Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 90 :suy nghĩ kế hoạch




Chương 90 :suy nghĩ kế hoạch

Chương 90

Chu Bạch thật ra cũng không có ngủ,hắn đang suy nghĩ xem mình phải làm gì vào ngày mai.

Sau khi biết Long tộc nguy hiểm hơn nhưng gì hắn phán đoán ban đầu,ở nơi này còn có rất nhiều thế lực ở trong bóng tối đánh cờ,cái hội kén rể này có vẻ từ đầu đến cuối đều là một bức bình phong để che giấu lấy một trận chiến sắp diễn ra,hắn liền biết mình cần một kế hoạch để có thể không bị quấn vào vụ này.

Còn tại sao hắn không chạy trốn thì rất đơn giản bây giờ hắn rời đi trong khi tất cả mọi người còn đang ở lại hơn nữa vòng kén rể hội đầu tiên hắn còn biểu hiện quá chói mắt,bây giờ rời đi nhìn thế nào cũng thấy kì quái,sẽ gây tất cả mọi người chú ý,nhất là mấy cái thế lực trong tối kia,rời đi lúc này trả khác gì tìm c·hết cả hơn nữa hắn chưa lấy được thứ mình muốn,hắn không thể đi lúc này.

Bây giờ cách tốt nhất là có một kế hoạch để dự phòng bảo vệ bản thân đầu tiên phải tìm cách để Lâm Phàm nhanh lấy được Hải Lâu Thận quả đã,lúc này phải lấy được Hải Lâu quả càng nhanh thì Chu Bạch càng có thể dễ lên kế hoạch hơn,Chu Bạch đoán hắn chỉ cần ăn loại quả này vào,thì sẽ đột phá luôn Kim Đan kỳ phẩm chất kim đan tuyệt đối là tuyệt phẩm thậm chí tu vi có thể lên đến Kim Đan Hậu kì cũng nên.

Có được Kim Đan tu vi mới có thể khiến Chu Bạch làm được nhiều thứ hơn kế hoạch mức độ thành công sẽ cao hơn.

Nhưng bằng cách nào với lấy được Hải Lâu Thận quả nhanh nhất đây,việc lấy bằng cách đường đường chính chính đi không thông rồi,quá tốn thời gian,mà lúc này thứ hắn thiếu vừa vặn là thời gian.

Mà lấy bằng cách ă·n c·ắp cung rất khó khăn,Long Tộc không phải hạng dễ chơi như vậy,muốn lấy cắp đồ của bọn họ ngần như không thể với người khác.

Ấn Chút huyệt thái dương của mình,Chu Bạch ánh mắt đột nhiên sáng lên.

[Đúng ta sao lại quên chứ,trong phòng ngủ của ta còn có một vị công chúa long tộc đâu.]

Hắn hơi nhĩ cách một chút có lẽ có thể nhờ vị này công chúa giúp đỡ.

. . . . . . . . .

Sáng hôm sau Long Sương Sương tỉnh dậy nàng theo thói quen vươn người gáp dài.

Sau đột nhiên nàng sững lại nàng nhìn xung quanh mê man đây đây không phải phòng nàng.

Long Sương Sương hơi nhớ lại một chút truyện hôm qua nhớ tới hôm qua mình ôm Lưu Phi khóc sau đó liền ngủ th·iếp đi,nàng giật mình kiếm tra mình trên dưới thấy quần áo vẫn còn không có bị làm sao,liền thở phào một hơi tuy nàng thích Lưu Phi nhưng nàng còn nhỏ nha tuy đã 100 tuổi nhưng thật ra chỉ có tâm hồn của một cô bé 10 tuổi thôi.

Sau đó nàng là ngồi trên giường đờ người .

[Ta vừa ngủ ở phòng con trai mới ngặp,ta đây có được gọi là l·ẳng l·ơ không ?.]

Nghĩ vậy nàng mặt đỏ chót,nhưng rồi nàng nhìn một chút chăn ngối,nàng liền không kìm lòng được năm úp xuống sau đó úp mặt vào chăn gối .

Hít một hơi.

[Thơm qua thì ra giường của con trai như Lưu Phi có mùi thơm như vậy .]

Nàng nằm một lúc hít lấy hít để chân nhỏ đạp loạn,sau đó thấy mình như vậy rất không tốt liền vội vàng rời giường,chỉnh lại váy nhỏ,rồi đi giày vào định đi ra khỏi phòng,nhưng lúc rời đi vẫn hơi lưu luyến nhìn cái giường,sau đó nàng lại quay lại nằm thêm một chút .

[Chỉ nốt lần này chỉ nốt lần này thôi.]



10 phút sau phải thêm mấy lần nốt lần này thôi Long Sương Sương mới bước ra khỏi phòng,nhưng vừa bước ra nàng liền nhớ tới một vấn đề rất quan trọng.

[Ta nên có thái độ gì khi ngặp hắn đây.]

Hắn hôm qua nhưng là gặp cô gái khác trong phòng làm mấy trò không đúng đắn nha,ta phải không quan tâm hắn,lạnh lùng với hắn cho đến khi hắn xin lỗi ta một cách chân thành mới thôi,mấy lời xin lỗi hôm qua không tính.

Nhưng là hôm qua nàng ôm hắn khóc sướt mướt như như vậy xong thổ lộ hết cả cảm xúc,xong bây giờ ngặp hắn lại làm mặt lạnh có phải hay không rất kì quái.

Hơn nữa nàng cùng Lưu Phi vẫn chưa là gì của nhau nha.

[Mặc kệ,ta mặc kệ ta sẽ không quan tâm hắn cho tới khi chịu nhận lỗi một cách chân thành với ta,không phải nói dù lật tung Long tộc cũng muốn lấy ta sao,ta không quan tâm ngươi xem ngươi lấy được ta kiểu gì,hừm mà cho dù hắn xin lỗi ta tuyệt không tha thứ hắn.]

Sau đó nàng mặt lạnh bước ra khỏi phòng ngủ,nhưng để nàng thất vọng rồi,Chu Bạch không còn ở trong phòng hắn đã dậy sớm để thiết lập kế hoạch của mình rồi.

Long Sương Sương thấy vậy xấu hổ tức giận,dẫm chân.

"Vậy mà không có trong phòng,hắn không thể chờ ta dậy rồi đi sao tội của hắn tăng thêm một bậc về sau phải xin lỗi ta nhiều gấp đôi,còn phải làm ta vui vẻ nữa."

Chu Bạch nếu ở đây sẽ kiểu.

????

Ta đi ra khỏi phòng minhg cung có tội là sao,phụ nữ thật khó hiểu.

Long Sương Sương thở dài đã Lưu Phi không ở nàng liền phải nhanh tróng trở lại Hoàng nữ cung thôi,nếu không cả Long Cung sẽ loạn lên mất.

. . . . .

Mà lúc này trong Long Cung đại điện thật loạn .

Long Khương đầu rồng b·ốc k·hói,râu dài dựng lên mở ra long khẩu quát.

"Các ngươi lũ vô dụng này,tiểu Sương Sương to như vậy một cái Long sao tìm cả đêm chưa thấy."

Một đám thị vệ tôm cua quỳ xuống run rẩy,còn có nhóm cung nữ đã đi theo Long Sương Sương đêm qua.

"thưa Long Vương,chúng ta đã tìm hết Long Tộc rồi cũng chưa tìm thấy công chúa."

"Ta không cần biết các ngươi nội trong 1h tìm nàng về đây nếu không chém đầu."

Nhưng chưa chờ bọn thuộc hạ trả lời thì tiếng của Long Sương Sương từ bên ngoài truyền đến.



"Không cần tìm ta đâu phụ thân,ta về rồi."

Long Sương Sương bay vào đại điện bằng thân rồng,rồi lịa biến về hình người,đáp xuống trước mặt Long Khương.

Long Khương thấy nàng không sao liền tiêu chút nộ hỏa,nhưng lần này hắn thật tức giận sẽ không dễ để cho qua vậy. bình thường Long Sương Sương nghịch ngợm hắn không quan tâm,nhưng lần này lại m·ất t·ích cả đêm khiến cả cung loạn hết lên hắn không giận không được,hắn hằng giọng hỏi.

"Hôm qua ngươi đi đâu,tại sao chỉ đi đến chỗ vị kia Hắc Dạ công tử để trao lại chút phần thưởng lại m·ất t·ích cả đêm."

Long Sương Sương nhìn chút mặt phụ thân biết là hắn lần này giận thật rồi,phụ thân rất ít khi giận nàng nhưng nếu đã giận thì phải làm cho ra nhẽ,nhưng nàng biết phait giải thích thế nào.

"Ta ừm ta ta ừm . . ."

Long Khương nhíu mày,kì quái hỏi.

"Sao ngươi cứ ầm ừ mãi thế nói mau đêm qua ngươi đi đâu ở đâu."

"Ta ta ta ở ừm . . "

Long Khương càng nhíu mầy chặt hơn cảm giác có chút không đúng,hôm qua đi đến chỗ tiểu tử Hắc Dạ kia,sau đó cả đêm không về hắn run giọng dò hỏi.

"Không phải là là đêm qua ngươi ngủ qua đêm ở chỗ tên tiểu tử kia đấy chứ ."

"Phưng phưng ."

Vừa nghe phụ thân nói vậy,Long Sương Sương đầu não đều nóng đầu bóc khói mặt đỏ bừng che mặt,nhưng vẫn cố lắc đầu.

"Không có không phải ta không ngủ lại ở phòng hắn."

Nhìn thấy Long Sương Sương biểu hiện như vậy,Long Khương càng chắc chắn truy vấn.

"Ngươi đêm qua thật sự ở cùng/ tiểu /tử /kia."

"Không không phải .. "

"Nói /thật."

Long Khương trầm giọng nói,Long Sương Sương bị phụ thân nhìn chằm chằm chỉ đành thành thật ngật đầu,sau đó mặt đỏ bừng như cà chua lại lấy ta che mặt tiếp.

"GÀOOOOO CON MẸ NÓ TÊN TIỂU TỬ**** NÀY TA PHẢI CẮT HẮN RA LÀM TRĂM MẢNH CÁI *** CON TA CÒN NHỎ VẬY MÀ BỊ GÀOOOOO..."

Long Sương Sương nghe vậy cố giải thích.

"Không phải vậy chúng ta chưa làm gì cả,chúng ta chưa có làm cái chuyện kia."

Long Khương hóa rồng Căn bản không tin gầm thét.



"NGƯƠI LỪA NGẠT KHỈ SAO NGỦ CHUNG RỒI CÒN KHÔNG LÀM GÌ NGƯƠI LỪA TRẺ CON SAO HÔM NAY TA PHẢI THIẾN HẮN."

Long Khương bay ra khỏi Long Cung đại điện,nhưng chưa bay được bao xa thì đã bị Long Công ngăn đón.

"Ngươi làm sao vậy,mới sáng sớm đã la lối om sòm,lại còn hóa thành bản thể bay loạn đây là làm sao."

Long Sương Sương thấy được Long Công ánh mắt sáng lên,vội vàng xin giúp đỡ.

"Lão tổ,mau dừng phụ thân ta lại hắn có chút hiểu nhầm,hắn muốn đi hại Lưu Phi đó."

Long Công nghe vậy nhíu mày,sau đó lại cười nhẹ vuốt râu nhìn về phía Long Khương giảng giải .

"Long Khương ngươi quá nóng nảy,tuy ta không biết là chuyện gì,nhưng đã tiểu Sương Sương nói là hiểu nhầm vậy phải từ từ giải quyết,phải giữ cái đầu lạnh,tỉnh táo, lúc trước ngươi mới lên làm Long Vương ta đã dạy thế nào,bất cứ truyện gì cũng phải suy nghĩ kĩ càng mới làm được thượng vị giả. . . ."

Long Khương không có thời gian nghe thuyết giáo hắn bực tức nói.

"Hiểu Nhầm cái rắm,Lão tổ Sương Sương ngủ qua đêm với Hắc Dạ tiểu tử kia đó ."

Long Công nghe vậy nụ cười chợt cứng lại.

"Ngươi nói lại."

"Tiểu Sương Sương nhà chúng ta ngủ qua đêm với tên tiểu tử kia đó."

"Đùng Đùng ."

Sấm trớp trợt hiện Long Công không nói nhiều bay đi.

"Lão tổ Ngài đi đâu vậy ngươi phải ngăn phụ thân hắn lại nha ."

Long Sương Sương thấy vậy hô lên trời .

"TA ĐI TÌM MỘT CON KHỈ NHỎ ĐỂ LÀM BỮA TỐI HÔM NAY ."

"LÃO TỔ CHỜ TA TA CŨNG MUỐN CẮT TIẾT CON KHỈ ĐỰC NÀY."

sau đó cả hai bóng người bay đi,để lại Long Sương Sương cùng đám lính tôm cua với cung nữ .

Long Sương Sương dậm dậm chân,bức tức phụ thân với lão tổ vậy mà không tin nàng,bây giờ đi tìm Lưu Phi để làm thịt,nàng biết phải làm sao giờ.

Mà bọn lính cùng cung nữ không dám thở mạnh,cố để cho không ai phát hiện họ tồn tại,bọn họ có vẻ vừa nghe được thứ không nên nghe rồi,bọn họn bây giờ chỉ ước họ bị mất trid nhớ đi hay bị điếc thì tốt biết mấy.

Mà Chu Bạch thì đang đi quanh Long Cung bên ngoài để thám thính địa hình trước khi hội kén tể tiếp tục,không biết nguy hiểm đã đến ngần.

[Cầu Hoa Tươi.]