Trong khi cư dân mạng đang hăng hái đòi công lý với Tập đoàn Đại Chu thì một thông tin đình đám khác bỗng nhiên được tung lên mạng. Có người đã đăng bản thảo gốc của bài luận văn mà Cố Trầm phát biểu trên “Nhà kinh tế học” cùng với bản đã được giáo sư Hình sửa lên trên Weibo, công khai chất vấn việc giáo sư kinh tế học Hình Hướng Xiêm của Đại học A viết luận văn thay cho sinh viên, cho rằng giữa Hình Xướng Liêm và sinh viên giả dối trong học thuật, thậm chí là gian lận.
Để chứng minh giữa giáo sư Hình và sinh viên rất có khả năng tồn tại quan hệ lợi ích, blogger tung tin này cũng đăng tải một đoạn ghi âm, đó là cuộc phỏng vấn với người môi giới chứng khoán của một công ty chứng khoán trong nước. Trong cuộc phỏng vấn, người môi giới chứng khoán kia thừa nhận rằng Cố Trầm từng lợi dụng vốn tự do và phương thức đòn bẩy, kiếm được hơn 200 vạn qua việc chơi cổ phiếu với số tiền gốc là 20 vạn. Hoàn toàn chứng minh được Cố Trầm có thể dùng tiền để làm ảnh hưởng tới giáo sư Hình kêu ông viết luận văn giúp mình.
Sau khi tin này được tung ra, trên mạng lập tức trở nên náo động.
Thời gian gần đây, bởi vì hoạt động thu thập bài viết mà Cố Trầm tổ chức chia, thêm chủ đề toàn dân “Làm thế nào để cải tạo khu phố cổ” được đăng lên, phe phía tây ủng hộ phát triển khu phố cổ có thể nói là rất nổi bật. Một nhân vật đứng ở đầu sóng ngọn gió như vậy đột nhiên lại bị tung tin có thể tham gia vào hành vi giả tạo và gian lận trong học thuật.
“Người có tâm” bắt đầu đào bối cảnh của Cố Trầm ra. Rất dễ dàng đào được Cố Trầm còn từng làm thực tập sinh ở Tập đoàn Đại Chu, trước đây scandal “giao dịch tiền sắc của nhân viên Phòng kinh doanh Tập đoàn Đại Chu” là do một tay cậu xử lý. Không những khiến Tập đoàn Đại Chu dễ dàng thỏa khỏi khủng hoảng truyền thông mà còn thuận thế tạo ra hình tượng người bị hại “bị kẻ gian công kích thậm tệ trước khi lên sàn chứng khoán Hồng Kông” cho Tập đoàn Đại Chu. Kiếm được hàng tá phiếu đồng tình.
Bây giờ Tập đoàn Chu lại xuất hiện scandal “trưởng phòng kinh doanh và công ty trang trí nội thất trong ứng ngoài hợp với nhau lừa chủ nhà tiền trang trí”. Mà trùng hợp, Cố Trầm là học trò của Hình Xướng Liêm, người dẫn đầu phe phía tây, đương nhiên sẽ đứng bên phe phía tây, ủng hộ quốc gia phát triển khu phố cổ.
Đào tới đây, “người có tâm” không khỏi nghĩ ra thuyết âm mưu, cho rằng tất cả những chuyện này đều do một tay Cố Trầm gây ra. Để làm tan rã thế lực của phe phía đông, cố ý tung tin vu khống Tập đoàn Đại Chu, từ đó để phe phía tây làm ngư ông đắc lợi.
“Người có tâm” đau lòng chỉ ra chứng cứ, hận không thể hình dung Cố Trầm thành tiểu nhân tâm cơ thâm trầm, để đạt được mục tiêu mà không từ thủ đoạn. Còn tìm mọi cách để phỏng vấn được sinh viên Đại học A, ẩn danh tung tin Cố Trầm có danh tiếng không tốt trong trường học như thế nào, ngày đầu tiên khi chính thức khai giảng đã trốn học, nghe đồn được phú bà bao nuôi, bắt nạt bạn cùng phòng, ức hϊếp em trai nuôi, khi lên lớp chỉ ngồi hàng ghế sau, không chịu nghe giảng chỉ lo làm việc riêng. Còn nói nếu Cố Trầm không hối lộ giáo sư Hình, thì chẳng có tư cách trở thành trợ giảng. Bởi vì chức vụ trợ giảng này trước giờ chỉ có sinh viên học nghiên cứu sinh đảm nhiệm, chưa bao giờ chọn trong những sinh viên hệ đại học.
Một người toàn thói xấu, thích đầu cơ trục lợi suy đồi đạo đức như vậy, thế mà lại có được sự ưu ái của Hình Xướng Liêm, trở thành học trò mà ông đắc ý, hơn nữa còn trở thành lực lượng trụ cột của phe phía tây. Từ đó có thể thấy những cờ hiệu “suy nghĩ cho nhân dân” mà phe phía tây phất lên, có lẽ cũng chỉ toàn hạng người ham danh hám lợi.
“Người có tâm” vốn định bôi nhọ nhân phẩm của Cố Trầm, đả kích danh tiếng của Hình Xướng Liêm, cuối cùng kéo cả phe phía tây xuống nước bằng những thông tin kia. Nhưng không ngờ rằng lợi dụng quá đà, ngược lại khiến cho rất nhiều sinh viên Đại học A thấy phản cảm.
“Có nhầm không vậy? Nhân phẩm Cố Trầm làm sao cơ? Nhân phẩm giáo sư Hình làm sao cơ? Đại học A chúng tôi không rõ, còn cần người khác tung tin ẩn danh à?”
“Đầu năm nay chỉ cần bịa đặt vài câu thêm thông tin ẩn danh là có thể viết truyện luôn đấy à, không cần chứng cứ luôn sao?”
“Tôi làm sáng tỏ cho Cố Trầm và giáo sư Hình bằng tài khoản thật luôn nhá. Để tôi xem con chó không dám thò đầu ra tung tin ẩn danh!” Người nóng tính đã chửi ngay trên mạng: “Bắt đầu từ lúc tập quân sự, mỗi tối Cố Trầm đều học tới mười một rưỡi, buổi sáng đúng bốn giờ xuất hiện ở phòng hoạt động chung. Cả cái học kì này gió mặc gió mưa mặc mưa, chưa bao giờ vắng mặt. Nghị lực như vậy tôi hỏi các người có phục hay không? Các người được mấy ai có thể làm được?”
“Tuy Cố Trầm mới lên năm nhất, nhưng nền tảng của cậu ấy vô cùng vững chắc. Học kỳ này còn cho ra hai quyển sách tham khảo sơ đồ tư duy của CPA, có rất nhiều người đang dùng. Danh tiếng rất tốt.”
“Cái này tôi làm chứng. Sơ đồ tư duy của “Luật kinh tế” và “Luật thuế” được xuất bản có logic vô cùng rõ ràng, tôi dùng hai tài liệu tham khảo sơ đồ tư duy của cậu ấy, thi qua cả hai môn rồi. Bây giờ tôi còn đang mong ngóng không biết khi nào Cố Trầm có thời gian, ra cả bốn quyển còn lại luôn.”
“Cố Trầm cũng không bắt nạt bạn học nhé? Tôi bên đội bóng rổ của Đại học A, trước đây vì chút chuyện mà xảy ra xung đột với phú nhị đại của đội bóng rổ chúng tôi, là Cố Trầm đứng ra nói giúp tôi đó. Con người cậu ấy vô cùng trượng nghĩa. Ngoài việc không thích nói chuyện ra thì chẳng có tật xấu gì luôn đó có được không hả?”
“Bạn cùng phòng cũ của Cố Trầm vốn dĩ có vấn đề về nhân phẩm mà. Ngày ngày bịa đặt về Cố Trầm, cứ như bị bệnh đau mắt vậy. Nếu như mấy người tin lời mấy tên này nói, thì chẳng bằng mua miếng đậu phụ về đập đầu chết luôn đi.”
“Tôi là bạn cùng phòng hiện tại của Cố Trầm. Tôi không cảm thấy nhân phẩm của Cố Trầm có vấn đề. Mà hoàn toàn ngược lạc, chính bởi vì Cố Trầm vô cùng cố gắng vô cùng chăm chỉ, bây giờ xung khiến bầu không khí học tập trong phòng ký túc xá chúng tôi trở nên nhiệt liệt hơn. Mọi người thấy Cố Trầm mới lên năm nhất đã cố gắng như vậy rồi, mỗi ngày không học thêm hai tiếng đồng hồ thì đều cảm thấy có lỗi với bản thân.”
“Tôi là bạn học cùng lớp của Cố Trầm. Tôi có thể làm chứng mỗi lần Cố Trầm đi học ngồi hàng sau không phải làm việc riêng, mà là bận xử lý dữ liệu. Mấy cậu không thể nào tưởng tượng nổi mỗi ngày Cố Trầm bận tới mức nào. Đúng thật cậu ấy là học trò mà giáo sư Hình vừa ý, nhưng cậu ấy không có đầu cơ trục lợi gian lận trong học tập. Mỗi tuần cậu ấy đều phải xử lý các loại dữ liệu, mỗi tháng đều phải viết luận văn dựa theo tạp chí được xuất bản. Mỗi tuần giáo sư Hình đều giao bài tập cho cậu ấy, bảo Cố Trầm đọc rất nhiều sách chuyên ngành. Nhiều tài liệu như vậy nếu không thanh thủ thời gian để học, Cố Trầm có thể hoàn thành nhiệm vụ được không?”
“Hơn nữa tuy Cố Trầm lên lớp không nghe giảng mấy, nhưng nền tảng kiến thức của cậu ấy không có vấn đề gì hết nhé? Đặc biệt là các môn như đại số tuyến tính, giải tích, nguyên lý kinh tế học và Python, chúng tôi không hiểu chỗ nào còn phải hỏi cậu ấy đó.”
Tới cuối cùng quần chúng cũng trở nên kích động. Thậm chí đến cả weibo chính của Đại học A cũng đứng ra tỏ thái độ, cho rằng một số cư dân mạng tung tin đồn thất thiệt dựa trên suy đoán là không đúng. Có chứng cứ thì lấy chứng cứ ra mà nói, không có chứng chứ thì đừng có vu khống người khác.
“Không thể vì giáo sư trân trọng nhân tài, sinh viên kiếm tiền giỏi mà vu khống giữa giáo sư và sinh viên có quan hệ lợi ích được.”
Thấy bên phía trường học và sinh viên của Đại học A đều đứng ra ủng hộ giáo sư Hình và Cố Trầm, một số sinh viên trường khác không hiểu về Cố Trầm, nhưng đã dùng sơ đồ tư duy của Cố Trầm để thi CPA cũng đồng loạt đứng ra.
“Tôi không quen Cố Trầm, nhưng tôi từng dùng sơ đồ tư duy của Cố Trầm rồi. Logic rõ ràng nền tảng chắc chắn, đúng là không giống tài liệu mà một sinh viên năm nhất có thể viết ra được. Nhưng tôi cảm thấy trên đời này chắc chắn có thiên tài. Chuyện bản thân không làm được, chưa chắc người khác không làm được.”
“Chỉ có một mình tôi chú ý tới chi tiết Cố Trầm dùng 20 vạn thêm phương pháp đòn bẩy mà kiếm được gần 200 vạn bằng cách chơi cổ phiếu à? Một người kiếm tiền đỉnh như vậy, viết mấy bài luận văn thì cũng có gì khó đâu?”
“Tôi cũng đã so sánh bản thảo gốc và bản đã sửa của bài văn phát biểu trên ‘Nhà kinh tế học’ kia rồi. Không nói tới những cái khác, ý tưởng cốt lõi và dữ liệu của bản thảo đã sửa đều là từ bản thảo gốc cả. Trong trường hợp này, giáo sư Hình chịu nhường vị trí tác giả cho sinh viên, bản thân chỉ đứng tên người sửa bài, có có thể nói rằng giáo sư Hình có đạo đức tốt, không tranh công lao của sinh viên. Nói thế nào thì cũng không thể coi là gian lận được?”
“Đúng đó! Bình thường chúng ta làm việc cho ông chủ, đã quen làm lực lượng lao động miễn phí rồi. Không thể vì giáo sư Hình là ông chủ có lương tâm, trân trọng tài năng của sinh viên mà vu khống người ta gian lận trong học thuật được?”
“Còn cả cái Tập đoàn Đại Chu kia cũng buồn cười thật đấy. Chỉ vì Cố Trầm làm thực tập sinh mất tháng ở Phòng kinh doanh, bây giờ lại là học trò mà giáo sư Hình đắc ý, liền nói Cố Trầm vì lợi ích của phe phía tây mà hãm hại Tập đoàn Đại Chu. Có phải quá coi trọng một sinh viên năm nhất như Cố Trầm rồi không?”
“Không nói tới cái này thì tôi cũng quên đấy. Có phải cái người tung tin nói “scandal tiểu tam” lần trước của Tập đoàn Đại Chu là Cố Trầm giải quyết giúp không? Lúc người ta giúp giải quyết vấn đề thì mấy người chẳng nói chẳng rằng, bây giờ người ta xảy ra chuyện thì lại coi là thuyết âm mưu à?”
“Cho dù có phải là Cố Trầm yêu sách hay không, tôi chỉ hỏi chuyện trưởng phòng kinh doanh với công ty trang trí nội thất hợp tác với nhau lừa tiền của chủ nhà có phải là thật không? Chỉ cần chuyện này là thật, thì cho dù Cố Trầm có là người tung tin, cậu ấy cũng không làm sai gì cả!”
“Đúng đấy!”
Cố Trầm thấy trên mạng càng ngày càng có nhiều người lên tiếng thay mình, tâm trạng bỗng chốc cảm thấy phức tạp. Ở đời trước cậu đã quen với việc cho dù làm chuyện gì cũng sẽ bị người khác chỉ vào lưng mà chửi, lần đầu tiên Cố Trầm cảm giác được nhiều người bảo vệ vô điều kiện như thế này có cảm giác như thế nào.
Cụ thể là cảm giác gì thì cũng không nói ra được, giống như cả người được ngâm trong nồi hấp đầy giấm, chua chua, nóng nóng, còn có chút trướng trướng.
Cố Trầm hít sâu một hơi, vốn dĩ cậu đã mua xong thủy quân rồi, định sẽ dẫn dắt dư luận vào lúc thích hợp. Nhưng lại không ngờ rằng thực sự có nhiều người đứng ra lên tiếng giúp cậu như vậy.
Hiểu rõ đạo lý để lâu hóa dở, Cố Trầm từ bỏ suy nghĩ dùng thủy quân để xử lý. Cậu lấy bài luận dự đoán về sự phát triển của ngành bất động sản trong mười năm tới mà bản thân đã chuẩn bị rất lâu, đi tìm giáo sư Hình: “Em muốn nộp bài cho ‘Nhà kinh tế học’, thầy xem bài luận em viết có được không ạ?”
Trên mạng rầm rộ ồn ào như vậy, đương nhiên giáo sư Hình không thể không biết được. Ông có thể đoán được Cố Trầm cầm bài luận này tới tìm mình, chắc là không phục trước những nhận xét chỉ trích cậu gian lận trên mạng, muốn chứng minh bằng nỗ lực của bản thân rằng cậu có thực lực để phát biểu luận văn trên ‘Nhà kinh tế học’.
Giáo sư Hình cũng ủng hộ Cố Trầm làm như vậy. Nhưng ông thực sự không ngờ rằng, dưới cơn tức giận Cố Trầm lại viết được bài luận này, lập luận sắc bén tới như vậy... toàn bộ bài viết bao gồm việc phân tích cách các công ty bất động sản sử dụng vốn vay để duy trì chuỗi vốn khổng lồ của công ty, đến cách sử dụng nhiều loại công thức tính toán để tạo ra “hệ số nợ” đáng sợ mà người trong ngành chỉ cần nhìn một cái là biết ngay. Cố Trầm dùng ngôn ngữ ngắn gọn rõ ràng và những con số chính xác để chọc thủng lớp giấy mà tất cả các công ty bất động sản không muốn để người ngoài biết được nhất. Chỉ ra vô cùng rõ ràng rằng một số công ty bất động sản vội vàng tung cổ phiếu lên thị trường, sử dụng các chính sách tài chính và phương pháp tiếp thị triệt để như vậy, bởi vì lỗ hổng tài chính của họ đang trên bờ vực sụp đổ. Nếu như trong thời gian giới hạn, khoản nợ đã vay không lấp được lỗ hổng tài chính, thì sẽ đối mặt với tình thế khó khăn là chuỗi vốn bị phá vỡ.
Đoạn cuối bài luận, Cố Trầm còn tỏ vẻ lửa cháy còn đổ thêm dầu, thường trong thời gian công ty hoạt động lên thị trường, nếu như công ty thường xuyên xảy ra scandal, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới báo cáo kiểm toán và báo cáo thường niên của công ty, nhất là dự án tung ra thị trường có đến 80 90% sẽ không thành công.
Giáo sư Hình nhìn rồi cau mày thật chặt: “Nếu em phát biểu bài viết này, thì sẽ đắc tội với Tập đoàn Đại Chu lắm đấy.”
“Họ đã cho em vào tầm ngắm từ lâu lắm rồi.” Cố Trầm kể ra những tính toán bẩn thỉu của ba con nhà họ Chu trước đây: “Vốn dĩ em không muốn so đo với họ đâu, nhưng bọn họ lại không ngừng gây sự với em.”
Nhưng giáo sư Hình vẫn cảm thấy cách làm của Cố Trầm không ổn lắm: “Em lấy những số liệu này từ đâu ra?”
Cố Trầm nói thẳng: “Đó là phạm vi hợp lý mà em đã tính toán dựa trên báo cáo tài chính của Tập đoàn Đại Chu quý trước. Chắc chắn sẽ có một số sai sót so với số liệu thực tế.”
Chắc chắn số liệu là giả nhưng lại tỏ ra chắc nịch rằng số liệu mà bản thân tính toán ra nằm trong phạm vi hợp lý. Giáo sư Hình nhận ra ngay: “Em cố ý dùng số liệu giả để chọc tức Tập đoàn Đại Chu, trong tay em có số liệu thật à?”
Lòng giáo sư Hình trầm xuống: “Em đánh cắp bí mật thương mại của Tập đoàn Đại Chu?”
Cố Trầm không ngờ rằng giáo sư Hình có thể đoán được cậu đã xem trộm số liệu tài chính của Tập đoàn Đại Chu chỉ bằng một câu nói mà cậu vô tình để lộ. Lập tức không biết phải làm sao.
“Hồ đồ làm bậy!” Giáo sư Hình nhìn sắc mặt của Cố Trầm, là đã đoán được ra sự thật: “Em cả gan làm loạn thật đấy. Em có biết đánh cắp cơ mật thương mại là phạm pháp không? Sao em có thể hồ đồ như vậy?”
Cố Trầm biện minh: “Là bọn họ làm chuyện bẩn thỉu trước.”
“Chỉ vì người khác dùng thủ đoạn bẩn thỉu mà em cũng cùng cách giống như vậy để đáp trả lại sao?” Giáo sư Hình tức tới mức ném luận văn của Cố Trầm lên trên bàn: “Em có biết một khi phát biểu bài luận văn này, Tập đoàn Đại Chu sẽ có lý do kiện em vì đã tiết lộ cơ mật thương mại không!”
“Em đã nghĩ tới từ lâu rồi.” Cố Trầm nói: “Số liệu của em không phải là thật. Có sai lệch với số liệu thực của Tập đoàn Đại Chu. Một khi bọn họ kiện em, em sẽ kiện lại bọn họ tội bôi nhọ danh dự!”
Tiếp theo đương nhiên còn có một loạt thủ đoạn quan hệ công chúng. Cố Trầm thề, chỉ cần Tập đoàn Đại Chu bước ra một bước, cậu chắc chắn có thể làm cho dự án Tập đoàn Đại Chu muốn niêm yết trên sàn chứng khoán Hồng Kông phải phá sản. Sau đó lại nghĩ cách làm đóng băng tài khoản vốn của Tập đoàn Đại Chu thông qua việc kiện cáo. Chỉ cần khiến dây chuyền vốn của Tập đoàn Đại Chu bị phá vỡ, những chuyện còn lại không cần cậu phải tự mình làm nữa, đương nhiên sẽ có người bỏ đá xuống giếng.
“Quá mức cực đoan.” Giáo sư Hình lắc đầu, trực tiếp xé nát luận văn của Cố Trầm: “Thầy không đồng ý em làm như vậy.”
“Học sinh của thầy, vĩnh viễn cũng không được dùng thủ đoạn như vậy để đối phó với người khác.” Giáo sư Hình có hơi lo lắng nhìn Cố Trầm. Ông vẫn luôn cảm thấy học sinh này có tính cách trầm trầm lặng, nhưng lại không để ý rằng thủ đoạn của đứa trẻ này lại cực đoan như vậy: “Em còn chưa tới hai mươi tuổi. Cuộc đời này vẫn còn dài, em đừng nghĩ đến việc giải quyết vấn đề bằng cách cực đoan như vậy.”
“Em đừng quan tâm tới chuyện này nữa. Thầy sẽ nghĩ cách.” Giáo sư Hình cũng thở dài. Ông cũng đang suy ngẫm lại, có lẽ thời gian này ông đã gây quá nhiều áp lực cho Cố Trầm. Thành ra Cố Trầm nghĩ tới cả cách làm cực đoan.
“Em hãy thả lỏng một chút. Cuộc thi làm phim ngắn sắp bắt đầu bình chọn rồi, em xử lý chuyện này cho cẩn thận đi.” Giáo sư Hình suy nghĩ rồi đi vòng qua bàn làm việc, vỗ bả vai Cố Trầm: “Em rất thông minh, rất có thiên phú, lại càng không thiếu cố gắng. Thầy tin em sẽ có tương lai càng tươi sáng hơn.”
Cố Trầm sững sờ nhìn giáo sư Hình: “Nhưng mà...”
Giáo sư Hình xua tay, ngắt lời Cố Trầm: “Không có nhưng nhị gì hết. So với một Tập đoàn Đại Chu, thầy cho rằng tiền đồ và tâm tính của học trò mình càng quan trọng hơn.”
“Nghe lời. Đừng chọc thầy tức giận.”
Một câu nói rất bình tĩnh, nhưng kì lạ là có thể đè được sự không phục của Cố Trầm. Cậu trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng vẫn không cam lòng gật đầu.
Giáo sư Hình vui vẻ mỉm cười: “Em ra ngoài trước đi. Sắp tới thi cuối kì rồi, chăm chỉ ôn tập, tuyệt đối đừng có để bị trượt môn.”
Đi ra khỏi văn phòng của giáo sư Hình, Cố Trầm lắp chiếc sim rác vào điện thoại, gọi cho Triệu Tân Hàng: “Kế hoạch dừng lại.”
Ở đầu bên kia điện thoại, Triệu Tân Hàng kinh ngạc hỏi: “Vì sao vậy? Tôi đã làm theo những gì cậu nói rồi, chỉ còn mỗi bước cuối cùng thôi.”
“Không cần thiết nữa.” Cố Trầm nói: “Nhưng anh yên tâm, chuyện đã đồng ý với anh, tôi sẽ không nuốt lời đâu.”
“Vậy được rồi!” Triệu Tân Hàng ngừng lại một chút, bỗng nhiên cười nói: “Làm quan hệ công chúng mà còn có thể làm với cả hai đầu thế này, còn để người trong cuộc giúp tôi vạch ra những bước quan hệ công chúng nữa, đây là lần đầu tiên tôi trải qua chuyện này đấy. Lần sau nếu như còn có cơ hội như vậy, nhớ tìm tôi đấy nhé.”
“Nhưng cậu thực sự không suy nghĩ làm bên ngành quan hệ công chúng sao? Nếu cậu chịu làm quan hệ công chúng, e là cái danh hiệu kim bài quan hệ công chúng này của tôi phải nhường lại thôi.”
“Không hứng thú.” Cố Trầm nhẹ giọng nói.
Đang định cúp máy thì lại nghe thấy Triệu Tân Hàng nói tiếp: “Cậu đã đồng ý chơi cổ phiếu kiếm 200 vạn giúp tôi rồi. Chuyện này...”
“Tháng sau rồi tính.” Cố Trầm nói: “Tôi bận thi cuối kì, tháng này không có thời gian.”