Chương 68 :Ngũ Hải .
Chương 68
Vừa đi vừa nhìn xung quanh Lục Vân thành được chia làm 3 khu vực ngoại thành nội thành,hắc tâm khu vực, bên ngoài rìa là ngoại thành, không có gì quá đặc biệt,nhưng càng đi sâu vào trong thành,thì lại càng đặc biệt,nhưng trước hết,phải nộp 100 viên linh thạch hạ phẩm phí vào cửa đã,linh thạch ở đây ngoại trừ hơi nhiều thủy nguyên tố hơn bình thường ra, thì không có gì khác biệt linh thạch bình thường,lúc trả tiền vào cửa,Chu Bạch có chút lúng túng,bởi vì hắn đường dường là Chu đại thiếu,nhưng trong nhẫn trữ vật toàn vật khó đinh giá, không có linh thạch để nộp,Lâm Phàm thì tự có một khoản tiền,tự nộp,còn riêng hắn thì không,khiến cho xém tí nữa vào không được,may là Linh Mộng trả hộ hắn phí vào cửa.
Nội thành,khác biệt một trời một vực với ngoại thành,nơi này có rất nhiều nơi như trung tâm nghiên cứu ở lam tinh vậy,rất nhiều người tài năng tụ họp lại một chỗ,bàn luộn về đủ chuyện nhưng chủ yếu là về cải tiến thuyền,như làm sao để khiến thuyền chắc chắn hơn,phi thuyền nên được giảm chi phí sản suất không,mỗi người đều tỏa ra khí chất của người có học thức,tuy có mấy ý kiến trái triều,đều dùng đủ loại chứng cứ xác minh lời nói của mình,chứ không phải vô não chửi nhau.
Nói thật,ban đầu Chu Bạch cứ nghĩ,Bách Luyện đảo,phải là nơi có mấy ông thợ rèn,thợ đúc thuyền cơ bắp,thô lỗ,mội thành khắp nơi là lò rèn,nhà máy đóng thuyền,hoạt động không ngừng cơ,hắn không nghĩ tới nội thành lại là dạng này,hắn tò mò hỏi thử Linh Mộng.
"Lục Vân thành,là tòa thành đặc biệt chuyên về linh vực phát triển kĩ thuật đóng thuyền rèn linh khí mới,nên với có hoàn cảnh như vậy,chứ mấy toàn thành khác,toàn bộ đều giống lời ngươi nói,đâu đâu cũng là thợ rèn thợ đúc thuyền lò rèn các loại,hoạt động ngày đêm."
Chu Bạch ngật đầu,cũng hiểu được,dù sao loại này thương nghiệp phải phát triển,nếu không dễ bị đối thủ cùng thời đại bỏ lại,Linh Mộng chỗ bí mật còn có vẻ khá xa vì thế,hắn tiện thể trên đường,hỏi chút thường thức của Thiên hải giới, hắn cũng muốn hỏi từ lâu rồi nhưng đoạn thời gian này,hắn toàn b·ị t·hương nằm liệt giường,nên cũng quên luôn chuyện này,Linh Mộng cùng Lâm Phàm có chút kì quái,Lưu Phi không phải biết rất nhiều bí văn sao,làm sao mấy cái thường thức lại không biết,nhưng nhìn tới hắn mới 6-7 tuổi dáng người,liền bừng tỉnh,đúng tại bình thường Chu Bạch cách nói chuyện,khiến hai người họ vô thức quên mất tuổi của cái tên này,hắn mới có 6 tuổi biết nhiều như vậy đã rất kì quái rồi không phải sao,bây giờ không biết chút thường thức mới có chút hợp lý,có thể hắn là con của hải tặc lừng danh nào đó cũng nên,mới biết nhiều bí văn nhưng vừa bước chân ra khỏi nhà,nên không biết thường thức cần có,
Thế là,Linh Mộng cùng Lâm Phàm giảng cho Chu Bách,về thế giới Thiên Hải.
Thiên hải giới khắp nơi là nước,rất ít đất liền,tu vi trần nhà của tiểu thế giới này là Độ kiếp kỳ,trên bầu trời lại không thể bay qua được tầng khí quyển,như thể có kết giới,Độ kiếp kỳ cũng bó tay,ở đây sinh sống có Long Tộc Hải tộc,Tinh linh tộc,cùng nhân tộc sinh sống,còn mấy tộc nhỏ như Hải Lâu Thụ,không được tính,ở thế giới này biển được chia ra làm 5 vùng,được chia vì Đông hải,tây hải,nam hải,bắc hải,trung hải,thế giới này không phải hình cầu,mà là hình giống một chiếc phễu,tất cả dòng hải lưu đều chảy về trung hải,mỗi vùng biển đều có khác biệt
Đông Hải nước trong xanh rất yên bình,rất ít t·hiên t·ai,thủy quái hải tộc,nhưng lại rất ít tài nguyên là nơi nghèo nàn nhất trong ngũ hải.
Tây Hải thì khác Đông hải rất nhiều,ở đây các tộc sẽ ít xảy ra giao chiến,bởi họ chủ yếu tập trùng vào thương nghiệp,nước ở đó có màu xanh đen đục,do ở đó,có rất nhiều hoạt động thương nghiệp,xây dựng,tuy điều đó làm Tây hải trở thành vùng biển giàu có nhất,hải đảo ở đó,cái nào cũng hào nhoáng vô cùng,khiến rất nhiều khác vùng biển người nghen tị,nhưng trái với vẻ hào nhoáng bên ngoài,nhưng sản nghiệp,công trình chế tạo, . . .nhưng lại phá hủy đi rất nhiều môi trường sống cho động vật biển,vì thế ở đây ngần như không có hải tộc sinh sống,còn có hải sản lại là lương thực chủ yếu của thế giới này,vì thế nơi đó rất thiếu lương thực luôn phải nhập hàng từ nơi khác,giá lương thực ở tây hải có giá cắt cổ,cao ngấp 10 lần giá nhập hàng,khiến dân thường ở đó khổ không thể tả,c·hết đói là truyện thường xuyên,mà Tấy Hải lại có một chế độ gọi vì Quý tộc,phân giai cấp vô cùng chặt chẽ,những tên nắm giữ tài sản lớn ở tây hải,chính là quý tộc,là thổ hoàng đế một vùng,muốn làm gì thì làm,c·ướp giật dân nữ,g·iết người thường là điều bình thường,còn có nhiều thú vui bệnh hoạn của quý tộc,dân thường cũng phải tuân theo,để có miếng ăn,có thể nói,Tây Hải trướng khí mù mịt vô cùng,là cái hố nước rác thải đóng cặn bã thời gian dài rồi.
Bắc Hải nơi này có nhiều Long Tộc,cùng hải tộc sinh sống nhất,thể nói là thiên đường của hải tộc,khi mà ngần như ở đây không có đất liền,ở dưới biển tài nguyên phong phú,thiên tài địa bảo rất nhiều,nước biển lại tốt vô cùng,không bị ô nhiễm,mà lại rất ít rất ít tộc cùng bọn họ cạnh tranh,có mấy lần,nhân tộc cùng tinh linh tộc, muốn dùng hải lực,nâng đất từ biển lên,làm đảo đển sinh sống ở Bắc Hải,tuy ban đầu hòn đảo còn có thể ở vững,nhưng là chỉ không đến 10 năm sau,hồn đảo đó bỗng nhiên liền chìm xuống,phải biết,đảo nhân tạo nhân tộc làm nhiều rồi,ở Đông hải cũng có mấy cái,cái nào không duy trì trên trăm năm trở lên,chỉ có ở Bắc hải,đảo nhân tạo tồn tại thời gian bị rút khinh khủng như vậy,vì thế họ từ bỏ không tranh vùng biển này,xây đảo nhân tạo rất tốn công xây dựng,nếu không duy trì nổi 30 năm,đó chính là lỗ vốn,nên ở Bắc hải,có rất ít nhân tộc,tinh linh tộc thì chỉ có Thủy tộc là ở đó,còn lại thì không.
Mà Nam Hải lại như một vùng biển rất thần bí,mặt biển phủ lên màu xanh dương pha chút tím,nơi này chỉ có viền ngoài là có các tộc sinh sống,còn bên trong sau hơn,lại không ai dám vào,bởi vì nghe đồn trong đó có rất nhiều thủy quái,hung thú to lớn mạnh mẽ ngủ say,nhưng nơi đây cũng mở ra rất nhiều bí cảnh không gian,truyền thừa,cơ duyên khiến cho có rất nhiều kẻ không biết sống c·hết xông vào,tìm cơ duyên đổi đời,nhưng hầu hết là c·hết sạch,cũng có vài vị thoát ra được,đoạt được cơ duyên kinh người,trở thành đứng đâu cường giả.
Trung Hải đây là trung tâm dòng hải lưu của tất cả vùng biển chảy về trung tâm của cái phễu, trung tâm vùng biển,tức nơi tất cả hải lưu chảy đến,hội tụ nước sẽ không chảy xuống đâu cả,mà nó sẽ phi thẳng lên trời,tạo thành một cột nước to khủng kh·iếp,to hơn ngấp mấy lần Sơn Hải Quy xuyên thẳng tầng trời tạo ra một cái lỗ to khủng kh·iếp trên thiên không,mà cột nước đó,được tất cả mọi người gọi vì,Đăng Thiên Hải,tương truyền,chỉ cần ai có thể chịu đượng được áp lực kinh khủng kh·iếp của Đăng Thiên Hải mang lại,liên có thể phi thăng đến thế giới cao hơn,mà nghe đến đây,Chu Bạch mắt sáng lên,có vẻ có đầu mối để trở về rồi.
"Vậy làm sao để vào Đăng thiên hải."
Chu Bạch chờ mong hỏi.
"Không thể vào được,cũng không thể tiếp cận,thứ nhất,là với tu vi của ngươi lại ngần là c·hết ngay lật tức,do bị nước ép c·hết,thứ hai,là ngươi chưa chắc đã vào được chỗ sâu Trung Hải,bởi trung hải chính là một chiến trường vạn cổ của tất cả các chủng tộc,cứ 1 ngày lại diễn ra một cuộc chiến nhỏ,10 ngày diễn ra chục cuộc chiến to, cứ mỗi ngàn năm lại có một trận chiến lớn tất cả vùng biển lại đánh g·iết lần nhau,để tranh dành Đăng Thiên Hải,vì thế mà rộng lớn trăm ngàn vạn km nước biển ở đó,lại nhuốm màu đỏ,đó là màu của máu tích tụ lại qua vô số năm đó,lại ngần Đăng Thiên hải là không thể nào."
Chu Bạch nghe vậy,không thất vọng,hắn có thể chắc chắn,mình binh thường phát triển không cần đến 5 năm là có thể tiến vào Đăng Thiên hải về nhà rồi,nhưng là 5 năm quá dài,hắn vẫn muốn rút ngắn chút thời gian,vì thế,Hải Lâu Quả,hắn có vẻ phải nghĩ cánh có được.
《Cầu Hoa Tươi.》