Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 79 :đọ mắt




Chương 79 :đọ mắt

Chương 79

Mấy hôm sau, Chu Bạch đã đến được vùng biển mà Long Tộc sinh sống, trên đường đi hắn lại ngặp phải máy cái thuyền hải tặc chặn đầu ăn cuớp, còn có chút hải quân lạc đàn muốn bắt hắn, nhưng đương nhiên đều bị hắn g·iết hết, còn thuyền trưởng phó thuyền trưởng đều bị hắn tóm bỏ tầng hầm.

Mà hắn lại không biết, hắn bắt được nhiều người như vậy, trong đó thật ra đều là những kẻ có danh tiếng không nhỏ, bây giờ cả Đông Hải, Bắc Hải đã bắt đầu có người biết đến sự tồn tại của hắn, biết được trên hải dương có vẻ đã ra một tân binh mới khá mạnh, nhưng vì hội kén rể của Lòng tộc nên danh tiếng của hắn đang bị áp chế, chưa được danh trấn cho lắm, bởi chưa ai biết hết chiến tích của hắn được.

Rất nhanh Chu Bạch đã tới điểm được gọi là Long Nhãn.

Long nhãn là một cái lỗ xoáy to trên biển hút tất cả vật đến ngần nó, hình dáng của nó như một con mắt của biển cả vậy, muốn đi vào Long tộc phải đi qua đây nó sẽ hút thuyền xuống thẳng Long Tộc địa bàn, lỗ xoáy này khá lớn khoảng 100 mét có thừa, nếu thuyền đi vào trong mà không dủ cứng cỏi thì chỉ có nát bấy.

Long tộc không phải chỉ có mỗi đường này để đi vào, nhưng bây giờ đều bị đóng rồi, Còn tại sao Long tộc lại chọn Long nhãn nơi nguy hiểm như này làm cửa vào, thì đơn giản Long tộc vô cùng kiêu ngạo, chúng không thích kẻ nào cũng có thể đặt chân vào nơi chúng sống, vì thế kẻ nào không qua được Long nhãn thì miễn đi vào, nếu cố lao vào thì sống c·hết rắng chịu.

Chu Bạch hít sâu, đánh mắt ra hiệu cho Linh Mộng .

Linh Mộng hiểu ý ngật đầu, linh lực trải rộng con thuyền, màu xanh lam bong bóng bao phủ lấy going mery, sau đó Lâm Phàm điều khiển con thuyền lao thẳng vào Long Nhãn.

Ở trên thuyền Linh Mộng tu vi là cao nhất Hợp đạo sơ kỳ nên cho nàng bảo vệ thuyền, Lâm Phàm tu vi hóa thần phản ứng nhanh trong mọi tình huống, còn nữa thân là y sư lại có kĩ năng của mấy lĩnh vực khác vô cùng tốt ví dụ như lái thuyền nếu đã quen Chu Bạch thì là Trúc cơ hoàn Mỹ chỉ có thể nằm chỉ huy thôi, Lục Uyển yếu nhất luyện khí kỳ nàng vừa đột phá, sau khi quyết tâm tu luyện, được Chu Bạch cho chút tài nguyên tu luyện nên tu vi tăng lên cũng bình thường.

Going merry lao nhanh trong hố xoáy, thuyền quay tròn khá tróng mặt, nhưng điều này diễn ra không lâu, rất nhanh thuyền của họ đã tiến vào bên rìa nơi Sống Của Long tộc, Long xào.

Chu Bạch định thần lại nhìn xung quanh nơi này, ở đây là đáy biển nhưng lại sáng vô cùng do được những viên ngọc trai nhỏ phát sáng được gắn khắp mấy cái cột đá cao to như núi sắp xếp khá hỗn loạn, mấy cột đá khá đặc biệt, có mấy cái lỗ lớn nhỏ khác nhau trong mấy cái lỗ đó có rẫt nhiều long tộc chưa hóa hình ở trong đó, xem ra nơi này là vùng nơi ở của những long tộc chưa hóa hình, xung quanh chỉ có chút san hô để trang trí vào mấy cột đá trông khá là đơn sơ .

"Đây chính là nơi sống của Long tộc sao, cảm giác trông chả có gì đặc biệt cả nhìn nhàm chán quá, chỗ này thật sự có chỗ để chơi sao ?"

Linh Mộng nhìn xung quanh cằn nhằn hỏi.

Lâm Phàm bên cạnh nghe vậy, khuân mặt lạnh lấy tay nhấc mắt kính, giả thích.

"Ngươi tốt nhất không nên nói vậy lúc ở Long Tộc địa bàn, Long tộc rât kiêu ngạo, nêu nghe thấy ngươi nói vậy sẽ rất phiền phức, vơi cả ngươi nói sai rồi, ở đâh chỉ là Long tộc vòng ngoài cho mấy Long tộc chưa hóa hình thôi, vào bên trong là Long Cung chính là hắn tâm của Long tộc, cũng là nơi chúng ta sẽ tới, nơi đó chắc chắn có nhiều thứ rất mới là, chơi vui. "

"Vậy còn chờ gì nữa suất phát thôi, đến giờ phưu lưu nào. "

Linh Mộng tăng động nhảy lên mũi thuyền điều khiển thuyền bay nhanh về phía sau cùng Long Xào.

Rất nhanh đã tới một cái cửa bằng đá to đùng nghi Long Cũng hai chữ to, bị mấy tên tôm yêu hóa thần canh giữ, họ phải chờ một lúc để làm mấy thủ tục, mà cái này thì để người biết nhiều nhất nhóm Lâm Phàm làm rồi.

Lục Uyển nhìn xung quanh tò mò, có chút, sợ hãi núp đi bởi nàng nhìn thấy mấy con giao Long nhìn tới thuyền.

Chu Bạch thì cũng tò mò xem xét, hắn thật không sợ hãi chút nào nhìn quét xung quanh, khiến có vài tên giao long hoặc long khó chịu trừng mắt nhìn hắn, Chu Bạch thấy vậy, liên trừng mắt nhìn lại, mấy con giao long cùng long thấy vậy liền trừng to mắt hơn nhìn hắn, trừng mắt lớn hơn nhìn tên nhân tộc dám khiêu khích bọn hắn, Chu Bạch thấy vậy nào có chịu thua liền cũng trừng to mắt, hai bên nhìn nhau không ai dời mắt hay chớp mắt, như đã có thỏa thuận ngầm ai chớp mắt là thua.



15 phút trôi qua hai bên vẫn nhìn nhau, có mấy tên giao long cùng Long tộc đã không đứng từ xa,mà đã đến ngần muốn lấy thể hình to lớn ngây sức ép cho Chu Bạch, trực tiếp dúi đầu vào nhìn Chu Bạch, xung quanh Chu Bạch vây quanh 6 đầu long giao long các màu, mà có một con mẫu long thân hình khá nhỏ màu xanh lục nhạt, lại dám chen trước, đầu đều dí thẳng vào Chu Bạch thân người, Chu Bạch thấy vậy Đầu nhỏ dúi vào đầu rồng cảm nhận lấy cái kia vẩy rồng áp vào trán, Chu Bạch mặt trợn trừng nhìn con rồng này, con rồng này cũng trợn lấy nhìn hắn, mấy con khác cũng thế.

Sau một lúc con rồng xanh lại dám chơi xấu, dùng lực đầu để định đẩy ngã hắn, hắn bị lê lùi lại, Chu Bạch thấy vậy liền đầu cũng dùng lực đẩy lại con rồng khốn kh·iếp này, con rồng liền không kịp chuẩn bị, thế là bị đẩy lùi lại dần.

Sau đó hai người đẩy qua đẩy lại, cứ lâu lâu Chu Bach lại kéo lê lùi lại, sau đó con rồng lại bị đẩy về như kéo cưa lừa xẻ.

Lục Uyển thấy như vậy cả đầu đều dấu hỏi chấm.

[. . . . . . ]

Khóe miệng nàng không tự chủ được co giật.

[Đây là cái gì thao tác, tại sao loài rồng kiêu ngạo mạnh mẽ trong tưởng tượng của ta, lại làm mấy cái trò chơi này, cái này không phải trò đọ mắt sao ta lúc trước cũng đã từng chơi với tiểu hoàng nha, nói tới tiểu hoàng nàng lại nhớ lại,tiểu hoàng là tên con chó nhà nàng bởi nàng không có bạn chơi cùng nên chơi với con chó nhà mình nó đã làm bạn với nàng cả tuổi thơ không có lấy một người bạn, nhưng nó c·hết mất khi nàng 10 tuổi.]

Linh Mộng bên cạnh thấy chơi có vẻ vui, liền cũng gia nhập bọn, chạy lên phía trước chỉ chỉ vài con rồng khiêu khích, sau đó trợn trừng con mắt bạch ngân, tóc nàng vẫn bị nhuộm màu đen từ lúc trở về từ cái đảo kia.

Mấy con rồng cùng giao long vị Linh Mộng chỉ khiêu khích liền lật tức đổi phương hướng, từ nhìn Chu Bạch thành nhìn nàng, bọn chúng bay lại ngần nàng dừng trên đầu nàng, ánh mắt từ trên nhìn xuống đầy áp bách.

Linh Mộng người nhìn bọn chúng, lại thấy được ánh mắt đầy trêu tức của bọn rồng này, liền cảm giác rất thua thiệt, vì thế nàng cũng bay lên hay bơi lên không biết, nói trung nàng dừng lại ở chỗ cao hơn bọn rồng này, sau đó lấy ánh mắt trêu tức nhìn mấy con rồng phía dưới.

Mà mấy con rồng phía dưới nàng thấy vậy liền tức tối, liền bay lên trên cao hay bơi ta, nói trung là lại đi cao hơn Linh Mộng sau đó lập lại khiêu khích.

Lục Uyển nhìn từ đầu đến cuối cái trò này.

[ . . . . . ]

Cái hình ảnh này đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng của nàng với giống loài rồng, bây giờ trong mắt nàng đã có một ấn tượng mới cho loài rồng đó là hiếu thắng và trẻ con .

1 tiếng sau sau khi Linh Mộng tới trợ công, thì có mấy con rồng khác cũng nhập bọn, số rồng xung quanh đã thành 14 con Chu Bạch không quan tâm tiếp tục đẩy qua đẩy lại với con rồng lục.

Còn bên Linh Mộng thì sau khi thi nhau đi lên cao, thì đã bắt đầu sắp nổi lại lên trên mặt biển rồi.

Cái cuộc nhàm chán đọ sức này vẫn tiếp tục.

Lục Uyển bị bất đắc dĩ kéo vào cuộc vui sau khi lỡ nhìn một con rồng, nàng đành run lấy nhìn lấy xung quanh cả 4 con rồng thân to 10 mét, Long nhãn mắt to lớn nhìn chằm chằm nàng,nàng không dám chớp mắt chỉ có thể trong lòng sợ hãi khóc không ra nước mắt.

Lại một lúc sau, con rồng lục thấy tình hình có vẻ không ổn do vên mình đã bắt đầu có người bị loại rồi, liền lại chơi xấu quẫy quẫy đuôi rồng, ra hiệu cho một con rồng đang ở dau nàng giúp sức, đẩy lấy Chu Bạch.

Sau đó Chu Bạch chỉ cảm thấy áp lực chợt tăng, thân thể bắt đầu bị đẩy về sau liên tục, khi thấy xắp mất cân bằng hắn liền cắn răng nghĩ thầm.



[Ngươi dám chơi xấu vậy đừng trách ta hạ ngoan thủ. ]

Mắt hắn sáng lên, nhằm vào tất cả mấy con rồng này.

"Khai Quang Diệt Nhãn"

!!!!!

Con rồng xanh lục cùng mấy con khác, không kịp chuẩn bị, dính đòn.

"Au au a a mắt ta mắt ta, nhân tộc ngươi chơi xấu lại dùng hải kĩ. Au au. . .. "

Mấy con rồng lùi lại dùng bàn tay che mắt đau đớn, nhưng có mấy con ngu đần dùng cái tay đày móng của mình che vội con mắt, liền bị móng tay của bản thân đâm vào mắt.

"Phộc phộc phộc. . . "

"Au au au mẹ nó quên mất có móng tay a a a đau đau. . "

"Các ngươi thua,Ta thắng rồi. "

Chu Bạch thấy được thắng lợi, phẩy phẩy tay, quay người tiếu, sai rời đi vừa vặn Lâm Phàm vừa mới làm xong việc, hắn liền khởi động thuyền.

Thuyền khởi động, đi vào trong cổng đá.

Mà con rồng xanh lục mắt hơi khôi phục, giận dữ quát.

"Nhân tộc ngươi chơi xấu, không tính thắng,ngươi dùng hải kĩ. "

Đã đi xa một đoàn Chu Bạch quay đầu nói.

"Ngươi cũng chơi xấu trước không phải sao, vì thế ta chơi xấu lại không phải thường tình sao, với cả đây không phải hải kĩ, đó là thiên phú của ta đó vì thế lần này là ta thắng ngươi cuối không nổi đâu ha ha ha. "

"Ngươi ngươi, hừ hừ không tính chính là hông tính. "

Con rồng xanh lục buồn bực vỗ đuôi nói.

"Nhưng ta chính là tính thì sao nào. "

Nghe chu Bạch thách thức giong con rồng giận tím mặt nói.



"Ngươi có giỏi xưng tên ra đây cho ta. "

"Đương nhiên dám Ta tên Lưu Phi, Mộng Kỳ D Lưu Phi nhớ đó con rồng đần độn đầu to. "

Chu Bạch xong thuyền hắn cũng biến mất khỏi tầm mắt rồng xanh lục.

Con rồng xanh lục thì bị gọi là đầu to thì tức tối đập đuôi liên tục, hừ hừ ra mấy làn sương trắng trong miệng, má hơi phồng lên như mấy bé loli giận dỗi.

"Lưu Phi đúng không, ta nhớ kĩ ngươi rồi đấy đừng để ta bắt được ngươi, nếu không ta liền cho ngươi viết tay. "

mà lúc con rồng này đang giận dỗi.

Con rồng vừa rồi đẩy giúp nó sau khi khôi phục thị giác thì vội vàng hỏi.

"Công chúa, ngài không sao chứ. "

Con rồng xanh lục kia nghe vậy đập cái đầu con rồng đó sau đó chi chỉ mắt mình nói.

"Ngươi nhìn ta giống như ổn sao đau c·hết ta rồi, tên nhân tộc khốn kiếp, ta muốn đi tìm hắn trả thù. "

Con rồng kia bị đập đầu, chỉ có thể xoa đầu ngãi ngãi, sau đó nói.

"Nhưng công chúa lễ kén rể sắp cử hành rồi, chúng ta phải về thôi nếu không sẽ bị phạt mất. "

Con rồng màu xanh mặc kệ, khoanh tay nói.

"Hừm không về. "

Con rồng kia hơi đau đầu, nó biết tính vị này, rất khó để chiều, suy nghĩ một lúc hắn, nói.

"Công chúa ngươi về đi tên kia là người tới xem lễ đi về có thể tìm thấy hắn dễ hơn đi tìm loạn lên không phải sao. "

Vị này Công chúa nghe vậy suu nghĩ chút cuối cùng cũng ngật đầu đồng ý.

Thế là nàng cùng con rồng kia trở về bỏ lại mấy con rồng còn đang kêu khóc đau đớn ôm mắt.

. . . . .

"Ta luôn cảm giác mình quên thứ gì thì phải. "

Chu Bạch ngồi trên thuyền, nằm xuống suy nghĩ.

Mà lúc này, Linh Mộng cùng bọn rồng đã đấu lên tới mặt biển, bắt đầu hướng thiên không tiến lên.

[Cầu Hoa Tươi. ]