Chương 88 :Mẫu Thân Linh Mộng
Chương 88
Trước mặt Linh Mộng lúc này là một mỹ phụ sinh đẹp,dáng người uyển chuyển bốc lửa,mặc một bộ váy bộ thanh sam,mỏng để lọ ra chút da thịt mái tác màu xanh như đại dương đễ xõa ra,khuân mặt cùng Linh Mộng giống đến 7 phần nhưng khí chất của nàng lại càng ma mị quyến rũ hơn.
Nàng thu lại hắn thủy,tay phất nhẹ,một chiếc nghế gỗ được đẩy ra xếp vào bàn ăn,nàng chỉ vào cái ghế ra hiệu Linh Mộng ngồi xuống.
Linh Mộng thấy vậy tuy có chút không muốn nhưng vẫn cắn răng ngồi xuống bàn ăn.
"Ngươi đáng lẽ không nên ở đây mà nên ở hòn đảo kia mới phải không phải sao."
Linh Mộng lạnh lùng nhìn nữ nhân này .
"Điều này không liên quan gì đến ngươi thì phải."
Vị này mĩ phụ chỉ cười nhẹ ngặp một miếng rau nhỏ,cẳn nhẹ một miếng che mồm lại,rồi với nói với giọng vô cùng quan tâm như một người mẫu thân hiền dịu .
"Ngươi tốt nhất nên rời khỏi đây càng nhanh càng tốt đi,nếu không ngươi có thể sẽ c·hết đấy."
Linh Mộng nghe vậy cau mày càng chặt .
"Các ngươi đang định làm gì ở đây ."
Mĩ phụ nhìn nàng ánh mắt đầy tràn đầy trêu đùa lập lại nhưng gì Linh Mộng vừa trả lời .
"Điều này không liên quan gì đến ngươi thì phải."
Linh Mộng sắc mặt biến càng thêm lạnh lùng nhìn mĩ phụ này hằm hằm.
Nhìn thấy Linh Mộng như vậy mĩ phụ cười nhẹ .
"Phộc hi hi được rồi đừng làm cái mặt đó ta đùa ngươi chút thôi,điều này nói cho ngươi cũng không được phép nhưng ta có thể tiết lộ một chút cho ngươi ai bảo ngươi là con gái ngoan của ta đâu."
Linh Mộng mặt lạnh như băng không chút tình cảm tuy trong lòng nàng đang rất sợ hãi nhưng nàng vẫn bình tĩnh nói.
"Đừng lại phí thời gian rốt cuộc các ngươi định làm gì."
Mĩ Phụ không lật tức trả lời Linh Mộng mà ăn chút đồ ăn,tay nhẹ nhàng nâng lên bình rượu phong tình vạn chúng nghiêng nhẹ rượu rượu đi vào cổ họng nàng nuốt nhẹ một chút,còn lại thì chảy ra thân thể khiến cái váy mỏng của nàng bắm lấy thân thể nóng bỏng bộ ngực căng tròn có vẻ như nàng không mặc (áo giáp) nên có chút chấm nhỏ nhú ra khỏi váy sau đó nàng với nhẹ nhàng thở nhẹ thỏa mãn.
"Hà thật sảng khoái quả nhiên là rượu của Long tộc,thật sự ngon hơn rượu thượng phẩm nha."
"Cộc."
Để lại bình rượu lên bàn nàng lau đi khóe môi dính rượu rồi mới trả lời Linh Mộng đang chờ đợi.
"Ngươi chỉ cần biết rằng Hội Phù thủy biển đang liên minh cùng vô diện lâu để t·ấn c·ông long tộc,vậy là được rồi."
Linh Mộng con mắt co rút,nàng biết vô diện lâu đã muốn nhằm đến long tộc,do từng cùng Chu Bạch giả dạng vào đúng trụ sở mật của tổ chức này,nhưng nàng không ngờ cả Hội Phù thủy biển cả cũng tham gia chuyện này,lúc nhìn thấy vị mĩ phụ này nàng liên có chút suy đoán nhưng thật nghe được vẫn rất giật mình.
Mà mĩ phụ sau khi ăn uống no nê xong,thì liền đứng dậy sau đó phất nhẹ tay trở lại làm cung nữ kia,bê đi đống bắt đĩa,trước khi đi nàng lại nói.
"Nhớ phải trốn đi nhanh lên đấy nếu không sẽ c·hết đấy,trước cả khi ta g·iết c·hết ngươi nữa hi hi hi . . "
Bóng người của cung nữ biến mất,chỉ để lại trong phòng đang ngồi đơ ra Linh Mộng,khi xác định mĩ phụ thật đi sau,nàng mới thở gấp liên tục,sau lưng đã đẫm lấy mồ hôi lạnh,thân thể mảnh khảnh run lên liên tục.
Ngồi một lúc sau nàng mới ổn định lại nỗi sợ hãi này lại,tâm bình ổn lại chút.
Sau đó nàng dứt khoát đứng dậy,nàng đi ra khỏi phòng,đi nhanh tới phòng của Chu Bạch .
"Phải nói với Lưu Phi mau tróng rời khỏi đây."
. . . . . .
Trở về một lúc trước lúc này ở Long Cung Hoàng nữ Cung,trong phòng ngủ của công chúa.
Long Sương Sương đang nằm sấp trên giường đầu rút vào ngối hai chân liên tục đạp loạn.
"Ưm ưm ưm đẹp trai quá đi ngầu quá đi ta thật sự thích hắn quá đi ưm ưm."
Sau đó nàng nằm im một lúc rồi ngẩng đầu lên rồi lăn người lại nhìn lên trần nhà tự hỏi .
"Nhưng là ta vừa mới ngặp hắn thì liền động tâm,đây có phải rất kì lạ sao nếu ta bây giờ biểu hiện quá đột ngột hắn có hay không sẽ nghĩ ta là loại con gái dễ dãi ."
Sau đó nàng lại nhớ tới mấy câu trả lời lúc sáng mà Chu Bạch nói cùng động tác hùng hồn chỉ thẳng vào nàng như tuyên bố chủ quyền.
[Nàng là của ta không ai có thể lấy đi,nếu Long tộc ngăn cản thì cho dù lật tung cả Long tộc ta cũng phải lấy được nàng.](đây là bộ não IQ số âm sau khi yêu của Long Sương Sương tự động dịch ra .)
Nghĩ đến đây đầu Long Sương Sương lại nóng,lấy ngối che mặt,ngồi co mình lại lắc lư.
"Ngu ngốc buồn nôn c·hết đi được,sến súa c·hết đi được,ưm ưm ta mới không muốn lấy hắn ưm ưm nhưng trông hắn lúc đó cũng rất ngầu nha,nhưng mặc kệ ta sẽ không chủ động lấy hắn hay cho hắn lấy."
Rồi nàng lại nằm sấp xuống,đầu vẫn dúi vào ngối.
"Nhưng là nếu như ừm,chỉ nếu như thôi hắn lại cầu xin thắm thiết,chân tình cùng nhiệt huyết như tuyên bố hồi sáng,ta có thể thương sót cho hắn được lấy ta một chút."
"Ưm ưm ta đang nói cái gì vậy ta không dễ dãi như vậy ít nhất phải hẹn hò tìm hiểu trước đã."
"Ta có nên đi ngặp hắn chút không,không không,ta không thể chủ động vậy được,nhưng là nhưng là . . "
Nàng lại chân ngọc trắng nõn không tì vết đạp loạn,lăn quan lăn lại.
Mà lúc này bên ngoài Long Khương đầu rồng ép vào của,nghe lén từ đầu đến cuối mấy lời của Long Sương Sương.
[. . . . . . . ]
[Cái gì gọi là sẽ cho hắn lấy ta một chút,ngươi định hai người cưới xong rồi chờ hết tuần trang mật rồi l·y h·ôn hay gì,hôn nhân theo ngày sao.]
Hắn không phải cố ý nghe lén,chỉ là vừa vặn đi qua liền quan tâm con gái nhỏ chút thôi Long Khương đậu đen rau muống trong lòng,lại có chút u buồn con gái nhỏ đáng yêu của hắn lại biết yêu rồi,nhớ ngày nào còn lài cái bé tí con như con lươn nhỏ mới biết hóa hình liền giật râu hắn cả ngày tiểu áo bông nhỏ,bây giờ lại sắp bị câu đi mất hắn cảm giác có chút hối hận,biết vậy không dùng cái kế hội kén rể này thì tốt rồi.
Hắn thở dài một hơi,giải tỏa chút nỗi lòng của cha già,rồi hắn quyết định chặn không bằng thông,hắn liền để con gái nhỏ của mình chủ động chút vậy,rồi sau đó chỉnh lại cổ áo,ngõ của phòng .
Cốc cốc .
Long Sương Sương đang lăn lộn nghe thấy tiếng ngõ cửa liền giật thót mình,nhanh tróng ngồi dậy chỉnh lại quần áo hỏi.
"Ai vậy ta không phải nói không được làm phiền ta sao."
Long Khương hằng giọng một chút,sau đó trả lời.
"Tiểu Sương Sương Là ta đây."
Long Sương Sương nghe vậy liền vội nói.
"Phụ thân sao muộn vậy rồi còn tới tìm ta,ngươi chờ chút đừng có vào vội chờ ta chút."
Long Khương tiếng nói lại truyền vào trong phòng.
"Không cần vội dọn phòng,ta lại không vào trong phòng ngươi,ta chỉ là đến đây để bảo ngươi làm chút việc thôi."
Long Sương Sương nghe vậy có chút kì quái,tối vậy lại có chuyện gì phải nhờ nàng thật kì lạ,nhưng nàng vẫn đáp.
"Chuyện gì vậy không thể để sáng mai sao,ta đang buồn ngủ."
"Ồ vậy sao vậy ta đành nhờ người khác vậy,chuyện liên quan tới Hắc Dạ công tử đấy ."
"Khoan đã chờ chút ta đột nhiên hết buồn ngủ rồi,phụ thân ngươi nói đi ngươi nhờ ta cái gì."
Long Khương khóe miệng một quắt,quả nhiền con gái lớn không dùng được mà,cha nhờ thì từ chối,mà liên quan đế Hắc Dạ công tử thì liên hớn hở lên.
"Khụ,là thế này sáng này vị này công tử đạt được giải nhất vòng một,nên được tặng thưởng,nhưng mà ta chợt kiểm tra lại phần thưởng,liền thấy có chút thiếu sót,liền cần ngươi đi đến ngặp hắn để chao nốt giải thưởng còn lại."
Long Sương Sương nghe vậy ánh mắt sáng lên,nhưng cũng có chút bối rối nói.
"Nhưng là được sao,đi đến phòng gặp hắn lúc buổi đêm thế này không tốt lắm đâu."
Ngươi đang cười rộng đến mang tai rồi đấy,còn giả vờ do dự cái gì,Long Khương đến nản,chỉ đành giúp con gái nhỏ ngạo kiêu này của mình có cái lí do để ngặp người tình thôi.
"Không sao chỉ là đi tặng lại chút giải thưởng mà thôi,không vấn đề gì cả."
"Được vậy ta phải thay đồ một chút,ta sẽ đi ngay."
Long Sương Sương nhảy khỏi giường,lật tức đi đến tủ đồ mình lục tung lên.
. . . .
[Cầu Hoa Tươi.]