Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu

Chương 99




Ngày diễn ra hôn lễ người hạnh phúc nhất ngoài cô và anh ra chắc chỉ có thể là ông nội. Ông cười không khép nổi miệng suốt cả buổi lễ kết hôn.

Khi Bạch Sênh bước đến dâng trà cho ông, ông đã không nhịn được mà lên tiếng nói rõ tiếng lòng của mình.

"Ta hy vọng sớm có thể được ẵm cháu chắt. Hai cháu cố gắng lên nhé.

Bạch Sênh đỏ mặt tía tai cúi đầu không dám nhìn lên. Tiết Vũ Khiêm bên cạnh lại cười gian xảo trả lời.

"Ông yên tâm cháu trai ông sẽ cố gắng "cày cấy" mỗi ngày để ông sớm được như ước nguyện."

Bạch Sênh khế nhéo vào eo Tiết Vũ Khiêm . Tiết Vũ Khiêm giả vờ kêu đau sau đó bước đến ôm cô hôn một cái rồi nói nhỏ vào tai cô.

"Ở đây nhiều người không tiện. Em cố chịu nhịn chút nhé.Tối nay anh sẽ để cho em "nhéo" thoải mái"

Về phòng tân hôn.

"Không hiểu nổi đàn ông các anh, uống rượu có lợi ích gì đâu chứ mà uống đến say bí tỉ thế này. Anh nằm đây nghỉ đi, em vào tắm trước xong pha nước cho anh tắm."

Bạch Sênh thấy anh im lặng không trả lời cô,cô thở dài chắc là anh ngủ mất rồi. Cô kéo cavat của anh ra, mở giúp anh hai nút áo để anh dễ chịu hơn. Sau đó cô mới bước đến tủ quần áo lấy đầm ngủ đi vào nhà tắm. Chắc chỉ còn cách cô tắm xong rồi pha thao nước nhúng khăn lao mình cho anh thôi. Anh ngủ say như thế thì vào tắm kiểu gì được chứ,cô thở dài bước vào nhà tắm chỉ kéo cửa hờ chứ không khóa. Bởi vì có khóa hay không cũng không quan trọng có ai vào đây đâu chứ. Trong phòng cũng chỉ có anh và cô, anh thì say bất tỉnh luôn rồi.

Nhưng sai lầm của cô lập tức được anh tận dụng. Cô vừa cởi đồ leo vào bồn tắm ngâm mình thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra,làm cô giật cả mình trợn tròn mắt.

Tiết Vũ Khiêm ngã nghiêng đi về phía bồn tắm, đến bên cạnh bồn tắm anh mỉm cười nhìn cô gái đang ngồi trong bồn tắm. Sau đó đưa tay cởi hết quần áo, cả quần lót cũng cởi sạch.

"Anh tắm cùng em nhé." Tiết Vũ Khiêm bước vào bồn trong ánh mắt ngỡ ngàng đỏ mặt của cô.

Bạch Sênh ngạc nhiên đến ngỡ ngàng với hành động của anh. Sau khi thấy "vật kia" của anh đang "dựng đứng" oai hùng nằm hiên ngang không gì che chắn,cô lập tức đỏ mặt tía tai quay đầu đi chỗ khác.

Mặc dù đã là vợ chồng với nhau,chuyện cô nhìn thấy chỉ là chuyện hiển nhiên nhưng cô vẫn rất ngượng ngùng. Nhưng khi Tiết Vũ Khiêm đã bước vào bồn tắm, lúc này cô mới kịp hồi thần phát hiện chuyện gì đang xảy ra. Anh thế mà vào tắm chung với cô sao. Có chắc anh chỉ đơn giản tắm thôi không. Cô vẻ mặt nghi ngờ đưa tay lên che ngực nhìn anh.



Tiết Vũ Khiêm cười nhếch mép với hành động đáng yêu của cô. Anh ngồi xuống sau đó đưa tay nâng cô lên ngồi lên người anh. Lập tức "cậu nhỏ" của anh càng cứng càng căng hơn. Anh cúi đầu hôn lên vành tai cô sau đó nói nhỏ.

"Nó đang cần em vỗ về đấy, nếu không nó sẽ không chịu đi ngủ đâu."

Bạch Sênh làm sao không biết từ "nó" của anh là ý gì chứ. Bởi vì vật nóng bỏng kia đang chĩa vào người cô,làm cô run lên. Cô xấu hổ không biết phải làm sao.

Tiết Vũ Khiêm khẽ xoay người cô lại đối diện với anh,đồng thời tách hai chân cô ra ngồi lên người anh. Anh nâng cằm cô lên hôn mút nhẹ sau đó hôn ngấu nghiến. Anh đưa lưỡi vào tìm tòi thâm nhập mọi ngóc ngách bên trong. Càng ngày hơi thở của anh càng dồn dập. Bàn tay anh cũng không chịu yên phận, hai tay anh đang du ngoạn khắp nơi trên cơ thể cô. Dừng lại ở hai quả đồi đầy đặn

của cô khẽ xoa nắn làm cô rên rỉ.

"Anh sắp không chịu nổi rồi. Anh vào nhé."

Bạch Sênh khẽ rên một tiếng,bây giờ đầu óc cô đã mơ màng rồi,làm sao còn đủ tỉnh táo để phản kháng anh chứ. Nhưng cho dù cô tỉnh táo cô cũng không phản kháng bởi vì đây là đều vợ chồng bình thường vẫn làm.

Anh thấy cô không trả lời cũng không có ý phản kháng,anh mỉm cười đưa tay nâng nhẹ người của cô lên. Khẽ điều chỉnh "cậu nhỏ" sau đó anh hít sâu để cô ngồi từ từ xuống.

"Ưm...đau quá"

Bạch Sênh đau đớn kêu lên bấu đầu ngón tay vào lưng anh. Tiết Vũ Khiêm khẽ an ủi cô.

"Anh xin lỗi,một chút sẽ hết đau thôi. Em cố chịu chút nhé.

Bạch Sênh há miệng cắn vào đầu vai Tiết Vũ Khiêm . Cô thật sự rất đau, cô gái nào cũng điều sẽ trải qua nhưng cô không nghĩ là nó sẽ đau như vậy.

Sau khi đã tiến vào. Tiết Vũ Khiêm hoán đổi vị trí của hai người. Cô ngồi phía dưới và anh lên trên. Anh quỳ gối trên người cô, khẽ hôn lên môi hôn một cái sau đó bắt đầu vận động.

"Um... um."

Bạch Sênh rên rỉ dưới thân anh,hai tay cô bấu chặt lấy cánh tay rắn chắc của anh.

"Ngoan gọi tên anh nào." Tiết Vũ Khiêm vừa động vừa dụ dỗ cô.



"Tiết Vũ Khiêm ." Bạch Sênh cắn răng lên tiếng.

Tiết Vũ Khiêm lại không hài lòng với đáp án này. Anh lại dụ dỗ cô gọi lại và đổi cách gọi khác.

"Khiêm.."

Tiết Vũ Khiêm vẫn không hài lòng. Anh lại ra sức vận động sau đó lại dụ dỗ cô tiếp tục gọi.

"Ông xã"

Bạch Sênh bị anh dày vò đến mức sức lực như sắp không còn,cô cố gắng đổi các đáp án theo ý anh. Cuối cùng cũng có được đáp án anh hài lòng.

Tiết Vũ Khiêm mỉm cười hài lòng.

"Bà xã anh yêu em"

Sau đó anh tăng tốc rồi bắn mạnh vào người cô. Anh thỏa mãn ngã trên người cô,ôm cô vào lòng.

Bạch Sênh mệt đến ngất đi trong lòng anh. Tiết Vũ Khiêm giúp cô tắm sạch sẽ sau đó bế cô lên dùng khăn tắm quấn lại rồi bế vào giường. Anh để cô nằm xuống rồi nằm vào bên cạnh ôm cô. Nhìn cô một lúc ham muốn của anh lại trỗi dậy. Và rồi anh lại tiếp tục vận động trên người cô.

"Um... um."

Trải qua một đêm động phòng không biết Tiết Vũ Khiêm đã muốn Bạch Sênh biết bao nhiêu lần. Bạch Sênh mệt mỏi ngất đi cũng không biết bao nhiêu lần.

Bạch Sênh mệt mỏi ngất đi cũng không biết bao nhiêu lần. Đã vậy sáng sớm anh lại đè lên người cô tiếp tục thêm lần nữa. Cuối cùng đổi lại là lời nói trước khi Bạch Sênh ngất đi.

"Tiết Vũ Khiêm anh đi chết đi."

Tiết Vũ Khiêm mỉm cười hạnh phúc ôm Bạch Sênh vào lòng, cúi đầu hôn lên trán cô rồi nhắm mắt lại ngủ.