực tiếp xuyên vào đầu lâu của mấy con zoombie cấp một và cấp hai, lôi ra tinh hạch chúng. Vẻ mặt hắn khát máu, lạnh lùng như đến từ tu la địa ngục.
Vừa đi vừa “chém g·iết” khoảng nửa tiếng sau, Kha Hùng dừng lại trước cổng một khu nghỉ dưỡng cao cấp. Trong đánh giá của hắn, nơi này được xây dựng sau khi q·uân đ·ội đồn trú tại Nguyệt Đầu trấn rút hết trước khi mạt thế đến, khả năng nó cất giấu kho quân sự gì gì đó cũng rất cao.
Người của Tề Lâm và Nguyễn Hạ từng đến nơi này, trước sau lục soát qua nên những zoombie ở gần đây phần lớn bị họ tiêu diệt. Còn lý do vì sao mà nhóm người Tề Lâm, Nguyễn Hạ không phát hiện ra kho quân dụng. Kha Hùng chỉ có thể cho rằng nguyên nhân chính ở ý trời.
Vừa mới đặt chân vào khu nghỉ dưỡng, Kha Hùng liền nhận thấy một cảm giác quỷ dị không ngừng xuất hiện. Kim Nhãn của hắn vượt qua bóng đêm dày đặc, kiểm tra mọi ngóc ngách từ bốn phía xung quanh.
Thời gian chừng một nén nhang, toàn thân của Kha Hùng rơi vào tình trạng khẩn trương cao độ.
“Mẹ kiếp. Không ngờ đụng phải thứ quái vật này”
Kha Hùng nhíu mày khó chịu. Hắn tự phong bế khứu giác để ngăn cảng mùi xú uế nồng nặc tràn vào mũi. Huyết Chiến Đao cầm chặt trong tay.
Trong bóng tối, Kha Hùng dò dẫm từng bước đi lên. Bất chợt, hơn chục đoàn bóng đen lọt vào trong Kim nhãn của hắn. Bọn chúng di chuyển với tốc độ cực nhanh. Bằng mắt thường, ắt hẳn không thể nào nhận ra được.
Huyết Chiến đao trong tay Kha Hùng giơ cao lên, chém thật mạnh vào khoảng không phía trước.
Không gian lập tức vặn vẹo, theo đó vang lên một tràn tiếng rít gào. Máu đen ào ào vọt ra. Mấy con quái vật b·ị c·hém làm đôi nhưng không c·hết hẳn. Nửa phần trên cơ thể mang theo chùm nội tạng hôi thúi, lê lếch trên mặt đất vẫn cố gắng xông lên t·ấn c·ông Kha Hùng lần nữa.
Đám này là zoombie cẩu. Có điều, kích thước của mỗi đầu phải bằng một con bò mộng. Nó không chỉ có tốc độ khủng bố mà còn có hàm răng sắc bén và mấy cái móng vuốt nhọn hoắc, cong quặp. Mỗi đầu móng vuốt đều phủ đầy một loại chất lỏng đậm đặc màu xanh rêu.
Sau lần đột kích đầu tiên thất bại. Mấy con quái vật bắt đầu cảnh giác. Ngoại trừ bốn con zoombie đang dùng nửa thân trên “bò” thật nhanh trên mặt đất. Tám con khác đã tập hợp thành vòng tròn, bao vây Kha Hùng tựa như nhân bánh bên trong.
Kha Hùng nhìn bộ dạng “hung thần ác sát” của zoombie cẩu liền thấy hàm răng ê buốt. Hắn yên lặng nguyền rủa cả ba đời đám người sống ở khu nghỉ dưỡng trước đây. Con gì không nuôi, đi nuôi chó becgie. Giờ thì hay rồi, đám quái vật này đã tiến hóa lên gần tới cấp bốn. Còn may, Zoombie cẩu không thích hoạt động ban ngày. Nếu không, đám quân nhân của Tề Lâm và Nguyễn Hạ đến đây lục soát chỉ có thể oan uổng bỏ mạng.
Đối với kẻ địch bầy đàn thế này, Kha Hùng không dám khinh thường. Hắn thu lại Huyết Chiến đao. Mở ra tất cả các trạng thái của Kim Thân Hỗn Độn quyết. Hai chân liên tục di chuyển, dùng Tử Kiếp Diệt Hồn lôi tập kích đám quái vật.
Cuộc chiến giữa người và zoombie cẩu náo nhiệt vô cùng.
Bình thường, chó đã là loài động vật cực thông minh. Mạt thế đến, cho dù đã hóa thành zoombie nhưng đạt tới cấp bậc tiến hóa như hiện tại, lũ quái này không những khôi phục “trí khôn” mà còn có trình độ nhận biết không thua kém nhân loại tầm hai mươi mấy, ba mươi tuổi.
Nhìn thấy Kha Hùng dễ dàng tránh thoát đòn phối hợp công kích, bọn chúng lập tức thay đổi chiến thuật t·ấn c·ông. Con trước giơ vuốt lao lên. Mấy con hai bên trái phải nhào tới. Từng đầu zoombie cẩu múa vuốt nhe nanh, hùng hùng hổ hổ, quyết đưa đối thủ vào chỗ c·hết.
Kha Hùng hừ lạnh. Từ hai lòng tay của hắn, những tia chớp tím liên tục vung ra.
Zoombie cẩu phía trước nhìn thấy nguy hiểm, lập tức nhảy chổm sang một bên. Mấy tia chớp tuy không ghim được vào đầu lâu của nó nhưng cũng thành công xuyên vào phần thân thể còn lại của của mấy con zoombie cẩu b·ị c·hém làm hai nửa.
Mùi protein bị cháy khét nhanh chóng tỏa ra bốn phía xung quanh.
Đúng lúc này, Kha Hùng cảm nhận được một hồi gió thét mạnh mẽ quét tới sau lưng. Hắn tức tốc cúi thấp người. Hai chân khẽ động. Thân thể liền xuất hiện ngay phía trước mấy trăm mét.
Kha Hùng giận giữ, ngoay ngoắt lại nhìn con “chó c·hết” đã đánh lén mình. Đầu zoombie cẩu biến dị này cũng đang dùng hai hốc mắt đen thui không có tròng, khinh thường “dòm ngó” hắn.
Trong đầu vị ảnh đế nào đó xuất hiện vô số vạch đen.
Hú... a
Hú ...a
Đám zoombie cẩu đồng loạt gào lên. Có vẻ như chúng đang gọi cứu viện.
Kha Hùng tái mặt. Không muốn kéo dài thời gian với lũ quái vật, hắn đành sử dụng tuyệt chiêu mà hắn vừa nghĩ ra không lâu trước đó.
Cơ thể của Kha Hùng tại chỗ bắt đầu quay nhanh. Tử Kiếp Diệt Hồn Lôi tỏa ra, bị tốc độ xoay của hắn phân nhỏ hóa thành vô số mũi tên màu tím càng lúc càng cường đại.
“Vạn tiễn xuyên tâm”
Một tiếng hét lớn vang lên. cơ thể đang xoay tròn dừng lại đột ngột. Những mũi tên được tạo ra từ Tử Kiếp Diệt Hồn Lôi mất đà, ồ ạt tỏa ra bốn phương tám hướng. Phong tỏa hoàn toàn đường đi của Zoombie chó lẫn đám zoombie cấp thấp mới vừa được triệu hồi từ xa.
Đánh diện rộng. Tử kiếp diệt hồn lôi không thể chính xác xuyên thủng sọ não của lũ zoombie. Nhưng chỉ cần bị lôi điện đâm thủng thì cho dù là bê tông cốt thép cũng biến chất, biến dạng. Nói chi chỉ là một đám da thịt, xương cốt đã thối nát từ lâu.
Tiếng tru đau đớn của zoombie cẩu biến dị làm cho khu nghỉ dưỡng đêm nay trở nên cực kỳ khủng bố, đáng sợ.
Kha Hùng đẩy mạnh Kim Tốc. Trên tay là thanh Huyết chiến đao đỏ như máu. Hắn chỉ dùng hai ba giây đã có thể di chuyển một vòng xung quanh mỗi một con zoombie chó to lớn kh·iếp nhân.
Mỗi một nơi mà Kha Hùng đi qua. Đầu lâu to đùng của quái vật đều bị bổ làm đôi. Não trắng, tương đen văng tứ tung.
Mười mấy thân ảnh đen đúa không đầu nối tiếp nhau ầm ầm ngã xuống.
Vị cựu ảnh đế nào đó vác thanh đao to lớn lên vai, vô cùng đắc ý nhìn thành phẩm mình vừa tạo.
“Lão tử lợi hại đến bản thân còn phải sợ. Mẹ! Một đám cẩu đ·ã c·hết cũng muốn lật trời”
Tự sướng không có người ủng hộ, Kha Hùng buồn bực tém tém lại thái độ mà tranh thủ thu thập chiến quả. Chưa đầy chục nhịp thở, mười mấy viên tinh hạch màu đỏ sậm liền ngoan ngoãn nằm yên trong Phật Ngọc không gian.
Tiếp theo, hắn vốn định sẽ tiếp tục khảo sát nội tình của khu nghỉ dưỡng để tìm kiếm vị trí đích xác của kho quân sự. Nhưng thân chưa kịp động, bên tai đã vang lên tiếng bước chân từ đằng sau vọng đến. Khô khốc, đều đều.
Kha Hùng không kịp nghĩ ngợi nhiều. Hắn lập tức tung ra Tử Kiếp Diệt Hồn Lôi, thiêu sạch sẽ tàn thi của Zoombie cẩu còn vươn lại. Tiếp theo đó, trên lưng của hắn xuất hiện một đôi cánh rồng màu đen to lớn. Cả người nhẹ nhàng cưỡi gió bay lên.
Kha Hùng không hoàn toàn rời đi. Hắn chỉ là tìm một nóc nhà thật cao ở gần đó, che dấu khí tức, rạp mình chờ đợi.
Chưa đầy ba mươi phút.
Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong đôi Kim nhãn màu vàng. Kha Hùng kinh ngạc, vô thức thốt lên.
“Là hắn!”
................... to be continued ...........................