Chương 67 :Bách Luyện Đảo.
Chương 67
Đông hải,Bách Luyện đảo.
Bách Luyện đảo không chỉ có một hòn đảo,mà là một quần đảo 10 hòn đảo to nhỏ ở ngần nhau tạo thành,và 10 hòn đảo đó,được thập gia tộc ở Bách Luyện Đảo chiếm giữ,phân chia lợi ích,tuy nói là thập đại gia tộc,nhưng họ lại rất ngắn kết,như một nhà,rất ít đánh nhau,tranh giành tài nguyên,còn thường xuyên đoàn kết đối chọi ngoại địch như hải tộc xâm chiếm,nơi này phồn vinh vô cùng,thành trấn có đến vài chục,buôn bán giao thương khắp nơi nhờ việc ở đây hội tụ rất nhiều đại sư trong nghành nghề chế tạo,nơi đây có thể coi như trung tâm kinh tế lớn của Đông hải.
Chu Bạch đạt chân lên đất liền,hít thở không khí trong lành,khơi động chút cơ thể hơi căng cứng,sau đó nói.
"Được rồi,sau bao khổ cực,cuối cùng cũng tới,bây giờ cuối cùng cũng có thể đi chặt Hải Lâu mộc đúc thuyền rồi."
Linh Mộng đi đến bên cạnh hắn,nghe vậy lắc đầu cười.
"Làm sao dễ như vậy được,Hải Lâu mộc không phải chặt là có,mà phải g·iết."
Chu Bạch nghe vậy,có chút khó hiểu.
"Gì,tại sao lại là g·iết,trả nhẽ nó thành tinh hay gì."
Linh Mộng rất muốn trả lời,nhưng nàng là cái trạch nữ,không có mấy lần ra hang,không biết được nhiều,nên khó mà giải thích cụ thể,Lâm Phàm thấy vậy,liền phổ cập khoa học cho hai người.
"Hải Lâu Mộc được lấy từ Hải Lâu thụ nhất tộc,chủng tộc này rất kì lạ thân là cây,lại có phân chia giới tính,nhưng rất khó phân biệt đực cái, thích sống dưới nước như hải tộc,thân thể có màu đỏ nhạt,từ khi sinh ra liền có linh thức,không cần phải tu luyện để mở linh thức điều này khá giống nhân loại nhưng bọn họ lại có ngoại hình là những quái thụ có tay chân,nhưng vẫn giữ lấy đặc điểm của cây cối,như lá thân cây,cành cây,bọ họ có thể đơm hoa kết trái,những này trái được gọi vì [Hải Lâu Quả]có thể nói là vật đại bổ cho nhân thể,có thể giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn,hơn nữa,giúp người già kéo dài tuổi thọ,thanh niên ăn có thể tăng lên tư chất một chút,trẻ em khi mới sinh ăn được nó,thì có thế bắt đầu tu luyện,không cần phải chờ đến tuổi,đây là nhưng gì ta biết."
"Ba,ba,ba,oa không ngờ ngươi Lâm Phàm lại biết nhiều như vậy nha."
Linh Mộng ngạc nhiên,tán thương Lâm Phàm.
Chu Bạch cũng ngật đầu đồng ý.
"Không có gì,ta làm y sư,liên hay nghiên cứu cây cối,linh dược,đương nhiên biết những việc này,không có gì đáng ngạc nhiên cả."
Lâm Phàm mặt vẫn bình tĩnh,không chút ngợn sóng.
Chu Bạch vừa nghe được quả của Hải Lâu Thụ thần kì,cảm thấy thèm khát vô cùng,đây chính là thứ hắn cần,tiên giới cùng hư tiên giới không có loại quả này,có vẻ đây là độc hữu của Thiên Hải giới,cái này cũng bình thường,mỗi thế giới phải có chút đặc biệt riêng là điều đương nhiên,như lam tinh chảnh hạn,hệ thống có thể tính là cơ duyên đặc hữu của lam tinh đi,hắn nhanh tróng liền hỏi Lâm Phàm.
"Đúng Lâm Phàm,ngươi có biết làm sao lấy được quả của Hải Lâu Thụ sao."
Lâm Phàm nghe hắn hỏi vậy,cũng bình tĩnh trả lời.
"Quả của Hải Lâu Thụ rất hiếm có không dễ lấy đâu."
Chu Bạch tò mò.
"Tại sao,không phải Linh Mộng nói,Hải Lâu Mộc ở đây có khá nhiều sao,tức là nơi này đã g·iết không ít Hải Lâu Thụ rồi chứ,vậy cũng nên có nhiều Hải Lâu Quả chút chứ."
Lâm phàm kiên nhẫn giảng giải kiến thức.
"Đơn giản thôi,đầu tiên,là công dụng của nó rất mạnh,lại có thể ngần như đại chúng ai ăn cũng có lợi,khiến nó vừa xuất hiện,liền bị người mua mất,khiến nó rất khan hiếm,thứ hai tuy đúng như ngươi nói,người của Bách Luyện đảo g·iết rất nhiều Hải Lâu Thụ,nhưng là trong đó chủ yếu chỉ có Đực thụ,chỉ có thể lấy được thân cây,còn lại không có,còn giống cái rất ít xuất hiện,cho dù xuất hiện cũng khó phân biệt,hơn nữa cho dù tìm thấy giống cái,cũng không chắc nó đã có quả,mà nếu mai sau ngươi cho dù tìm thấy giống cái có quả,ta kiến nghị không nên g·iết nó lấy quả."
Chu Bạch chăm chú vừa nghe được Lâm Phàm nói,liền thắc mắc hỏi.
"Tại sao,không phải nó rất quý hiểm sao."
Lâm Phàm,mặt không đổi sắc nói.
"Đúng là nó rất quý,nhưng Hải Lâu Quả, chính là phương thức sinh sản của Hải Lâu Thụ,vì thế bộ tộc họ rất bảo vệ những giống cái có quả,nếu g·iết một Hải Lâu Thụ giống cái,để lấy Quả để ăn,thì hành động đó nếu đổi lên nhân loại đó chính là ngươi g·iết một người phụ nữ mang thai,sau đó lấy con của nàng để ăn đây là hành động rất ác độc,nếu không thật sự cần thiết,vẫn không nên làm thì hơn."
Chu Bạch nghe vậy,hơi nhíu mày,đúng thật không nói ra thì thôi,vừa nói thủng liên cảm giác có chút tàn nhẫn,nhưng là nếu như Chu Bạch thật ngặp phải một Hải Lâu Thụ giống cái có quả,hắn có lẽ vẫn sẽ ra tay,không phải hắn quá máu lạnh,nếu là nhân loại hắn sẽ không làm vậy,nhưng khác biệt chủng tộc,khác biệt cách nhìn,giống như ăn trứng gà một dạng,người ăn xong có ai cảm thấy tội lỗi với con gà sao,không hề,tuy so sanh hơi khập khiễng do gà thì không có linh trí như người,rất khó đồng cảm,nhưng Hải Lâu Thụ là có,nhưng cũng không khác nhau là mấy,đây là mạnh được yếu thua,đó quy luật tự nhiên rồi,ngay cả xã hội loài ngươi được cho là văn minh,cũng có quy luật của dã thú này,chỉ là sức mạnh được đo đếm bằng nhiều cách hơn thôi,như tiền bạc,quyền lực,sức ảnh hưởng.. . luật pháp tác dụng ở trong xã hội loài người chính là để giới hạn lại những sức mạnh đó,để đặt tới một mức cân bằng không cho xã hội,hỗn loạn như trong rừng dã thú thôi.
"Thôi,vẫn là tìm trước cách lấy Hải Lâu Mộc đi,Lâm Phàm ngươi biết nơi lấy sao."
Hải Lâu Quả tuy hắn rất cần,nhưng bây giờ muốn tìm rất khó,vẫn là làm mục đích ban đầu của hắn đúc thuyền rồi nói sau.
Lâm Phàm lần này thật không biết,hắn lắc đầu.
Linh Mộng nghe được vậy,liền nói.
"Ta biết chỗ nào lấy được Hải Lâu Mộc đó,chỗ này rất bí mật,liền chỉ có ta biết thôi,tuyệt đối là đủ để chúng ta làm mấy chiếc thuyền cũng được."
Chu Bạch nghe vậy,dồn sự chú ý vào nàng.
"Ở đâu,ngươi không phải rất ít ra ngoài sao,làm sao biết được."
"Sụy bí mật,cẩn thận bị nghe thấy,cứ đi theo ta."
Sau đó nàng liền đi lên phía trước đoàn,đi vào một tòa thành tên Lục Vân thành thạo lấy ra một chiếc lệnh bài,mấy tên lính thấy được lệnh bài liền nhừng đường cho bọn hắn,không cần kiếm tra gì như mấy người đang xếp hàng kia,Chu Bạch nhìn như vậy có chút kì quái,nhưng không hỏi nhiều đi vào thành.
Thành trấn đường đi, nhìn không khác gì Bạch hổ thành là bao,có rất nhiều thức ăn bán trên đường,cửa hành tửu lâu đều có,thậm chí thanh lâu.
Khác biệt duy nhất có lẽ là trên đường đi,nhưng, món ăn hắn nhìn thấy ngần như thất cả là hải sản,chỉ có số ít là trên đất liền đồ nhưng cũng đắt ngấp mấy lần hải sản,điều này cũng rất bình thường,dù sao Thiên hải giới chủ yếu là biển,hải sản đương nhiên là lương thực chủ yếu,nhưng hắn có chút thất vọng,hắn tưởng rằng là một nơi tụ tập tài năng đông đúc,thương nghiệp phát triển như ở đây,lại không nhìn thấy quá nhiều chủng tộc trên đường đi,chủ yếu vẫn là nhân tộc,rất ít thấy dị tộc,thấy cũng chủ yếu là thành nô lệ bán trên đường,chứ không thấy có mấy cái di tộc ở trên đường đi bình thường,mà mấy cái dị tộc người đó đều che khá kín khó phân chủng tộc,lúc xuất hiện trên đường đi cũng để không ít người chú ý.
[Xem ra,dị tộc cùng nhân tộc quan hệ,có vẻ như không tốt lắm thì phải.]
Hắn nhìn một chút còn tươi cười tung tăng trên đường Linh Mộng,không biết đang suy nghĩ gì.
. . . .
《Cầu Hoa Tươi .》