Chương 20 hệ thống thăng cấp
Sau khi tan tiệc Chu Bạch được mẫu thân dẫn đi khắp gia tộc chơi, còn cha hắn thì dù rất muốn đi nhưng lại bị lão tổ đẩy việc lại bận tối mắt tối mũi.
Mà đây, chắc đây cũng là lí do mà đến bây giờ hắn vẫn chưa gặp được ông nội hắn, chắc cũng đang làm việc cật lực bởi bị bóc lột sức lao động ở nơi nào đó rồi.
"Hắt xì"
Ở một góc nào đó chu gia.
Một cái ông lão khuôn mặt tiều tụy mắt thâm quầng đầu còn bị hói xung quanh toàn chất đống giấy tờ cùng lưu ảnh thạch đột nhiên nháy cái mũi.
"Ta sao đột nhiên lại hắt xì không phải lại bệnh chắc dạo này lại lao lực quá độ rồi chắc phải nghỉ một chút."
Nói hắn nằm luôn trông đống giấy tờ miên man nói.
"Cũng không biết khi nào cháu ta ra đời nữa, ta nhớ hình như tháng sau thì phải hừ không được."
Đột nhiên hắn lại ngồi dậy nói.
"Ta không được lười biếng phải làm hết việc trước khi cháu ta ra đời mới được cố lên."
Hắn bơm cho mình chút động lực rồi lại tiếp tục làm việc.
. . . . . . . . . .
Sau đó Chu bạch cùng mẫu thân đi gặp họ hàng đang có ở gia tộc .
Nói thật hắn nhớ không nổi hắn kiếp trước cha mất, sớm con mẹ thì hay đi làm xa nhà mà họ hàng thì cũng không có nhiều nhưng cũng rất khó nhớ, mà kiếp này dòng họ của hắn nhiều lắm thế giới nào thì nhớ hết tên họ hàng cũng là một cái khảo nghiệm khó.
Mà bây giờ kể cả khi được cường hóa trí nhớ bởi thiên phú cùng tu vi hắn, cũng nhớ không nổi hết tất cả .
Bởi vì quá nhiều còn nhiều đến cỡ nào sao, hắn tính lướt qua cũng khoảng hai ba nghìn người đây là tính người còn ở trong chu gia còn có nhà ngoại tại tiên giới, bởi nương hắn là xuất thân ngoài tiên giới ngả vào chu gia, còn có mấy người đang đi ra ngoài tộc như cụ cố của hắn chẳng hạn đây là kết quả của không kế hoạch hóa gia đình đó.
Bất đắc dĩ hắn liền dùng《 lưu ảnh nhãn》lưu hết mặt mấy người này lại còn tên thì chịu .
Trong đó hắn liền nhớ được mấy có ấn tượng cùng có quan hệ gần gũi một chút như là tỷ tỷ của mẫu thân hắn tên Liêu Uyển Nhi nàng là một mỹ phụ rất xinh đẹp có 7 phần giống mẫu thân hắn, khí chất rất mê người da trắng môi son chân dài đầy đặn không thừa không thiếu nàng nơi ở cũng rất đẹp sang trọng.
A di cùng mẹ hắn quan hệ rất tốt, vì thường xuyên đến thăm nên được chuẩn bị một trang viên riêng.
Mà hình như dạo này a di này của hắn rất kì lạ, đến ở chu gia được một thời gian khá dài rồi nhưng chưa về Liêu gia với lại 1 năm qua nàng không ra khỏi viện cũng không giao tiếp với ai lúc nương hắn bế hắn đến thăm nàng còn giật mình đâu.
Hỏi thì chỉ trả lời lấp lới thật kì lạ hơn nữa hình như a di của hắn đã có thai rồi thì phải .
Hơn nữa cách a di nhìn hắn vẫn có chút kì lạ có chút ghen nghét, lại có chút u buồn đây là cái quỷ gì ánh mắt.
.. . . . .. .
Sau khi chơi chán đến tối sau hắn với về nhà hắn ngồi trên giường nghỉ ngơi.
còn nương hắn thì đang phải chuẩn bị thức ăn cho lão cha cùng hắn,còn tại sao tu tiên giả đã ích cốc mà còn phải ăn cơm thì,
cũng không phải hưởng thụ nhân sinh phàm nhân cái gì, chỉ là hắn sau khi lên tới tuyệt phẩm cửu đẳng thể chất liền mọc răng nên đòi ăn nên nương chiều hắn nấu cho ăn còn nấu cho lão cha thì chỉ vì tiện tay thôi.
Đang mê man mệt muốn c·hết Chu Bạch đột nhiên nghĩ đến cả ngày hôm nay im lặng lạ thường hệ thống .
Liền thử gọi xem dù sao hắn nhưng có vài câu hỏi, cần hỏi hệ thống.
[Hệ không đúng cộng sự ngươi có đó không ta có điều cần ngươi giúp đây]
Nào ngờ thật được.
[Đinh đinh : không phải nói ta ngủ đến mai với tỉnh sao tại sao ngươi lại làm phiền rồi.]
Chu bạch thấy hệ thống đáp lại mừng rỡ nói.
[Xin lỗi xin lỗi công sự ta là thật có chút thắc mắc cần ngươi giải đáp mong lượng thứ.]
(^u^)[đinh đinh :được rồi ta tha lỗi nói đi kí . . Chu chu bạch ngươi có gì muốn hỏi ta.]
Chu bạch thấy thế liền không nhiều lời hỏi.
[Ta tại sao không thể nâng cấp thể chất lên thần phẩm với cả tại sao lúc ta phế đi một cái thiên tài mà hệ thống lại không có cộng điểm số mệnh nữa trả lẽ lỗi sao.]
[Đinh đinh :trả lời câu hỏi đầu của cchu bạch trước :thể chất thần phẩm không phải là cứ tăng lên sức mạnh cùng phẩm chất là có thể tấn cấp bởi điều kiện để đặt tới thần phẩm cần có hai ]
[thứ nhất: thể chất sức mạnh phải vượt qua tuyệt phẩm cửu đẳng thể chất. ]
[Đinh đinh :điều thứ nhất chu bạch đã vượt qua có thể coi bây giờ thể chất của ngươi coi như là ngụy thần phẩm rồi.]
Chu bạch gật đầu nói.
[Thế còn điều thứ hai đâu.]
[Đinh đinh : điều kiện thứ hai là quan trọng nhất nếu muốn thành thần phẩm, đó là thể chất phải có một năng lực mạnh mẽ kèm theo, dung nhập với thể chất đó từ đó mới coi như thần phẩm thể chất.]
Chu bạch ngật ngật đầu nhỏ .
[Thì ra là thế thảo nào tuy ta cũng có năng lực kèm theo nhưng toàn phèn trong phèn kỹ năng không thể nâng lên thần phẩm là phải. ]
[Đinh đinh :ngươi lại chê kỹ năng của ta, đã nói là công sự đâu ngươi ngạt hệ thống sao.]
Chu bạch chỉ bình tĩnh lắc đầu nói.
[Không phải là ta chê hay không vấn đề, ta lại chỉ hứa sẽ tôn trọng lẫn nhau chút, cộng đồng hợp tác nhưng vẫn phải cho đánh giá chính xác chứ mà thật do kĩ năng của ngươi tạo ra thật quá phèn nên mới khiến ta không lên nổi thần phẩm không phải sao.]
(´-﹏-`;)[đinh đinh :đó là là là tại ta chưa hoàn toàn hoàn chỉnh thôi về sau ta chính là sẽ làm ra kĩ năng tuyệt vời hơn ngấp trăm lần đến lúc đó Chu bạch ngươi sẽ phải xin lỗi ta vì che kĩ năng ta làm.]
¯\_(ツ)_/¯ chu bạch ngật ngật đầu lấy lệ nói.
[được rồi được rồi ta chờ tới ngày đó quá được chưa.]
[Đinh đinh :đây là cái gì trào phúng ủng hộ,ngươi căn bản không tin ta a hỗn đản chu bạch.]
[Rồi rồi ta tin giờ tiếp tục truyện chính được sao.]
Hệ thống biết chu bạch vẫn là lấy lệ nói, cơ mà lúc này cũng chẳng thể dính không thả liền về chuyện chính trong lòng bực tức.
[Không tin ta, Chu bạch dám không tin ta chờ xem ta chính là hệ thống giỏi nhất, rồi ngươi sẽ phải khen ta khen ta mỏi mồm luôn.]
[Đinh đinh :hừ câu hỏi thứ hai của của ngươi, cũng rất dễ trả lời thôi bởi vì hệ thống đã đầy điểm số mệnh rồi không thể hấp thu thêm nữa đắng lẽ ra lúc chu bạch mới sinh ra điểm còn nhiều hơn nữa cơ, cơ mà hệ thống đã hấp thu đến giới hạn rồi nên để thất thoát rất nhiều.]
Nghe bị thất thoát điểm, chu bạch cũng không đau lòng, dù sao điểm bây giờ đủ nhiều rồi chỉ là có chút kì quái hỏi .
[Không phải đâu, ta đã dùng bớt số mệnh điểm để nâng điểm toàn thuộc tính rồi mà tại sao vẫn không thể hấp thu được số mệnh điểm nữa .]
[Đinh đinh :hệ thống đã đầy không phải là số lượng điểm mà là số lần lấy cắp số mệnh bây giờ đã hết nếu muốn lấy thêm trừ khi nâng cấp hệ thống ra thì không thể lại có thêm số mệnh điểm nữa ]
Chu bạch là hiểu tức là như cái máy tính bị hỏng,không phải bị đầy bộ nhớ xóa bớt đi là xong mà là cả cái máy không thể lưu bất cứ tập tin nào nữa cả kể cả là xóa bớt tập tin khác đi.
[Thế làm sao để nâng cấp hệ thống ]
[Đinh đinh: cái này thì đơn giản chỉ cần dùng số mệnh điểm nâng cấp là được .]
Chu bạch lại nói .
[Bao nhiêu số mệnh điểm để nâng cấp.]
[Đinh đinh: 100000 điểm có xác nhận sao thăng cấp sao quá trình này không thể sử dụng hệ thống trí năng là ta cũng sẽ tập trung nâng cấp không thể đáp lại bất cứ câu hỏi nào, nhưng kỹ năng có thể dùng được .]
[Xác nhận ]
[Đinh đinh :đang tiến hành nâng cấp gặp lại kí chủ sau 10 ngày ]
Chu bạch cũng gật đầu cười nói.
[Ừm gặp lại sau hệ thống thăng cấp xong phải hữu dụng hơn đó a cộng sự.]
[(︶^︶) đinh đinh chờ lấy đi].
Bên trong bếp lúc này cũng chuyền đến tiếng mẫu thân hắn.
"Tiểu bạch ra ăn cơm, phụ thân ngươi cũng về rồi này"
Chu bạch cười đứng dậy nói to.
"Vâng nưng"
Mùi thơm toát ra từ bếp tranh viên nhỏ, ánh trăng lên cao.
một vị trung niên về nhà trông hơi mệt mỏi .
Thấy chu bạch ra liền bế hắn đặt lên ghế bàn ăn .
Cả gia đình ngồi trên mâm cơm im lặng nhìn nhau mời nhẹ một tiếng rồi ăn cơm một cách, yên tĩnh không ai nói chuyện .
Yên bình.
《Cầu hoa tươi》