Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

16 :thăm dò




16 :thăm dò

16 thăm dò

Chu Thanh Sơn ngồi ở chủ vị, hôm nay hắn mặc một bộ kỳ lân áo bào lam, mặt lộ ra trang nghiêm lạnh nhạt khí thế vô cùng.

chỉ là trong lòng thì khác chủ trì buổi tiệc đáng lẽ ra việc này phải là lão tổ nhà hắn làm với đúng.

Nhưng lão chính là trốn việc ngại phiền liền trốn ra hồ câu cá .

Đối với tính cách của lão tổ nhà mình Chu thanh sơn rất bất đắc dĩ hơn nữa cái này bệnh lười nó như có gen di truyền vậy .

Cụ cố hắn thì trốn việc ra khỏi Hư tiên giới đi du lịch nói cái gì hóa phàm cảm ngộ nhân sinh, nhưng thật ra là già rồi còn muốn đi trêu hoa ghẹo nguyệt.

nhưng ngại mặt già, cho nên chạy đến tiên giới cải trang di hành tiện làm việc.

Nghe đâu bây giờ hắn đang đóng giả thành cái thiên tài trẻ tuổi, rất có danh tiếng trên thiên kiêu bảng, tên hiệu là gì (Ma thiên công tử) lấy cái danh này đi tán gái khắp nơi còn bị người ta đuổi đánh cho, vì ăn rồi lại còn không chịu trách nhiệm.

[.....]



hi vọng không ai biết hắn là cụ cố của ta, mẹ nhục mặt thật sự .

Cụ hắn lại càng quá đáng căn bản không có kiếm cớ nằm ở trong sơn uống rượu thác lạc, lâu lâu còn đi cùng lão tổ đánh cờ nhưng hắn đánh toàn thắng cứ mỗi lần như vậy lại đánh nhau lâu dần lão tổ không thèm cùng hắn chơi .

Ông hắn thì không phải ngồi không không làm gì như mấy cái trên hắn luân trong phòng tạo linh khí, tiên khí .

Chỉ là linh tiên khí hắn tạo lạ lắm cái gì mà 《bảo tháp nướng xiên thịt》《tiên kiếm tự động biến thành khải giáp 》《áo bào tự bạo 》《cung tiễn bách phát bách trượt 》các loại .....

Nói chung toàn mấy cái không bình thường đồ dùng ân nhưng xiên thịt được nướng vị thật không tệ .

Đến bây giờ Cả cái gia tộc to như này cũng chỉ có hắn với cha ngánh lên, chỉ vì thế hệ trước lười không một cái có thể tin cậy.

Hắn tuổi nhưng là trẻ nhất một đời người cầm quyền trong cả cửu đại thế gia, cũng chỉ vì cả mấy đời trước không ngồi lên gia chủ bao lâu là lại truyền chức không một cái chịu làm việc .

Chứ nếu không bằng hắn tuổi này cùng thế hệ còn chưa phải nắm quyền hành đâu .

Còn tại sao cha hắn lại truyền lại gia chủ vị cho hắn thì bởi vì công việc nhiều lắm, mà chỉ có hắn tự mình làm không hết nên cho hắn lên làm gia chủ sớm giúp hắn một chút.

. . . . . . .

Chu Bạch đã tự bước đi vào trong đại sảnh, nương hắn một mặt lo lắng nhìn lúc đầu nương hắn cứ đòi bế nhưng hắn muốn tự đi, hắn tố chất thân thể bây giờ cho dù kim đan đỉnh phong cũng bị đập, nguyên anh kỳ cũng đánh ngang tay,chỉ là đi lại bây giờ đối với hắn quá bình thường căn bản không cần lại bế bồng.

Khi mọi người thấy hắn đến không khỏi đánh giá một chút .

Bốn người lúc trước xem dị tượng cũng đánh giá hắn, lúc trước chưa kịp nhìn nhiều thì đã bị mù bây giờ mới có thể đánh giá hắn .

bây giờ chu bạch thân thể đã có một cái 2 tuổi trẻ em dánh người, da trắng trong như ngọc mắt như trân châu, dáng người mũm mĩm đáng yêu thông linh trí lực trắc đã có 7 -8 tuổi.

Chu Thanh Sơn hơi ngạc nhiên, con mình làm sao đã đi rồi còn to hơn một chút nữa không phải hôm mới sinh ra còn chưa bò được sao.

Thấy thế hắn liền truyền âm hỏi vợ Liêu Như Yên cũng không giấu diếm gì nói hết cho chồng .

[Chuyện là sáng này. . . . . .]

Nghe được câu trả lời hắn cũng thấy hợp lý, lại thấy kiêu ngạo, dù sao con hắn thông linh, mới sinh ngày thứ hai đã nói chuyện biết đi khiến hắn rất mừng, nhưng hắn cũng rất buồn bực nếu không phải lão tổ đẩy việc cho hắn làm sao hắn lại bỏ lỡ khoảnh khắc con mình bước đi đầu tiên, còn có nói chuyện chữ đầu tiên.

Mà lúc này trong những ánh mắt đó có một cái ánh mắt ghen ghét nhìn Chu bạch.

Là một cái đứa trẻ mới 20 tuổi khuôn mặt tầm thường ánh mắt lại cho người ta một cái cảm giác như âm hiểm tiểu nhân, hắn đứng ở chi thứ mâm thức ăn ở trong ngóc.

Tại sao hắn lại nghét chu bạch bọn họ mới gặp lần đầu, lại là đồng tộc bởi vì Hắn là được xưng thiên tài có thiên phú tốt nhất Chu gia nhưng vì là chi thứ mà không được đối xử công bằng, tương lai cho dù thành tựu lại cao bao nhiêu nếu không muốn tách khỏi chu gia thì chỉ có thể hộ tống gia chủ, chu gia chủ, tuyệt không được nắm quyền.

Hắn không phục từ sinh ra bị nâng lên thần đàng hắn tại sao phải làm kẻ dưới, vì vậy hắn rất hận mà nỗi hận này hắn lại không dám hận lên cường giả chỉ có cái này vừa mới sinh ra thiếu chủ là hắn dám hận.

Thấy Chu bạch đến bên cạnh Chu Thanh Sơn liền bế hắn đến ngồi bên cạnh tay trái còn vợ hắn ngồi tay phải sau đó nâng lên chén rượu đối với mọi người bên dưới nói.

"Hôm nay là cảm ơn mọi người đến xem lễ sinh thần của con ta, hôm nay ta kính mọi người một chén "

Thấy hắn nói vậy, mấy người ở đây cùng đứng dậy cùng nói .



"chúc mừng chu gia chủ sinh được quý tử"

Sau khi chúc rượu xong, một nhà chu gia chi thứ đứng dậy nói.

"Hôm nay quý thiếu chủ sinh thần chúng ta có chuẩn bị một món quà tặng lễ mong gia chủ không chê "

Nói xong hắn lấy ra một cái hộp mở ra bên trong có trăm lọ dịch màu trắng ngà tinh khiết .

"Đây là thạch nhũ ngàn năm cho thiếu chủ bồi bổ "

Chu thanh Sơn lạnh nhạt gật đầu coi như nhận

Tiếp theo có mấy nhà chi thứ lấy ra tặng quà, còn có mấy gia tộc nhỏ hơn không được vào đại sảng, chỉ có thể ở bên ngoài tặng quà .

Bọn họ thân phận thấp căn bản vào không được đại sảnh.

Sau khi nhận quà hết rồi, còn lại 4 nhà lớn nhất có 2 người cùng đứng lên đó là .

Trường sinh thế gia Chiến gia gia chủ Chiến Bộ Đô cùng cổ tông Quang Minh Tự, Tống huyền hai người nhìn nhau rồi ra giữa đại sảnh dâng lên quà tặng.

Hai người đồng loạt mở hòm ra bên trong lần lượt là một cái trận bàn, một cái quang cầu hai người cùng nói.

"Phật gia không có gì quý giá tông Ta đây là một bộ cổ trận giúp đỡ xem xét ngộ tính bằng cách xem thử tính toán khoảng cách cảm ngộ ý ngoài ra còn có chức năng tăng phúc cảm ngộ ý ."

"Chiến gia cũng chúc mừng Chu gia tặng một chiến ảo cầu đặc hữu của chiến gia mong Chu gia nhân cho."

Lúc này Chiến Bộ Đô như giả vờ buồn chán lại nói

"Nếu cứ kết thúc như thế này không khỏi bữa tiệc có chút nhàm chán ta mạn phép Chu gia chủ một cái kiến nghị, so tài thì thế nào, lệnh ái vừa ra đời nhưng thông linh tuyệt đỉnh chắc cũng đã có trí thông minh của 7 tuổi đứa trẻ rồi vừa lúc trận bàn có cái cơ chế so tài rất thú vị, sao không để lệnh ái thử chút món quà của chính hắn thì thế nào, vừa lúc ta có mang tiểu bối trong nhà đến có thể cùng lệnh ái chơi đùa."

"Ta cũng nghĩ vậy."

Béo hòa thượng cũng nói.

[Ngươi mới 7 tuổi trí lực thì có cả nhà ngươi đều là lão tử lúc trước là 120 tuổi đó tên khốn kh·iếp .]

Chu bạch đang ăn ngon lành thì nhấc đầu mắt nhìn chằm chàm Chiến Bộ Đô.

Chu Thanh Sơn sao không biết bọn họ có ý gì chỉ tùy ý nói.

"Con ta còn nhỏ tuy thông linh nhưng chưa bắt đầu tu luyện không thể cùng mấy tiểu bối đã mười mấy tuổi nhà các ngươi chơi đùa được."

Nghe vậy Tống huyền ý cười nói.

"Cái này Chu gia chủ không cần lo lắng trận bàn không phải so đánh nhau mà so ngộ tính nếu như ai có mạnh ý hơn người đó liền thắng đương nhiên tiểu bối nhà ta chưa ngộ ra ý, con ngươi cũng vậy nên chỉ đọ được đơn thuần ngộ tĩnh thôi không b·ị t·hương được, dù sao mọi người cũng biết rất khó để đo được ngộ tính, ai cũng muốn xem thử ngộ tính của quý tử mạnh đến mức nào."

Chiến bộ đô thì cũng nói.

"Của ta tiểu bối cũng muốn tham gia một chút náo nhiệt"

"Ta khôn . . . . ."

Bên cạnh Chiến Bộ Đô thanh niên định mở miệng nhưng thấy Chiến Bộ Đô nhìn đến, liền im lặng.

Mấy người ở đây hơi hút khí lạnh một là vì hai đồ vật này rất quý cho dù trường sinh thế gia cổ tông, thánh giáo,cũng khó có được .

Trợ giúp ngộ tính tăng lên bảo vật luôn luôn quý hiếm, gần như tuyệt tích vì quá hiếm, mà trận bàn lại có thể gián tiếp tăng lên cảm ngộ ý đây là rất nghịch thiên rồi còn đồ vật trực tiếp tăng cao ngộ tĩnh bọn họ chưa thấy qua, có lẽ có nhưng là tuyệt đối độc nhất căn bản không thể làm quà tặng .

Hơn nữa trận bàn với Chiến ảo cầu hỗ trợ với nhau, trợ giúp sẽ càng mạnh gấp mấy lần cho dù tách ra chiến ảo cầu cũng rất quý.

Hơn nữa càng làm cho bọn hắn không thể tin là hai nhà tặng đồ quý giá như vậy, chỉ để thăm dò thiếu chủ nhà mình mới sinh có ngộ tính như nào, đáng sao.

Hai người chiến bộ đô nếu biết bọn họ suy nghĩ, sẽ trả lời .

Đáng bởi vì theo bọn hắn Chu bạch đã quá yêu nghiệt đến để người e ngại trình độ thần thể trời sinh thần đồng, tuyệt thế cửu đẳng tư chất được chính bọn họ kiểm nghiệm qua.

Hai hạng thiên phú đã đứng ở đỉnh của cả tiên giới, chứ đừng nói hư tiên giới .

Bây giờ chỉ còn ngộ tính chưa kiểm trắc bọn họ cần biết, để tương lai làm cách ứng phó dù sao ngộ tính nếu ngu dốt thì dù mạnh đến mấy cũng là kẻ ngu vẫn có thể đối phó còn không thì,



Rất khó nói .

Lúc này Chu Thanh Sơn mặt vẫn rất bình tĩnh nhưng trong lòng hơi do dự, dù sao con hắn ngộ tính cao hay thấp hắn không biết, nhưng nếu quá cao chắc chắn tương lai sẽ không tốt đi ra ngoài lịch luyện sẽ có thể bị á·m s·át ám hại không chừng.

Nhưng cũng không thể trốn ở gia tộc, dù sao ở mãi một chỗ rất khó thành tài phải ra ngoài xông sáo, nhưng cũng nguy hiểm nhưng không thể để cường giả đi cùng, nếu không sẽ không còn là lịch luyện mà là đi du lịch.

Đúng lúc này trong đầu hắn đột nhiên được một giọng bình tĩnh truyền âm .

[Cho tiểu bạch lên đi hắn ngộ tính rất mạnh mạnh vô cùng ta biết ca ngươi lo lắng cái gì, nhưng giấy không gói được lửa hắn chỉ cần tu luyện liền sẽ bộc lộ ngày, còn không bằng tự bộc lộ ra để mấy nhà khác kiêng kị một chút vẫn hơn .]

Là Chu Ánh Nguyệt truyền âm.

Nghe vậy Chu Thanh Sơn thấy cũng đúng, vẫn là muội muội hắn suy nghĩ nhanh hơn hắn nếu không phải thân nữ nhi, thì lên nắm quyền chu gia cũng được rồi, nghĩ vậy hắn bình tĩnh mở miệng.

" đã mọi người có nhã hứng vậy ta cũng bồi theo, bạch nhi ngươi ừm xuống đấy chơi với vị kia ca ca đi, có đồ chơi mới cho ngươi đó."

Chu Thanh Sơn cố nói một cách đủ để Chu bạch hiểu dù sao lại thông linh cũng là trẻ con, không dễ nghe lời, dụ chơi đồ chơi chắc sẽ có hiệu quả chứ.

Cái này lão cha nghĩ nhiều chu bạch hiểu nhiều thứ hơn hắn nghĩ nhiều,

Chu bạch liền đứng dậy nói.

"Vâng phụ thânn "

Nghe được tiếng phụ thân non nớt không rõ chữ, trong lòng Chu Thanh Sơn nở hoa, mặt chút nữa thì cười toe ra may là vợ hắn kịp nhắc nhở dùng tay bấm vào hông hắn một cái.

[lão gia còn có người ở, chú ý hình tượng]

Nghe vậy Chu Thanh Sơn vội giả vờ ho nhẹ mặt trở về trạng thái uy nghiêm nhưng hơi co giật bởi vì bên hông đã đau nhức .

[Mẹ của tiểu bạch a, lần sau nhắc nhở có thể đừng ra tay nặng như vậy sao đau quá.]

[Hừ chú ý hình tượng, đau để ngươi nhớ lâu]

Nói thì vậy tay ngọc nàng vẫn hơi xoa nhẹ, bóp cho hắn giúp đỡ đau hơn nhiều.

Chu bạch còn chưa xuống đài nhìn phụ mẫu tống cơm chó, liền vội bước xuống đài đi đến trước cái kia nho nhỏ trận bàn .

Nhìn về Chiến Bộ Đô ánh mắt bất thiện, khoanh tay mũm mĩnh như cái ông cụ non hất mặt sai khiến nói.

"Chiên thế nằo"

[Ngươi dám nói ta thiểu năng 7 tuổi trí lực, ta phải đánh người của ngươi với hả giận.]

Chu bạch trong lòng nói.

Nhưng giọng cùng dáng hình bé tí khiến hắn có chút đáng yêu, hơn là kiêu ngạo sai khiến.

Mà nghe hắn nói với mình thái độ Chiến Bộ Đô thấy trả có gì, trẻ con còn có thể mắng chửi hắn sao, chỉ là chưa biết cách nói chuyện mà thổi, liền hơi ngồi xổm xuống đối với chu bạch nói.

"Nhóc con tí nữa ngươi cùng ca ca kia đánh nhau trong không gian chiến ảo cầu dùng trận bằng phương pháp chiến đấu ngươi không biết đánh nhau là gì cũng không sao, chỉ cần ngươi tùy ý vung tay đánh lên hắn là được dù sao so ngộ tính, ngoại trừ ý mấy kĩ xảo khác cũng trả cần đòn đánh không ẩn chứa cảm ngộ thì không gây ra sát thương còn cảm ngộ là gì thì . . . . ."

Chu Bạch mất kiên nhẫn nói

"Thôi thơi ngư câm ming đi ta hiểu hộc. . . Học bắt dầu đi"

[Nói chuyện vẫn quá phí sức, tên này quá lắm lời tưởng ta cái gì cũng không hiểu sao tí ta đánh cho người của ngươi phọt rắm thì mới thôi.]

Nghe vậy Chiến Bộ Đô cũng gật đầu, gọi cái kia mặc giáp thiếu niên tới .

"Chiến Lân ngươi tới so tài một chút với hắn"

Thiếu niên tên Chiến Lân, liền đến trước mặt chu bạch sắc mặt tươi cười rất là vui vẻ chào hỏi.

"Xin chào tiểu đệ đệ ta tên Chiến Lân Chiến Trong chiến đấu, lân trong kỳ lân ý nói chiến với kỳ lân nghe ngư bức sao,Đệ đệ người yên tâm, đi tí nữa ta sẽ nương tay ngươi không biết ta nhưng là không thích đánh người già, đàn bà với trẻ em nhưng không hiểu sao chú ta cứ bắt phải đấu với ngươi thắng chẳng vinh thua lại mất mặt trả hiểu người chú não cơ bắp nghĩ cái gì, mà ngươi biết không ta quen một cái cùng ngươi rất giống thiên tài vừa sinh ra cũng rất thông minh, ta cùng hắn nhưng kết bái huynh đệ rồi đó hắn là thiên tài số một của Chiến gia đó còn có . . . . ."

Chu bạch .

[. . . . .]



Chưa kịp lảm nhảm hết .

đầu Chiến Lân đã bị một đấm dáng xuống từ phía trên đập mạnh như búa bổ .

"Bùm"

Hắn bị đập mạnh xuống sàn chôn hết thân còn đúng cái đầu nhô ra bên tai vang lên tiếng phẫn nộ .

"Ngươi miêng tiện nói ai não cơ bắp đã bảo bỏ cái tính nói nhảm đi rồi cơ, mà muốn c·hết sao"

Sau đó Chiến bộ đô ho nhẹ để giảm xấu hổ hướng về phía Chu Thanh Sơn chắp tay nói .

"Xin lỗi Chu gia chủ, quản giáo không nghiêm tiểu bối khiến hắn làm hỏng đại sảnh, chút nữa sẽ bồi thường dù sao cũng là tiểu bối mong lượng thứ."

Chiến Lân chỉ còn nhô lên một cái đầu ở dưới đất không phục nói .

"Sàn không phải ngươi đập hỏng sao quan ta việc"

"Bùm"

Đầu hắn trực tiếp bị dẫm tụt hẳn xuống đất.

"Câm miệng "

Chiên Bộ Đô mặt không đổi sắc để chân ra nói.

Chu Thanh Sơn khóe miệng giật giật nói.

"Không sao Chiến gia chủ có tiểu bổi hơi hiếu động cũng không tránh được. "

"Nhưng tiểu bối nhà của ngươi bị như vậy, còn có thể so tài được sao ."

Hắn chỉ chỉ vào dưới hố đã bị đập ngất Chiến Lân nói.

"Không sao có thể so tài"

Nói Chiến Bộ Đô một tay nắm lấy tóc đen dài, móc chiến lân kéo lên như nhổ củ cải nhấc lên trước mặt tay còn lại dùng lực tát.

"ba ba ba"

"dậy mau "

Hắn quát .

"Đau đau đau "

Chiến Lân b·ị đ·ánh tỉnh mặt nộ khí chỉ chiến Bộ Đô hét.

" chú ngươi lại đánh ta vô ân phụ nghĩa a rõ ràng lúc ngươi bị dì ta đuổi ra khỏi phòng vì sụp sớm, ta chính là cưu manh ngươi, cho ngươi ngủ nhờ vậy mà. . . . . . ."

"Bùm"

Chiến Luân chưa nói xong thì lại bị đập xuống hố đất ngất đi lần này sâu hơn.

Chiến Bộ Đô mặt bình tĩnh nhìn Chu Thanh Sơn nói.

"Xin lỗi Hắn hết thể so tài được rồi"

Chu bạch mặt nhỏ co giật.

Người trong đại sảnh khóe miệng cùng co giật .

[. . . . . . ]

[. . . . . . . ]

Đại sảnh ngắn ngủi yên tĩnh .

Béo hòa thượng đành phải lên tiếng .

"Khụ nếu chiến gia tiểu bối còn có ừm chút thương thế, thì để tông chúng ta so tài trước vậy"

《Cầu hoa tươi》