Chương 128 : Đông gia.
Chu Bạch nhìn Chu Thanh Sơn,khao khát nói.
"Phụ thân,chiêu vừa rồi là gì ta muốn học."
Chu Thanh sơn gật đầu đây là lần đâu con hắn nói muốn hắn dạy học,hắn đương nhiên đáp ứng .
"Được thôi,khi nào về nhà sẽ dạy ngươi."
Chu Bạch gật đầu.
Hạo Thiên nhìn chút Hạo Luân.
"Phụ thân,ngươi cùng hắn đều là độ kiếp kỳ,mà sao lại có khác biệt lớn vậy,ngươi có kỹ năng như vậy không dạy ta với."
"Bốp."
Hạo luân đập vào đầu Hạo thiên.
"Ngươi thì biết cái gì,vị này căn bản không phải độ Kiếp kỳ,nếu không sao ta phải gọi là tiền bối."
"Người nói thì nói,đánh ta làm gì."
Hạo luân xoa xoa đầu.
Tiểu Như Yên đánh mắt nhìn Chu Thanh Sơn cái,cười cười,rồi quay sang Chu Bạch nói.
"Thôi được rồi,bắt nốt số cá lên làm cá nướng ăn đi."
"Tuân lệnh mẫu thân."
Chu Bạch mấy người nhảy xuống biển bắt cá.
Nước ở dưới là màu tím,nên khó nhìn rõ bên dưới chỉ nhìn thấy mờ ảo nhưng nhìn khá huyền bí,nhưng tiếc là bên dưới không còn gì để ngắm,do gió lốc làm cắt xé hết rồi.
May là đàn phi kiếm ngư không vị sao cả,lão cha lực không chế thật tốt.
Long Sương Sương bắt lấy một con phi kiếm ngư,bọn này dưới nước bơi khá nhanh,vượt qua tốc độ của cảnh giới tự thân còn khá trơn trượt .
Nó giãy đành đạch muốn chạy,thì bị nàng tay nắm chặt một cái.
"Rặc rặc . . . "
Tiếng xương vỡ vang lên.
Con cá liền đau điếng rồi c·hết .
Nàng xấu hổ nhìn Chu Bạch.
"Ta chỉ vừa mới cầm vào thôi mà,làm sao đ·ã c·hết rồi."
Chu Bạch.
". . . . . "
[ lực tay vừa rồi đủ bóp nát cả một con trâu đấy,nó không c·hết với lạ.]
. . . .
Bọn hắn nướng lên 15 con phi ngư rồi ăn,vị khá béo,ăn ngọt không có gia vị nhưng vẫn ngon không vị tanh.
Bọn hắn ăn ngon lành còn Hạo Luân thì lòng đau như cắt mà cố ngặm ăn không có chút liêm sỉ nào tranh đồ với Hạo Thiên không cách nào,hắn rất muốn ngăn cản hành động bại gia này lại,nhưng nhớ đến Chu Thanh Sơn,hắn liền chỉ ngậm đắng mà ăn.
Mà bọn hắn cũng nhận ra một tác dụng mới khi ăn Phi Kiếm ngư,đó là có thể luyện ra kiếm ý,tuy chỉ một chút nhưng tính là có,cái này Hạo Luân cũng không biết,cũng đúng thôi,có kẻ dở nào lấy phi kiếm ngư ra ăn đâu mà biết tác dụng này.
Mà Chu Bạch lúc này cũng yên tâm hưởng thụ cuộc sống.
có cha hắn ở đây thì chỉ cần quét sạch quần hùng là có thể trở về rồi,hắn không quá lo lắng,vì thế việc trở về hắn không không vội.
Bây giờ nhà hắn cũng chưa muốn trở về sớm,liền muốn đi du lịch ngắm cảnh.
Hắn trở lại phòng của mình.
Hắn ngồi xếp bằng,bắt đầu tu luyện,lúc này hắn đã là kim đan kỳ,kim đan thần cấp,lão cha nơi với hắn,kim đan của hắn là Lôi Thần đan,lôi điện màu bạch bạc của hắn rất mạnh nhưng không phải để trực tiếp chiến đấu,mà để kết hợp với lôi điện khác để gia tăng thuộc tính.
Nói đơn giản lôi điện của hắn buff cho kỹ năng hệ lôi,may là hắn có huyết lôi từ 《Lôi Luân》nếu không thì cái kim đan của hắn đúng là rơi vào tay phế vật.
Hắn nhắm mắt lại,hấp thụ linh khí,lúc này hắn tu vi đã kim đan hậu kỳ,thêm chút nữa là đỉnh phong,nhưng hắn không đột phá,chủ yếu là không được,thần hồn của hắn không đủ mạnh,với lại hắn không vội kim đan hậu kỳ đủ với hắn rồi.
Hắn lúc này chủ yếu rèn luyện lại để thân thể thích ứng với tu vi kim đan thôi.
Mà chó hệ thống từ lúc hắn thăng lên kim đan liền im lặng,có vẻ đã thăng cấp rồi,bởi điểm số mệnh của hắn bị trừ,mẹ tự động tính tiền mà chưa cho phép,cái hệ thống này nên đánh giá 1 sao.
. . . . .
Sau mấy ngày lênh đênh,Chu Bạch nhóm người cuối cùng cũng đến Đông gia.
Đông gia ở một hòn đảo biệt lập,chắc không phải do bị cô lập đâu nhỉ trải qua Độc Thân đảo chuyến đi hắn liền hiểu chút về cái gia tộc này,có vẻ như không được người ta chào đón lắm,mà cũng phải thôi,tán gái không để lại chút cho người ta thì trả bị ghét.
Mà nghe Đông Lăng cũng từng giải thích rằng thật ra nam hải số lượng phụ nữ còn độc thân còn rất nhiều,nhưng là đa số họ đều nghe theo lời đồn,muốn giữ thân cho Đông gia người tới rước,cái này khiến Chu Bạch cũng phải đậu đen rau muống,cái này sao mà giống mấy fan giữ thân cho ido thế,cái gia tộc này bộ có sức hút tới vậy à.
Đông gia rất lớn,có lẽ do có nhiều con cháu nên Đông gia diện tích rất lớn,chiếm trọn một hòn đảo,to gần bằng Chu Gia,đương nhiên,tuy to nhưng cũng không thể xa hoa bằng Chu gia được.
"Chào mừng thiếu gia trở về ."
"Chào mừng thiếu gia trở về."
"Chào mừng thiếu gia trở về."
Chỉ vừa mới bước lên đảo đập vào mắt hắn là hơn 100 tỳ nữ xinh đẹp ai cũng tuổi xuân xanh 16 đến 18,mặc áo màu xanh ngọc bích trang điểm nhẹ không quá đậm vẫn tôn lên từng người khí chất cùng vẻ đẹp,họ đứng thành 2 hàng đứng hai bên tung hoa.
"Chậc chậc. . ."
"Còn thật xa hoa,đến cả Chu gia ta còn chua thấy qua nhiều tì nữ đẹp như vậy."
Chu Bạch tạch nhẹ lưỡi,hắn còn lần đầu tiên nhìn thấy nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy,kể cả kiếp trước lẫn kiếp này,nói là vậy,nhưng hắn không quá ghen tị,chủ yếu là do hắn sống đủ lâu rồi,đã qua kia thời thiếu niên huyết khí trùng thiên,động tí là muốn giải tỏa nữa .
Thả nào cái gia tộc này bị ghét,ngom nhiều mỹ nữ như vậy,thì còn mấy cái để người ngoài cạnh tranh.
Hạo Thiên khẽ gật đầu,lấy ra chiếc quạt giấy khẽ phẩy.
Hắn bước đi giữa hàng mỹ nữ mặt không đổi sắc,có lẽ do quen rồi,cũng có lẽ mấy người này hắn không để vào mắt.
Mà theo hắn bước vào gia tộc,tiếng hét chói tai như mấy fan cuồng thấy ido truyền đến.
"Là Đông Lăng công tử,Công tử trở về rồi."
"Đông công tử ta yêu ngươi. . ."
Đông Công Tử. . ."
Rất nhiều cô nương quá khích muốn tiến lại gần,nhưng đều bị mấy vị tỳ nữ vừa rồi ngăn lại,họ đứng như một rào chắn,hai bên tuyệt không cho bất cứ ai tiếp cận công tử.
Lúc này đường cái của Đông gia nhìn trả khác gì cái buổi lễ thảm đỏ cả,hai bên là fan cuồng gào thét,còn Đông Lăng bước đi bình tĩnh .
Mà lúc này mấy fan hâm mộ của Đông Lăng đột nhiên im lặng lại,bởi.
Chu Bạch bọn người cũng đi theo bước vào,Chu Thanh Sơn ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn trời nhìn đất,nhìn Tiểu Như Yên chứ tuyệt không nhìn mấy vị tỳ nữ lấy một cái,khuôn mặt sắc lạnh uy nghiêm thấy rõ thanh sam mộc mạc không thể che đi khí chất của hắn,tóc hoa râm bay múa,tuy khuôn mặt hắn rất bình thường,nhưng vẫn thu hút ánh nhìn của mấy phụ nhân.
"A da,các ngươi xem,đi sau công tử mấy người này kia ông chú rất có khí chất chứ,cảm giác rất trưởng thành thật có sức hút."
"Ta lại thích cái người bên cạnh hơn,nhìn ánh mắt kiên nghị không kém đâu."
Tiểu Như Yên đi sau Chu Thanh Sơn,tai trái khẽ nhích lên nàng nhìn Chu Thanh Sơn,thấy hắn mặt vẫn không đổi sắc giống như không nghe thấy gì,liền rời đi ánh mắt.
Mà Chu Thanh Sơn thì trong lòng toát mồ hôi,mẹ đấy mỗi câu mà mấy phụ nhân này khen hắn nếu bình thường hắn không thèm để tâm,nhưng giờ mỗi câu này lại cho hắn một loại lạnh sống lưng,hắn giờ chỉ ước mình khóa mồm mấy bà cô này ngay thôi.
Đi bên ở gần trên đầu Hạo Luân cũng giống hắn,khuôn mặt hắn tính là thanh tú,tuy đã có tuổi như vẫn hợp gu mấy phụ nhân.
Mà đi trước là dàn trai trẻ bao gồm Chu Bạch,Hạo Thiên Lâm Phàm,Chu Bạch tuy khá nhỏ chỉ có danh người 7 tuổi hơn mặc một bộ trường bào xám tro,như đen tóc dài,ánh mắt có màu sắc vàng đen tuyền rất thu hút,da như bạch ngọc,dáng người còn có chút mũm mĩm,khuôn mặt như trẻ vừa mới dứt sữa,vừa thấy đáng yêu vừa thấy đẹp trai.
"A~ra~a~ra cậu bé này trông thật đáng yêu ."
"ra muốn bế hắn về nuôi quá đi ."
"Cái má kia cắn một miếng sẽ ra sao nhỉ."
Chu Bạch.
". . . . . . "
[Ta có phải vừa nghe thấy một cái âm thanh quen thuộc thì phải.]
Hạo Thiên thì lại như thiếu niên ma mị,ánh mắt sắc lạnh như rắn da trắng,dáng chuẩn,có cơ bắp,mặt bộ áo để hở ngực,cái này theo hắn nói để vậy cho quyến rũ,mà có lẽ chủ yếu là do tên này bị đốt mất cái áo yêu thích ở Độc Thân đảo,nên lười thay để vậy.
Mấy cô bé còn chưa trải sự đời thấy hắn vậy,liền che mặt,nhưng ngón tay vẫn để lại mấy cái khe để nhìn.
Còn Lâm Phàm tuy dáng người trông gầy gò,tóc tai rối bời,che đi mất nửa mặt,nhưng hắn vóc dáng khá cao mặc bộ áo thường dân màu nâu,cắm đầu mà đọc sách,lại khá u ám,lại toát lên chút khí chất của kẻ tri thức.
Dàn trai đẹp ở chung một chỗ bước đi,mỗi người một kiểu,đứng chung một chỗ nhân 10 độ đẹp trai.
Cánh hoa đào cùng làn gió thổi qua.
Nhóm Đông Lăng lướt qua với bước chân ăn nhịp với nhau đến lạ kì.
Khiên mấy người ở đây đều phải điêu đứng.
Còn mấy người Linh Mộng thì bị bỏ qua,mấy người ở đây chủ yếu đến để ngắm trai đẹp,chứ không phải gái đẹp.
(Cầu Đánh giá đi :))