Chương 40 GIÁNG LÂM
Chương 40
Tất cả người tham gia lễ hội chủ yếu toàn trai tráng,vì vậy Chu Bạch gia đình trông rất bắt mắt,mà lúc này khi tiếng reo hò xung quanh vang dội,những thí sinh tham gia đều đã đi vào rừng.
Chu Bạch hít một hơi thật sâu,nhắm mắt lại,hắn đang nhớ lại cảm giác của kiếp trước,bởi vì thời gian gần đây rất an toàn,khiến hắn đã thả lỏng khá nhiều,nhưng giờ đây,mắt hắn mở ra lần nữa,màu vàng kim đen tuyền ánh mắt trở nên tĩnh lặng là thường,hô hấp các bước đi,hành động,nhịp tim,tất cả đều thay đổi,như có quy luật,như thay một con người khác,Chu Bạch mở ra,《xuyên thấu nhãn 》của bản thân,đây là cách chuẩn bị chiến đấu quen thuộc của hắn,dùng ánh mắt thám thính xung quanh,tập trung bộ não vào các giác quan,dùng thính giác để nghe mọi thứ 10 mét xung quanh,hắn không định dùng thần hồn bởi vì thần hồn sẽ phát ra rung động linh khí,sẽ dễ bị phát hiện,não bộ của hắn lúc này đang dùng 150% công suất,những thứ thay đổi này chỉ diễn ra 3 giây,đến cả mẫu thân Chu Bạch hơi phát hiện hắn không đúng,nhưng thấy hắn không sao,liền nghĩ mình nhầm.
Chu Bạch chạy vào cánh rừng hắn không vội vàng đi sâu vào rừng và vừa chạy vừa bình tĩnh truyền âm.
[Nương chúng ta tí nữa sẽ bị phục kích.]
Liêu Như Yên sững sờ,không phải bất ngờ về bị phục kích,mà là làm sao Chu Bạch cũng biết,nàng là Chân Tiên cảnh,những chi tiết nhỏ là có thể dễ dàng nhìn ra,luôn có một nhóm người đang theo dõi họ,chỉ là khi không thể đo được thực lực của đối phương,nàng sẽ không vội ra tay,nàng đã gửi thư cho phu quân rồi,có lẽ không lâu sau liền sẽ đến,nhưng mà lúc này vẫn nghe xem Chu Bạch định làm gì.
[Đúng,ngươi phát hiện ra chúng rồi vậy ngươi định làm gì.]
Nếu Chu Bạch đã chọn lúc vào gần với nơi phục kích của địch giờ khắc này với nói,chứng tỏ hắn không chuẩn bị trốn,hắn muốn đánh trả,quả nhiên nghe Chu Bạch nói.
[Khi tới thiết mộc lâm chỗ sâu,người phục kích chúng ta chắc sẽ ra mặt,tuy không biết số lượng của địch,nhưng đến lúc đó nương ngài chỉ cần câu giờ kẻ mạnh nhất là được,còn lại cứ để ta lo,]
[còn dịch thần,cầm lấy nhẫn chữ vật này trong này có,1000 cái loa âm thanh siêu lớn,còn đây là khói khiến cho thân kinh sung sướng,ngươi rải ở phạm vị này 1000 mét xung quanh nơi này,cứ một mét ngươi để một cái loa,cùng dải bột khói rõ sao.]
Đây là những vật hắn quay từ hệ thống hắn liền lấy mấy thứ này thiết lập chiến trường có lợi cho bản thân,hắn lấy ra bản đồ của của thiết mộc lâm chỉ vào một chỗ.
Dịch thần còn đang ngơ ngác,hắn còn chưa kịp thích ứng,sao đang đi chơi lại bị phục kích rồi.
Nhưng hắn cũng ngưng trọng gật đầu,hắn biết bây giờ không phải lúc hỏi nhiều,cầm lấy nhẫn chữ vật,tách khỏi đây,đi đến nơi mà chu Bạch chỉ bắt tay vào việc luôn.
Mà mẫu thân truyền âm hỏi hắn.
[Ta không biết mấy thứ đó có tác dụng gì,nhưng ngươi sắp xếp như vậy, là muốn dụ kẻ thù vào trong địa hình có lợi với ngươi,nhưng nếu tu vi kẻ thù quá mạnh hoặc khoảng cách quá xa không đủ thời gian dụ bọn hắn vào thì phải làm sao.]
[Nương yên tâm ta có cách dụ địch, câu giờ,còn nếu tu vi địch quá cao,ta có thể trốn tất cả cứ như vậy thôi,kế hoạch đơn giản a.]
Liêu Như Yên gật đầu,không nói quá nhiều,mà bắt đầu đi vào sâu thiết lâm.
Chu Bạch chạy theo,bọn họ trên đường hơi dùng lại giả vờ săn thú,để cho Dịch Thần thêm thời gian,Chu Bạch không lo cho đệ đệ hắn sẽ nguy hiểm,bởi vì theo logic thì bọn người này là nhằm vào hắn mà tới,dù sao theo mọi người thiên phú hắn mạnh quá mức, rất dễ để người nghi kị,mà nương bên cạnh bảo vệ hắn sẽ bị nhằm vào,mà đệ đệ hắn từ khi sinh ra danh tiếng rất thấp,tu vi rất yếu,vì thế nên đệ đệ hắn là người an toàn nhất trong cả đội a,mà kể cả đệ đệ hắn bị nhằm vào cũng c·hết không được,Chu gia cho hắn bảo vật bảo mệnh rất nhiều a.
Quả nhiên sau khi đi một lúc sau,khi thấy không khí xung quanh vừa không đúng xuyên thấu nhãn của hắn nhìn thấy mấy sợi dây linh khí kết lại,Chu Bạch liền quát.
"Nương."
Liễu Như Yên lấy ra Búa tạ của bản thân,không nói nhiều một đập,trước mặt mà ảnh bị đập nát,một trận pháp còn chưa thành hình đã b·ị đ·ánh nổ.
"Phộc."
"Phộc."
"Phộc."
. . .
Nhưng cái kia phục kích người căn bản không nghĩ tới,trận pháp bọn họ vừa mới lập lên đã bị Chu Bạch phát hiện,trận pháp bị phá hỏng phản phệ đến bọn hắn,mà lúc này một bóng hình già nua vừa đi ra.
"Liêu nha đầu đ....."
"Nương."
Mẫu thân hắn không nhiều lời, liền hiểu trực tiếp hướng về cái vừa bước ra khỏi mà ảnh vỡ già cỗi bóng người,một búa giơ lên.
"Cái.. . ."
"ĐÔNG, BÙM"
Cái kia bóng người b·ị đ·ánh bay mẫu thân hắn liền lao theo,đây là trên đường Chu Bạch nói cho nàng,không cần quan tâm hắn,trực tiếp đánh tên mạnh nhất,dí không thả.
"Phân thân."
Chu Bạch vừa thấy mẫu thân bay đi liền quả quyết dùng phân thân.
"bùm"
"Bùm"
"Bùm"
Ba vòng gió xoáy ngồm màu đỏ vàng,xanh dương xuất hiện.
"Tưng . . .tén ten tén tèn tèn tèn. . .ni bu sen tai hai chen ca."
Tiến nhạc vang lên,không cần nói,đây là kĩ năng《nhạc theo hoàn cảnh》của Chu Bạch.
Chu Bạch mặt đều đen,mẹ nó lại tới,các ngươi mẹ nó lại tới,nhưng hắn căn bản mặc kệ,bắt đầu phi tốc chạy đến nơi mà Dịch thần bày đồ.
9 tên bị phản phệ mới định thần lại định đuổi theo,mấy cái vòng xoáy đã đi theo trước.
"Ninpuu shinobi change! HA "
Lần này bọn phân thân hô cả khẩu hiệu,trong nhẫn trữ vật của Chu Bạch bay ra 3 cái《 áo giáp tự mặc》《cùng áo biến hình》.
Bọn phân thân tay để ra đằng sau cúi người chạy,như naruto,quanh thân là gió lốc áo giáp biến thành áo giáp siêu nhân bắt đầu mặc vào người phân thân.
"mẹ nó,mẹ nó,mẹ nó có cả hiệu ứng hình ảnh,âm nhạc bây giờ lại còn lấy luôn đồ của ta chơi thành dạng này,mẹ nó quá giống,con mẹ nó quá giống."
"Su su tù san chố san chốốốố."
(Nhanh như một con gió )
"Su su tu nín cha cha."
(Nhanh như một ninja )
phải nói âm nhạc rất hợp cảnh bọn chúng chạy nhanh trong thiết mộc lâm.
9 tên phục kích đuổi theo nghe được âm nhạc,lại thêm cái dạng mặc giáp lạ đời,hiệu ứng các loại,khóe miệng co giật.
Đây mẹ nó là cái gì bọn ta định t·ruy s·át ngươi a,ngươi thì làm cái trò gì đây.
Nhưng họ không nghĩ nhiều tiếp tục đuổi
"CON MẸ NÓ,LÃO TỬ ĐANG BỊ TRUY SÁT A,CÁC NGƯƠI NGHIÊM TÚC CHÚT COI."
Chu Bạch ngầm thét tim gan đều có loại muốn quặn đau,mẹ nó.
Phân thân méo quan tâm tiếp tục vừa chạy vừa biến hình,nhạc vẫn lên.
"Mai ki no oto ư nu ki ô."
"Hai bi khế ế ế ế"
Bọn họ biến hình xong,tay cầm ô theo màu mỗi người,đưa lưng cản trước mặt máy tên đã đuổi tới địch nhân.
"Các ngươi là ai,mau tránh ra,ta chỉ g·iết Chu Bạch nếu không g·iết cả các ngươi."
Chu Xích hoàng lam,đã biến hình,mặt bị che lại,nên bị hiểu lầm là người khác đến trợ giúp,chu xích bước lên trước ô đỏ mở ra.
Thấy vậy bọn người tưởng hắn t·ấn c·ông vội vàng thủ thế.
Chu xích xoay ô trên vai,múa một vòng quay người nhìn bọn địch nhân,giơ ô lên cao hét.
"Cu chi sầu nà ru i na ki mô chi quơ ý mà."
"GIÓ GÀO THÉT,"
"TRỜI PHẪN NỘ!"
"KHÔNG NHẪN ."
"CHU XÍCH."
"E ga ồ ni ca ta à."
Nhạc vẫn còn vẫn rất hợp cảnh.
Chu Bạch đã chạy xa được một đoạn.
[. . . . . .]
Chu Lam làm y theo động tác vừa nãy của Chu Xích quay người lại hét lớn.
"A ka tà chi bi mô ka ra te dù cú nô sà."
"NƯỚC NHẢY MÚA,"
"SÓNG LĂN TĂN,!"
"THỦY NHẪN."
"CHU LAM."
"Mai em đạp xe đi tu rất phê."
bọn t·ruy s·át đờ người.
[. . . . .]
Chu Hoàng luân hồi lập lại,quay người hét to.
"Ko ro hô si quơ mô mô ta mê lì."
"ĐẤT RUNG CHUYỂN."
"HOA KHOE SẮC!"
"THỔ NHẪN."
"CHU HOÀNG."
"U kê su i đê kì ta hi mít su mô chiên cá ta."
sau đó lại là Chu Xích hét.
"Mít su no ko ro quơ a qua hèn ta."
"THẾ GIAN KHÔNG BIẾT,"
Chu Lam theo sau.
"Shìn chì ta mi ra i mì gao u tà rố ồ."
"THẾ GIAN KHÔNG HAY."
Chu Hoang tiếp theo.
"Su su tù san chố.'
"ẢO HÓA THÀNH ẢNH ĐẢ KÍCH TÀ GIAN !"
"San chố ."
Lúc này cả ba cùng hô.
"Su su tu nín cha chà."
"LỰC LƯỢNG NINJA,CUỒNG PHONG NHẪN ."
"Ca ku ro ca ku ro shiro dô chề tá iiiii"
làm cái ngoái cổ,hai tay dơ lên như samurai.
"Nin pu sen tai i ha ri ken cha."
"GIÁNG L M."
"Tạp dề i ná rê ê ê ê."
"BÙM "
"BÙM "
"BÙM."
Chu Bạch
[. . . . . .]
Bọn người đuổi g·iết.
[. . .. . . . .]
Sau đó tên hợp thể kỳ thấy Chu Bạch đã chạy xa không nghĩ nhiều một chưởng vỗ tới 3 cái phân thân.
Mấy phân thân thấy thế cười nhìn nhau,lấy ra mấy quả bom lao thẳng về hướng kẻ địch.
"Bùm."
"Bùm ."
"Bùm bùm bùm."
Liên tục t·iếng n·ổ lớn phát ra,phân thân bị tan biến mất,tuy v·ụ n·ổ không làm địch b·ị t·hương quá nhiều nhưng đã câu đủ thời gian để Chu Bạch đến gần chỗ cần tới rồi.
《Cầu hoa tươi.》