“Cho nên là…” Chung Ly Toại nhìn Cố Trầm, ngẫm nghĩ nói: “Chỉ cần chúng ta cho người theo dõi Lăng Tú, tìm tới tận gốc là có thể tìm được người phụ nữ trộm đứa bé năm đó?”
“Chỉ cần người phụ nữ kia thực sự bị nhà họ Hoắc tìm được, hơn nữa còn bị khống chế.” Cố Trầm nói.
Chung Ly Toại hỏi rằng: “Em chắc chắn rằng Hoắc Minh Chương sẽ nói ra nơi ở của người phụ nữ kia cho Lăng Tú sao?”
Đối với Chung Ly Toại mà nói, hành động này không có gì là cần thiết cả. Ngược lại còn tăng thêm nguy hiểm cho nhà họ Hoắc. Anh không cảm thấy Hoắc Minh Chương có tình cảm sâu đậm tới như vậy với Lăng Tú, có thể vứt bỏ lợi ích của nhà họ Hoắc.
“Anh không hiểu. Cho dù bản thân Hoắc Minh Chương có muốn hay không, chỉ cần Lăng Tú hỏi, anh ta chắc chắn sẽ nói cho Lăng Tú.” Cố Trầm không biết nên giải thích chuyện hào quang cốt truyện như thế nào. Dứt khoát nói rằng: “Không tin thì chúng ta cược nhé?”
Vừa nghe thấy Cố Trầm lại nhắc tới cá cược, Chung Ly Toại không khỏi nhớ tới lần cá cược trước, hứng thú hỏi rằng: “Lần này cược cái gì đây?”
Cố Trầm suy nghĩ, còn chưa nghĩ ra thì đã nghe thấy Chung Ly Toại thăm dò hỏi: “... Gặp mặt phụ huynh nhé?”
Cố Trầm nghẹn họng, im lặng nhìn Chung Ly Toại.
Chung Ly Toại nói: “Anh đã từng gặp bác trai bác gái rồi. Em thì vẫn chưa gặp ba mẹ anh.”
Nghe thấy Chung Ly Toại nói vậy, Cố Trầm lập tức phản bác lại: “Cái đó sao mà giống được? Lúc anh gặp ba mẹ em, hai chúng ta còn chưa ở bên nhau nữa!”
Chung Ly Toại thuận thế nói: “Nếu như lần cá cược này anh thua, anh sẽ tới nhà họ Cố chào hỏi với thân phận bạn trai của em, thế nào?”
Cố Trầm: “...”
Chung Ly Toại hứng thú tính toán: “Thời gian thực hiện cá cược quyết định vào Quốc khánh năm nay nhé? Quốc khánh có bảy ngày nghỉ.”
Cố Trầm vuốt mặt một cái, khó xử nói: “Nơi như thôn họ Cố chúng em, phong tục tập quán rát phong bế... không thích hợp lắm đâu.”
Chung Ly Toại vẫn không hề từ bỏ, tiếp tục nói: “Em tới nhà anh?”
Cố Trầm dừng lại một chút, Chung Ly Toại nắm lấy tay Cố Trầm: “Ba mẹ anh biết em từ lâu rồi.”
Cố Trầm ngẩng phắt đầu lên nhìn Chung Ly Toại.
Chung Ly Toại giải thích: “Chúng ta xác định quan hệ chưa được bao lâu, anh đã về nhà báo cáo với ba mẹ. Bọn họ biết quan hệ của chúng ta, cũng luôn chú ý tới chuyện của em. Bọn họ rất thích em.”
Chung Ly Toại chưa bao giờ giấu diếm tính hướng của mình với người nhà. Sau khi ở bên Cố Trầm, ba mẹ Chung Ly Toại từng nhắc tới chuyện gặp mặt Cố Trầm. Lúc đó Cố Trầm lo mình không được ba mẹ Chung Ly Toại chấp nhận, nên đã khéo léo từ chối. Nhưng lần này...
Cố Trầm suy nghĩ, nhỏ giọng nói: “Em sẽ không thua đâu.”
Chung Ly Toại cười nói: “Ừm. Anh tin em có thể thắng.”
Cho nên phần thưởng sau khi thắng là gặp mặt phụ huynh?
Cố Trầm chớp mắt, vì sao cậu phải cá cược như thế này với Chung Ly Toại chứ?
Không nhắc tới cuộc cá cược riêng tư của Chung Ly Toại và Cố Trầm nữa, hào quang cốt truyện nhất định sẽ mượn tay Lăng Tú để làm việc. Cố Trầm vừa cho người theo dõi Lăng Tú vừa cho người đi nghe ngóng chuyện hai mươi năm trước.
Không nằm ngoài dự liệu của Cố Trầm, với phong cách làm việc trước giờ đều hống hách kiêu căng của Lăng phu nhân, chuyện năm đó bà ta thuê người hành hung người tới sảy thai hủy dung đúng thật là còn có người biết. Chủ tịch Lăng bề ngoài thì chính trực nghiêm cẩn, nhưng cũng không thiếu lần gặp dịp thì chơi. Lăng phu nhân không quản được Chủ tịch Lăng chơi bời ong bướm ở bên ngoài, vậy là ỷ thế nhà họ Lăng nhiều sản nghiệp để đối phó mấy tình nhân kẻ thứ ba kia. Vì thủ đoạn độc ác, cũng suýt chút nữa xảy ra án mạng. Đều là Chủ tịch Lăng lặng lẽ bỏ tiền ra để dẹp yên.
Thủ đoạn hống hách như vậy cứ tiếp diễn cho tới lúc Lăng Tú bị trộm đi, Lăng phu nhân mới kinh hoàng nhận ra rằng mình gặp báo ứng. Từ đó về sau, cũng không còn quan tâm tới việc Chủ tịch Lăng ong bướm ở bên ngoài nữa.
Đời trước Cố Trầm làm việc ở Tập đoàn Lăng Thị, cũng biết được không ít chuyện nhà họ Lăng. Cho nên cậu vẫn luôn cho người theo dõi Lăng Tú, vừa thu thập chứng cứ Lăng phu nhân hại người, thậm chí còn liên lạc với mấy người bị hại, nhưng cách nhiều năm như vậy rồi, những người phụ nữ kia đều đã kết hôn sinh con. Không hề muốn vì chuyện cũ kia mà ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại của mình, càng không muốn để chồng và con cái biết bản thân năm đó từng làʍ t̠ìиɦ nhân của người khác. Cố Trầm cũng không thể không quan tâm tới ý nguyện của của người trong cuộc được. Để vạch trần Lăng phu nhân mà phá hoại cuộc sống yên bình của nhiều người.
Chuyện thu thập chứng cứ không được tính là thuận lợi, nhưng bên phía Lăng Tú cuối cùng cũng có.
Thám tử tư mà Cố Trầm thuê gọi điện thoại tới báo tin, nói rằng buổi chiều hôm nay sau khi Lăng Tú gặp mặt Hoắc Minh Chương, một mình lái xe tới viện điều dưỡng tư nhân ở ngoại ô phía tây thành phố A.
“Vậy là người phụ nữ kia bị nhà họ Hoắc giấu ở viện điều dưỡng à?” Sau khi Cố Trầm nghe được tin, lập tức bảo thám tử tư nghĩ cách đi vào viện điều dưỡng điều tra.
Ở bên kia, Chung Ly Toại cũng không nhàn rỗi. Cố Trầm phụ trách điều tra chuyện năm đó, Chung Ly Toại thì sắp đặt trong thị trường vốn. Anh biết Tập đoàn Hoắc Thị và Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương âm thầm bắt tay nhau làm nhà cái. Lại bởi vì được Cố Trầm báo tin, Chủ tịch Chu của Tập đoàn Đại Chu cũng biết trước việc mà Tập đoàn Hoắc Thị và Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương sắp đặt từ trước. Chung Ly Toại tin rằng với phong cách làm việc của Chủ tịch Chu, chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết. Cho nên việc Chung Ly Toại muốn làm đó là bàng quan đứng nhìn, đợi hai nhà Hoắc Chu và cả Phan Hạo Dương lật con bài cuối cùng, anh mới đứng ra thu dọn tàn cuộc.
“Với mức tài sản của Tập đoàn Đại Chu, cho dù là nhà họ Hoắc bắt tay với Phan Hạo Dương, muốn thâu tóm hoàn toàn Tập đoàn Đại Chu thì cũng không phải chuyện dễ dàng. Đánh nhau trên thị trường vốn, quan trọng nhất đó là dòng tiền. Cho nên Phan Hạo Dương mới tích cực vận động các quỹ đầu tư tư nhân lớn, hứa sẽ huy động tiền từ các quỹ cổ phần tư nhân.”
Để không ảnh hưởng tới kế hoạch thu mua sau này, Phan Hạo Dương làm chuyện này vô cùng bí mật, đại khái là muốn đập tiền ra vào lúc quan trọng, đánh cho nhà họ Chu trở tay không kịp. Đáng tiếc là chuyện này đã bị Chung Ly Toại biết ngay từ đầu rồi.
Mà cách làm của Chung Ly Toại rất đơn giản.
Sàn chứng khoán trong nước giảm mạnh suốt tháng sáu nay, lan sang chứng khoán Hồng Kông trong tháng bảy, ảnh hưởng trực tiếp đến tất cả các mục tiêu đầu tư liên quan đến nhân dân tệ như hàng hóa và tỷ giá đối hoái. Để hỗ trợ thị trường rộng lớn, các ban ngành chính phủ đã tìm tới các tổ chức đầu tư lớn và các tập đoàn công nghiệp để vận động vốn từ tất cả các bên đoàn kết để “bảo vệ sàn chứng khoán đất nước”. Công ty đầu tư Thiên Toại là một trong những tổ chức đầu tư tài chính có quyền lực nhất trong nước, đồng thời cũng là tổ chức đầu tư có sức ảnh hưởng trên quốc tế, đương nhiên cũng nhận được lời mời của các ban ngành.
Trước đây Chung Ly Toại vẫn luôn do dự, bởi vì anh muốn suy nghĩ cho lợi ích của các cổ đông và khách hàng lớn khác của Thiên Toại. Nội bộ công ty cũng có tiếng nói bất đồng. Nhưng qua gần nửa tháng nghiên cứu thảo luận, Chung Ly Toại vẫn cảm thấy đứng ra làm một “nhà tư bản có lương tâm” vào lúc này, về công về tư đều có lợi cho hình tượng và sự phát triển tương lai của Thiên Toại.
Mà hành động đầu tiên đồng ý “bảo vệ sàn chứng khoán đất nước” của Chung Ly Toại, đó là thông qua mối quan hệ của bản thân tìm kiếm một lượng lớn vốn cổ phần tư nhân, huy động vốn để thúc đẩy sàn chứng khoán. Trùng hợp đó là, các quỹ đầu tư tư nhân mà Phan Hạo Dương tìm được, cũng nằm trong số những người mà Chung Ly Toại mời.
Là một trong những tổ chức đầu tư có quyền hạn nhất trong nước, danh tiếng của Thiên Toại được nhiều người biết đến. Thiên phú và năng lực về mặt vận hành vốn của Chung Ly Toại càng khiến mọi người tin phục. Các quỹ đầu tư tư nhân có thể hợp tác với Thiên Toại chẳng khác nào ôm được một cái đùi vàng cả. Thêm vào đó dự án “bảo vệ sàn chứng khoán đất nước” này còn được nhà nước ủng hộ cật lực, một khi vận hành thành công, tất cả mọi người đều là “đóng góp cho cộng đồng”. Những lợi ích có được sau đó gần như không cần phải nói nhiều.
Mấy quỹ đầu tư tư nhân sao có thể không đồng ý được.
Nhưng có một chuyện lúng túng đó là, nếu như những quỹ đầu tư tư nhân này hợp tác với Thiên Toại, vậy thì với quy mô vốn của bọn họ, căn bản không còn gì để chống đỡ lỗ hổng vốn của Phan Hạo Dương nữa.
“Nhưng chúng tôi cũng ký hợp đồng với Tổng giám đốc Phan rồi.” Có một giám đốc của quỹ đầu tư tư nhân nói với vẻ mặt khó xử: “Cũng không thể vi phạm hợp đồng được chứ?”
Chung Ly Toại lịch sự tỏ ra tiếc nuối: “Vậy thì cũng hết cách mất rồi. Trong xã hội kinh doanh, tinh thần hợp đồng rất quan trọng.”
Tuy nhiên lợi ích mà Thiên Toại hứa hẹn cũng không kém hơn Phan Hạo Dương, thậm chí bởi vì được nhà nước ủng hộ nên có rất nhiều lợi ích ngầm càng khiến người ta phải đỏ mắt.
Những quỹ vốn tư nhân kia vô cùng băn khoăn. Còn chưa đợi bọn họ quyết định xong thì đã nghe được một quyết định khác.
Một số ngân hàng trước đây từng cho Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương vay đang đòi Phan Hạo Dương trả khoản nợ do nguồn cung tiền bị thắt chặt. Cùng lúc đó, bài báo về “Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương gian lận tài chính” được coi như đã bị bỏ qua lại làm dấy lên nghị luận trong xã hội. Những chuyên gia trong ngành còn kết hợp chuyện này với sự sụt giảm trên sàn chứng khoán gần đây, cho thấy nguyên nhân cổ phiếu A thất bại là vì nhà nước quá khoan dung trước hành vi gian lận của thị trường vốn và đầu cơ giá cổ phiếu một cách mù quáng, mới tạo thành bong bóng kinh tế.
Những chuyên gia tài chính còn chỉ trích những nhà đầu tư không có lương tâm và một số phương tiện truyền thông cấu kết với nhau làm chuyện xấu, lợi dụng lỗ hổng trên sàn chứng khoán để thao túng, lăng xê khái niệm cổ phiếu. Không ngừng bán tháo cổ phiếu để đôn giá lên cao, lừa tiền người chơi cổ phiếu. Kết quả mới tạo thành tình trạng một số người chơi cổ phiếu thi nhau đổ xô theo truyền thông, đầu tư không hợp lý, cuối cùng sàn chứng khoán bị sập... cho nên việc tăng cường giám sát quản lý là điều không thể thiếu.
Những bài báo liên quan lần lượt được đăng lên, Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương trước đây từng bị phát hiện gian lận tài chính phải đứng ra gánh chịu hậu quả đầu tiên. Phan Hạo Dương còn chưa nghĩ ra được cách tiếp tục đè chuyện này xuống, nhưng bài báo về các nhà đầu tư lừa lọc người chơi cổ phiếu cũng khiến Tập đoàn Hoắc Thị rơi vào tình cảnh khốn khó.
Bọn họ thực sự không ngờ rằng, mình vừa mới lập thế trận chuẩn bị đánh một trận lớn, thế mà lại bị dư sóng của thị trường ảnh hưởng. Chuyên gia tài chính thảo luận sôi nổi về hai đề tài này, nhà họ Hoắc và Công ty Khoa học kỹ thuật Hạo Dương đều bị nhắm trúng. Càng gay go hơn đó là dường như dư luận đang cố ý dẫn dắt sự phẫn nộ của nhân dân. Không có ai chịu mù quáng đầu tư cả, nhất là những người chơi cổ phiếu tổn thất nặng nề vì sập sàn. Biết được bản thân phải bồi thường thảm như vậy, đều là vì những nhà cái điều khiển sàn chứng khoán khiến bọn họ phải gánh lấy. Sự phẫn nộ của những người chơi cổ phiếu bỗng chốc dâng cao.
Vào lúc này, một khi âm mưu của nhà họ Hoắc và Phan Hạo Dương bị lộ tẩy, cho dù kết cục như thế nào, bọn họ chắc chắn phải gánh chịu lửa giận của những người chơi cổ phiếu.
Trên đời không thể có chuyện trùng hợp như vậy được.
Trước giờ Hoắc Nguyên Khải luôn gian xảo tinh vi, khác với Phan Hạo Dương đang sức đầu mẻ trán ứng phó với việc ngân hàng giục trả nợ, ông ta nhạy cảm đánh hơi được sự bất thường, đang phân vân có nên dừng kế hoạch lại xem thế nào hay không.
Nhưng không ngờ rằng Lăng Tú lại ra tay trước.
Không khác gì với dự đoán của Cố Trầm, khi biết được “chân tướng” trộm đứa bé, quả nhiên là Lăng Tú không thể bình tĩnh được. Cậu ta lén lút tới viện điều dưỡng gặp người phạm tội “tinh thần không tỉnh táo” kia xong, Lăng Tú không thể nhịn nổi nữa. Trực tiếp tung hết tội ác của người nhà họ Cố lên trên mạng.
Giống như một giọt nước lạnh rơi vào chảo dầu nóng.
Chỉ trong thoáng chốc, toàn mạng đều chấn động.