Chương 41: chiến đấu
Chương 41
Chu bạch chạy thục mạng về phía trước,hắn đã đi vào nơi đặt sẵn đồ chuẩn bị,đệ đệ hắn có vẻ đã núp ở nơi nào đó.
Nhưng làn những kẻ t·ruy s·át hắn lại không vào trong mà đứng ở ngoài cảnh giác nhìn những đồ vật lạ xung quanh,tên thủ lĩnh hơp đạo bước lên trước .
"Chu Bạch người vùng vẫy vô dụng,cho dù có pháp bảo trận pháp mà ngươi đặt xung quang 1000 mét quanh đây cũng không làm gì được bọn ta đâu."
Hắn không phải định nói nhảm,mà đang thử tâm lý chiến với Chu Bạch dù sao trẻ mới sinh lại thiên tài tâm lý cũng mạnh không đến đâu,hơn nữa hắn rất cẩn thận dù Chu Bạch chỉ là trúc cơ,nhưng hắn vẫn cẩn thận,không xông vào địa hình mà Chu Bạch dẫn bọn họ vào.
"Lắm lời đánh nhau thì câm miệng."
Chu Bạch biết bọn hắn muốn làm gì,hắn với lười tâm lý chiến,Mặt Chu Bạch bình tĩnh,giọng mang theo lạnh như băng.
Sau đó hắn lấy ra 9 cái,《xà phòng tắm》trực tiếp ném vào giữa trung tâm 1000 mét vòng tròn bẫy của hắn.
Mấy cái áo đen nhân mộng,không hiểu Chu Bạch đang làm gì,thì cơ thể bọn hắn đã tự động chạy theo mấy cái xà phòng,trong đầu thì có một ý nghĩ kì lạ.
[Phải nhặt được cái xà phòng này.]
Bọn họ quá sợ hãi,kể cả tên Hợp đạo kỳ đội trưởng,bọn họ muốn lấy lại hành động cơ thể,nếu cho họ 5 giây thì có thể là sẽ giải được,nhưng Chu Bạch chính là không cho kẻ địch thời gian bao giờ,lấy ra mấy quả bom làm r·ối l·oạn cảm xúc ra ném.
"Bùm ."
"Bùm ."
"Bùm "
."bùm,bùm bùm."
Sau đó bọn người áo đen vừa khóc vừa cười như điên,có kẻ nhìn về bạn đồng hành ánh mắt rất không đúng,sau đó.
"Thái Dương Hạ San."
[Đây là tên chiêu thức gì,tại sao trong tư liệu của Chu Bạch không có.]
Tên thủ lĩnh vội vàng bọc lấy thân thể đồng bọn hắn cũng thế,không ai khinh thường chiêu thức của Chu Bạch.
Hai cái vầng kim quang từ hai mắt Chu Bạch bắn ra,là 《Kim Quang Phá Diệt Đồng》Chu Bạch cố tình hét sai tên để bọn hắn không kịp phòng để tạo ra ảnh hưởng mạnh nhất,dù sao kĩ năng hắn không phải địch nổi mọi cảnh giới,cao hơn hắn tu vi quá nhiều dễ dàng phá giải.
".A a a a ."
"A a a a."
"A a a a ."
Vừa lấy lại được cơ thể quyền khống chế, bọn người chưa kịp làm gì,ánh mắt đã bị mù, hét thảm một tiếng,tất cả diễn ra chưa tới 3 giây,ác mộng bọn hắn chỉ vừa mới bắt đầu.
Chu Bạch lấy ta một cái mặt nạ phòng độc trong nhẫn trữ vật ra phóng to nó lên đeo lên mặt,mặt nạ bao toàn mặt, có kính hình chữ nhật bên trên,phía dưới là một ống pin lọc,cùng hai ống van thở, Chu Bạch tay cầm một cái nút bấm điều khiển,hắn vừa đeo xong mặt nạ cái mặt nạ này có thể phòng độc nhưng tác dụng phụ là sẽ bị điếc tạm thời,nhưng vừa đúng thứ hắn cần,hắn quả quyết bấm nút.
"U U U U U U."
1000 cái loa đã bật âm thanh không phải là đinh tai nhức óc,mà là những âm thanh siêu mạnh, mà không phải con người có thể nghe hiểu,nó có 1000 dB thanh âm,phải biết bom nguyên tử nổ âm lượng cũng chỉ 180 dB mà thôi,lại thêm lúc này xung quanh là đồi núi,cùng thiết mộc,âm thanh bị dội lại liên tục,đây là chính là lí do Chu Bạch chọn nơi này để bày bẫy.
"Phọc phọc phọc."
Tất cả khói khiến hệ thần kinh sung sướng đều bao phủ 1000 mét xung quanh.
Những tên áo đen lúc này,chỉ cảm thấy nội tạng đang bị rung động theo âm lượng to khủng kh·iếp,tai bọn họ chảy máu,mắt bị mù,hệ thần kinh bị các cảm xúc r·ối l·oạn làm quá tải,lại thêm một cảm giác sung sướng không rõ phát ra từ đâu lại thêm cơn đau của mắt khiến bọn họ đã mất đi cảm nhận xung quanh,thần hồn không thể tập trung điều động,bọn họ đã không thể biết xung quanh xảy ra chuyện gì,đây là mù hoàn toàn.
Chu Bạch đã t·ấn c·ông,hắn ảnh hưởng ít nhất,hắn đã bảo vệ tai trước lại thêm điếc tạm thời,tuy tai có chút đau,nhưng hắn bảo toàn toàn bộ chiến lực.
Hắn lao về phía bọn áo đen.
"《Cuồng bạo》."
Một cái hơi nước,từ trên người hắn bốc lên,men xuống theo gió thổi ra đằng sau.
Đây là kĩ năng mới hắn quay được,đây là lần đầu dùng thử,dựa theo cái hệ thống hố này logic không biết tác dụng phụ là gì,nhưng hắn với mặc kệ.
Cơ thể Chu Bạch đỏ rực lên,hắn như ăn thuốc tăng trưởng vậy,chớp mắt to lên biến thành thanh niên,cơ bắp như được đúc ra,hoàn mỹ dán trên cơ thể hắn không bị to quá mức,tóc hắn dài ra,bay phất phới,một thiếu niên anh tuấn,da ngọc bích khiến phái nữa nghe tị ánh mắt kim sắc đen tuyền hỗn hợp,xuất hiện,khí tức của hắn vẫn là trúc cơ,nhưng khí thế không khác kim đan đỉnh phong,não bộ hắn đặt đến công suất 300%nếu nhìn gần có thể thấy đầu hắn đã b·ốc k·hói.
Nhưng Chu Bạch với không quan tâm hình dạng của mình bây giờ dạng gì,hắn hai tay cầm,《phá áo kiếm》《phá quần đảo》đừng nghe tên có chút khó nghe,áo cùng quần bọn người này không khác gì áo giáp đâu,nếu không phá được quần áo chúng,Chu Bạch muốn g·iết một người cũng khó,đây có nghĩa là hai món đồ này không khác gì thêm phép phá giáp Chú Bạch hai tay cầm kiếm đao.
Chém thẳng về phía bọn áo đen,hắn chọn hai cái mới hóa thần trung kỳ trước,tốc độ hắn nhanh tới cực hạn,chỉ để lại tàn ảnh ở chỗ cũ.
"Xoẹt xoẹt ."
Do không có cách nào cảm nhận bên ngoài,hai tên không thể tránh,áo quần bọn hắn vừa rách.
Chu Bạch thả v·ũ k·hí,hai tay bắt lấy cổ hai tên áo đen,dùng lực.
"Cạc."
"Cạc."
Lực đạo của ngụy Thần thể,lại thêm kĩ năng cuồng bạo tăng 10 lần sức mạnh,cổ của hai tên kia hóa thần bị bẻ gãy.
Sau đó một cây đao xuất hiện phía sau Chu Bạch,là tên đội trưởng,hắn tu vi cao nhất,kinh nghiệm dày nhất,những tên khác chưa thể phản ứng,nhưng hắn tuy mắt đi tất cả ngũ giác,nhưng vẫn có thể theo trực giác mà đánh tới Chu Bạch .
Chu Bạch cúi người,nhặt lại hai cái v·ũ k·hí còn chưa rơi xuống đất,sao đó lăn như quả bóng,né tránh,đao khí màu trắng xẹt qua hắn,đao khí chém ra hóa thành to 40 mét mãng xà, đánh nát một mảnh rừng cùng mấy chiếc loa,Chu Bạch bật người tiến thẳng đến một tên ngần nhất,trực tiếp trốn sau lưng tên đó,điều chỉnh hô hấp nhịp tim,cơ bắp,cho giống tên này,lại là đao khí màu trắng,thân thể tan kia tách ra làm đôi,Chu Bạch tiếp tục né đằng sau một tên hóa thần khác,lại lập lại hành động trước,lại một đao khí,tên kia đầu lìa khỏi cổ,Chu Bạch lần này cũng né tránh,nhưng là hắn không lại né sau kẻ khác,bởi tên đội trưởng có vẻ đã phát hiện không đúng,Chu Bạch lần này tiến đến một cái Hóa thần hậu kỳ ở gần nhất,hai đao kiếm vung lên.
"Xoẹt xoet."
Quần áo tên kia vừa vỡ,tên kia như cảm nhân được gì,điên cuồng t·ấn c·ông xung quanh,nhưng vô dụng,Chu Bạch chưa học qua võ kỹ dạng thân pháp nhưng nhờ kinh nghiệm kiếp vẫn trước né tránh dễ dàng, Chu Bạch quanh thân ngưng tụ một cái màu đỏ nhạt vầng quang,ngưng ý cảnh,Chu Bạch tay nắm lại sử dụng võ kỹ.
"《Bạt Sơn quyền》."
Tên như ý,một đấm này như dời non lấp bể,ý cảnh gia cường trên nắm đấm,Chu Bạch xong thẳng một đấm vừa ra,không khí như nát vụ,một cái hư ảnh quyền ấn 30 mét đấm vào tên Hóa thần hậu kỳ,do Chu Bạch ra chiêu ở khoảng cách quá gần,lại thêm không biết phương hướng để né tránh,một quyền rơi trên người hắn.
"Phộc,cạc cạc."
Tên kia xương cốt như thủy tinh vỡ tan thành vụn,da ngoài bị rách tương như vải vụn,máu bay ra khắp nơi,tên kia c·hết ngay tại chỗ.
Nhưng Chu Bạch mặt hơi trắng vì mất sức,lần này hắn không lại g·iết người,mà chạy tách ra khoảng cách với bọn áo đen còn lại.
Lúc này bọn người kia phản ứng lại điên cuồng t·ấn c·ông xung quanh,loa điện,cùng với khói mù,bị thổi bay,cùng phá hủy liên tục,bọn họ bắt đầu thử niêm phong thính giác khứu giác,thị giác,nhưng chỉ có khứu giác cùng thính giác là có tác dụng một chút giảm đau,mà thị giác thì vẫn vậy,cành tệ hơn là bọn họ tự phong ấn giác quan,vậy cũng không thể dùng được không khác trước là bao.
Chu Bạch lấy ra những lọ dung dịch lạ,trực tiếp lắp vào mặt nạ chống độc,những dung dịch kia hóa thành khói sương,tràn vào mặt nạ,có chút khói sương tỏa ra ở hai ống thở,hắn bây giờ quanh thân toàn sương trắng,mặt đeo mặt nạ,lạnh lùng đứng đó như tử thần,chuẩn bị lấy đi sinh mạng nhưng kẻ trước mặt,Chu Bạch hít thật sâu,khói sương đi vào cơ thể hắn,khiến cơ thể hắn trở nên mạnh hơn một chút,khôi phục lại chút sức lực.
hắn lại lấy ra một bộ giáp,giáp tự động bay lên lắp vào thân hắn bánh răng di chuyển,một cái chiến giáp có chút tương lai hóa hiện ra,nó bao che toàn thân trừ đầu còn cái mặt nạ ra,như iron man, toàn bộ thiết kế bo tròn,tuy không có công nghệ cao thật sự,do chỉ là cái linh bảo dùng 《áo biến hình》biến thành hình dạng này,nhưng Chu Bạch không phải biến không,để cái áo giáp để cosplay,mà là bộ áo giáp này hình dang biến đổi để tránh lực cản không khí,tuy không có công nghệ gì,nhưng có thể thoải mái hơn trong di chuyển.
Chu Bạch lấy ra mấy cái khẩu súng,liên tục nã vào bọn người,súng lúc chỉ ta đạn không ra sát thương,lúc thì ném nguyên khẩu súng tự p·hát n·ổ,sau đó lên tục lấy ra bom,có loại nổ có loại thì bắn pháo hoa,có vài quả khiến bọn người kia t·iêu c·hảy,nhưng hắn không quan tâm,hắn định tiêu hao bọn người này,hắn lấy hết ra mấy cái rác mà hắn đã quay được bấy lâu,
"rác chỉ cần nhiều cũng đè c·hết tiên"[Chu Bạch.]
nhưng là lúc này tay hắn cầm phải một quả bom đang định ném thì nhìn lại cái quả bom tác dụng khóe miệng một quắt.
《Bom hồi máu.》ném ra hồi phục thể lực cùng thương thế cho người bị nổ đến.
Chu Bạch
[. . . . .]
Hắn yên lặng cất quả bom đi,sau đó lại tiếp tục bắn phá như không có chuyện gì xảy ra,nhưng trong lòng.
[Nguy hiểm,Chút nữa thì bị hố to rồi,phải cẩn thận hơn,dùng đồ hệ thống không cẩn thận chính là địch chưa c·hết ta đ·ã c·hết rồi.]
Nhưng là hắn mới nói xong.
Hắn cầm ra một quả bom ánh mắt cứng,《bom tự nổ ngẫu nhiên.》thời gian tính theo rút chốt an toàn,thời gian p·hát n·ổ còn 0 giây.
"Bùm."
Chu Bạch bị nổ choáng may có áo giáp,may là không sao,hắn hít vội dịch hồi phục,sau đó tiếp tục bán phá như không có gì sau đó trong lòng mắng to.
[Con mẹ nó,hố hệ thống chó hệ thống,mẹ nó sao ngươi toàn cho đồ trả bình thường là sao,muốn hố c·hết ta sao,lần sau ta phải lọc hết đồ dùng với được,không cũng có một ngày bị hố c·hết a.]
Hệ thống.
[. . . . . .]
[Đinh đinh:Ta nói,không liên quan đến ta,ngươi tin sao.]
[Tin ngươi cái quỷ.]
Hệ thống im lặng trả buồn nói luôn,đang yên đang lành lại ăn chửi,quá không tổn thương a,nhưng quan trọng là mấy thứ này đúng là nó cho,có chút ừm hố.
《Cầu Đánh Giá Tiểu Thuyết》